Chương 1016: Quỳ Xuống Cầu Xin Tha Thứ
Lực lượng chiến lược quốc gia bị võ lực cá nhân trấn áp, tư tưởng này gây ra chấn động tương đối to lớn, dù cho Giang Hoài Nguyệt cũng che lấy miệng, đôi mắt trừng lớn.
"Sơ hở của quân trận trăm vạn rất nhỏ, từ xưa đến nay dựa vào võ lực cá nhân trấn áp phải thực sự là tồn tại đứng ở đỉnh phong nhất, một thời đại trong Chân Mộc linh thổ cũng không có bao nhiêu người."
Hà Bách Châu tự lẩm bẩm, quân trận trăm vạn cỡ lớn trong Chân Mộc linh thổ, nàng đương nhiên tương đối quen thuộc.
Bởi vì Mộ Thương đại lục bọn hắn đã sớm đã học loại quân trận chi thuật cỡ lớn này rồi, lại được thi hành lực lượng lớn trên Mộ Thương đại lục.
Kỳ thật cho dù ở trên Mộ Thương đại lục, quân trận trăm vạn cỡ lớn cũng là một đòn sát thủ, là vũ khí có tính uy hiếp của các thế lực lớn.
Quân trận chi pháp thuộc về bí thuật thượng cổ, ở Mộ Thương đại lục không có kế thừa, Nam Man đại lục cũng không có kế thừa.
Từ nguồn cội mà nói, bất luận Mộ Thương đại lục hoặc là Nam Man đại lục, tất cả bí thuật quân trận đều đến từ Chân Mộc linh thổ.
Nhưng đáng tiếc là quân trận cấp cao nhất trong Chân Mộc linh thổ chỉ là quân trận cấp trăm vạn, cao nhất chỉ có thể hội tụ sức mạnh trăm vạn sinh linh thành trận, nếu như có quân trận chi pháp cấp ngàn vạn thậm chí cấp một trăm triệu, dựa vào hơn một nghìn vạn Thánh Giả trong Yên Nhạc hoàng đô, chỉ cần một đòn cũng có thể làm Tịch Thiên Dạ biến thành tro bụi.
Loại sức mạnh cấp độ kia, dù cho đế giả cấp cao đến đây cũng không làm được gì.
Đương nhiên trong Chân Mộc linh thổ không có kế thừa quân trận cấp ngàn vạn, cao nhất cũng chỉ là cấp trăm vạn mà thôi.
"Tịch Thiên Dạ này quả là được trời ưu ái, hầu như không có sơ hở."
Thần tâm Hà Bách Châu phức tạp, trình độ linh hồn đáng sợ như vậy vừa vặn là khắc tinh khắc chế quân trận trăm vạn, mười nhánh đại quân trăm vạn Thánh Giả hoàn toàn bị tê liệt, tiếp theo là một cuộc đồ sát nghiêng về một bên, có lẽ đã phân thắng bại.
Nàng đã sớm đoán được Tịch Thiên Dạ sẽ đến Yên Nhạc hoàng đô, nhưng thật không nghĩ tới hắn có thể chiến thắng dưới tình huống này.
"Mạnh! Thật mạnh!"
Lũng Cốt kiêu thủ trầm mặc thật lâu, nửa ngày mới nói ra mấy chữ.
Giờ khắc này, hắn cũng không thể không thừa nhận, về võ lực cá nhân đơn thuần thì bản thân hẳn là không bằng người trẻ tuổi kia.
Đã không còn nghi hoặc mà là khẳng định.
Để cho hắn tiếp nhận bao vây của mười quân đoàn trăm vạn Thánh Giả, mặc dù hắn có khả năng cam đoan không chết, nhưng muốn trấn áp đoàn quân trăm vạn Thánh Giả căn bản không có khả năng. Ít nhất hắn cấp độ kiêu thủ (hay chương trước còn gọi là bêu đầu) Thiên Dạ thần điện hoàn toàn cũng làm không được.
"Xem ra muốn hoàn toàn ăn Yên Nhạc hoàng đô thật khó giải quyết."
Ánh mắt Lũng Cốt kiêu thủ lấp lánh, không do dự bao lâu đã kích phát ra một thánh phù truyền âm đột nhiên bay về phía hồ Thu Thủy.
Nếu bản thân không được thì chỉ có thể xin sức mạnh lớn hơn đến đây viện trợ.
Việc này dính đến hàng loạt kế hoạch của thần điện, không phải cá nhân hắn cậy lúc mạnh, nếu như làm sự việc hỏng thì hậu quả hắn đảm đương không nổi.
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, từng bước một đi về Yên Nhạc hoàng cung.
Mười đoàn quân trăm vạn Thánh Giả quân đoàn hoàn toàn tê liệt, 398 trận pháp thượng phẩm Thiên Vương cũng bị áp chế, hiện tại đã không còn bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản hắn.
Trong hoàng cung Yên Nhạc vẫn tiếng hô "Giết" rung trời, ngàn vạn cap thủ liên minh bách tộc bao vây xung quanh hoàng cung, tất cả mọi người muốn sớm bắt được Tô Lăng Hạo, nếu không không có 398 trận pháp Thiên Võng, không người nào có thể áp chế được Tịch Thiên Dạ.
Nhưng mà không như mong muốn, bọn hắn không bắt được Tô Lăng Hạo mà mười đoàn quân trăm vạn Thánh Giả toàn bộ đã bị trấn áp.
Vân Thượng Yến nhận được tin tức, thân thể liền đứng không vững, bị một trảo của Hổ Tam Âm đập bay ra ngoài.
Mặt mũi hắn đầy ảm đạm đờ đẫn nhìn Tịch Thiên Dạ trên chín tầng trời đang đi tới, bàn tay nắm toàn bộ sức mạnh liên minh bách tộc cuối cùng lại có thể bại, hơn nữa bại bởi một người trẻ tuổi.
"Vân Thượng Yến, Trụ Sơn hoàng bộ các ngươi, có vẻ như lại bại rồi. Cái gọi là liên minh bách tộc bất quá chỉ là gà đất chó sành mà thôi."
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn Vân Thượng Yến, một khí thế mạnh mẽ vô cùng trấn áp Vân Thượng Yến, khiến cho Vân Thượng Yến một ngón tay cũng không dám loạn động.
Vân Thượng Yến trầm mặt nửa ngày không nói gì, bởi vì hắn đã không lời nào để nói.
Không sai, bọn hắn bại rồi, hơn nữa thất bại thảm hại.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, sau cùng lại là kết quả như thế.
Kỳ thật thành lập liên minh bách tộc, ban đầu căn bản cũng không phải là vì đối phó Tịch Thiên Dạ, theo như Vân Thượng Yến thì Tịch Thiên Dạ căn bản không xứng, thu phục một người trẻ tuổi, Trụ Sơn hoàng bộ bọn hắn có rất nhiều biện pháp, hà tất hao phí khổ tâm như thế.
Nếu không phải bệ hạ có mưu đồ khác, sao có thể bởi vì một Tịch Thiên Dạ đã từ bỏ lợi ích của Thu Cách Nhã đại bình nguyên?
Cả Nhân tộc đều đang lưu truyền lời nói, Trụ Sơn hoàng bộ không làm gì được Tịch Thiên Dạ, vì thu phục Tịch Thiên Dạ nên không thể không hi sinh lợi ích to lớn triệu tập các thế lực lớn của Nhân tộc đồng loạt ra tay.
Lời bàn như thế, trong mắt Vân Thượng Yến chẳng qua là một chuyện cười mà thôi.
Nhưng mà hắn thật nằm mơ cũng không nghĩ tới, vừa thành lập liên minh bách tộc, cuối cùng thật sự thua trong tay Tịch Thiên Dạ.
Sắc mặt các tu sĩ của liên minh bách tộc đều không dễ nhìn, Tịch Thiên Dạ nói bọn hắn thành gà đất chó sành, rõ ràng làm mất mặt trước mặt mọi người.
Nhưng bọn hắn không ai dám đứng ra phản bác, thậm chí thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì Tịch Thiên Dạ đã vô địch, ai dám đứng ra thì người đó muốn chết, làm chim đầu đàn vốn đã không có kết cục tốt.
Rất nhiều thế lực đã đang hối hận, tại sao lại muốn tới nhúng tay vào vũng nước đục này, mỡ heo che đậy con mắt, lợi ích làm mê muội tâm can sao?
Bây giờ thật sự đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan.
Một số thủ lĩnh thế lực, thậm chí cũng có người quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Tịch Thiên Dạ chính là một sát thần, tác phong làm việc không cố kỵ gì căn bản sẽ không quản nhiều như vậy, theo tác phong làm việc của hắn tại Xương Trạch thành có thể nhìn ra được, hắn rất có thể giết sạch toàn bộ tu sĩ liên minh bách tộc.
Chí ít một số thủ lĩnh bọn hắn này, căn bản sống được.
Trước áp lực tâm lý to lớn trước mặt, một số thủ lĩnh thế lực có năng lực kháng cự yếu quỳ xuống tại chỗ khẩn cầu Tịch Thiên Dạ tha thứ.
Có người dẫn đầu, đương nhiên là có người đi theo.
Trong lúc nhất thời, trong hoàng cung Yên Nhạc người quỳ xuống một mảng lớn, từng người khóc ròng ròng khẩn cầu Tịch Thiên Dạ tha thứ.
"Tịch đại nhân, ta sai rồi, ta nhận thật sự che đậy cho Trụ Sơn hoàng bộ, ta tội đáng chết vạn lần, chỉ cầu có thể thả ta một con đường sống..."
"Tịch công tử, tất cả đều là do Trụ Sơn hoàng bộ xúi giục, Trụ Sơn hoàng bộ thế lớn, chúng ta không dám làm trái bọn hắn..."
"Vân Mục hoàng bộ cũng không phải loại tốt, nếu không phải hoàng bộ này cực lực tác hợp chúng ta và Trụ Sơn hoàng bộ liên minh, chúng ta căn bản cũng không có khả năng tới đây."
"Tịch đại nhân, chúng ta và ngươi không oán không thù, phạm phải sai lầm như thế đều là Vân Mục hoàng bộ đe dọa dụ dỗ, chúng ta sinh tồn trong lãnh địa Vân Mục hoàng bộ không dám không nghe bọn hắn."
Thanh âm cầu xin tha thứ vang khắp nơi, thậm chí trốn tránh trách nhiệm lẫn nhau, chỉ trích lẫn nhau, mà ba đại hoàng bộ cường đại nhất trong liên minh bách tộc đương nhiên trở thành đối tượng gánh vác.
"Ngươi... Ngươi... Các ngươi..."
Con mắt Thạch Nguyên Hiên đỏ bừng, giận đến toàn thân run rẩy, những thế lực kia từng người đứng ra chỉ trích bôi đen Vân Mục hoàng bộ bọn hắn, thật là chẳng biết xấu hổ. Vân Mục hoàng bộ bọn hắn chưa từng ép buộc bất kỳ thế lực nào gia nhập liên minh bách tộc, toàn bộ đều do bọn họ tự nguyện.
Trang 509# 2