Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1055: Hàn Ảnh Nghi

Chương 1055: Hàn Ảnh Nghi




Bên trong Man Nam minh hỗn tạp, không phải tất cả mọi người đều là tu sĩ cấp cao, giam giữ hết thảy người Nam Man minh tại nơi nghiêm mật như vậy rõ ràng đang cố ý phòng những người khác cứu lấy bọn họ.

"Tịch Thiên Dạ, nơi này có chút cổ quái, người cần phải làm việc cẩn thận."

Thanh âm Hải U Hoàng đột nhiên vang lên, hắn mơ hồ cảm nhận được một cỗ khí tức kinh dị tại nơi sâu của cung điện bằng đá.

Cổ khí tức kia vô cùng tà ác khiến hắn có cảm giác chán ghét.

Trong cung điện bằng đá khẳng định có tà vật gì đó không phải dễ trêu đùa.

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, kỳ thật không cần Hải U Hoàng nhắc nhở, hắn cũng phát giác được cổ quái nơi này.

Vùng trời tại cung điện bằng đá ngưng tụ một cỗ oán khí vô biên vô tận, oán khí kia bàng bạc như huyết hải cuồn cuộn thâm trọng không thấy đáy.

Cỗ hung oán khí kia có lẽ người bình thường không nhìn thấy nhưng vì có Chúng Sinh Kim Mâu nên hắn lại liền phát hiện trước tiên.

Có thể hình thành oán niệm chi hải đáng sợ như vậy thì chỉ có một khả năng, thứ kia chính là Sinh Sát chi địa.

Sinh Sát chi địa được xưng là tử địa của chúng sinh, ít nhất sinh sát hơn chục tỷ sinh mệnh mới có thể ngưng tụ ra oán niệm mây đáng sợ như vậy.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ thoáng lạnh lẽo, những tù binh kia không ngừng bị áp giải từ bốn phương tám hướng đến Trạch Thủy thành. Xem ra không chỉ là giam giữ đơn giản như vậy, rất có thể phần lớn tù binh đều đã bị sát hại.

Cách làm hung lệ như thế thật quá mức tổn thương thiên hòa, trong cõi u minh nhất định sẽ có Thiên khiển hạ xuống, người bình thường sợ là sẽ không dám làm vậy.

Khí tức Tịch Thiên Dạ trở nên băng lãnh, một bước tiến vào bên trong cung điện bằng đá.

Bên ngoài cung điện có hàng loạt cấm chế cùng trận pháp, mục đích là vì phòng ngừa người ngoài xâm lấn.

Nhưng chút trận pháp cùng cấm chế này lại không có tác dụng trước mặt Tịch Thiên Dạ, hắn liền dễ dàng vô thanh vô thức mà vượt qua.

Bên trong cung điện bằng đá cấu kết phức tạp như một tòa lăng mộ bịt kín, mặt đất ẩm ướt tản ra một mùi nấm mốc cùng mùi máu tươi mơ hồ. Từng hành lang phức tạp, tứ phía tám hướng như mạng nhện, theo như kết cấu thì tất cả hành lang hẳn là đều thông đến một nơi.

Tảng đá hai bên hành lang là từng hộp thạch thất nhỏ, bên trong thạch thất giam giữ từng tù binh.

Từ trên khí tức cũng có thể phán đoán ra những tù binh kia tu vi cũng rất cao, thấp nhất đều là Thiên Vương cảnh, trong đó đại bộ phận đều là người thuộc Tinh Linh tộc. Dĩ nhiên cũng có những chủng tộc khác, thậm chí có thể trông thấy một lượng lớn Thiên Vương thân ảnh của Nhân tộc.

Bên trên đại lục có trăm chủng tộc, trong đó đại bộ phận đều là phụ thuộc vào Tinh Linh tộc.

Nhất là trong lúc chiến tranh với U Minh tộc, Xi Man tộc cũng là đồng minh cùng Tinh Linh tộc, hơn nữa lấy Tinh Linh tộc làm trung tâm.

Bởi vậy rõ ràng, thế lực cùng sức ảnh hưởng của Tinh Linh tộc tại Chân Mộc linh thổ mạnh bao nhiêu.

Nhưng dù là như thế, chiến tranh lần này Tinh Linh tộc lại toàn diện rơi vào thế yếu, hơn nữa tan tác tương đối nhanh.

Tịch Thiên Dạ không để ý đến những tù phạm kia, cũng không đến phần cuối cùng của cung điện bằng đá tìm hư thực mà mượn nhờ lực lượng Nhân Quả điểu để trực tiếp đi đến địa điểm giam giữ Nam Man minh.

Bên trong Nam Man minh hẳn là có hàng loạt thành viên của Thiên Bảo thánh thành, bằng không Chúc Diễm Tâm bọn hắn cũng sẽ không mạo hiểm đến đây cứu viện.

Hắn đã đụng tới, tự nhiên không thể ngồi yên mặc kệ.

Ầm ầm!

Đang lúc Tịch Thiên Dạ vừa bước vào một tòa mô hình thạch điện nhỏ, cả tòa thạch điện liền ầm ầm tiếng vang thật lớn, sau một khắc đất rung núi chuyển, thạch điện tựa hồ cũng không chịu nổi mà đổ sụp.

"Ừm?"

Tịch Thiên Dạ hơi nhăn mày, tầm mắt nhìn về chỗ sâu của thạch điện.

Chỉ thấy ba đám bóng mờ chiến đấu tại chỗ sâu thạch điện, tản ra khí tức vô cùng bàng bạc.

Trong đó hai đoàn bóng mờ rõ ràng là cùng một đám đang hợp lại vây công một đoàn bóng mờ khác.

"Ha ha, ta đã ngờ tới Thiên Bảo thánh thành các ngươi sẽ nghĩ cách lẻn vào cứu viện, quả không ngoài sở liệu của ta."

Một đạo thanh âm âm lãnh vang lên bên trong thạch điện, thanh âm u lãnh mà khoa trương.

"Sí Lân ma tướng, Huyết Dực ma tướng! Hai vị Ma tướng của Phù U thánh thành lại tự mình ngồi đây chờ ta, thật là chiến trận lớn."

Bóng mờ u ám bị vây công kia cũng tản ra khí tức lạnh lẽo, dưới vây công của hai vị ma tướng Phù U thánh thành chỉ hơi rơi vào thế hạ phong.

Phù U thánh thành?

Sí Lân ma tướng cùng Huyết Dực ma tướng!

Tịch Thiên Dạ cau mày ngoài dự liệu nhưng cũng không quá mức kinh ngạc.

Cao thủ của Phù U thánh thành lần này đến Chân Mộc linh thổ có vài trăm người, tồn tại mạnh nhất trong đó chính là vài vị tuyệt thế Ma tướng.

Mấy vị Ma tướng kia nghe nói huyết mạch cao quý cùng thiên phú tuyệt thế, trước khi bước vào Chân Mộc linh thổ chính là Thiên Thánh, cùng Long Đồng Vũ và Man Tiểu Hổ của Thiên Bảo thánh thành đều không thua kém bao nhiêu.

Thiên Thánh lực lượng mặc dù không kém bao nhiêu so với Thánh Thiên Vương nhưng sau khi bước vào Chân Mộc linh thổ, vì chính quả chí cao vô thượng nên trưởng thành của bọn hắn sẽ tương đương đáng sợ, những tu sĩ phổ thông căn bản không cách nào so sánh.

Tỷ như Hà Bách Châu, thời điểm vừa bước vào Chân Mộc linh thổ, thực lực của nàng có lẽ không cao.

Nhưng lực chiến đấu bây giờ của nàng, Tịch Thiên Dạ cảm thấy hẳn là không kém so với Chí Tôn Vương cấp độ hai.

Hai tên Ma tướng Phù U thánh thành cũng là như thế, khí tức phát ra không chỉ có thể so với Chí Tôn Vương cấp độ hai, thậm chí càng mạnh hơn.

Ít nhất, Hạo Dương tôn giả cùng Ngô Thường tôn giả phía ngoài liền vô phương so sánh cùng hai vị Ma tướng.

Người giằng co cùng hai vị Ma tướng chính là một thiếu nữ, trên người nàng tản ra một cỗ khói đen đặc thù, thời khắc đều quấy nhiễu ánh mắt cùng hồn niệm của những người khác khiến không thể thấy rõ tướng mạo của nàng, thậm chí khó mà thăm dù vị trí cụ thể.

Nhưng Tịch Thiên Dạ có Chúng Sinh Kim Mâu nên có thể kham phá thế giới hư ảo, năng lực đặc thù kia của nàng muốn ngăn trở dò xét của Tịch Thiên Dạ là không có khả năng.

"Hàn Ảnh Nghi."

Tịch Thiên Dạ nhận ra thiếu nữ kia đến từ U Viêm Hàn Ảnh tộc, chính là một biểu muội của Hàn Ảnh Nhi, vì thiên phú xuất chúng nên Tịch Thiên Dạ có chút ấn tượng.

Năm đó nàng chỉ là một tiểu hài đồng, cùng Long Đồng Vũ, Man Tiểu Hổ không khác biệt lắm.

Hiện tại trôi qua trăm năm, tiểu nữ đồng lúc trước cũng đã trưởng thành, hóa thành thiếu nữ thủy linh.

Kế hoạch của Thiên Bảo cung rất rõ ràng, nếu như cường công không được liền hai tay chuẩn bị.

Chúc Diễm Tâm bọn hắn bên ngoài đại náo Trạch Thủy thành hấp dẫn chú ý của hết thảy cao thủ U Minh tộc.

Hàn Ảnh Nghi lại trong tối, dựa vào thiên phú năng lực đặc thù của U Viêm Hàn Ảnh tộc để lặng yên không tiếng động chui vào cung điện bằng đá, lặng lẽ cứu người đi.

Nhưng kế hoạch rõ ràng thất bại, hai vị Ma tôn của Phù U thánh thành thế mà ngồi tại chỗ này chờ Hàn Ảnh Nghi tự chui đầu vào lưới.

"Hai vị Ma tướng hảo tâm, các ngươi làm như thế là tương đương triệt để đắc tội với Thiên Bảo thánh thành chúng ta, chẳng lẽ Phù U thánh thành muốn toàn diện khai chiến với Thiên Bảo thánh thành."

Sắc mặt Hà Ảnh Nghi băng lãnh, chỉ kém một bước liền thành công, kết quả lại bị hai vị Ma tướng làm bại, trong lòng tự nhiên vô cùng tức giận.

Phù U thánh thành khác biệt với Thiên Bảo thánh thành bọn hắn, Thiên Bảo thánh thành đi gần Tinh Linh tộc, nhưng Phù U thánh thành lại đi gần U Minh tộc. Thậm chí nói chiến tranh xâm lược của U Minh, Phù U thánh thành cũng có cống hiến tương đối lớn.


Trang 529# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất