Chương 1056: Kịch Chiến
"Hừ! Ít kéo da hổ làm cờ lớn, hai Đại thánh thành khai chiến, há lại do ngươi nói là được? Hơn nữa trước khi đến Chân Mộc linh thổ, giữa tứ Đại thánh thành chúng ta đã ký hiệp nghị lẫn nhau, mặc kệ bên trong Chân Mộc linh thổ tranh như thế nào, chỗ ân oán đều sẽ không đưa lên Nam Man đại lục. Sinh tử do mệnh, giàu có nhờ trời."
Sí Lân ma tướng mảy may không để ý đến uy hiếp của Hàn Ảnh Nhi, ngược lại băng lãnh cười một hồi.
"Ha ha, thực lực của Thiên Bảo thánh thành các ngươi mặc dù không tệ, nhưng ánh mắt lại rất kém. Bên trong Chân Mộc linh thổ thì U Minh tộc mới thật sự là Vương Giả, hợp tác cùng U Minh tộc mới có lợi ích tốt nhất, thân cận cùng Tinh Linh tộc kia chính là tìm chết."
Huyết Dực ma tướng giễu cợt nói, trong mắt có mấy phần đắc ý.
Đôi khi thấy rõ thế cục sẽ càng thêm có hiệu quả so với võ lực cá nhân.
U Minh tộc toàn diện xâm lấn đại lục, quét ngang thiên hạ, Phù U thánh thành bọn hắn hợp tác làm bạn tự nhiên thu hoạch quá lớn.
Hơn nữa sau chiến tranh xâm lấn, Phù U thánh thành bọn hắn một đường công thành nhổ trại, không ngừng lấy được chỗ tốt.
Bọn hắn mặc kệ người nào sẽ thống nhất đại lục cuối cùng, sinh linh thiên hạ có đồ thán hay không, những cái kia mắc mớ gì đến bọn hắn?
Bọn hắn cũng chỉ là khách qua đường nên cuối cùng cũng sẽ rời đi mà thôi, thế giới này long trời lở đất cũng không ảnh hưởng gì đến bọn hắn.
Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi ngưng trọng, Sí Lân ma tướng cùng Huyết Dực ma tướng đều là kẻ địch vô cùng khó dây dưa, nếu chỉ có một người thì nàng có thể thắng, nhưng hai người hợp lại liền không đơn giản.
Là thiên tài đứng đầu hai tòa thánh thành, thực lực giữa bọn hắn kỳ thật không kém nhau bao nhiêu.
"Hàn Ảnh Nghi, nếu ngõ hẹp gặp nhau vậy liền lưu lại nơi đây đi."
Trong mắt Sí Lân ma tướng có sát cơ cùng hung diễm bước ra một bước, ma diễm mãnh liệt trong nháy mắt bao phủ toàn bộ phương viên trăm dặm. Mặc dù phạm vi bao trùm không lớn, nhưng mật độ cao lại càng thêm đáng sợ.
Ma diễm kia rào rạt bùng cháy, nhóm lửa tất cả tàn khuyết pháp tắc giữa thiên địa, Thiên Vương cao thủ bình thường dính phải một chút đoán chừng trong nháy mắt liền hóa thành tro tàn.
Cũng không rõ cung điện bằng đá có chỗ đặc thù gì mà bị hỏa diễm khủng bố cháy như thế lại không có dấu hiệu hủy diệt hoặc hòa tan, vẻn vẹn chỉ là vách tường bị đốt như sắt.
"Truyền thuyết Sí Lân ma hỏa có thể thiêu chết đế giả sao? Hừ! Cũng chỉ đến thế!"
Hàn Ảnh Nghi nhìn những ma hỏa cuốn tới mà chỉ hừ nhẹ một tiếng. Sau một khắc trên người nàng hiện ra một đoàn u lam lửa.
Ngọn lửa u lam kia không dữ dằn như Sí Lân ma hỏa, ngược lại như gợn sóng nước vô thanh vô tức khuếch tán ra bốn phương.
Sí Lân ma hỏa xem như không dễ trêu chọc, nhưng vừa đụng thấy lửa xanh lam sẫm thế mà không có sức chống cự, lúc này liền liên tục bại lui, không ngừng bị lửa xanh lam sẫm bao trùm tiêu diệt.
Trên vách đá im lặng ngưng tuyệt ra một tầng u lam băng tinh, nguyên bản vách tường bị cháy xích hồng cũng lập tức nguội hóa thành màu đen.
"U Viêm Hàn Ảnh tộc lạnh diễm lại có thể ngăn chặn Sí Lân ma hỏa."
Huyết Dực ma tướng một bên không ra tay cũng âm thầm kinh hãi, tầm mắt nhìn Hàn Ảnh Nghi xuất hiện một tia biến hóa nhỏ.
Sí Lân ma tướng lai lịch tương đương không đơn giản, tổ tiên hắn nghe nói chính là một đầu thần thú cái thế, tên là nghiệt Hỏa Kỳ Lân.
Mặc dù huyết mạch của Sí Lân ma tướng cũng không tinh khiết, nhưng cũng có được bộ phận thần thú huyết thống cùng truyền thừa.
Sí Lân ma hỏa hắn không thể nói vô song, người bên trên Nam Man đại lục có thể áp chế được hỏa diễm của hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.
"U Viêm Hàn Ảnh tộc quả nhiên danh bất hư truyền."
Trên mặt Sí Lân ma tướng không có biểu tình, nhưng trong lòng âm thầm kinh hãi.
Hỏa diễm chia làm liệt diễm cùng hàn diễm, đều là hỏa diễm nhưng thuộc tính lại triển hiện khác biệt.
Liệt diễm thiêu đốt thiên địa, hàn diễm băng thiên động địa.
Cả hai khắc chế lẫn nhau, không có tuyệt đối mạnh yếu.
Sí Lân ma hỏa của hắn hiếm thấy trên thiên hạ, một tên đế giả hạ vị cảnh xuất hiện thì hắn cũng có thể thiêu chết, nhưng giờ khắc này lại hoàn toàn không chống đỡ được Hàn Ảnh Nghi, rõ ràng cả hai không cùng cấp bậc.
"U Viêm Hàn Ảnh tộc chúng ta chính là bách cường chi tộc của thượng cổ Thái Hoang, một tạp huyết hậu đại của nghiệt Hỏa Kỳ Lân như ngươi dương nhiên không xứng để so sánh cùng chúng ta."
Hàn Ảnh Nghi lạnh lùng nói, trong mắt có một cỗ ngạo khí, tựa hồ xem thường cùng khinh bỉ Sí Lân ma tướng.
Nàng chính là hoàng tộc của U Viêm Hàn Ảnh tộc, một đầu Ma Thần thú tạp huyết hậu đại sao lại có thể so sánh.
"Cuồng vọng!"
Sắc mặt Sí Lân ma tướng âm trầm không thể áp chế nổi lửa giận trong lòng, bị Hàn Ảnh Nghi dèm pha châm chọc như thế, là tuyệt thế thiên tài của Phù U thánh thành thì hắn há có thể nhẫn được.
"Chết đi cho ta!"
Sí Lân ma tướng nén giận trong tay, trực tiếp thi triển ra lực lượng mạnh nhất của chính mình, hận không thể thi triển ra toàn bộ sở học cả đời.
Huyết Dực ma tướng cũng không đứng nhìn, hắn tương đối rõ ràng sự đáng sợ của Hàn Ảnh Nghi, bất kỳ là hắn hay Sí Lân mà tướng cũng không thể chiến thắng được thiếu nữ trước mặt, chỉ có hợp lực mới có thể đánh một trận.
Cho nên khi Sí Lân ma tướng ra tay, hắn cũng không do dự mà toàn lực ứng phó.
Hai đôi tinh hồng Huyết Dực từ sau lưng Huyết Dực ma tướng chui ra cùng lúc cuồng phong gào thét, huyết sát lực lượng kinh người bao phủ ra như huyết hà cuồn cuộn dưới lòng đất, tu vi của hắn thậm chí hơn một bậc so với Sí Lân.
Hàn Ảnh Nghi đơn độc chiến với hai tên Ma tướng cùng cấp độ liền rơi vào hạ phong, nhưng khiến hai người kinh ngạc chính là, nàng không lập tức tan tác mà lại ngạnh kháng cùng hai tên Ma tướng.
Mặc dù về mặt sức mạnh thì một mình nàng vô phương địch nổi hai người, nhưng mượn vào thiên phú cùng thần thông quỷ dị của U Viêm Hàn Ảnh tộc nên có thể khiến Sí Lân ma tướng cùng Huyết Dực ma tướng trong thời gian ngắn không có cách nào bắt được nàng.
Đều nói tộc nhân của U Viêm Hàn Ảnh tộc giỏi về ẩn nấp, liễm tức, ám sát…. Chính là thích khách có thiên phú nhất Thái Hoang thế giới.
Bọn hắn không quen chính diện chiến đấu nhưng có thể một đòn giết chết sau lưng, khiến cho hết thảy kẻ địch đều hoảng hốt kinh hoàng.
Kỳ thực, cái gọi là không quen chiến đấu chính diện là một khái niệm đối lập.
So sánh cùng tu sĩ bình thường, U Viêm Hàn Ảnh tộc có thể một mình chém giết một đám.
Chiến đấu vô cùng kịch liệt khiến toàn bộ cung điện bằng đá đều kịch liệt đung đưa, tựa như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Hàn Ảnh Nghi mặc dù đánh lại hai tên Ma tướng nhưng trong lòng cũng âm thầm lo lắng, nhiệm vụ lớn nhất của nàng chính là cứu người, nếu vô phương cứu người ra liền mang ý nghĩa nhiệm vụ thất bại.
Nàng vừa bước vào cung điện bằng đá liền có một loại trực giác bẩm sinh, nơi này tương đương không rõ ràng, ẩn giấu nguy hiểm to lớn.
Nàng cùng hai người Sí Lân ma tướng chiến đấu càng lâu thì tình huống sẽ càng thêm hỏng bét, hi vọng cứu người ra lại càng xa vời.
"Đằng sau thạch điện hẳn là thạch lao giam giữ Nam Man minh, đi qua nơi này chỉ có một con đường, bây giờ ba vị tu sĩ cấp độ Chí Tôn Vương ngăn chặn, xem ra muốn lặng lẽ đi qua cũng không có khả năng."
Tịch Thiên Dạ nhìn chiến đấu bên trong thạch điện, từng bước một từ bóng tối đi ra, lười nhác việc tiếp tục ẩn nấp.
Con đường duy nhất đã bị ba người chiến đấu phá hỏng, toàn bộ thạch điện cùng thông đạo đều bao trùm lực lượng bọn hắn, cơ hồ không có cách nào yên lặng không tiếng động đi qua.
Trang 529# 2