Chương 1006: Hà Bách Châu Thất Vọng
"Đại hội Tuyên thệ trước khi xuất quân?"
Tịch Thiên Dạ rất hứng thú hỏi.
"Đại nhân chẳng lẽ không biết?"
Chu Đàm Diễm kỳ quái nhìn Tịch Thiên Dạ, từ trong ánh mắt Tịch Thiên Dạ có thể đoán được, hắn có vẻ như cũng không biết được việc này.
Hiện tại người trong Yên Nhạc hoàng đô ai chẳng biết Trụ Sơn hoàng bộ quốc sư Vân Thượng Yến sẽ tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân vào trưa mai nhằm triệu tập tất cả thủ lĩnh các thế lực trong bách tộc liên minh cùng nhau đi tới Xương Trạch thành thảo phạt dư nghiệt Yên Nhạc hoàng bộ.
"Gần đây Ta không có mặt tại Yên Nhạc hoàng đô, mới từ bên ngoài trở về."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Thì ra là thế, đại nhân có chỗ không biết, Trụ Sơn hoàng bộ quốc sư Vân Thượng Yến kia rất quyết tâm diệt Yên Nhạc hoàng bộ, mục đích tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân cũng vì triệu tập tất cả cường giả bách tộc liên minh, tiến đến Xương Trạch thành muốn diệt đi Yên Nhạc hoàng bộ..."
Ban đầu Chu Đàm Diễm muốn nói là dư nghiệt Yên Nhạc hoàng bộ, nhưng nghĩ tới trong phòng toàn bộ đều là người Yên Nhạc hoàng bộ, hai chữ đằng sau lại không dám nói ra.
Hắn thận trọng nhìn qua Tịch Thiên Dạ, Vân Thượng Yến triệu tập bách tộc liên minh rõ ràng để đối phó Tịch Thiên Dạ, thậm chí mục tiêu chủ yếu nhất vẫn là Tịch Thiên Dạ.
Nhưng mà hắn rất nhanh đã thất vọng, hắn không thể nhìn ra tâm tình gì từ trong mắt Tịch Thiên Dạ.
Tô Hàm Hương cùng Tô Càn Bính và đám người Yên Nhạc hoàng bộ lại cực kì phẫn nộ, vẻ mặt từng người đều vô cùng khó coi.
"Đáng giận! Yên Nhạc hoàng bộ Chúng ta cùng Trụ Sơn hoàng bộ thế bất lưỡng lập."
"Rất nhiều thế lực trong bách tộc liên minh kia đều từng nhận ân huệ của Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta, không nghĩ ra Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta hiện tại mắc nạn mà bọn hắn không chỉ không niệm ân tình ngày trước ngược lại còn bỏ đá xuống giếng, đúng là đáng giận đến cực điểm."
"Bản tọa thề, chỉ cần Yên Nhạc hoàng bộ không ngã xuống nhất định phải cho những người bỏ đá xuống giếng phải trả giá."
Mọi người của Yên Nhạc hoàng bộ lên cơn giận dữ, bọn hắn cũng không làm gì mà lại bị hơn nửa thế lực nhân tộc thảo phạt, đúng là khinh người quá đáng.
"Nếu ngày mai Vân Thượng Yến muốn tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân, vậy thì không thể tốt hơn."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt gật đầu nói.
"Không sai, trước khi đại hội tuyên thệ xuất quân kết thúc bọn hắn sẽ lên đường khởi hành, lúc đó Yên Nhạc hoàng đô chắc chắn sẽ trống rỗng, chúng ta đợi đến lúc ấy mới động thủ sợ là không có người nào đoán được.
Chu Đàm Diễm hưng phấn nói, Vân Thượng Yến cùng những thủ lĩnh thế lực bách tộc liên minh kia sợ là có nằm mơ cũng chẳng ngờ người mà bọn hắn muốn tìm lại ở ngay bên trong Yên Nhạc hoàng đô.
Mặc dù lúc trước hắn tung tin nhảm rằng Tịch Thiên Dạ đã tới Yên Nhạc hoàng đô nhưng dù sao cũng không có người nào thấy qua tung tích Tịch Thiên Dạ, thời gian dài như vậy qua đi sợ rằng cũng sẽ không có ai nhớ việc này.
"Mấy người các ngươi trở về chuẩn bị một chút trưa mai sẽ động thủ, tới Bắc thành thiên lao cứu người sẽ do Thải Lân công chúa dẫn đội, cao thủ Yên Nhạc hoàng đô cũng có thể đi cùng."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Cái gì!
Buổi trưa mai động thủ?
"Không phải Tịch đại nhân à, ý ta là buổi trưa mai Vân Thượng Yến mới tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân, ít nhất phải chạng vạng tối bọn hắn mới có thể đi cứu người."
Chu Đàm Diễm vội vàng giải thích, hắn nghĩ rằng Tịch Thiên Dạ đã hiểu sai ý tứ của hắn.
Buổi trưa mai động thủ? Đây không phải là tìm chết sao.
Lúc đó là lúc tất cả thủ lĩnh các thế lực trong bách tộc liên minh tề tựu, có thể nói cao thủ nhiều như mây, là một nửa lực lượng của cả nhân tộc. Nếu có người dám càn rỡ ở đây thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
"Ngươi không hề nghe lầm, ý tứ của ta chính là đợi bách tộc liên minh kia hội họp đầy đủ một chỗ vừa vặn có thể một lần diệt sạch."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Nói xong liền không để ý tới những người khác nữa, quay người trở về phòng.
Cái gì!
Chu Đàm Diễm sững sờ tại tại chỗ, đầu óc nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng.
Tịch Thiên Dạ có ý gì?
Chính là muốn để bọn hắn tụ tập cùng một chỗ hắn mới dễ dàng tiêu diệt toàn bộ…?
Điên rồi!
Từ đầu đến cuối điên rồi.
Chu Đàm Diễm hoài nghi đầu óc Tịch Thiên Dạ có phải đã xảy ra vấn đề hay không, tìm đường chết cũng không cần dùng đến phương pháp như vậy.
Nghĩ đến hậu quả, sắc mặt của hắn liền tái nhợt, lập tức có ý muốn chạy trốn khỏi tên điên này.
Nhưng cấm chế trong cơ thể hắn vẫn chưa được giải khai, bây giờ chạy trốn tựa hồ cũng là một con đường chết.
"Xong! Tịch Thiên Dạ hắn điên rồi, đây là muốn hại chết cả ta a"
Chu Đàm Diễm nơm nớp lo sợ, hắn hiện tại đã cùng Tịch Thiên Dạ ở trên một con thuyền, nếu như Tịch Thiên Dạ xảy chuyện gì thì hắn khẳng định cũng không may mắn thoát khỏi.
Những cường giả Yên Nhạc hoàng bộ khác nghe vậy cũng kinh hồn táng đảm, tại thời điểm Vân Thượng Yến tổ chứcđại hội tuyên thệ trước khi xuất quân động thủ, cũng quá kích thích đi... So với xông vào đầm rồng hang hổ còn kích thích hơn...
Dù là ai cũng đều rõ ràng thời điểm đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân cũng là lúc toàn bộ bách tộc liên minh tụ họp một chỗ, là thời điểm lực lượng mạnh nhất của bách tộc liên minh.
"Công chúa điện hạ, Tịch đại nhân làm vậy cũng quá điên cuồng đi, sao ngươi không thử khuyên hắn một chút?"
Chu Đàm Diễm nhìn về phía Tô Hàm Hương, chỉ có thể hi vọng Tô Hàm Hương có thể khuyên giải Tịch Thiên Dạ, bằng không toàn bộ những người ở đây đều sẽ chết theo hắn.
"Sự tình Tịch công tử đã quyết định không ai có thể cải biến. Huống chi hắn chính là thủ lĩnh của đoàn thể này, vô luận hắn quyết định làm gì chúng ta đều sẽ phục tùng."
Tô Hàm Hương liếc mắt nhìn Chu Đàm Diễm thản nhiên nói, sau đó quay người rời đi.
Nếu đã quyết định ngay buổi trưa mai động thủ, dĩ nhiên phải chuẩn bị thật tốt.
Ẩn nhẫn lâu như vậy nàng cũng rất muốn phóng tay mà làm, vô luận thành hay bại chỉ cầu một trận chiến để bảo vệ tôn nghiêm Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn.
Các cường giả khác của Yên Nhạc hoàng bộ, từng người đều quay lưng rời đi không nói một lời, toàn bộ đều trở về làm chuẩn bị ngày mai chiến đấu.
Chu Đàm Diễm sững sờ nhìn qua gian phòng trống rỗng, một lát sau người đã đi hết...
Bọn hắn điên rồi sao, thế mà thật sự chuẩn bị đi theo Tịch Thiên Dạ tìm đường chết?
Chu Đàm Diễm không thể nào hiểu được những người đó, ít nhất hắn không muốn đi chịu chết cùng Tịch Thiên Dạ a.
Hắn quan sát cửa phòng Tịch Thiên Dạ, có ý muốn xông vào thuyết phục Tịch Thiên Dạ.
Nhưng suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng không dám làm vậy.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ không giết hắn nhưng tuyệt đối không phải một người dễ nói chuyện, nếu dám càn rỡ hẳn phải chết không nghi ngờ.
Dù sao thanh danh của Tịch Thiên Dạ tại Chân Mộc linh thổ đều là giết chóc mà ra.
Ngày thứ hai, toàn bộ Yên Nhạc hoàng đô đều vô cùng náo nhiệt, cao thủ nhân tộc đến từ khắp mọi nơi đổ về Yên Nhạc hoàng đô, trên đường cái cơ hồ chật kín người.
Người sinh hoạt trong Yên Nhạc hoàng đô cũng biết hôm nay chính là ngày bách tộc liên minh tổ chức đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân.
Tôn chỉ khi Bách tộc liên minh thành lập chính là thảo phạt ma đầu giết người Tịch Thiên Dạ, đồng thời cũng thảo phạt Yên Nhạc hoàng đô đã cấu kết cùng Thiên Dạ thần điện làm bại hoại thanh danh nhân tộc.
Mặc dù không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Yên Nhạc hoàng đô cấu kết cùng Thiên Dạ thần điện.
Nhưng nếu phần lớn thế lực nhân tộc đều nói như thế, vậy khẳng định chuyện này là sự thật.
Tất cả mọi người đều cho rằng như thế làm sao có thể giả được? nếu là giả cũng nhất định thành thật.
"Tịch Thiên Dạ thế mà không tới Yên Nhạc hoàng đô, chẳng lẽ hắn thật sự mang theo mỹ nữ chạy trốn."
Trong Một tòa tửu lâu tinh sảo, Hà Bách Châu đứng trước cửa sổ nhìn xuống. Phía dưới vô cùng náo nhiệt, cơ hồ tất cả mọi người đều là thành viên bách tộc liên minh. Trong đôi mắt của nàng có hơi chút thất vọng.
Nàng tới Yên Nhạc hoàng đô từ nửa tháng trước, vốn cho rằng có thể thấy được trò hay.
Kết quả đã chờ nửa tháng mà đến cái bóng của Tịch Thiên Dạ cũng không thấy, thế lực bách tộc liên minh ngày càng khổng lồ, mỗi ngày đều bành trướng. Bách tộc liên minh hiện tại ngoài trừ Thiên Nam viện thần bí kia ra đã không còn thế lực nào có thể kềm chế được nữa rồi.
Hiện tại rất nhiều người đều đoán được mặc dù Trụ Sơn hoàng bộ hi sinh lợi ích Thu Cách Nhã đại bình nguyên nhưng đổi lại được vị trí minh chủ bách tộc liên minh, như vậy cũng quá là phong quang khí phái đi.
Có lẽ đây mới là mục đích thật sự của Trụ Sơn hoàng bộ.
"Ta đã nói Tịch Thiên Dạ kia làm sao có thể chạy tới Yên Nhạc hoàng đô tìm chết. Chu công tử ngươi đã đề cao hắn quá rồi"
Giang Thượng Lâm lắc đầu nói.
Hắn vốn cũng không tin Tịch Thiên Dạ thực sẽ đến Yên Nhạc hoàng đô, xông vào đầm rồng hang hổ, chỉ vì Chu công tử một mực muốn tới cho nên hắn mới đi cùng mà thôi.
Theo Hắn thấy chỉ cần Tịch Thiên Dạ không ngốc thì sẽ không chạy tới Yên Nhạc hoàng đô chịu chết.
Hiện tại Yên Nhạc hoàng đô đã triệt để hóa thành một vòng xoáy khổng lồ, cho dù Chí Tôn vương trong truyền thuyết tự mình đến đây cũng chưa hẳn có thể trấn áp được bách tộc liên minh.
Dù sao điểm mạnh nhất của bách tộc liên minh cũng không nằm tại thực lực cá nhân mà là quân đội cùng trận pháp bao trùm cả Yên Nhạc hoàng đô.
Đại quân ngàn vạn Thánh giả, chính là mười quân đoàn trăm vạn Thánh giả.
Mười quân đoàn trăm vạn Thánh giả đồng loạt ra tay tạo thành quân trận cỡ lớn, cho dù là Chí Tôn vương tới cũng không ngăn nổi.
Huống chi Yên Nhạc hoàng đô chính là một tòa cổ thành, nghe nói có hàng loạt thượng cổ trận văn, nghe nói toàn bộ những thượng cổ trận văn kia đã bị người Trụ Sơn hoàng bộ nắm giữ, một khi kích phát toàn bộ những thượng cổ trận văn kia, bất kỳ người nào tới đây đều bị trấn áp một nửa thực lực.
"Cho dù Tịch công tử không đến cũng là hành vi của người thông minh, hắn lợi hại như vậy thì sao có thể là mãng phu. Hắn không đến Yên Nhạc hoàng đô ta càng đánh giá hắn cao hơn một bậc."
Giang Hoài Nguyệt đứng sau lưng Giang Thượng Lâm dùng thái độ phản đối nói.
Giang Thượng Lâm nghe vậy trợn mắt nhìn Giang Hoài Nguyệt, từ sau khi Tịch Thiên Dạ tại Xương Trạch thành quét ngang quần hùng, nha đầu này liền giống như trúng độc của họ Tịch.
Chỉ cần nói xấu Tịch Thiên Dạ hoặc nói không dễ nghe, nàng liền lập tức đứng ra phản đối.
"Xem ra ta vẫn chưa hiểu rõ hắn bao nhiêu, chờ sau khi đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân kết thúc thì chúng ta cũng rời đi."
Hà Bách Châu thản nhiên nói.
Chậm trễ lớn thời gian nửa tháng đối với nàng mà nói cũng là tổn thất không nhỏ.
Dù sao nàng tới Chân Mộc linh thổ là vì tìm kiếm cơ duyên cùng tạo hóa, chậm trễ thời gian vì tranh đấu chủng tộc đã tương đối lãng phí.
"Không sai, Trụ Sơn hoàng bộ nắm giữ vị trí minh chủ toàn bộ bách tộc liên minh, mặc dù bên trong lỏng lẻo nhưng lực ảnh hưởng vẫn có. Chúng ta cũng nên trở về, hảo hảo thương thảo cách đối phó."
Sắc mặt Giang Thượng Lâm ngưng trọng nói, Trụ Sơn hoàng bộ gây nên sóng gió khiến cho hắn cảm nhận được áp lực cực lớn.
Vào giữa trưa, tại trung ương quảng trường Yên Nhạc hoàng đô, Trụ Sơn hoàng bộ quốc sư Vân Thượng Yến mặc một bộ chiến y đứng trên đài cao tự mình chủ trì đại hội bách tộc tuyên thệ trước khi xuất quân.
Trang 504# 2