Chương 1010: Chí Thánh Khí Chân Chính
Mấy trăm ngàn tu sĩ đồng thời ra tay, dù tu vi thấp kém cũng thôi thúc lực lượng hóa thành dòng lũ bao vây thanh niên kia.
Hình ảnh cực kì chấn động chấn động, tuy là những tu sĩ bình thường không đáng nhắc tới, dường như mưa bụi giống như nhỏ yếu nhưng khí thế nhưng tương đương kinh người, sàn chiến đấu đã triệt để hóa thành bột mịn, phạm vi ngàn trượng bên trong không có một ngọn cỏ.
Tịch Thiên Dạ bay giữa không trung với một thanh cự chùy xanh thẳm, vừa xuất hiện liền tỏa ra một luồng khí thế vô địch.
Hết thảy pháp tắc thiên địa từ trong hư vô hiện ra quay chung quanh cự chuỳ xanh thẳm như chúng tinh củng nguyệt
"Chí thánh khí!"
Trong Diêm ma ám thiên ấn, Hải U Hoàng không thể tin được nhìn cự chùy trong tay Tịch Thiên Dạ, đây lại chính là chí thánh khí trong truyền thuyết.
Trước đây tuy rằng Tịch Thiên Dạ cũng từng sử dụng cự chùy xanh này, nhưng bởi vì tu vi không đủ nên không cách nào phát huy uy lực thực sự của thánh khí.
Nhưng vào lúc này, chí thánh khí lại bị Tịch Thiên Dạ triệt để kích hoạt.
Uy lực chí thánh ngưng tụ từng tầng ngày càng hùng hậu như muốn thiên địa đổ sụp.
Trong lòng Hải U Hoàng vô cùng chấn động, chí thánh khí chính là vũ khí mạnh nhất ở thế giới này.
Tuy rằng Tịch Thiên Dạ bây giờ cũng không cách nào triệt để triển khai uy lực của thánh khí, nhưng chỉ cần hắn có thể thôi thúc một phần ba sức mạnh chí thánh khí cũng đã rất khủng bố rồi.
Chỉ là trong thế giới này căn bản cũng không có chí thánh khí tồn tại, chẳng lẽ cự chùy xanh trước mắt là bảo vật Tịch Thiên Dạ từ thế giới bên ngoài mang tới?
Tịch Thiên Dạ cầm cự chùy xanh, vô vàn các pháp tắc từ trong hư vô đều hội tụ lại chiếc cự chùy xanh ấy, trong tay hắn như đang cầm cả một thế giới.
"Giết!"
Hắn vung khí lực lên, mạnh mẽ đập một chùy hóa thành đoàn lưu quang va chạm với dòng sức mạnh khủng bố kia.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, phạm vi vạn trượng trên mặt đất trong nháy mắt sụp đổ, sóng khí bao phủ từng tầng xung kích giống như bão táp khuếch tán về phía ngoại bộ phạm vi 500 dặm đều bị bao phủ.
Nơi trung tâm cuộc chiến đấu, hơn vạn tên tu sĩ bị bay ra ngoài, tên thì trực tiếp hóa thành tro tàn, tên thì thân thể nổ tung hóa thành mưa máu, có người may mắn không có chết nhưng cũng thương thế đầy mình ngã trên mặt đất kịch liệt thở dốc, nửa ngày cũng không bò dậy nổi.
Vân Thượng Yến rên lên một tiếng, bị bay về phía sau, vốn dĩ đã trọng thương nay càng thêm nặng nề.
Nếu lúc nãy hắn không cẩn thận ẩn giấu ở trong đám người kia thì sợ đã phi hôi yên diệt.
Những thủ lĩnh của các thế lực lớn khác có tu vi cũng khá cao cũng bi thảm ngã xuống đất, hơn nữa có ít nhất hai mươi, ba mươi vị chết oan uổng.
Có thể ngồi trên vị trí thủ lĩnh của những thế lực lớn kia, tu vi tự nhiên đều bất phàm, thấp nhất cũng là nửa bước Thánh Thiên vương.
Hơn nửa số thủ lĩnh đều là Thánh Thiên vương, nói cách khác Thánh Thiên vương chân chính tụ tập trên quảng trường có 100 đến 200 vị.
Nhưng bọn họ hợp sức cũng không có ngăn nổi một đòn của Tịch Thiên Dạ.
Những tu sĩ bình thường thì không cần nói cũng biết, thương thế càng nặng nề nháy mắt một cái cũng có mấy ngàn người không chịu nổi mà nổ tung thành sương máu.
Toàn bộ quảng trường trong nháy mắt liền yên tĩnh, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ một cách sợ hãi.
Hắn là ma quỷ sao?
Làm sao có khả năng!
Sức mạnh của cá nhân làm sao có khả năng sẽ mạnh đến mức độ như vậy?
Vân Thượng Yến cũng bị dọa sợ, sức mạnh của Tịch Thiên Dạ, hắn bây giờ mới nhận thức được.
Chẳng lẽ hắn đã tu thành chí tôn vương?
Bất quá chí tôn vương cũng không có kinh khủng như thế đi.
"Bày trận! Phát động chiến tranh cự trận."
"Toàn diện vận chuyển thượng phẩm thiên vương trận pháp áp chế hắn cho ta."
Vân Thượng Yến sợ hãi không dám nhìn Tịch Thiên Dạ, đứng ở trước mặt Tịch Thiên Dạ hắn như là một con dế
Hắn lập tức lùi lại rồi bỏ chạy như đang tránh Ôn Thần, đồng thời lệnh cho trận pháp sư của Trụ Sơn hoàng bộ đóng giữ ở hoàng cung toàn lực thôi thúc thượng phẩm thiên vương trận pháp và thượng cổ cấm trận bao trùm Yên Nhạc hoàng đô.
Cùng lúc đó, bên ngoài Yên Nhạc hoàng đô chia làm mười phương vị, có mười nhánh đại quân có đến trăm vạn quân cấp thánh giả.
Những thánh giả đại quân nhận được quân lệnh lập tức tập kết hóa thành một quân trận khổng lồ.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời xuất hiện lượng lớn sấm sét, băng sương, hoả diễm hừng hực, huyền thuỷ...
398 thánh thiên vương cấu thành trận pháp bao phủ bầu trời Yên Nhạc hoàng đô, đó chính là trận pháp mạnh nhất, lúc này toàn lực lôi ra quả thực là muốn hủy diệt thiên địa.
398 thánh thiên vương cấu thành trận pháp tụ hợp lại một nơi khiến nguyên khí đất trời trong phạm vi vạn dặm đều hết sạch, trước mặt trận pháp này những sinh linh phổ thông hiển nhiên không cách nào tranh đoạt được chút nguyên khí nào, cho dù chí tôn vương cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa trận pháp lại còn áp chế sinh lực của tu sĩ, nếu Tịch Thiên Dạ tiếp tục chiến đấu sợ là càng đánh càng mệt, sinh lực khôi phục không được bao nhiêu lại tiêu hao hết.
Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nhìn lên bầu trời hoàn toàn không để trận pháp kia vào mắt, thôi thúc sức mạnh của chí thánh khí cự chùy phát ra đòn mạnh nhất.
Ầm!
Sức mạnh hủy thiên diệt địa đột nhiên phóng thích như khiến sao chổi nổ tung, phạm vi trăm dặm đều bị chấn động.
Trước mặt Tịch Thiên Dạ hầu như đều là thi thể.
Trải qua một đòn như thế, những cường giả chân chính đều bỏ chạy không dám chống lại Tịch Thiên Dạ.
Những người dám ở lại chống lại Tịch Thiên Dạ hầu như đều là nhị tam lưu tu sĩ của những thế lực lớn, tu vi cáo nhất cũng chỉ là phổ thông thiên vương cảnh. Loại tu sĩ này sao có thể đỡ được công kích của Tịch Thiên Dạ, một chùy đi ra liền trực tiếp tạo thành thương vong, so lần công kích thứ nhất càng đáng sợ hơn.
Có hơn vạn tên tu sĩ bị Tịch Thiên Dạ dùng một chùy đập chết.
Một đòn kia khiến toàn bộ tu sĩ ở đây hoảng hốt điên cuồng chạy trốn. Căn bản không dám đối kháng cùng Tịch Thiên Dạ, thậm chí liếc mắt một cái cũng không dám, hận cha mẹ không cho bọn họnnhiều hơn vài chân để chạy nhanh hơn.
Cái gọi là bách tộc liên minh, cái gọi là đại thế trong khoảnh khắc liền toàn diện vỡ tan.
Kỳ thực bách tộc liên minh vốn là một đám quân ô hợp liên kết với nhau, mỗi người đều có tâm tư rất nặng.
Bọn họ tuy liên minh nhưng không tín nhiệm lẫn nhau, ai cũng muốn tính kế nhau làm sao có khả năng làm được những việc lớn lao, chỉ cần xuất hiện một vấn đề nhỏ cũng bị chia bè xẻ cánh.
Nếu không thì mấy trăm ngàn tên vương cảnh tu sĩ kết hợp với nhau tạo thành một thế trận thì Tịch Thiên Dạ có muốn cũng không ngăn được.
Đáng tiếc bách tộc liên minh căn bản là không phải một thế lực thành thục, vì lẽ đó nên một người Tịch Thiên Dạ cũng đủ xử lí bọn họ.
"Thật mạnh!"
Giang Hoài Nguyệt vô cùng kích động, cả người nhiệt huyết sôi trào, tin là ai nhìn thấy hình ảnh này cũng sẽ không ngừng kích động. Huống hồ nàng đứng ở phía đối diện Tịch Thiên Dạ, nhìn thấy thần tượng lực phá ngàn quân, kích động đến mức nói chuyện cũng có chút run rẩy.
Bên cạnh, Giang Thượng Lâm cùng với những nguyên lão Mộ Phong hoàng bộ khác cũng há hốc mồm.
Tình huống thế nào!
So với sự tưởng tượng của bọn họ hoàn toàn khác nhau a!
Thật sự trời cao hạ phàm sao.
Một đòn lúc trước tuy rằng sức mạnh cũng khủng bố nhưng cứ nghĩ hắn sẽ sức cùng lực kiệt, công kích đáng sợ như thế không thể kéo dài quá lâu.
Nhưng bọn họ sai rồi, đòn thứ hai bạo phát ra so với đòn thứ nhất càng thêm đáng sợ.
Nhìn Tịch Thiên Dạ cũng không có chút gì gọc là sức cùng lực kiêt.
"Đáng ghét! Ở Yên Nhạc hoàng đô chưa tới phiên ngươi hung hăng, trận pháp thiên võng trấn áp cho ta."
Vân Thượng Yến tức đến nổ đom đóm mắt, mấy trăm ngàn người bị Tịch Thiên Dạ một mình trấn áp, quả thực làm cho hắn cảm thấy rất mất mặt.
Nếu không thể trấn áp Tịch Thiên Dạ, bách tộc liên minh minh chủ như hắn ngày sau nói ra chỉ sợ là chuyện cười lớn.
Ầm ầm ầm!
Thiên Vương trận pháp trấn áp xuống tạo thành trận pháp thiên võng che kín bầu trời, so với 398 tên thánh thiên vương liên thủ càng thêm kinh khủng.
Đó là lí do tại sao bách tộc liên minh tại chiếm ưu thế, cho dù chí tôn vương đến đây họ cũng không sợ. Bởi vì nếu chí tôn vương đích thân tới cũng không thể đánh vỡ trận pháp do 398 Thiên Vương cấu thành.
Huống hồ ngoài thành có mười quân đoàn trăm vạn thánh giả, một khi bộc phát toàn bộ sức mạnh ra có thể nói là kinh thiên địa.
"398 thánh thiên vương cấu thành trận pháp, tương đương với 398 tên thánh thiên vương mạnh nhất liên thủ trấn áp, chí tôn vương đến đây cũng sẽ bị giam cầm, Tịch Thiên Dạ có thể đỡ được sao?"
Hà Bách Châu nắm chặt tay, nàng cũng không ý thức được nhưng bây giờ nàng đã không còn cách nào duy trì tâm tình hờ hững nữa.
Sức mạnh Tịch Thiên Dạ thể hiện ra làm cho nàng chấn động không nên lời.
"Tịch Thiên Dạ, dù ngươi mạnh hơn nhưng ở Yên Nhạc hoàng đô, số mệnh duy nhất của ngươi chính là ôm hận ở đây, không thể có ngoại lệ."
Vân Thượng Yến rút lui hơn ngàn dặm đến vị trí hắn cảm thấy an toàn và Tịch Thiên Dạ không thể uy hiếp được hắn mới tiếp tục lên tiếng, âm thanh vang dội toàn bộ thiên địa.
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười lạnh, hắn đã dám đến sao lại không có sự chuẩn bị, thánh thiên vương trận pháp kia dù cho có cường đại thì đã có phá cấm pháp mộc trên tay hắn, 1/10 sức mạnh trận pháp kia cũng chưa chắc có thể phát huy.
Một đoàn ánh sáng màu bạc từ trên người Tịch Thiên Dạ tản ra mang theo khí tức đặc thù mơ hồ có cộng hưởng với thế giới, ánh bạc phảng phất khiến tất cả mọi người phải chấn động,
"Sức mạnh của Phá cấm pháp mộc."
Sắc mặt Vân Thượng Yến sa sầm, hắn là hộ quốc thượng sư của Trụ Sơn hoàng bộ sao lại không biết đây là quốc gia trấn quốc chí bảo.
Hoàng đế bệ hạ quả nhiên đoán không có sai, phá cấm pháp mộc quả nhiên rơi vào tay Tịch Thiên Dạ.
Trang 506# 2