- Không có vấn đề gì, dù sao nơi này thật sự là quá lớn, người mới luôn luôn hay bị lạc đường, chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên.
Người da trắng khoát tay, tỏ vẻ không ngại.
- Tôi tên là Jackson, là tổ trưởng tổ ba, còn anh?
- Tôi tên là Kent, vừa mới được điều vào tổ sáu.
Minh Diệu lại nói:
- Thật ngại quá, tôi không dám quấy rầy anh nghỉ ngơi!
- Ha ha, không có vấn đề gì, dù sao tôi cũng đã tỉnh ngủ!
Ngay khi Minh Diệu định đóng cửa phòng rời đi, Jackson ôm vai Minh Diệu, cười hì hì nói:
- Hay là vào trong tâm sự thả lỏng một chút đi.
- Thả lỏng một chút?
Minh Diệu cau mày, tên tiểu tổ trưởng này nói không chừng có thể hỏi ra được chút tin tức hữu dụng gì đó từ trên người hắn. Minh Diệu cũng không cự tuyệt, mặc cho người kia kéo hắn vào phòng.
- Người mới vừa gia nhập vào phòng thí nghiệm liền được phân phối đến tổ thực nghiệm sinh vật, vận khí của anh cũng không tệ lắm.
Jackson rót cho Minh Diệu một ly whisky đưa qua.
- Bình thường người mới tuyệt đối không có được vận khí giống như anh đâu. Có thể được điều vào tổ chính là tinh anh, muốn được như thế cũng phải ở trong những tổ khác một đoạn thời gian. Sau khi có biểu hiện tốt mới có cơ hội điều đi vào. Tôi nghĩ anh hẳn đã có được phương pháp đặc thù nào đó đi!
- Ha ha, là tổ trưởng chăm sóc cho tôi mà thôi!
Minh Diệu mơ hồ nói, đồng thời giật khẩu trang, giả vờ uống một hớp whisky.
- Tôi nói tôi cảm thấy có chút không thoải mái, cho nên tổ trưởng cho tôi về phòng nghỉ ngơi một chút, nhưng không ngờ tôi lại đi lạc đường!
- Không thoải mái?
Jackson khựng lại một thoáng:
- Vì sao không đến phòng y tế cho bác sĩ khám thử xem sao!
- Ha ha, cũng không đến nỗi thế!
Minh Diệu cười cười nói:
- Không có gì trở ngại, chỉ là cảm thấy gần đây thân thể luôn có chút suy yếu, đi nhiều một chút lại cảm thấy mệt mỏi, cũng không có gì đặc biệt nghiêm trọng cả.
- Thân thể suy yếu?
Jackson đánh giá Minh Diệu từ trên xuống dưới:
- Có phải anh luôn cảm giác thân thể giống như bị tưới chì, đi không nổi, dễ dàng mỏi mệt?
- Có một chút!
Minh Diệu gật đầu:
- Có điểm giống cảm mạo, tôi nghĩ nghỉ ngơi nhiều một chút là tốt thôi.
- Đó cũng không phải là bệnh hoạn gì.
Jackson lắc đầu nói:
- Anh phát hiện bị bệnh như vậy từ lúc nào?
- Đại khái là lúc mới gia nhập phòng thí nghiệm đã phát hiện ra bệnh trạng như vậy.
Minh Diệu làm như đang hồi tưởng nói:
- Nhưng có lẽ bởi vì mới gia nhập được vào phòng thí nghiệm lên rất hưng phấn, cho nên không quá mức để ý tới!
- Anh là linh năng giả sao?
Jackson nhìn Minh Diệu hỏi.
- Linh năng giả? Đó là cái gì?
Minh Diệu lộ ra vẻ mặt mê mang hỏi:
- Tôi cũng không có tiến tu ngành học này!
- Linh năng giả không phải là ngành học!
Jackson cho rằng Minh Diệu chỉ là con mọt sách:
- Trong cơ thể con người đều có một loại vật chất gọi là linh lực, nhưng hàm lượng trong cơ thể mỗi người đều khác nhau. Sau khi đạt được tiêu chuẩn nhất định, có thể có được một loại năng lực kỳ quái nào đó.
Jackson lại nói tiếp:
- Anh có nghe nói về Khu Ma Sư gia tộc Châu Âu chứ?
- Biết một chút!
Minh Diệu gật đầu:
- Tôi có biết một gia tộc rất danh tiếng.
- Khu Ma Sư cũng chính là linh năng giả!
Jackson nói.
- Việc này có quan hệ gì tới bệnh trạng của tôi sao?
Minh Diệu vẫn làm ra bộ dạng khó hiểu hỏi.
- Đương nhiên là có quan hệ. Linh năng giả đều sẽ có một ít năng lực không thể tưởng tượng, là năng lực mà những người thường như chúng ta không thể tưởng tượng nổi.
Jackson nói tiếp:
- Mà phòng thí nghiệm này là cơ mật cao độ, vì phòng ngừa sẽ có linh năng giả lợi dụng năng lực đặc thù của họ lẻn vào phòng thí nghiệm phá hư, cho nên khi kiến tạo ra phòng thí nghiệm, ở dưới đáy được trang bị máy móc có thể quấy nhiễu linh lực của linh năng giả. Loại trang bị này đối với người thường cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng đối với linh năng giả mà nói cũng tương đương với hệ thống phòng ngự siêu cấp. Người có được linh lực càng mạnh càng xuống thấp sẽ càng bị quấy nhiễu linh lực càng lớn, có người thậm chí vì vậy biến thành vô cùng yếu ớt. Ngay người thường cũng có thể thoải mái đánh bại bọn họ!
- Ý của anh muốn nói tôi xuất hiện loại tình huống này, là bởi vì trong cơ thể tôi có linh lực, nên bị trang bị quấy nhiễu linh lực làm ảnh hưởng?
Minh Diệu tiếp tục hỏi:
- Nhưng tôi cũng không có năng lực đặc thù gì a? Tôi bất quá chỉ là một người thường, chỉ là bà nội tôi từng là một Chiêm Bặc Sư mà thôi!
- Đại khái là do di truyền từ gia tộc đi!
Jackson nói:
- Có lẽ trong gia tộc của anh từng có linh năng giả, nhưng do quan hệ huyết thống pha loãng nên hiện tại anh đã không còn có được năng lực đặc thù này. Nhưng dù sao trong cơ thể anh còn tồn tại gien của linh năng giả, cho nên linh lực nhiều hơn người bình thường một chút. Tôi đề nghị anh nên viết một đơn xin giao cho tổ trưởng của anh, để cho hắn giúp anh xin một xâu chuỗi dùng che chắn trang bị quấy nhiễu linh lực. Chỉ cần anh đeo thứ đó vào, cảm giác không khỏe của anh sẽ lập tức tiêu trừ!
Minh Diệu lộ ra biểu tình như chợt hiểu:
- Nguyên lai là như vậy, vậy sau khi xin phép phải bao lâu mới có thể lấy được xâu chuỗi kia a?
- Sau khi anh viết xong đơn xin, để tổ trưởng của anh cầm đến phòng phân phối ở tầng hai, nhiều nhất chỉ hai ba ngày thời gian thôi.
Jackson nói:
- Dù sao thứ đó dùng để trang bị cho nhân viên bảo an bên mấy tầng dưới, họ đều là linh năng giả, thực nghiệm viên cấp bậc một như anh rất ít có người như vậy!
- Cần thời gian hai ngày lận sao?
Minh Diệu lộ ra biểu tình như buồn rầu nói:
- Nói như vậy trong hai ngày này tôi cứ bảo trì trạng thái không khỏe thế này ư? Thật đau đầu, thực nghiệm đang lúc khẩn yếu quan đầu, tôi vốn định thừa cơ hội này biểu hiện cho tốt một chút, hi vọng có thể được tấn cấp…
- Ha ha, anh đã có quan hệ không tệ với tổ trưởng của anh, vậy chẳng thà nói chuyện với hắn một chút, có lẽ hắn có thể giúp anh đi xuống dưới mượn trước một bộ xâu chuỗi mang lên.
Jackson dùng ánh mắt thật mờ tối nhìn Minh Diệu nói:
- Dù sao quan hệ giữa hai người cũng đâu có tầm thường chứ…
- Vậy cũng phải, ha ha…
Tuy rằng Minh Diệu cũng không hiểu rõ câu nói quan hệ không bình thường của hắn mang ý nghĩa gì, nhưng diễn cảm trên mặt hắn làm Minh Diệu suy đoán có thể cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp.
- Anh nói loại xâu chuỗi kia chỉ có mấy tầng bên dưới mới có sao?
- Phải, cả phòng thí nghiệm cũng chỉ có năm tầng, chuyện này anh cũng biết chứ?
Jackson gật đầu nói.
- Tầng một bất quá là bộ phận không trọng yếu nhất của cả phòng thí nghiệm, cho nên ngay bảo an tuần tra cũng không có. Nhưng sau khi xuống tới tầng hai, trong hành lang sẽ có linh năng giả tạo thành đội ngũ bắt đầu tuần tra. Càng đi xuống dưới thấp thì biện pháp bảo an càng thêm nghiêm khắc, bởi vì càng xuống dưới thì thực nghiệm càng thêm cơ mật!
- Vậy để tôi trở về nói lại một chút với tổ trưởng vậy!
Minh Diệu gật đầu nói:
- Để cho hắn chào hỏi một tiếng với bên ngành phân phối trước, hoặc tự mình xuống dưới lấy cũng được. Loại cảm giác này càng sớm biến mất tôi càng có thể nhanh chóng quay lại công việc của mình!
__________________