Chương 1128: Cuộc Chiến Hoàng Uyên Phong
"Giết!"
Các cường giả các tộc khác trên Hoàng Uyên Phong cũng đỏ mắt xông lên điên cuồng chiến đấu với U Minh tộc.
Hiệp lộ tương phùng người dũng cảm thắng!
Dưới tình huống như vậy, không phải ta chết thì ngươi chết, nếu như người nào không may mắn, khí thế yếu đi vậy thì bị chết nhanh hơn người khác.
Huyết quang lấp lánh, từng đoàn huyết mang khiến mọi người sợ hãi giống như là lưu tinh từ trên không trung rớt xuống.
Trong lòng điện chủ Tài Quyết cảm thấy nặng nề, mười ba tên Huyết Giáp nhân, trận công phạt lần này của U Minh tộc mạnh mẽ hơn nhiều so với mấy lần trước.
Rõ ràng U Minh tộc đã không còn kiên nhẫn mà chuẩn bị ra tay chiếm giữ Hoàng Uyên Phong.
"Giết!"
Điện chủ Tài Quyết nghĩ không ra biện pháp gì để ứng phó, chỉ có thể dốc toàn lực ngăn cản kẻ địch.
Hắn mặc dù có thể mượn sức mạnh cấm chế thượng cổ trong Hoàng Uyên Phong nhưng nhiều nhất cũng chỉ chống cự được sự công kích của hai tên Huyết Giáp nhân.
Những tên Huyết Giáp nhân khác thì phải làm sao? Còn lại mười một tên Huyết Giáp nhân, chỉ dựa vào bảy tám Tinh Linh Long và Thụ Vương đương nhiên không đủ.
Tất cả chỉ có thể thuận theo ý trời.
Đang lúc tâm tư của điện chủ Tài Quyết rối loạn, một đoàn ánh sáng u hắc bỗng nhiên lặng yên không một tiếng động xuất hiện sau lưng hắn.
Tương đối đột nhiên, ai cũng không phát giác ra, lúc điện chủ Tài Quyết có cảm giác thì tất cả đã chậm.
"Không ổn!"
Trong lòng điện chủ Tài Quyết căng thẳng, lúc này liền quay người bổ kiếm về phía sau.
Sau đó cuối cùng lại chậm một nhịp, một bóng hình U viêm đang thiêu đốt đã hóa thành chiến mâu, xuyên qua giữa lưng của hắn.
"A...!"
Điện chủ Tài Quyết run rẩy ôm ngực, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Một cái lỗ hổng lớn chừng miệng chén xỏ xuyên qua người hắn, trái tim đã không còn, không có huyết dịch chảy ra mà là một sức mạnh hắc ám không ngừng tràn ra ăn mòn, điên cuồng tiêu hao lực sinh mệnh của hắn.
"Điện chủ Thiên Dạ, ngươi... Đồ vô sỉ..."
Điện chủ Tài Quyết nhìn về phía u ảnh đã xuyên qua phía sau lưng của hắn, sắc mặt kinh sợ tới cực điểm.
Nếu như không phải có cấm chế thượng cổ của Chúng Thần sơn bảo hộ, một đòn vừa mới kia hắn đã chết rồi.
Ngay cả như vậy, thương thế của hắn cũng nghiêm trọng khó có thể tưởng tượng được, điện chủ Thiên Dạ quá mạnh, vận sức phát động một đòn mà lực phá hoại kinh thiên động địa.
"Ha ha, lão bằng hữu, nghĩ không ra ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay."
Điện chủ Thiên Dạ được bao phủ trong bóng đêm, nhìn không thấy thân ảnh của hắn, nhưng thanh âm phát ra hình như có vẻ rất trẻ trung.
Đương nhiên điện chủ Thiên Dạ chính là nhân vật danh chấn thiên hạ ngàn năm trước, rõ ràng không phải thế hệ trẻ tuổi gì.
"Có giỏi thì đường đường chính chính chiến đấu với ta một trận, đánh lén thì có gì tài ba."
Điện chủ Tài Quyết lạnh mặt, hắn vốn có thể đấu lại hai tên Huyết Giáp nhân, bây giờ bị điện chủ Thiên Dạ làm trọng thương, sợ là chiến đấu với một tên Huyết Giáp nhân cũng sẽ tương đối khó khăn.
Hắn đã từng là đối thủ cũ của điện chủ Thiên Dạ, hai người giao chiến không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ gặp lại kẻ thù, đương nhiên hết sức tức giận.
"Cho dù đánh một trận đàng hoàng, ngươi cũng không thắng được ta, ta cũng chỉ không muốn phiền toái mà thôi."
Điện chủ Thiên Dạ thản nhiên nói.
Nếu như không phải là vì hoàn thành nhiệm vụ của tiên tổ đại nhân, hắn cũng muốn chiến đấu một trận công bằng với điện chủ Tài Quyết.
Hắn bây giờ căn bản đã không để điện chủ Tài Quyết ở trong mắt.
Nếu không phải trên Chúng Thần sơn có gia trì cấm chế thượng cổ của Chúng Thần, điện chủ Tài Quyết cũng không có tư cách giao thủ với hắn.
"Kỳ thật ta cũng rất tò mò, U Minh tộc đến cùng cho ngươi cái gì, để ngươi cam tâm tình nguyện làm chó săn cho U Minh tộc, chỉ vì khiến ngươi biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ này sao?"
Điện chủ Tài Quyết thản nhiên nói, hắn kỳ thật cũng coi nhẹ một điểm, điện chủ Thiên Dạ sớm đã không phải là điện chủ Thiên Dạ mà hắn xem là kẻ địch cả đời nữa rồi.
Hắn bây giờ chẳng qua là một con chó của U Minh tộc mà thôi.
Điện chủ Thiên Dạ đương nhiên có thể nhìn ra sự khinh bỉ trong mắt của điện chủ Tài Quyết, nhưng cũng không có tức giận, ngược lại cười nói: "Ngươi không hiểu, ở trong mắt ngươi, thế giới của này của chúng ta chính là toàn bộ thiên địa, mà ở trong mắt của Thiên Địa chân chính, ta ở đây chẳng qua là một cái ao nước nhỏ mà thôi. Chúng sinh đều là phù du, ta không muốn cứ nhỏ bé như vậy mất đi, ta muốn đi đến thiên địa rộng lớn hơn để xem một chút."
"Bây giờ chúng ta lưu tại Chân Mộc linh thổ, không phải là không có đạo lý, thiên địa rộng lớn hơn? Chỉ dựa vào các ngươi sao, không sợ sau khi rời khỏi đây bị thế lực mạnh mẽ hơn nuốt mất sao."
Điện chủ Tài Quyết cười lạnh nói.
Hắn đương nhiên rõ ràng, U Minh tộc nhấc thánh chiến Niết Bàn lên bao phủ thế giới chính là vì xông phá khỏi thế giới giam cầm để đi tới thế giới thiên ngoại không biết kia. Lại không nói U Minh tộc có thể thành công hay không, cho dù thành công thì nhất định được không?
Đoán chừng là chưa hẳn!
"Nói ngươi không hiểu, nhuệ khí Tinh Linh tộc các ngươi đã sớm bị làm hao mòn."
Điện chủ Thiên Dạ khẽ lắc đầu: "Aiyo, đúng rồi, dựa vào Tinh Linh tộc các ngươi cũng không thể nào đánh vỡ thiên địa giam cầm, chỉ có nhân tài như tiên tổ đại nhân vĩ đại mới có thể làm được."
Lúc nói đến tiên tổ, trong mắt điện chủ Thiên Dạ tràn đầy sùng kính và cuồng nhiệt, giống như đó là một vị thần không gì làm không được.
"Hôm nay có chết, ta cũng không thể nhắm mắt làm ngơ."
Hai tay điện chủ Tài Quyết nắm trọng kiếm, thân thể bị thương thẳng tắp mà ngạo nghễ, sức mạnh Chúng Thần sơn liên tục hội tụ tới, khí tức trên người hắn chẳng những không giảm xuống mà ngược lại tăng lên.
Trong lòng ôm tâm niệm quyết chết, điện chủ Tài Quyết ngược lại mạnh hơn.
Bởi vì muốn mượn sức mạnh của Chúng Thần sơn cũng phải khá cẩn thận nếu không thì rất có thể bởi vì mượn quá nhiều mà không chịu nổi thân thể lập tức sụp đổ mà chết.
Nhưng nếu như một người không sợ chết, vậy căn bản không có những dự tính kia, mặc kệ thân thể tiếp được không, mặc kệ linh hồn có thể bị hủy diệt hay không, có thể mượn bao nhiêu thì mượn bấy nhiêu.
Điện chủ Tài Quyết điên cuồng như thế khiến trong mắt điện chủ Thiên Dạ hiện lên vẻ kiêng dè.
"Hừ! Ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi."
Ba đám Huyết Ảnh bao vây từ ba hướng, chính là Huyết Giáp nhân, cầm đầu thì là Huyết Thất đã giao thủ với điện chủ Tài Quyết ba lần.
"Giết!"
Trong lòng điện chủ Tài Quyết biết mình đã sống không được, thế là không nói hai lời, trực tiếp lấy mệnh tương bác, có thể giết một người cũng có lời rồi.
Nhưng mà đáng tiếc là Huyết Giáp nhân không chỉ sức mạnh vô cùng cường đại, hơn nữa hầu như bất tử bất diệt.
Có ba tên Huyết Giáp nhân ngăn ở phía trước, lại thêm điện chủ Thiên Dạ đánh lén, cuối cùng lúc điện chủ Tài Quyết ngã xuống, một người cũng không giết được.
Đương nhiên, mặc dù không giết được nhưng cũng làm trọng thương ba tên Huyết Giáp nhân, chỉ có thể hồi máu trị thương thì ít nhất trong thời gian ngắn không cách nào xuất chiến lại.
Ngược lại điện chủ Thiên Dạ cáo già tàn nhẫn, căn bản không va chạm chính diện với điện chủ Tài Quyết, luôn trốn ở đằng sau ba tên Huyết Giáp nhân, cuối cùng cũng không bị thương.
Bên ngoài Chúng Thần sơn, trên một thần sơn cổ xưa.
Huyễn Tâm công chúa của Phù U Thánh Thành đứng tại đỉnh núi, tầm mắt phóng ra phía xa nhìn qua Chúng Thần sơn mây đen che trời, nguyên khí hỗn loạn.
"Thiếu chủ, chúng ta thật sự không tham gia trận chiến này sao?"
Trong mắt ma tướng Huyết Dực tràn đầy nghi hoặc không hiểu, bọn hắn vốn đã đáp ứng U Minh tộc trợ giúp bọn họ công phá Chúng Thần sơn, sau khi chuyện thành công sẽ nguyện ý hợp tác với Phù U thánh thành bọn hắn, liên hệ hai tộc với nhau.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là U Minh tộc thật sự có thể xông phá thế giới giam cầm này và bước vào thế giới bên ngoài.
Trang 565# 2