Chương 1095: Thuốc Đại Bổ
"Nguyên lai có chút năng lực, khó trách không biết sống chếtnhư thế."
Ánh mắt U Minh cự nhân hung tàn, bay lên không trung, ngửa mặt lên trời thét dài một hồi.
Bỗng nhiên cái bụng của hắn bị xé rách, bên trong là một hắc động quỉ dị. Hắc động kia vừa xuất hiện đã phóng xuất ra vạn u quang trượng.
"Đồ vật gì!"
Bỗng nhiên Xi Xương phát hiện không gian chung quanh đã ngưng kết lại, thân thể của hắn cũng cứng đờ, động đậy khó khăn. Vả lại thân thể hắn đang tự động bay về phía hắc động quỉ dị kia từng chút một một.
"Ha ha, bản tọa đã qua thần huyết luyện thể, diễn hóa ra đại pháp thuật chân chính. Bằng vào ngươi cũng muốn đấu với ta, chết đi cho ta. Ha ha, thôn phệ ngươi nói không chừng ta có thể lại tiến lên một bước, tu thành cấp độ thứ ba đỉnh phong."
Trong mắt U Minh cự nhân tràn đầy vẻ đắc ý, ma nhãn thần thông của hắn chính là vì hấp thu thần huyết mới diễn hóa ra đại pháp thuật, có khả năng thôn thiên phệ địa, Chí Tôn vương cấp độ thứ bình thường cũng không đỡ nổi.
Sắc mặt Xi Xương khó coi, chùm sáng hắc ám quỉ dị kia chiếu lên người mình khiến cho hắn muốn động đậy một chút cũng khó khăn.
Hắn muốn chống cự né tránh khỏi hắc động trên bụng U Minh cự nhân kia nhưng lại không làm được.
Hắn tu thành Chí Tôn vương từ hơn ngàn năm trước, chưa bao giờ gặp qua chuyện quỷ dị như thế. Trải qua rất nhiều trận chiến nguy hiểm tính mạng, nhưng vô lực mặc người chém giết như hiện tại thì đây là lần đầu tiên.
U Minh tộc thật cường đại như vậy à...!
"Chủ nhân, cứu ta."
Xi Xương cúi đầu xuống, hắn biết chỉ có chủ nhân mới có thể cứu được hắn.
Một khi bị U Minh cự nhân kia kéo vào trong lỗ đen, chắc chắn hắn sẽ lành ít dữ nhiều.
Tịch Thiên Dạ hóa thành một đoàn ám ảnh, lấp lóe đã xuất hiện trước mặt U Minh cự nhân.
Đương nhiên hình thể U Minh cự nhân quá mức khổng lồ, Tịch Thiên Dạ chỉ giống như một con muỗi trước mặt con voi.
U Minh cự nhân đang âm thầm đắc ý, bỗng nhiên phát hiện trước mắt có thêm một người dọa hắn đến thiếu chút nữa gián đoạn thần thông.
Mặc dù tất cả lực lượng của hắn đều dùng đối phó với Xi Man tộc nhân kia, nhưng cũng không phải có người vô thanh vô tức tới gần hắn mà không bị hắn phát giác được.
Trước mắt là một nhân loại nhỏ bé
Làm sao xuất hiện? xuất hiện lúc nào?
"Ngươi hấp thu thần huyết?"
Tịch Thiên Dạ từ trên cao nhìn xuống U Minh cự nhân.
Từ trong đôi mắt người này, Tịch Thiên Dạ hoàn toàn có thể cảm nhận được lực lượng thần tính.
Bởi vậy rõ ràng U Minh cự nhân không hề nói sai.
Thế nhưng không nói tới thần huyết hiếm thấy như vậy. Coi như một tên Chí Tôn vương muốn hấp thu lực lượng thần huyết cũng tương đương khó khăn.
Như vậy cùng chết cũng không khác gì nhau.
Dù sao lực lượng ẩn chứa trong một giọt thần huyết, căn bản không phải là Chí Tôn vương có thể thừa nhận được.
Trừ phi dưới một chút tình huống đặc thù mới có thể hấp thu.
Tỷ như có người nào thủ đoạn Thông Thiên ra tay trợ giúp hắn trung hoà năng lượng cuồng bạo thần huyết.
"Ngươi muốn chết."
Mí mắt U Minh cự nhân khẽ đảo, đột nhiên miệng lớn phun ra một đoàn u minh hàn khí khiến cho một khoảng không gian đều bị cô đọng lại.
Con kiến hôi cũng dám chất vấn trên đầu của hắn.
Tịch Thiên Dạ bỏ qua những u minh hàn khí thổi về mình, phảng phất những hàn khí có thể khiến Chí Tôn vương bình thường chết cóng kia giống như gió thoảng mùa xuân.
Hàn khí đi qua, Tịch Thiên Dạ vẫn đứng ở nơi đó như cũ, không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
U Minh cự nhân hơi sững sờ, đã xảy ra chuyện gì, tại sao u minh hàn khí của mình không thể đóng băng con kiến hôi này lại.
Thời điểm U Minh cự nhân còn đang nghi ngờ, Tịch Thiên Dạ đã biến mất tại chỗ.
Thời điểm xuất hiện đã ở vị trí ma nhãn dưới bụng U Minh cự nhân.
Từng chùm ánh sáng u ám bị Tịch Thiên Dạ ngăn trở, pháp thuật thi triển trong nháy mắt bị đoạn, Xi Xương thở dài một hơi, điên cuồng lùi về phía sau trăm dặm, ánh mắt nhìn U Minh cự nhân tràn đầy kiêng kị.
"Ngươi dám nhiễu loạn ta thi pháp."
U Minh cự nhân nhìn Tịch Thiên Dạ cản ở giữa, trong mắt tràn đầy lửa giận.
Chỉ thiếu một chút nữa tên Xi Man tộc nhân kia sẽ bị hắn thôn phệ hết, thịt tới miệng còn bay mất.
"Đại ca cẩn thận, người này có gì đó quái lạ."
Vẻ mặt U Minh nhân Hầu Tử đại biến, hắn rất rõ ràng đại ca của mình có bao nhiêu lợi hại, mặc dù tu vi không phải Chí Tôn vương cấp độ thứ ba đỉnh phong, nhưng bên trong Chí Tôn vương cấp độ thứ ba có thể là địch với đại ca hắn thì không có mấy người.
Nhân tộc tiểu tử kia chẳng những có thể bỏ qua u minh hàn phong của đại ca, thế mà ngay cả u minh ma nhãn cũng có thể gián đoạn.
Thủ đoạn như thế, tu sĩ Chí Tôn vương cấp độ thứ ba bình thường không thể nào làm được.
"Có gì đó quái lạ thì ta cũng muốn giết hắn."
U Minh cự nhân căn bản không để lời nói của mặt Hầu Tử trong lòng, trực tiếp vung lên nắm đấm to như ngọn núi đấm về phía Tịch Thiên.
Nhưng mà hắn cũng không đánh trúng Tịch Thiên Dạ, trực tiếp đánh vào hư không.
Người đâu?
U Minh cự nhân hơi sững sờ, cự nhãn nhìn loạn bốn phía nhưng không tìm thấy thân ảnh của Tịch Thiên Dạ.
"Cẩn thận đằng sau."
Mặt Hầu Tử thất kinh nhắc nhở, xảy ra chuyện gì với đại ca của mình, người ta ở ngay sau ót của hắn, vậy mà một chút hắn cũng không cảm ứng được.
Cái gì!
U Minh cự nhân nghe vậy lập tức ý thức được không ổn, mặc dù đầu óc hắn ngu si, hữu dũng vô mưu nhưng huyết chiến nhiều năm như vậy, kinh nghiệm chiến đấu cùng ý thức chiến đấu cơ bản cũng không kém, cơ hồ thoe bản năng xoay người đấm lại, đồng thời làm ra động tác né tránh.
Nhưng mà đã muộn, Tịch Thiên Dạ một cước đạp vào ót U Minh cự nhân.
Cự nhân cao trên trăm trượng không hề có một chút năng lực phản kháng nào, trực tiếp bị đạp nằm rạp trên mặt đất.
Rống!
U Minh cự nhân hung ác gào thét, nỗ lực muốn đứng lên.
Nhưng vô luận hắn nỗ lực cỡ nào, tất cả lực lượng của thân thể như quả núi bạo phát ra vẫn như cũ không làm nên chuyện gì,
Tất cả U Minh tộc nhân đều sợ ngây người, trợn mắt hốc mồm nhìn lên hình ảnh trước mắt.
Lão đại của mình được xưng ma đầu tuyệt thế huyết tinh đồ tể, thế mà bị một nhân loại nhỏ bé đạp trên mặt đất vô phương động đậy.
Làm sao có thể!
Rốt cuộc hắn là ai.
Lão đại của mình cường đại cỡ nào, đây chính là tồn tại ngay cả trước mặt Chí Tôn vương tầng thứ tư cũng có thể đọ sức một hai.
Toàn bộ thiên hạ cũng không có mấy người có thể khiến hắn chật vật như thế đi.
"Thả ta ra, ngươi muốn tìm chết sao."
U Minh cự nhân điên cuồng giãy dụa, mặt đất đều bị hắn cào ra khe rãnh thật sau. Hắn chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị nhục nhã nghiêm trọng.
Mặt Tịch Thiên Dạ không biểu tình, cũng không liếc mắt nhìn U Minh cự nhân dưới chân. Từng sợi Minh Hoàng thi văn từ sau lưng của hắn chui ra, sau đó dồn dập chui vào trong cơ thể U Minh cự nhân.
"A! Đồ vật gì!"
Trong mắt U Minh cự nhân xuất hiện vẻ hoảng sợ, thân thể run rẩy, rùng mình từng đợt.
Sau khi từng sợi dây leo quỉ dị chui vào cơ thể hắn, hắn trực giác được tử vong đang đến rất gần.
"A! Đồ vật gì, nhanh xuất ra đi, ngươi nhanh xuất ra đi..."
U Minh cự nhân điên cuồng giãy dụa, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Hắn đã hấp thu thần huyết, thân thể có kháng tính nhất định. Đổi lại thành cao thủ Chí Tôn vương cấp độ thứ ba khác, đoán chừng trong chốc lát liền sẽ bị chuyển hóa thành thi nô, ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có.
Đương nhiên Tịch Thiên Dạ không có ý tứ chuyển hóa U Minh cự nhân thành thi nô mà chuẩn bị hấp thu toàn bộ sinh mệnh của hắn.
Một đầu U Minh cự nhân hấp thu thần huyết tuyệt đối là một liều thuốc đại bổ.
Trang 549# 1