Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1073: Ta Vừa Tới Không Bao Lâu

Chương 1073: Ta Vừa Tới Không Bao Lâu




Tịch Thiên Dạ từ trong bụi cỏ rậm rạp đi ra, lại trực tiếp xuất hiện trong sơn cốc, hơn nữa khoảng cách tương đối gần với Họa Tâm tiên tử, nhưng nàng cũng không phát hiện ra.

"Là ngươi!"

Mặt Họa Tâm tiên tử như phủ băng, lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ. Rõ ràng hắn đột nhiên xuất hiện khiến nàng cũng vô cùng bất ngờ.

Người mà mới vừa bọn họ còn đang thảo luận, thế mà lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt nàng.

"Nhiếp Nhân Hùng, là ngươi! Ngươi theo dõi chúng ta."

Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng nhìn thấy Tịch Thiên Dạ giống như nhìn thấy quỷ, biểu cảm vừa sợ vừa giận, lập tức cho rằng Tịch Thiên Dạ ở sau lưng theo dõi bọn hắn cho nên mới có thể tìm ra nơi này.

Nơi này chính là nơi ẩn náu tu luyện của thiếu chủ, ngoại trừ số ít người của Phù U thánh thành, những người khác căn bản cũng không biết được.

Tịch Thiên Dạ không để ý đến Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng đang vừa sợ vừa kinh ngạc kia, tầm mắt một mực nhìn Họa Tâm tiên tử, biểu cảm giống như cười mà không cười.

Hắn đương nhiên không phải theo dõi Huyết Dực ma tướng và Sí Lân ma tướng, mà là nhân quả điểu chỉ dẫn hắn đến đây.

Nói cách khác, trên người của Họa Tâm tiên tử có vật mà hắn muốn, hơn nữa có liên quan đến Thiên Nam viện.

Còn Họa Tâm tiên tử có tham gia hủy diệt Thiên Nam viện hay không thì hắn không thể biết được.

Nhưng hắn thấy, khả năng chắc chắn rất lớn, dù sao Cổ Ma tộc đã hợp tác với U Minh tộc, ngày hủy diệt nhân tộc Thiên Nam viện thì những người của Phù U thánh thành và Họa Tâm tiên tử này nói không chừng đã bỏ rất nhiều công sức rồi.

"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi lại một lần nữa làm ta bất ngờ, bản tọa rất muốn biết, ngươi đến được bao lâu rồi?"

Nét mặt của Họa Tâm tiên tử băng lãnh nhìn Tịch Thiên Dạ, ngữ khí cường thế bá đạo, không giả vờ giả vịt tự xưng nô gia hoặc tiểu nữ tử nữa.

"Chưa tới bao lâu, sau khi ngươi từ trong đầm nước tắm rửa xong ta mới tới."

Tịch Thiên Dạ giống như cười mà không cười nói.

Lời vừa nói ra, không khí trong sơn cốc bỗng nhiên lạnh lẽo, không còn khí hậu bốn mùa như mùa xuân dễ chịu lòng người nữa, ngược lại lạnh lẽo thấu xương.

Sắc mặt của Huyết Dực ma tướng và Sí Lân ma tướng càng trắng bệch, thân thể run nhè nhẹ.

Sau khi thiếu chủ tắm gội ngươi mới đến? Vậy làm sao ngươi biết thiếu chủ vừa rồi mới tắm gội! Ngươi lừa gạt quỷ sao!

Bọn hắn rất rõ tính cách của thiếu chủ, thoạt nhìn phóng đãng không bị trói buộc giống như yêu mị, nhưng đây chẳng qua là bên ngoài, trong Phù U thánh thành thì thiếu chủ thần thánh không thể xâm phạm, ai dám càn rỡ là người đó chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì nữa.

Bởi vì hai người bọn hắn dẫn Nhiếp Nhân Hùng tới nơi này khiến thiếu chủ phải chịu thiệt, như vậy khẳng định hai người bọn hắn không có kết cục tốt.

Mặc dù tại Phù U thánh thành, hai người đều là thiên tài tuyệt thế được mọi người nhìn vào, cao cao tại thượng. Nhưng ở trước mặt thiếu chủ, bọn hắn thật sự sợ.

Quả nhiên nghe đến Tịch Thiên Dạ, Họa Tâm tiên tử trong nháy mắt lạnh lùng băng giá, lạnh lẻo từ trong đôi mắt bắn ra thật sự muốn đóng băng Tịch Thiên Dạ thành băng côn.

"Thật, ngươi phải tin ta."

Tịch Thiên Dạ chững chạc đàng hoàng nói.

Họa Tâm tiên tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, sau nửa ngày mới thở sâu chậm rãi thu hồi lãnh ý. Nhưng lạnh lẻo mặc dù không phóng ra ngoài lại cho người khác cảm giác lạnh hơn.

"Nhiếp Nhân Hùng, xem ra ngươi đã sớm biết thân phận của ta."

Họa Tâm tiên tử thản nhiên nói.

Nhiếp Nhân Hùng đi vào nơi này, tình huống bình thường mà nói chắc chắn hết sức kinh ngạc, dù sao nàng chính là người của Tán Sĩ Liên minh, thuộc về phe của Thiên Cơ thánh thành, lại trộn lẫn với người của Phù U thánh thành, hơn nữa hai vị Ma tướng của Phù U thánh thành còn xưng hô nàng là thiếu chủ.

Đổi thành những người khác, tất nhiên sẽ rất đỗi khiếp sợ, nhưng theo như ánh mắt và nét mặt của Tịch Thiên Dạ, nàng không nhìn thấy chút khiếp sợ nào, giống như vốn nên như thế.

Nàng trước đó ở Thiên Cự sơn đã mơ hồ hoài nghi, Nhiếp Nhân Hùng khả năng đã nhìn ra cái gì rồi.

Bây giờ xem ra, suy đoán của nàng quả nhiên không sai.

Tịch Thiên Dạ cũng không có phủ nhận mà nhàn nhạt gật đầu, bí mật của Họa Tâm tiên tử giấu giếm được những người khác nhưng không giấu giếm được hắn.

Thậm chí những việc hắn biết còn nhiều hơn trong tưởng tượng của Họa Tâm tiên tử.

Chẳng qua là hắn lười vạch trần, cũng không có ý nghĩa.

"Ngươi thân phận gì thì ta không hứng thú, ta tới đây chỉ có một mục đích, giao đồ vật đánh cướp được ở Thiên Nam viện ra đi, nếu như ta đoán không sai, viên Thần thạch kia chắc chắn ở trên người của ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn triệu hồi Nhân Quả điểu ra, quan trọng nhất dĩ nhiên chính là tìm kiếm viên Thần thạch bị mất trong Thiên Nam viện, kết quả Nhân Quả điểu lập tức dẫn hắn tới nơi này, viên Thần thạch thuộc tính Thủy kia rất có thể ngay trên người của Họa Tâm tiên tử.

"Hóa ra bởi vì bảo vật! Nhưng ngươi muốn giật đồ từ trong tay ta có phải quá bành trướng hay không."

Nếu thân phận bị vạch trần, nàng đương nhiên cũng lười tiếp tục diễn kịch mà lập tức bước ra một bước, thân ảnh tựa như ảo mộng, dùng góc độ và tốc độ không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trước mặt của Tịch Thiên Dạ, sau đó một mực hướng về mi tâm của hắn mà điểm tới.

Nếu lần trước chưa giết chết hắn vậy nàng sẽ giết thêm một lần, người dám trở ngại trên đường của nàng, toàn bộ đều phải chết.

Không thể không nói, tu vi của Họa Tâm tiên tử tương đối mạnh mẽ, ngoài mạnh mẽ và đáng sợ đến bất ngờ, toàn bộ sơn cốc đều bị khí thế trên người nàng phát ra khóa chặt lại, Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng có tu vi cao thâm cũng run lẩy bẩy, trong mắt tràn đầy kính sợ.

Ầm!

Một chỉ của Họa Tâm tiên tử nhìn như không nhanh, nhưng kì thực thời gian dường như bắt đầu dần đứng im.

Nhưng dưới tình huống như thế, Tịch Thiên Dạ vẫn chặn được công kích của nàng, hơn nữa chỉ duỗi ra một tay nhẹ nhàng đụng vào ngón tay ngọc của Họa Tâm tiên tử.

Một tiếng vang trầm, cỏ cây và tảng đá trong phạm vi mười trượng trong nháy mắt hóa thành hư vô, giống như ban đầu không tồn tại.

Mà thân ảnh của Tịch Thiên Dạ thì bay ngược về sau hơn mười trượng khó khăn lắm mới ổn định được.

Còn Họa Tâm tiên tử thì vẫn duy trì tư thế cũ, không nhích không động chút nào.

Rõ ràng lần đầu va chạm, Họa Tâm tiên tử chiếm ưu thế tuyệt đối.

Thực lực bây giờ của Tịch Thiên Dạ, e là có thể giao thủ trên ba chiêu với Chí Tôn vương cấp độ thứ tư nhưng vẫn bị Họa Tâm tiên tử ngăn chặn, do đó có thể nhìn ra tu vi của nàng mạnh bao nhiêu, hoàn toàn có thể so sánh với Chí Tôn vương cấp độ thứ tư.

Có thể nói, so với lúc đầu nàng ở Thiên Cơ thánh thành không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Khó trách Thải Lân công chúa luôn nói Họa Tâm tiên tử hết sức thần bí đáng sợ, Nhiếp Nhân Hùng không trêu chọc được, trực giác của nữ nhân quả nhiên hết sức đáng sợ.

"Tiến bộ của ngươi quả nhiên rất lớn. Nhưng dựa vào năng lực bây giờ của ngươi chắc chắn không thể giết chết Diệt Thế huyết Điệt."

Họa Tâm tiên tử thản nhiên nói.

Thực lực của Nhiếp Nhân Hùng mặc dù mạnh, tiến bộ cũng tương đối khoa trương, nhưng so với Chí Tôn vương cấp độ thứ tư vẫn có một chút khoảng cách.

Diệt Thế huyết Điệt mặc dù chỉ là công cụ thuần huyết có thể lợi dụng của vị Thần Chủ thần bí của U Minh tộc kia, nhưng quả thật cũng chính là chiến lực Chí Tôn Vương cấp độ thứ tư, dù cho nàng tự mình ra tay đánh chết cũng không dễ dàng, chỉ dựa vào năng lực hiện tại của Nhiếp Nhân Hùng căn bản không có khả năng thành công.

"Thiếu chủ, người đánh chết Diệt Thế huyết đỉa không phải hắn, mà là một con U Minh Hạt hoàng cực kỳ đáng sợ."

Sí Lân ma tướng vội vàng nói, chuyện cho tới bây giờ cũng không có cách nào che giấu, nhất định phải lập tức nói rõ ràng, nếu không thiếu chủ sơ sẩy một cái, chịu thiệt vậy thì phiền toái.

"Cái gì! U Minh Hạt hoàng tộc!"

Thân thể Họa Tâm tiên tử chấn động, không thể tin nhìn về phía Sí Lân ma tướng.


Trang 538# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất