U Minh Trinh Thám

Chương 414: (c)

Mà sau khi nghe được thực nghiệm viên kia mệnh lệnh “kế tiếp”, lại có một nam nhân tráng kiện đứng xếp hàng trong đội lại bước tới trước mặt tên thực nghiệm viên kia. Cảnh tượng bên dưới nhìn qua giống như có một loạt người đang chuẩn bị xếp hàng tiến lên nhận lấy cái chết, mà đáng sợ nhất chính là trước khi chết còn phải trải qua một trận thống khổ tra tấn.

Thực nghiệm viên kia lại cầm lấy tễ thuốc giống ống vừa rồi tiêm cho đại hán kia khiến cho hắn biến thành thây khô, đổ vào trong ống chích. Ngón tay hắn chỉ cần nhẹ nhàng nhấn xuống, loại thuốc màu xanh biếc kia cũng bị tiêm vào cơ thể người nọ, chỉ sau mười mấy giây đồng hồ ngắn ngủi tiếp tục mang đi thêm sinh mạng của một người khác.

Nhưng mà lần này lại khác hẳn, nam nhân bị tiêm thuốc tuy rằng diễn cảm cũng rất thống khổ, nhưng lại không bằng đại hán vừa rồi. Tuy rằng cũng kêu gào lên nghe tê tâm liệt phế, nhưng bên dưới làn da cũng không có phản ứng lớn như đại hán kia. Nam nhân nọ quỳ sụp dưới mặt đất rên rỉ đau đớn suốt mười phút, rốt cục dừng tiếng kêu chói tai thảm thiết, chậm rãi đứng lên. Trên thân thể cường tráng tràn đầy mồ hôi, chứng minh vừa rồi hắn cũng mới trải qua một trận tranh đấu giữa cái sống và cái chết, chỉ là vận khí của hắn so với mấy người trước tốt hơn một ít mà thôi.

- Rốt cục hôm nay cũng thành công được một lần!

Chứng kiến nam nhân chậm rãi từ dưới mặt đất đứng lên, không có phản ứng bất lương gì khác, tên thực nghiệm viên thở phào một hơi.

- Gần đây vật thí nghiệm càng ngày càng thấp, thật không biết bên dưới tầng ba đám người kia rốt cục đã đem phối phương đổi thành bộ dáng gì!

- Tiểu tử, vận khí không tệ!

Tên thực nghiệm viên nhìn vẻ mặt đầy mê mang của tráng hán nói:

- Từ hôm nay trở đi tên của ngươi chính là 224!

Nói dứt lời, hắn quay đầu nhìn hai tên mặc áo phòng hộ, phất phất tay với bọn họ:

- Dẫn hắn tới khu thí nghiệm, nhìn xem có ảnh hưởng gì bất lương sau đó hay không!

Nghe được mệnh lệnh của hắn, hai tên kia đi tới trước mặt tráng hán đem một chiếc còng khóa hai tay người này, tiếp theo một tên lôi kéo tráng hán vẻ mặt còn trống rỗng mê mang chậm rãi rời khỏi tầm nhìn của Minh Diệu.

Dùng con số để thay thế tên gọi, xem ra chính là những người bị cải tạo gien mà Minh Diệu gặp được bên ngoài phòng thí nghiệm. Tuy rằng Minh Diệu đã suy đoán được kiểu thực nghiệm này rất tàn khốc cùng vô đạo đức, nhưng hắn thật sự không ngờ trên thế giới hiện tại lại có những kẻ phát rồ tới mức độ tán tận thiên lương tới mức này. Số 224, đã chứng minh đại hán kia là vật phẩm thành công thứ 224. Minh Diệu lại nhìn vào trong xe đẩy gần bên đựng đầy thi thể, có trời mới biết trước người bị cải tạo gien thành công 224 kia, lại có bao nhiêu nạn nhân vì thất bại mà biến thành thây khô như thế.

Minh Diệu cố gắng bình phục lại tâm tình, tận mắt chứng kiến thực nghiệm vô nhân tính như vậy hắn cũng chỉ có thể ở yên trong bóng tối lặng lẽ nhìn thấy, hắn không cứu được những người đó. Mục đích lần này hắn tới đây chính là muốn trộm đi Hắc Chi Đoạn Chương. Chỉ cần trộm được vật kia ra khỏi phòng thí nghiệm, như vậy ít nhất có thể cứu được thật nhiều người, mà không chỉ đơn thuần cứu được những người trước mắt mà thôi. Có lẽ sau khi lấy được Hắc Chi Đoạn Chương tới tay, thuận tiện đem phòng thí nghiệm cực kỳ tàn ác này nổ tung hủy diệt, trong lòng Minh Diệu thầm tính toán.

Minh Diệu lại tiếp tục bò về phía trước, phía sau ngẫu nhiên còn truyền tới tiếng thét thống khổ thảm thiết, nhưng hắn cũng đành bất đắc dĩ như không nghe thấy. Chỉ có sớm trộm đi Hắc Chi Đoạn Chương mới có thể triệt để cứu vớt những nạn nhân kia. Hoặc là nói triệt để giúp cho họ thoát khỏi thống khổ địa ngục như hiện tại.

- Nơi này hẳn chính là mục tiêu đi! Mình phải tìm được phòng phân phối cho nhanh mới xong.

Minh Diệu từ bên trong ống thông gió nhìn xuống bên dưới, trên vách tường hành lang viết một chữ lớn.

Hắn dựa vào bản đồ ghi nhớ trong đầu, Minh Diệu dọc theo ống thông gió bò tới bên trên phòng phân phối. Hắn thật cẩn thận mở ra một lỗ thông gió, tận lực không phát ra thanh âm, lại xốc lên mảnh thạch cao trên trần nhà.

Bên dưới truyền lên tiếng nói chuyện, dùng một loại ngôn ngữ mà Minh Diệu nghe không hiểu, nhưng theo cách phát âm suy đoán Minh Diệu phỏng chừng hai người bên dưới là hai người Đức.

Bên dưới lỗ thông gió là một căn phòng phong bế, có thể chứng kiến có hai người Đức đang ngồi trong phòng nói chuyện. Trong đó có một tên đang ngồi trước bàn nói gì đó với tên kia, bất chợt còn chỉ trỏ vào một phần văn kiện. Mà sau lưng hai người là một dãy tủ áp sát vách, bên trên có thật nhiều xâu chuỗi bằng thép bày dọc theo giá như bán hàng vỉa hè.

Ra vẻ nơi này chính là phòng phân phối không sai, mà đặt bên trong tủ chính là mấy xâu chuỗi dùng để che chắn trang bị quấy nhiễu linh lực. Nhưng có hai nam nhân đang ngồi trong phòng, Minh Diệu căn bản không cách nào xuống dưới bằng ống thông gió, chỉ đành phải nghĩ biện pháp khác.

Minh Diệu nghĩ nghĩ, từ trong túi lấy ra ba phù chú màu vàng, cầm trong tay niệm chú một lúc, nhìn thấy ba tờ phù chú biến thành ba sợi dây màu xanh biếc.

- Đi thôi!

Minh Diệu thật cẩn thận khống chế linh lực chuyển vận trên tay, sợi dây màu xanh biếc dọc theo trần nhà chậm rãi leo lên tới vách tường bên dưới, lại dọc theo vách tường chậm rãi hướng tới ngăn tủ thủy tinh bò đi.

Trên đầu Minh Diệu toát đầy mồ hôi, ở dưới tình huống linh lực bị quấy nhiễu muốn chuẩn xác khống chế Mộc khôi lỗi hành động là một chuyện vô cùng khó khăn. Có nhiều lần Minh Diệu cơ hồ không khống chế được linh lực chuyển vận bên trong cơ thể, màu sắc của dây leo biến thành có chút vàng vàng, gần như trong trạng thái muốn khô héo. Nhưng cũng may lúc trước nhờ có Lilith giải khai toàn bộ phong ấn phách kết trên người Minh Diệu, hơn nữa trong nửa tháng nay mỗi đêm ngày hắn đều liều mạng rèn luyện khống chế linh lực, cho nên vẫn còn có thể miễn cưỡng duy trì.

Dây leo màu xanh biếc chậm rãi bò tới ngăn tủ nơi vách tường, trong đó có hai nhánh vươn đi ra, giống như hai ngón tay cầm lấy tay kéo ngăn tủ, Minh Diệu cầm dây leo trong tay lôi kéo, ngăn tủ bị mở ra một khe nhỏ.

- Thật may quá, tủ không bị khóa!

Minh Diệu cau mày, vận khí tốt như vậy cũng không phải ai ai cũng gặp được. Hắn khống chế một sợi dây leo khác trong tay, từ trong khe hở tủ len lỏi chui vào.

Dây leo màu xanh biếc kia chậm rãi dọc theo trong tủ bò lên trên, xuyên qua xâu chuỗi bên trong, tiếp theo dây leo gập lại gấp khúc, chặt chẽ ôm lấy xâu chuỗi.

Có thể khống chế được ba dây leo đã là cực hạn của Minh Diệu, vì muốn bảo hiểm Minh Diệu quyết định trước tiên lấy ra sợi dây leo đang ôm xâu chuỗi trước, để cho hai sợi còn lại bảo trì hình thái bất động hoàn toàn.

- Tới tay!

Minh Diệu khống chế dây leo ôm hai xâu chuỗi rút về, cầm hai xâu chuỗi vào trong tay.

Nhìn qua tựa hồ chỉ dùng sắt thép bình thường để làm xâu chuỗi, nhưng nếu như nhìn kỹ lại mặt sau xâu chuỗi ngẫu nhiên sẽ hiện lên chút lưu quang. Đây là một kiện linh khí, Minh Diệu cảm thấy thật sự bất ngờ vì tìm được linh khí tại nơi này.

__________________

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất