Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1032: Sinh Linh Cực Hạn

Chương 1032: Sinh Linh Cực Hạn




Cũng bởi vì ấp U Minh hạt hoàng tộc cần năng lượng quá lớn, hơn nữa lại có yêu cầu cao đối với năng lượng, nên Tịch Thiên Dạ mới một mực không tìm được cơ hội triệt để ấp nó ra.

Địa Mạch huyết tuyền được xưng là đại địa mẫu khí, ẩn chứa năng lượng thuần túy nhất thế gian.

Năng lượng này có thể cho tu sĩ thoát thai hoán cốt, cải biến tiềm chất cùng thiên phú, hoàn toàn phù hợp với điều kiện ấp U Minh hạt trùng trứng.

Tịch Thiên Dạ đứng tại rìa hồ nước đỏ, thả Lục Dực U Minh hạt trùng trứng trong tay vào hồ nước.

Sau một khắc, hàng loạt địa mạch huyết khí chui ra từ hồ nước, liên tục không ngừng chảy vào bên trong trùng trứng.

Lục Dực U Minh hạt được xưng là hoàng tộc, tương lai có phần hi vọng, bên trong Cửu U hải tại Thái Hoang thế giới chưa hẳn tồn tại bao nhiêu con.

Ấp vật này, trong khoảnh khắc liền đảo loạn toàn bộ hồ nước, nước hồ xung quanh trăm dặm đều hạ xuống ba trượng, một vòng xoáy huyết sắc to lớn vây quanh U Minh hạt không ngừng xoay tròn.

Hơn nữa xuất hiện dị tượng, từng chùm ánh sao xuyên thấu đáy xác, vùng trời tại hồ nước đỏ ngòm ngưng kết ra một đoàn cự hạt hư ảnh mông lung.

"U Minh hạt Thủy Tổ, lai lịch thật không nhỏ a."

Hải U Hoàng chui ra từ bên trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn, tầm mắt tấm tắc lấy làm kỳ lạ nhìn cự hạt hư ảnh trên cùng trời.

Cự hạt hư ảnh kia dĩ nhiên chính là U Minh hạt Thủy Tổ, bất luận bên trong huyết mạch của một đầu U Minh nào cũng đều lưu lại một tia ý chí cùng truyền thừa của Thuỷ Tổ.

Nhưng hắn cũng không ngờ rằng, lai lịch của U Minh hạt thủy tổ lớn như thế, hơn nữa tu vi hẳn là cao hơn nhiều so với thời điểm hắn đỉnh phong nhất.

"U Minh hạt Thủy Tổ cũng là sinh linh của Minh tộc Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới các ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hải U Hoàng nghe vậy giật mình, hắn không ngờ Tịch Thiên Dạ lại biết rõ như thế, hắn làm sao phán đoán được tin tức? Chẳng lẽ hắn nhận biết U Minh hạt Thủy Tổ!

Khó trách trong tay Tịch Thiên Dạ sẽ có Lục Dực U Minh hạt hoàng tộc trùng trứng, giữa hai bên có lẽ thật sự có gì đấy sâu xa.

Minh tộc Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới mặc dù cùng thuộc tại nhất mạch, nhưng ở giữa cũng không hẳn hoàn toàn tương liên. Hải U Hoàng sinh ra tại Huyết Phù minh giới - một trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới. Nhưng ngoại trừ Huyết Phù minh giới, những Chí Cao minh giới khác hắn cho tới bây giờ đều chưa từng đi qua.

"Nếu huyết mạch của nó bắt nguồn từ U Thiên minh giới, vậy phải bồi dưỡng thật tốt, có lẽ có thể bồi dưỡng được một đầu hoang thú có thể so với Tổ Thần."

Hải U Hoàng thản nhiên nói, tiềm lực của U Minh bọ cạp trùng trứng cao hơn một tầng.

Huyết mạch bắt nguồn tử U Thiên minh giới chính là vốn liếng lớn nhất của nó, cho dù đi tới nơi nào cũng đều là biểu tượng cho thân phận cao quý.

Thực chất Hải U Hoàng một mực có một cỗ ngạo khí, chính là vinh quang mà Huyết Phù minh giới mang đến cho hắn.

Thân là sinh linh trong Huyết Phù minh giới, hắn có vốn liếng ngạo nhị thiên hạ.

Hải U Hoàng vụng trộm liếc nhìn Tịch Thiên Dạ, lại phát hiện hắn không có bất kỳ biểu hiện cảm xúc gì. Đạt được một đầu U Minh hạt có cơ hội tấn thăng làm Tổ Thần, hắn lại không hưng phấn sao?

Đổi thành người khác cũng không thể bình tĩnh như thế, dù là tiên nhân cũng chưa hẳn bình tĩnh như thế.

Đương nhiên, Lục Dực U Minh hạt trở thành Tổ Thần hẳn là cực hạn. Muốn nó thành tiên như Thủy Tổ thì gần như không có khả năng.

Cho nên Hải U Hoàng cũng không hứng thú quá lớn mà hóa thành một đoàn lưu quang rút về bên trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn. Không thể thành tiên, cuối cùng cũng chỉ là sâu kiến.

Thiên địa dị tượng kéo dài ròng rã một canh giờ mới từ từ biến mất, U Minh hạt trùng trứng ngâm tại bên trong hồ nước đỏ ngòm hoàn toàn chìm xuống, phảng phất hòa thành một thể cùng tòa hồ nước khổng lồ.

Không biết qua bao lâu, một tiếng minh thanh to rõ từ lòng đất vang lên trong không gian.

Từ tiếng hí kia xuất hiện, toàn bộ không gian lòng đất đột nhiên chấn động kích liệt, cự thạch lăn xuống, cát bay đá chạy.

Một cỗ thế giới quy tắc từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, hóa thành từng đóa pháp tắc chi hoa giáng xuống từ trên trời rớt đầy toàn bộ hồ nước.

"Sinh mệnh khí tức thật mạnh."

Tô Hàm Hương bừng tỉnh trong tu luyện, giật mình nhìn vòng xoáy phía hồ nước đỏ ngòm.

Từ nơi đó nàng cảm nhận được một cỗ sinh mệnh lực lượng không gì sánh kịp chậm rãi thức tỉnh, cỗ sinh mệnh lực lượng kia mãnh liệt mênh mông khiến nàng vô phương miêu tả. Chỉ cảm thấy phảng phất toàn bộ sinh cơ thế giới đều bị nó hạ thấp xuống, như có một khỏa sinh mệnh Kim Dương chậm rãi bay lên.

Tô Hàm Hương đột nhiên nhìn về phía bờ Tịch Thiên Dạ, bên trong đôi mắt tràn đầy kinh hãi cùng rung động, trong hồ đến cùng là có sinh mệnh gì đang sinh ra mà dẫn tới dị tượng đáng sợ như vậy.

Tô Hàm Hương không dám tiếp tục tu luyện trong hồ, lăng không vi bộ đến bên cạnh Tịch Thiên Dạ.

"Tịch công tử…."

Trong lòng Tô Hàm Hương tràn đầy nghi vấn chuẩn bị hỏi ra. Dù sao nơi này chính là tổ lăng của gia tộc nàng, xuất hiện biến cố như thế nàng há có thể yên tâm.

Tịch Thiên Dạ khẽ lắc đầu ngăn cản nàng nói tiếp, ngón tay chỉ về một điểm phía trước, ra hiệu nàng nhìn về phía trước.

Tô Hàm Hương theo bản năng nhìn qua, sau một khắc liền chấn động trong lòng.

Một đầu Lục Dực hạt được sinh ra, màu sắc đỏ sậm cùng kim văn, bọ cạp như yêu như rồng chậm rãi hiện lên trong hồ nước huyết sắc.

Bọ cạp kia vừa mỹ quan lại hung ác, mâu thuẫn mà hòa hợp, tản ra một cỗ khí thế ngạo nghễ hùng bá thiên hạ.

"Sinh linh kiêu ngạo."

Tô Hàm Hương theo bản năng nói.

Nàng có một loại ảo giác kỳ quái, bọ cạp kia tựa hồ không phải một đầu trùng thú mà là đế giả quân lâm thiên hạ, uy hiếp Đế Vương bốn phương.

Vù!

Bọ cạp vô cùng uy nghiêm sau khi triệt để nổi trên mặt nước, liền đột nhiên hóa thành một đoàn lưu quang vọt tới vị trí Tịch Thiên Dạ.

Trong lòng Tô Hàm Hương giật mình, theo bản năng chuẩn bị rút kiếm chống cự.

Nhưng Lục Dực hình thể to lớn bảy tám trượng của bọ cạp kia lại không ngừng thu nhỏ, trực tiếp xuyên qua Tô Hàm Hương mà nhẹ nhàng linh hoạt rơi trên cánh tay Tịch Thiên Dạ.

Tô Hàm Hương trợn mắt há mồm, sững sờ nhìn trên ống tay áo Tịch Thiên Dạ, bọ cạp nhỏ ngây thơ vô cùng thân mật liếm láp lòng bàn tay Tịch Thiên Dạ.

Cái này….Thật chính là….. hung vật trước đó tản ra đế hoàng uy nghiêm sao?

Tịch Thiên Dạ cười cười sờ lên đầu nhỏ của Lục Dực U Minh hạt hài lòng gật đầu.

Lục Dực U Minh hạt đẹp đẽ mà hung lệ, có một cỗ sắc bén bá đạo không thể nói được, phù hợp mỹ học lại không đánh mất uy nghiêm, trên nhan trị có thể nói tương đương cao.

Bởi vì tại thời điểm còn là trùng trứng đã bị Tịch Thiên Dạ điểm hóa thu phục, nên sau khi ấp ra liền chủ động nhận chủ nhân.

"Lợi hại! Vừa mới ấp ra liền là Chí Thánh, xem ra thiên phú cùng tiềm lực của nó cao hơn tưởng tượng của ta."

Hải U Hoàng xuất hiện lần nữa, kinh ngạc thán phục nhìn Lục Dực U Minh hạt hoàng.

Thiên sinh thành Chí Thánh, nói rõ thì nó chính là sinh linh cực hạn giữa thiên địa. Theo trình độ mà nói, tiềm lực của Lục Dực U Minh hạt hoàng đã đến thiên địa hạn chế, thậm chí đột phá thiên địa hạn chế.

Nội tình cùng mệnh cách như thế, không thể nào không kinh người.


Trang 517# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất