Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1111: U Minh Chi Hoa, Viên Mãn

Chương 1111: U Minh Chi Hoa, Viên Mãn




Sắc mặt Tinh Linh nữ hoàng nặng nề tới cực điểm, Huyết Giáp nhân càng mạnh thì áp lực của Tinh Linh tộc càng lớn.

Giờ phút này Huyết Giáp nhân bày ra sức mạnh, cho dù là nàng đối mặt cũng nguy hiểm đến tính mạng.

Trừ phi ở trong Cổ Thần điện, nàng mượn nhờ sức mạnh của Thần điện còn nếu gặp ở bất kỳ nơi nào cũng chỉ có thể chạy trốn.

Một tên Huyết Giáp nhân đã mạnh mẽ đến đến như thế, vậy mấy tên... Mười tên thì sao?

"Tên Huyết Giáp nhân triển khai phép thuật này chắc chắn cái giá phải trả tương đối lớn, ta gặp qua Huyết Giáp nhân ba lần, mặc dù ba chiến ba bại, nhưng tên Huyết Giáp nhân cũng không triển khai phép thuật này truy sát ta, nếu không thì ta dứt khoát không thể chạy trốn."

Điện chủ Phán Quyết nói.

Nếu như hắn gặp ba tên Huyết Giáp nhân kia cũng đều triển khai phép thuật này, như vậy hắn căn bản không có cách nào sống sót ngồi ở chỗ này.

"Không sai! Tên Huyết Giáp nhân thi triển pháp thuật cuồng bạo kia khẳng định cái giá phải trả khó có thể tưởng tượng được, nếu không phải dưới tình huống vô sách bó tay hắn cũng không thi triển."

"Nhất định là như vậy, nếu không thì Huyết Giáp nhân cũng quá nghịch thiên. Hơn nữa Huyết Giáp nhân cũng là sau khi tiếp nhận quân lệnh mới đột ngột hạ quyết tâm quyết định."

Một đám cấp cao của Tinh Linh tộc dồn dập phụ họa nói, thảo luận với hắn, không bằng nói đang tự an ủi bản thân.

Nếu Huyết Giáp nhân tùy ý có thể cuồng hóa, như vậy cũng thật đáng sợ, Tinh Linh tộc bọn họ căn bản cũng không có phần thắng.

"Dù cho phải trả cái giá lớn như thế nào, U Minh tộc căn bản không để sinh tử của Huyết Giáp nhân trong lòng, chẳng qua là coi chúng là thành công cụ chiến tranh mà thôi. Thời điểm đại quyết chiến thật sự, chớ nói chỉ là cuồng hóa, khiến toàn bộ Huyết Giáp nhân đều chịu chết cũng có thể."

Tinh Linh nữ hòang lạnh lùng nói, cưỡng ép tự an ủi bản thân không có ý nghĩa, bây giờ bọn họ nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, thời điểm quyết chiến, toàn bộ Huyết Giáp nhân cuồng hoá thì nên làm cái gì.

Cổ Thánh nhai, khí tức của Huyết Giáp nhân đã nhảy lên tới đỉnh điểm, vô số oan hồn ở ngoài thân thể hắn bùng cháy tru lên, một sức mạnh oán niệm bao bọc trọn vách núi, cấm chế thượng cổ còn sót lại cũng không thể ngăn cản, trực tiếp bị tan rã.

"Nhân tộc, chịu chết đi, lần này ngươi sẽ không bao giờ có cơ hội lại."

Trong con mắt đỏ của Huyết Giáp nhân tràn đầy tà ác, một năng lượng màu đỏ ngòm như là Long Quyển Phong Quyển Thiên mà lên, quét ngang toàn bộ thế giới.

Tu sĩ phạm vi ngàn dặm đều điên cuồng chạy trốn, không người nào dám tiếp tục dừng lại, bao gồm những cường giả của U Minh tộc, toàn bộ đều kinh hoảng khủng bố, dường như nhìn thấy đại ác ma từ trong địa ngục xuất hiện.

"Ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội."

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, vẻ mặt thản nhiên nói.

Theo lời của hắn vừa nói này, một khí tức có một không hai trước đó từ trên người hắn bộc phát ra.

Trong khoảnh khắc, bầu trời vốn bị nhuộm thành huyết sắc bỗng chốc phai màu, bị một làn khói đen như mực chiếm cứ, làn khói đen kia doạ người tới cực điểm, xông lên chín tầng mây, bóng đen ở khắp mọi nơi.

"Tình huống gì vậy!"

Vẻ mặt Huyết Giáp nhân khẽ biến, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi.

Năng lượng huyết sắc của hắn vốn tràn ngập cả thiên địa, tất cả sức mạnh thiên địa, nguyên khí thiên địa, thiên địa pháp tắc đều bị hắn luyện hóa để sử dụng. Nhưng giờ khắc này hắn lại phát hiện những sức mạnh vốn thuộc về hắn đang từng chút một thoát ra khỏi khống chế, ngược lại bị Tịch Thiên Dạ tiếp quản.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, chỉ thấy sau lưng của hắn chui ra từng sợi Minh Hoàng thi văn, một cây, hai cây, ba cây... Cuối cùng xuất hiện 16 cây. Không phải hư ảnh, cây Minh Hoàng Thi Văn thứ mười sáu đã hoàn toàn ngưng tụ, xúc tu giống như từ trong vực sâu vươn ra chập chờn theo gió.

Đồng thời cả người Tịch Thiên Dạ cũng biến hóa tương đối to lớn.

Thể chất của hắn đang phát sinh biến đổi chưa từng có, từ trong ra ngoài, theo mặt ngoài đến chỗ sâu, Minh Hoàng bất diệt chi thể khổ tu mấy năm cuối cùng đại thành. Mặc dù vẻn vẹn chẳng qua là giai đoạn thứ nhất đại thành, nhưng khác biệt rất nhiều so với trước kia.

Vô cùng vô tận U Minh lực lượng không ngừng hội tụ tới, điên cuồng chui vào Tịch Thiên Dạ trong cơ thể, liên tục không ngừng hóa thành lực lượng của hắn.

"U Minh khí! Ngươi thế mà cũng có thể hấp thu U Minh khí, ngươi không phải nhân tộc sao?"

Huyết Giáp nhân giật mình nhìn Tịch Thiên Dạ, giống như lần đầu tiên quen biết hắn.

Bên ngoài Cổ Thánh nhai, tu sĩ khác của U Minh tộc từng người cũng chấn động vô cùng, bọn hắn lần đầu tiên thấy một người khác tộc có thể tu luyện ra U Minh khí tinh thuần như thế.

Giờ phút này Tịch Thiên Dạ hấp thu U Minh khí, tinh thuần đến mức khiến bọn hắn cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.

"U Minh khí tinh thuần như thế, làm sao có thể!"

Trong soái trướng, đại nguyên soái bỗng nhiên nhìn lên trên bầu trời, trong đôi mắt tràn đầy kinh hãi.

Hắn thân ảnh lóe lên liền tan biến tại chỗ, sau một khắc đã xuất hiện khu vực bên ngoài Cổ Thánh nhai.

"Không sai, thật sự chính là nguyên khí U Minh, toàn bộ U Minh tộc chỉ có tiên tổ đại nhân mới có thể dẫn đến nguyên khí U Minh tinh thuần như thế, những người khác đều làm không được."

Trong mắt Đại nguyên soái có chấn động rất lớn, người của U Minh tộc khác có lẽ còn không rõ ràng lắm, nhưng hắn lại biết được, có thể dẫn đến nguyên khí U Minh tinh thuần như thế là có ý vị như thế nào.

Mười sáu cây Minh Hoàng thi văn sau lưng Tịch Thiên Dạ chậm rãi nở rộ, đang không ngừng biến hóa và dung hợp tan biến, cuối cùng hóa thành một đóa U Minh hoa khảm nạm ở chỗ mi tâm của hắn.

Đóa U Minh hoa kia mỹ lệ tới cực điểm, giống như đi từ quá khứ đến tương lai, xuyên qua lục đạo luân hồi, thật sự đến từ thần hoa của bỉ ngạn U Minh.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ băng lãnh tản ra một khí tức uy nghiêm chí cao, tựa như chúa tể toàn bộ thiên địa buông xuống nhân gian.

Một đóa U Minh hoa đại biểu một giai đoạn đã công hành viên mãn.

Nếu như có thể ngưng tụ ra năm đóa U Minh hoa thì có thể thuế phàm thành tiên.

Vù!

Thân thể Tịch Thiên Dạ tan biến tại chỗ, lúc xuất hiện đã ở trước mặt Huyết Giáp nhân, một quyền oanh kích mà ra.

"Đến rất tốt!"

Huyết Giáp nhân nổi giận gầm lên một tiếng, mặc dù sự biến hóa của Tịch Thiên Dạ có chút kinh người, nhưng hắn cũng không nhận thua, ai mạnh ai yếu, chỉ có so qua mới biết được.

Ầm ầm!

Thiên địa rung mạnh!

Sức mạnh kinh khủng vô tận hóa thành sóng ánh sáng, trong khoảnh khắc khuếch tán hơn nghìn dặm.

Nhiều tên tu sĩ lá gan hơi lớn, lui lại khoảng cách không đủ xa, lập tức bị ảnh hưởng đến hóa thành tro tàn.

Sức mạnh đến cấp độ như thế, cho dù người xem trận chiến cũng có nguy hiểm rất lớn.

Những người khác thấy cảnh này, ánh mắt từng người kinh hoảng, lần nữa điên cuồng rút lui, không có người nào tiếp tục cậy mạnh.

Lần va chạm đầu tiên, Huyết Giáp nhân bị đánh lui, Tịch Thiên Dạ thắng.

"Lại đến!"

Huyết Giáp nhân thét dài một tiếng, sau khi hắn cuồng hóa, sức mạnh đã vượt qua cực hạn thiên địa, không có đạo lý không sánh bằng người khác, hắn không phục.

Nhưng mà... Rầm rầm rầm!

Liên tục hơn trăm lần va chạm, Huyết Giáp nhân cũng rơi vào thế hạ phong, bị Tịch Thiên Dạ áp chế chỉ có thể bị động ngăn cản.

Chỉ chốc lát sau, toàn bộ thân thể đều là vết rách màu huyết hồng, rất nhiều tinh lực từ trong các khe hở không ngừng tản mát ra.

Từ khi chiến đấu đến nay, đây là lần đầu tiên Huyết Giáp nhân thụ thương.

Thể chất của hắn quá mức đặc biệt, dù cho muốn thương tổn hắn cũng rất khó khăn.

Thân ảnh Tịch Thiên Dạ ở hư không không ngừng lấp lánh, điên cuồng oanh kích Huyết Giáp nhân giống như đánh đống cát.


Trang 557# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất