Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1007: Hoàng Đô Bùng Nổ

Chương 1007: Hoàng Đô Bùng Nổ




Vân Thượng Yến đã là cường giả nửa bước Chí Tôn vương, có thể xưng chí tôn của nhân tộc nên tất nhiên lực hiệu triệu của hắn tương đối lớn.

Cho tới nay Bách tộc liên minh đều là hắn đại cho biểu Trụ Sơn hoàng bộ cầm đầu.

Lần này hắn tự mình tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân cơ hồ đã triệu tập toàn bộ cao thủ bách tộc trong liên minh tới đây, thậm chí rất nhiều thủ lĩnh thế lực lớn nhân tộc đều tự mình đến nơi này.

Mặc dù trong lòng rất nhiều đại thế lực thật ra cũng không để trong lòng cái gọi là thảo phạt Yên Nhạc hoàng bộ, tru diệt Tịch Thiên Dạ. Thứ bọn hắn quan tâm nhất là có thể thu được bao nhiêu lợi ích từ Thu Cách Nhã đại bình nguyên mà thôi.

Thứ gọi là nêu cao chính nghĩa, tiêu diệt ma đầu Tịch Thiên Dạ chỉ là cái cơ bên ngoài mà thôi, không có bất cứ thế lực nào chân chính để trong lòng.

Nhưng nếu Trụ Sơn hoàng bộ quốc sư tự mình cử hành đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân chinh phạt Xương Trạch thành, là thành viên bách tộc liên minh nên rất nhiều thế lực cũng không con cách nào khác, biểu hiện bên ngoài nhất định phải làm tốt.

Cho nên hôm nay có thể nói là một ngày mà Yên Nhạc hoàng đô náo nhiệt nhất, cường giả như mây, cao thủ đầy đất.

Những thủ lĩnh thế lực lớn đã chiếm được chút diện tích tại Thu Cách Nhã đại bình nguyên cũng đều dồn dập chạy tới Yên Nhạc hoàng đô.

Trên chiến đài, Vân Thượng Yến thân khoác chiến y, trong tay cầm bát rượu tế tự thiên địa khẩn cầu thượng cổ thần linh phù hộ cho bọn hắn đạt được thắng lợi trong lần chinh chiến này.

Dĩ nhiên trong mắt rất nhiều người, cái gọi là tế thiên chỉ là nghi thức mà thôi, thế lực bách tộc liên minh bọn hắn lớn như vậy đi chinh phạt Xương Trạch thành chỉ có thể thành công, không có khả năng thất bại.

Tịch Thiên Dạ kia cho dù có ba đầu sáu tay chẳng lẽ còn có thể rung chuyển liên minh do một nửa thế lực nhân tộc tạo thành sao?

"Quả nhiên có một nửa thủ lĩnh thế lực lớn nhân tộc tập hợp ở đây, không tệ không tệ, lần này tới Yên Nhạc hoàng đô thực sự có thu hoạch."

Phía sau một tòa tháp cao trên Trung ương quảng trường, Lũng Cốt kiêu thủ đứng trên ngọn tháp âm trầm cười.

Nếu là tại thời điểm khác muốn để nhiều thủ lĩnh thế lực lớn nhân tộc như vậy tụ tập một chỗ, trừ khi là giới nghị mười năm một lần, bằng không thì gần như không có khả năng.

Muốn lừa đám người này ra ngoài phải dùng tới lợi ích to lớn dụ dỗ mới được, chẳng hạn như Thu Cách Nhã đại bình nguyên.

Tại liên bang quốc bộ lạc nhân tộc, muốn diệt nhiều cao tầng nhân tộc như vậy gần như là không thể.

Dù sao nhân tộc liên bang quốc cũng có hàng loạt thượng cổ cấm trận bảo hộ, còn có Thiên Nam viện thần bí khó lường tồn tại.

Cho dù Thiên Dạ thần điện bọn họ muốn tấn công tòa thành cổ kia cũng nhất định phải hao phí khí lực cực kì lớn.

Nhưng nếu là bên trong Yên Nhạc hoàng đô thì tình huống sẽ hoàn toàn khác biệt. Dựa vào một mình Lũng Cốt kiêu thủ hắn cũng có thể làm được việc này.

Nhân tộc nói cho cùng chỉ là chủng tộc Nhị lưu, cường giả chân chính không có bao nhiêu.

"Các vị đồng đạo chúng ta hội tụ một chỗ tại đây vì có mục tiêu và lí tưởng chung, hiện tại đại thế đã thành tất nhiên nên xuất chinh thảo phạt xương trạch, diệt Yên Nhạc..."

Vân Thượng Yến treo chiến kiếm bên hông, trong tay giơ bát rượu, sắc mặt trang nghiêm bắt đầu cổ vũ tinh thần trước khi xuất chinh.

Toàn bộ Mấy trăm thủ lĩnh thế lực lớn đều cao giọng phụ họa, mặc dù trong lòng có tâm tư riêng nhưng mặt ngoài giống như cùng chung mối thù.

"Muốn diệt ta thì ta ở đây cho các ngươi diệt, cần gì phải đi Xương Trạch thành."

Tại thời điểm thanh âm Vân Thượng Yến dõng dạc nhất thì nhiên có một đạo thanh âm từ trung ương quảng trường vang lên.

Thanh âm kia nhàn nhạt bình thản như nước nhưng hơn vạn người trên quảng trường đều nghe thấy rõ ràng.

"Người nào?"

"Thật to gan, lại dám cắt ngang nghi thức trước khi chiến đấu."

"Chán sống rồi hả, người nào dám lỗ mãng như thế."

Trên chiến đài Trung ương quảng trường, rất nhiều thế lực thủ lĩnh đều biểu lộ vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng sẽ có người chạy đến đây quấy rối.

Khẳng định tu vi Chủ nhân của thanh âm kia sâu không lường được, bằng không cũng không có khả năng nói một câu có thể để mấy chục vạn người đều nghe rõ ràng. Nhưng tu vi có thâm hậu thế nào thì trước mặt bách tộc liên minhvẫn không chịu được một kích.

Tất cả mọi người theo bản năng nhìn về hướng thanh âm phát ra, chỉ thấy một thiếu niên áo trắng từ trong đám người đi ra, chung quanh hắn phảng phất như có lực lượng vô hình khiến những tu sĩ xung quanh hắn đều bị gạt ra không thể tới gần.

Chỉ thấy trên quảng trường đông nghịt người không tự chủ được phân ra một lối đi cho bạch y thiếu niên kia một đường đi tới trung tâm quảng trường.

"Tịch Thiên Dạ!"

Tại chỗ cao nhất trên Đài chiến đấu, con ngươi Vân Thượng Yến thít chặt, làm Trụ Sơn hoàng bộ hộ quốc Thượng Sư, lão tất nhiên nhận biết Tịch Thiên Dạ.

Người trẻ tuổi trước mắt này đã nhiều lần khiến Trụ Sơn hoàng bộ ăn trái đắng, tổn thất nặng nề, thậm chí trấn quốc chi bảo Phá Cấm Pháp Mộc cũng có thể ở trên người hắn.

Vân Thượng Yến có thể nhận ra Tịch Thiên Dạ tất nhiên những người khác cũng có thể nhận ra.

Đừng nói hơn hai trăm thủ lĩnh bách tộc đều đã nhìn qua thân ảnh của Tịch Thiên Dạ. Một ít người tu vi và địa vị bình thường cũng đã nhìn qua chân dung của hắn.

Dù sao gần đây Tịch Thiên Dạ cũng là nhân vật chạm tay có thể bỏng, vì hắn mà các thế lực nhân tộc tranh cãi quyết liệt trong nửa năm qua.

"Tịch Thiên Dạ! làm sao Kẻ này có thể có mặt tại Yên Nhạc hoàng đô."

"Con mắt của ta không nhìn nhầm đấy chứ, làm sao Tịch Thiên Dạ lại xuất hiện ở đây, không phải hắn đã sớm chạy trốn rồi sao? Cho dù không chạy trốn thì cũng phải ở bên trong Xương Trạch thành chứ?"

"Cái gì! Thế mà thật sự là Tịch Thiên Dạ, chẳng lẽ tin tức hắn tới Yên Nhạc hoàng đô chính là thật?"

Tịch Thiên Dạ xuất hiện cơ hồ đã triệt để thiêu đốt quảng trường, tin tức giống như nổ tung truyền ra ngoài. Tin tưởng không bao lâu nữa, toàn bộ người trong Yên Nhạc hoàng đô đều sẽ biết được Tịch Thiên Dạ đã xuất hiện bên trong Yên Nhạc hoàng đô.

Tại cửa thành bắc, thời điểm đoàn người Hà Bách Châu đang thu thập hành lý chuẩn bị rời khỏi Yên Nhạc hoàng đô thì đột nhiên một đạo truyền âm thánh phù từ trên cao bay tới, lấp lánh mấy cái liền rơi vào tay Hà Bách Châu.

Hà Bách Châu chậm rãi tiếp nhận thánh phù đưa tin, liếc qua nội dung trên đó, sau một khắc khóe môi nàng nhếch lên toát ra một nụ cười thản nhiên.

"Trở về."

Hà Bách Châu quay người nói ra.

"Quay về chỗ đó?"

Giang Hoài Nguyệt ngẩn ra một chút, không rõ Chu công tử có ý tứ gì.

"Dĩ nhiên quay trở lại trung ương quảng trường, trò hay cuối cùng cũng bắt đầu."

Thanh âm Hà Bách Châu vui vẻ, tựa hồ có chuyện gì đó mới xảy ra khiến nàng hài lòng, Sau khi để lại một câu nàng đã quay người biến mất trước mặt Giang Hoài Nguyệt, giống như quỉ mị không thấy bóng dáng.

Giang Hoài Nguyệt khiếp sợ nhìn người trước mặt bỗng nhiên biến mất quỉ dị. Lần đầu nàng thấy khiếp sợ trong lòng, không ngờ rằng Chu công tử bình thường không hiện sơn lộ thủy lại có tu vi đáng sợ như vậy, khiến nàng không thể nhìn thấu.

Nàng vừa mới đột phá Thiên Vương Đại Giả trước đó không lâu, lòng tự tin cực kì bành trướng, đừng nói trong thế hệ trẻ tuổi mà cho dù là một ít cường giả thế hệ trước nàng cũng có tự tin chiến một trận.

Vậy mà thoạt nhìn Chu công tử hào hoa phong nhã giống như không có chút uy hiếp cùng lực lượng nào cứ thế biến mất trước mặt nàng không để lại dấu vết gì, thậm chí nàng đã dùng thánh niệm bao phủ trăm dặm xung quanh vẫn không thấy bóng dáng kia đâu.

Năng lực như vậy thật sự để cho người khác phải kiêng kị cùng sợ hãi.

"Trời ạ! Tịch Thiên Dạ tới Yên Nhạc hoàng đô, hắn thế mà xuất hiện tại đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân... Nhanh, lập tức trở về trung ương quảng trường..."

Giang Thượng Lâm đột nhiên lớn tiếng kêu lên. Rõ ràng hắn cũng đã tiếp nhận được tin tức, chỉ là chậm hơn Hà Bách Châu một chút mà thôi.

Tịch Thiên Dạ kia vậy mà thật sự xuất hiện tại Yên Nhạc hoàng đô, hơn nữa còn trực tiếp xuất hiện tại đại hội bách tộc liên minh tuyên thệ trước khi xuất quân, hắn muốn làm gì? Thật sự không thể lường được, đây là tin tức còn dọa người hơn so với trước đây a.

"Cái gì! Tịch Thiên Dạ xuất hiện trên đại hội bách tộc liên minh tuyên thệ trước khi xuất quân!"

Giang Hoài Nguyệt cũng ngây ngẩn cả người trong nháy mắt.

Rõ ràng không chỉ có người Mộ Phong hoàng bộ nhận được tin tức, những thế lực khác cũng nhận được tin tức tương tự.

Những thế lực ở Yên Nhạc hoàng đô nhưng không gia nhập bách tộc liên minh cũng dồn dập chạy đến rung ương quảng trường.

Sự tình náo nhiệt như vậy dù là ai cũng không muốn bỏ qua.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi thật sự dám đến Yên Nhạc hoàng đô?"

Vân Thượng Yến hơi kinh ngạc nhìn người tuổi trẻ trước mặt, từ sau khi tin tức Tịch Thiên Dạ tới Yên Nhạc hoàng đô truyền ra ngoài, hắn liền vô cùng khinh thường. Thật sự coi Tịch Thiên Dạ là kẻ ngốc sẽ lỗ mãng chạy tới Yên Nhạc hoàng đô chịu chết sao.

Nhưng mà hắn làm sao cũng không nghĩ tới giờ phút này Tịch Thiên Dạ thật sự xuất hiện tại Yên Nhạc hoàng đô, hơn nữa còn xuất hiện ngay trên đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân, đường hoàng đứng trước mặt hắn.


Trang 505# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất