Chương 1112: Giết Cho Ngươi Xem
Bên trong Cổ Thần điện, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Chuyện này... Huyết Giáp nhân không phải nói sau khi cuồng hóa là vô địch thiên hạ sao, làm sao lại bị người khác cuồng loạn đè ép xuống.
Vừa mới nữ hoàng đại nhân còn nói, nếu như không mượn nhờ được sức mạnh của Chúng Thần sơn và Cổ Thần điện, nàng đụng tới Huyết Giáp nhân sau khi cuồng hóa cũng chỉ có thể chạy thoát thân.
Làm sao trong nháy mắt, Huyết Giáp nhân liền bị người khác đánh cho thê thảm như thế.
"Đáng chết! Đáng giận...!"
Huyết Giáp nhân không ngừng bị Tịch Thiên Dạ đánh cho bay tới bay lui, kiềm nén khuất phục tới cực điểm, muốn kiệt lực phản kháng nhưng làm sao cũng không thể thoát khỏi từng vòng thế công của Tịch Thiên Dạ. Từ khi bước ra huyết trì, hắn liền cảm giác mình đã là thiên hạ vô địch, ai ngờ mới cuộc chiến đầu tiên đã thê thảm đến tình trạng như thế.
"Người này đến cùng là ai?"
U Minh thống soái nhìn ra chiến trường phía xa, ánh mắt âm trầm tới cực điểm.
Thời điểm đại huyết chiến với Tinh Linh tộc lại xuất hiện một vị không rõ lai lịch như thế, khiến cho hắn mơ hồ có chút bất an.
"Không thể thất bại, bất luận là ai!"
U Minh thống soái siết chặt nắm đấm, quyết chiến với Tinh Linh tộc, liên quan đến tương lai vận mệnh của U Minh tộc.
Là trong rãnh nước bẩn tham sống sợ chết, hay là bay lên cửu thiên làm bá chủ thiên hạ đều xem vào thắng bại của trận chiến này.
"Thiếu niên Nhân tộc này... Đến cùng là xảy ra chuyện gì, hắn làm sao mạnh như vậy!"
Bên trong Cổ Thần điện, tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, tu sĩ mạnh mẽ như thế, bọn hắn chưa bao giờ thấy qua, hơn nữa lại có thể không phải sản sinh ra từ Tinh Linh tộc bọn hắn. Theo lý thuyết, sự tồn tại mạnh nhất thiên hạ, không phải sản sinh từ U Minh tộc mà chính là từ Tinh Linh tộc bọn hắn mới đúng, lúc nào, chủng tộc khác cũng có cường giả nghịch thiên như thế.
"Nữ hoàng đại nhân, chúng ta e là thật sự coi thường hắn."
Đại Tế Ti cười khổ nói, giờ khắc này hắn mới hiểu được, lúc trước thiếu niên kia trên Nguyên Thương thánh điện dõng dạc nói muốn giết điện chủ Thiên Dạ và cung chủ Huyết Minh, không phải cuồng ngạo dốt nát, mà là thật sự có tư cách đó.
Chí tôn nhân gian?
Chí tôn nhân gian bình thường ở trước mặt hắn chỉ sợ cũng không chịu nổi một đòn.
"Hắn rất mạnh, ta cũng nói sai rồi, trong hết thảy khách đến từ thiên ngoại, hắn hẳn là mạnh nhất, cũng đặc biệt nhất."
Tinh Linh nữ hoàng thở sâu, sắc mặt trịnh trọng nói. Nàng không thể không thừa nhận, chính mình trước đó đã trông mặt mà bắt hình dong, quá mức tự tin và độc đoán.
"Nhưng điện chủ Thiên Dạ và cung chủ Huyết Minh chính là cự phách nắm chắc toàn bộ U Minh tộc, mặc dù rất lâu rồi không thấy bọn họ ra tay, nhưng ta cảm giác bọn hắn không thể kém hơn so với Huyết Giáp nhân, thậm chí có thể mạnh hơn."
"Cho nên, hắn muốn giết điện chủ Thiên Dạ và cung chủ Huyết Minh thì vô cùng khó khăn, thậm chí không có khả năng."
Tinh Linh nữ hoàng than nhẹ một tiếng, trong đôi mắt vẫn tràn đầy vẻ lo lắng. Vị tiên tổ thần bí kia của U Minh tộc, nếu như có thể bồi dưỡng được Huyết Giáp nhân, vậy cự phách U Minh tộc có mấy tên, sao không đại lực bồi dưỡng?
Nàng bây giờ liền sợ, những kẻ địch kia cũng từng người phát sinh biến đổi to lớn, bây giờ căn bản là không có cách địch nổi bọn hắn.
Vù!
Bóng mờ Tịch Thiên Dạ lóe lên, xuất hiện ở chính diện trước Huyết Giáp nhân, thân thể Huyết Giáp nhân mất cân bằng, căn bản không có cách nào chống cự, chỉ có thể trơ mắt nhìn một quyền của Tịch Thiên Dạ quang minh chính đại đánh vào bụng của mình.
Ầm ầm!
Phần bụng bị nổ ra một lỗ máu lớn chừng quả đấm, hàng loạt huyết dịch và nội tạng rơi ra bên ngoài.
Nhưng thể chất Huyết Giáp nhân cũng khá đặc thù, danh xưng bất tử bất diệt, vừa mới oanh kích ra lỗ máu, trong nháy mắt đã hoàn toàn khép lại, khôi phục y như lúc ban đầu.
Trong thân thể Huyết Giáp nhân giống như có một tòa huyết hải, bất luận bị thương nghiêm trọng như thế nào cũng đều được huyết năng trong huyết hải khép lại.
"Ha ha! Ngươi cũng không giết chết ta được, ngươi có thể làm gì được ta."
Huyết Giáp nhân điên cuồng cười to, sau khi biết được bản thân không thể chiến thắng được Tịch Thiên Dạ, chỉ có thể tìm một chút an ủi tâm lý từ phương diện khác.
Nếu không thì hắn chưa bị Tịch Thiên Dạ đánh chết, cũng bởi vì khuật phục kiềm nén mà chết.
"Thật sao?"
Tịch Thiên Dạ ngừng lại, nhìn Huyết Giáp nhân giống như cười mà không cười nói.
Huyết Giáp nhân bị Tịch Thiên Dạ nhìn như thế, thân thể hơi hơi phát lạnh, không tự chủ được sinh ra một chút cảm giác sợ hãi, không phải hắn sợ, mà là người trước mắt thực sự quá quỷ dị, quỷ dị hơn vị tiên tổ luyện chế ra Huyết Giáp nhân bọn hắn.
"Thân thể Huyết giáp thánh của bản tọa bất tử bất diệt, ngươi có thể làm gì được ta."
Nhưng vẻn vẹn chột dạ một chút, Huyết Giáp nhân liền cứng cổ, một bộ dáng hung hăng càn quấy.
Thân thể Huyết giáp thánh bất tử bất diệt, đó cũng không phải là hắn nói, mà là tiên tổ đại nhân nói, hắn có lẽ không tin mình, nhưng tuyệt đối tin tưởng tiên tổ đại nhân.
Nếu tiên tổ đại nhân đã nói bọn hắn bất tử bất diệt thì trong thế giới này không người nào có thể giết chết bọn hắn, vậy bọn hắn chắc chắn bất tử bất diệt.
"Ngu muội!"
Tịch Thiên Dạ cười lạnh:
"Đã như vậy, ta đây sẽ giết cho ngươi xem một chút, cũng giết cho toàn bộ U Minh tộc các ngươi nhìn một chút."
Lời nói của Tịch Thiên Dạ vừa ra, tám bóng mờ lúc sáng lúc tối từ sau lưng của hắn chui ra, mơ hồ trong đó có thể nhìn ra đó là tám linh hồn khá cường đại, nhưng lại không người nào có thể thấy rõ bộ dáng của tám đoàn linh hồn kia.
Chỉ thấy tám đoàn linh hồn cường đại mà thần bí vô cùng dung hợp làm một, trên hư không hóa thành một đôi mắt ánh vàng lập lòe, to lớn vô cùng.
Đôi mắt kia chính trực mà thần bí, dường như không thuộc về thế giới này, mà là đến từ thế giới vô tận, như có như không, mỗi giờ mỗi khắc đều trong thời gian không gian khác nhau.
Chúng Sinh Kim Mâu!
Một trong thiên nhãn thánh thông cao nhất của Phật gia, mang theo sức mạnh vạn phật và sức mạnh của chúng sinh.
Chỉ thấy Chúng Sinh Kim Mâu vừa xuất hiện liền tản ra kim quang vô tận, giống như mặt trời mọc lên ở hướng đông, phật quang phổ chiếu, quang diệu vạn dặm.
Đếm không hết chùm sáng màu vàng óng hóa thành lồng giam thế giới, từng tầng bao vây Huyết Giáp nhân.
Phốc xuy phốc xuy!
Chỉ thấy huyết nguyên khí và oán niệm khí trên người Huyết Giáp nhân giống như tuyết lớn gặp mặt trời, không ngừng bị bốc hơi tan biến.
"Vật gì! A... Đến cùng là vật gì!"
Ánh mắt Huyết Giáp nhân hoảng sợ, hắn điên cuồng muốn giãy dụa, nhưng căn bản giãy dụa không thoát khỏi cái nhìn chăm chú của Chúng Sinh Kim Mâu.
Huyết nguyên khí và oán niệm khí mà hắn nể trọng nhất cũng đang điên cuồng biến mất, không có bất kỳ dấu hiệu gì, vô căn cứ biến mất không thấy.
Huyết hải trong cơ thể hắn, thế mà cũng bị cố định lại, không có cách nào di chuyển một chút, biển nước huyết sắc vô cùng vô tận bị bốc hơi, nhìn như huyết năng vô cùng vô tận, giờ khắc này dường như cũng không phải nhiều như vậy.
Chỉ một lát sau, huyết khí trong biển máu liền bị bốc hơi đi một phần ba, Huyết Giáp nhân cũng bởi vậy mà trở nên vô cùng suy yếu.
"Tịnh hóa! Không tốt... Huyết Giáp nhân gặp nguy hiểm rồi."
Phía xa trên một ngọn núi khác sắc mặt của U Minh thống soái kịch biến, lúc này không có chút do dự gì, trực tiếp hóa thành một đoàn lưu quang điên cuồng phóng về phía Cổ Thánh nhai. Hắn làm sao cũng không ngờ rằng, thiếu niên nhân tộc kia có thể nắm giữ thử đoạn tịnh hóa đáng sợ như vậy, không phải chỉ có thần linh chuyên tu hỏa diễm và quang minh mới có thể tịnh hóa vạn vật sao?
Những cường giả khác trên Cổ Thánh nhai cũng đều là kinh hãi, người nào cũng không ngờ rằng Huyết Giáp nhân vốn bất tử bất diệt, sẽ bị một đôi mắt hư không quỷ dị khắc chế thành dạng này.
Có đủ huyết khí, Huyết Giáp nhân có thể bất tử bất diệt, không ngừng trùng sinh.
Nhưng không có máu của chúng sinh, hắn còn có thể không ngừng trùng sinh sao?
Tất cả mọi người đều trầm mặc, cho dù một đám cường giả của U Minh tộc cũng không thể không thừa nhận, Huyết Giáp nhân có lẽ thật sự có khả năng bị giết chết.
Trang 557# 2