Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1072: Hoạ Tâm Thần Bí

Chương 1072: Hoạ Tâm Thần Bí




Hàn Ảnh Nghi đương nhiên nhìn ra trong mắt Chúc Diễm Tâm có chút lưỡng lự, thế là thản nhiên nói.

"Đây là mệnh lệnh của Phó cung chủ, ta nhất định phải tuân theo. Dĩ nhiên các ngươi không phải thành viên của Thiên Bảo cung, có đi hay không đều tùy ý các ngươi."

Mọi người nghe vậy, ngoại trừ thành viên của Thiên Bảo cung không có lựa chọn nào khác, những người khác toàn bộ rơi vào yên lặng.

Kỳ thật sau khi trải qua đại chiến lần này, trong lòng bọn họ càng kiêng kị U Minh tộc.

U Minh tộc mạnh như thế, Tinh Linh tộc thật sự có thể địch lại sao?

Nhất là sau khi được chứng kiến Diệt Thế huyết Điệt đáng sợ kia, trong lòng tất cả mọi người đều không còn ý định rồi.

Đại chiến chủng tộc trong Chân Mộc linh thổ liên quan đến toàn bộ thế giới, một khi đứng sai đội ngũ rất có thể vạn kiếp bất phục.

Hơn nữa, sức mạnh của U Minh tộc bày ra rất có thể chẳng qua là một góc của băng sơn. Tinh Linh tộc đã từng liên tục bại lui khó mà chống cự.

"Cho các ngươi thời gian một khắc đồng hồ để suy nghĩ."

Hàn Ảnh Nghi ôm cánh tay thản nhiên nói.

Long Kiếm Phong cùng với những thành viên khác của Thiên Bảo cung thì đã bắt đầu yên lặng thu dọn hành lý, bọn hắn không cần suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần làm theo mệnh lệnh.

"Chúng ta bỏ phiếu biểu quyết đi. Liên quan đến quyết định đi tới Tinh Linh thần thành, lòng bàn tay là đồng ý, mu bàn tay là phản đối."

Bầu không khí trầm mặc rất lâu, Chúc Diễm Tâm dẫn đầu nói.

Nói xong, nàng vươn tay của mình ra, lại là đồng ý.

Đi tới Tinh Linh thần thành, rất có thể sẽ chết, quyết định của những người cầm đầu như bọn hắn này không chỉ đại diện cho sinh mệnh của bọn họ, mà còn sinh mệnh của các thuộc hạ của bộ tộc, cho nên tham dự biểu quyết là công bằng công chính nhất.

Đồng ý.

Đồng ý.

Đồng ý.

Phản đối.

Đồng ý.

Ngoài dự liệu chính là, phần lớn người đều đồng ý đi tới Tinh Linh thần thành.

"Đã như vậy, vậy chúng ta sẽ đi tới Tinh Linh thần thành, dù cho nguy hiểm cũng là thời cơ, giờ phút này phó cung chủ bảo cho chúng ta đi tới, khẳng định có nguyên nhân."

Chúc Diễm Tâm thản nhiên nói.

Tinh Linh thần thành chính là nơi thần thánh nhất toàn bộ Tinh Linh tộc, thậm chí toàn bộ Chân Mộc linh thổ, cất giữ cơ duyên và báu vật đếm mãi không hết, giờ phút này đi tới Tinh Linh thần thành, nói không chừng có thể có được những lợi ích không ngờ.

Phía bắc Tinh Linh thần thành, nơi này núi non trùng điệp có Thập Vạn đại sơn liên miên không ngớt.

Làm người ta ngạc nhiên nhất chính là, tại khu vực trung tâm có một ngọn núi tuyết tự nhiên, tuyết trắng mênh mang, hoàn toàn khác với các dãy núi hoàn xung quanh, không biết hình thành như thế nào.

Núi tuyết cao hơn 135,000 mét đâm thẳng vào sâu những đám mây không thấy phần cuối, giống như trụ trời.

Có rất ít người biết được đỉnh núi tuyết lạnh lẽo thấu xương có một sơn cốc bốn mùa như mùa xuân, trong cốc chim hót hoa nở giống như mộng ảo Tiên cảnh.

Trong sơn cốc có một đầm nước, hơi nước lượn lờ, chính là một suối nước nóng tự nhiên.

Bên trong mây mù lượn lờ mơ hồ có thể trông thấy một thân ảnh yểu điệu thướt tha, như là Tiên Linh trong nước, tựa như ảo mộng.

Không biết bao lâu, hơi nước tiêu tán, một nữ tử bước ra từ trong đầm nước.

Nếu như có tu sĩ của Thiên Cơ thánh thành ở đây thì có thể nhận ra, nữ tử này chính là Hoạ Tâm tiên tử thiên chi kiêu nữ của liên minh Tán Sĩ.

Họa Tâm tiên tử vẫn xinh đẹp giống như trước đây, đứng ở đằng kia như tiên trong họa, tựa như ảo mộng.

Nhưng có chút khác biệt chính là, bây giờ nàng không còn xinh đẹp vũ mị, mà ngược lại cho người ta cảm giác thanh lãnh thần thánh.

Hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt, đến cùng người nào mới thật sự là nàng khiến cho người khác nhìn không thấu.

"Hai người các ngươi không ở Trạch Thủy thành, lại chạy đến chỗ này, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì."

Tầm mắt Họa Tâm tiên tử nhìn ra ngoài sơn cốc, cách mấy ngàn mét, dường như đang nói chuyện với người bên ngoài sơn cốc.

Quả nhiên, ngoài sơn cốc có hai thân hình cao lớn đang quỳ một gối, chính là Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng.

Nếu như có người trông thấy cảnh này, tất nhiên sẽ rất khiếp sợ, Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng đều là thiên chi kiêu tử, địa vị trong Phù U thánh thành tương đối cao, tương lai sẽ thành đế giả, hơn nữa trong hàng đế giả đều là cường giả tuyệt thế.

Hai nhân vật lợi hại như thế lại rất cung kính quỳ gối trước mặt Họa Tâm tiên tử, thật là làm người khác không thể tin được.

"Thiếu chủ, Trạch Thủy thành đã thất thủ."

Huyết Dực ma tướng cười khổ nói.

Họa Tâm tiên tử nghe vậy thì trong đôi mắt lóe lên một tia kinh ngạc, Trạch Thủy thành chính là một thị trấn quang trọng về chiến lược của U Minh tộc, tầm quan trọng của nó còn hơn thành lũy chiến tranh ở tiền tuyến, những thứ khác không nói, nhưng Diệt Thế huyết Điệt kia chính là lực lượng chiến lược hàng đầu của U Minh tộc.

"Tinh Linh tộc cũng là có chút năng lực, không hổ là chủng tộc cao nhất thời thượng cổ."

Họa Tâm tiên tử nói.

Đối với Họa Tâm tiên tử mà nói, có thể đánh chết Diệt Thế huyết Điệt và làm Trạch Thủy thành thất thủ, trong cả Chân Mộc linh thổ chắc chắn chỉ có Tinh Linh tộc mới có thể làm được.

"Thiếu chủ, không phải là Tinh Linh tộc làm, mà là Nhiếp Nhân Hùng người bảo chúng ta đặc biệt chú ý kia, bây giờ dùng tên giả là Tịch Thiên Dạ."

Sí Lân ma tướng cười khổ nói.

"Ồ! Nhiếp Nhân Hùng!"

Trong đôi mắt Họa Tâm tiên tử lóe lên một tia dị sắc, vẻ mặt vốn bình thản cuối cùng xuất hiện một tia hứng thú.

"Lại có thể đánh chết Diệt Thế huyết Điệt, hắn đã trưởng thành đến nước này rồi sao."

Mặc dù biết được sau khi Nhiếp Nhân Hùng sống lại sẽ không đơn giản, nhưng Họa Tâm tiên tử cũng không ngờ rằng hắn có thể bất phàm đến mức như thế.

Một năm trước, hắn vẫn chỉ là một phế vật mà thôi, mặc dù thân phận tôn quý nhưng không có bao nhiêu người coi trọng hắn.

Kết quả trong thời gian một năm ngắn ngũi mà hắn đã trưởng thành đến mức như thế.

Đánh chết Diệt Thế huyết Điệt, vậy ít nhất cần sức mạnh của đế giả mới có thể làm được.

Nói cách khác, thực lực bây giờ của Nhiếp Nhân Hùng đã mạnh hơn phụ thân Nhiếp Thiên đế chủ của hắn rồi.

Hơn nữa Nhiếp Nhân Hùng cũng không phải đế giả, chẳng qua chỉ là một tên Thánh Giả mà thôi.

Thánh Giả tu luyện tới mức như thế cơ hồ gần với Chí Thánh. Nói cách khác nếu tương lai Nhiếp Nhân Hùng trở thành đế giả chắc chắn sẽ độc nhất vô nhị, trở thành đại đế cũng sẽ không khó khăn nhiều.

"Thú vị!"

Ánh mắt Họa Tâm tiên tử nhìn sâu trong không trung, cười lạnh làm người khác nhìn không thấu, không biết đang suy nghĩ gì.

Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng hai mặt nhìn nhau, bọn hắn vốn muốn nói người đánh chết Diệt Thế huyết đỉa không phải Nhiếp Nhân Hùng mà là U Minh Hạt hoàng kia, nhưng không ngờ rằng thiếu chủ lại không suy nghĩ lập tức cho rằng chính là Nhiếp Nhân Hùng làm, thậm chí một chút hoài nghi cũng không có, giống như tên Nhiếp Nhân Hùng này nhất định lợi hại như vậy.

Hai người trong lúc nhất thời cũng không biết có nên mở miệng giải thích hay không, vạn nhất bắt bẻ thiếu chủ khiến nàng bị mất mặt thì phải làm sao.

"Cuối cùng cũng để cho ta tìm được ngươi, nghĩ không ra lại có thể là ngươi."

Ngay tại Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng không biết làm như thế nào cho phải, bỗng nhiên một thanh âm nhàn nhạt vang lên.

Thanh âm xuất hiện rất đột ngột, như thể xuất hiện từ trong hư không, không có bất kỳ dấu hiệu gì.

"Người nào!"

Sắc mặt Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng đại biến, lập tức từ dưới đất bay lên, một hơi thở chính trực cường thế vô cùng bao phủ toàn bộ sơn cốc.

Chẳng lẽ bọn hắn trên đường đến sơn cốc, bị người khác theo dõi sao.

Không thể nào! Bọn hắn tương đối cẩn thận, hơn nữa cố ý luẩn quẩn vài vòng.

Con ngươi của Họa Tâm tiên tử cũng co rụt lại, trong nháy mắt mái tóc đen như thác nước bay lên, phạm vi trong vòng trăm trượng sát khí bừng lên.

Thanh âm kia từ trong sơn cốc vang ra, trước đó nàng không hề phát hiện bất cứ thứ gì, quả là chuyện chưa từng có.


Trang 537# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất