Chương 1129: Kẻ Đáng Sợ
"Không tham gia."
Huyễn Tâm công chúa thản nhiên nói.
Huyết Dực ma tướng dường như cũng muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
"Ngươi cũng muốn cướp đoạt Chúng Thần sơn sao?"
Huyễn Tâm công chúa lườm Huyết Dực ma tướng một cái, đương nhiên nàng hiểu trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
"Thiếu chủ, toàn bộ báu vật quý báu của Chân Mộc linh thổ đều ở Chúng Thần sơn, nếu như chúng ta bỏ lỡ cơ hội lần này thì sẽ không còn cơ hội nữa..."
Huyết Dực ma tướng khẽ thở dài. Mặc dù trong khoảng thời gian hợp tác cùng U Minh tộc này, Phù U thánh thành bọn hắn cũng có được không ít lợi ích to lớn.
Nhưng so với báu vật bên trong chúng thần sơn thì cũng chẳng tính là gì.
"Thấy tốt thì lấy đi, bảo vật bên trong Chúng Thần sơn chưa hẳn là cái gì cũng có thể nắm giữ."
Huyễn Tâm công chúa nhìn chăm chú vào Chúng Thần sơn, lạnh nhạt nói.
"Tinh Linh tộc hiện tại đã tan tác, ranh giới đi đến bước đường diệt vong phải nói là rất mong manh, lại có cái gì không dễ nắm giữ chứ"
Huyết Dực ma tướng rõ ràng có vẻ không tán đồng mà nói.
Một khi Tinh Linh tộc bị hủy diệt thì tài nguyên bên trong Chúng Thần sơn liền trở thành vật vô chủ, bọn hắn có thể tùy tiện cướp đoạt.
"Ngươi thì biết cái gì, vị cung chủ thần bí của Thiên Bảo cung kia ở trên núi, U Minh tộc muốn thắng thì cũng không có dễ dàng như vậy. Ngươi có nghĩ tới hay không, một khi U Minh tộc thất bại, chúng ta sẽ phải trả cái giá như thế nào."
Huyễn Tâm công chúa lạnh lùng nói.
Tịch Thiên Dạ có thể tha cho nàng một lần, nhưng chưa chắc sẽ tha cho nàng lần thứ hai, lần thứ ba...
Huống chi dù cho Tịch Thiên Dạ nguyện ý bỏ qua qua nàng thì Tinh Linh tộc thì sao? Tộc nhân của Phù U thánh thành thì sao?
"Một người tu vi thấp như vậy, làm sao có thể chi phối chiến cuộc."
Huyết Dực ma tướng có ý phản bác, nhưng cuối cùng cũng không dám nói ra, dù sao thiếu chủ xem ra đã hạ quyết tâm, chuyện mà thiếu chủ đã quyết định thì người nào cũng đều không thể ngăn cản, Huyết Dực ma tướng hắn cũng không có lá gan đó.
Nhưng từ trong tâm cuộc thảo luận, bọn hắn căn bản không cho rằng Tịch Thiên Dạ có thể ảnh hưởng đến thắng bại cuộc chiến giữa Tinh Linh tộc cùng U Minh tộc. Mặc dù hắn là một nhân vật trong truyền thuyết, nhưng dù sao tu vi ở mức độ đó liệu có thể làm những chuyện nghịch thiên được sao.
Nếu hắn thực sự vô địch trên Chân Mộc linh thổ cũng không thể một mình mà đối kháng lại cả một đại tộc.
Huống chi bên trong U Minh tộc lại có một vị tiên tổ vô cùng thần bí, đó là một nhân vật vô cùng đáng sợ.
Cao thủa của Phù U thánh thành bên trên Thần Sơn có bảy, tám trăm người, người có thể bước chân vào Chân Mộc linh thổ, rõ ràng cũng không phải là hạng người hời hợt, cả đám bọn hắn đều nhìn vào Chúng Thần sơn với con mắt tham lam, nhắm vào tài nguyên bên trong ngọn thần sơn.
Nhưng không có mệnh lệnh của Huyễn Tâm công chúa, bọn hắn không ai dám động, toàn bộ đều thành thành thật thật mà đứng tại chỗ.
"Rút lui đi, thượng cổ di tích bên trong Thánh Khư rất nhiều, có nhiều chỗ cơ duyên cũng không kém Chúng Thần sơn bao nhiêu, các ngươi có thể đi tìm."
Huyễn Tâm công chúa phất phất tay, ra lệnh cho bộ hạ tụ tập ở đây.
Đám người Huyết Dực ma tướng mặc dù không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể rời đi.
Chờ sau khi U Minh tộc tiêu diệt Tinh Linh tộc một cách triệt để, Thánh Khư sẽ trở thành địa bàn của U Minh tộc, đến lúc đó bọn hắn có muốn tùy ý đi thăm dò Thánh Khư cũng không phải chuyện dễ dàng. Cho nên nếu không có thể tham dự cướp đoạt Chúng Thần sơn, vậy thì thừa dịp hỗn loạn bây giờ gấp rút tìm tới tài nguyên bên tronh Thánh Khư mới là việc cấp bách.
Huyễn Tâm công chúa chắp tay sau lưng, đưa mắt nhìn đỉnh núi Chúng Thần sơn, từ bỏ không tham gia vào cuộc chiến chúng thần sơn là nàng đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định. Bởi vì sư tôn đã từng nói, người kia hết sức đáng sợ, không nên trêu chọc đến.
Có thể làm cho sư tôn phải gọi là kẻ đáng sợ, ngay cả vị tiên tổ của U Minh tộc kia cũng chưa chắc có thể làm được.
Cho nên cuộc chiến Chúng Thần sơn, kết quả cuối cùng như thế nào thật sự cũng chưa đoán được.
Chiến tranh chúng Thần sơn hừng hực khí thế.
Tài Quyết điện chủ, đã từng đương thế tối cường, lại bỏ mình bên trong Hoàng Uyên phong chi dịch.
Tinh Linh tộc Đại Tế Ti đương đại tối cường của Tinh Linh tộc bị trọng thương bên trong thủ vệ chiến, đang hấp hối sắp chết.
Cao thủ cấp độ Chí Tôn vương của Tinh Linh tộc cũng đã chết sáu bảy trăm tên, hầu như đa số là bộ phận Chí Tôn vương của Tinh Linh tộc.
Số lượng cường giả Chí Tôn vương đến từ giới chủng tộc khác của toàn bộ thế giới chết đi càng nhiều, cộng lại đoán chừng cũng đã vượt qua 1500 tên.
Đương nhiên chiến tranh thảm liệt như vậy cũng khiến U Minh tộc tổn thất không ít, thậm chí có trên ba ngàn tên Chí Tôn vương của U Minh tộc bị cao thủ của các tộc trên thế giới diệt đi.
Dù sao Chúng Thần sơn cũng chính là sân nhà của Tinh Linh tộc, những Chí Tôn Vương bình thường của U Minh tộc không cẩn thận đụng phải một vài cấm chế thượng cổ đáng sợ sẽ trực tiếp bị trọng thương thậm chí mất mạng.
Sau ngày thứ mười bảy Tịch Thiên Dạ bế quan đột phá ba mươi hai hoá thân, toàn bộ 17 tòa quan ải nằm dọc Chúng Thần sơn tới sườn núi Cổ Thần điện đồng loạt bị công phá. Lại cũng không có thứ gì có thể ngăn trở được U Minh tộc, ngàn vạn quân của U Minh tộc tiến quân thần tốc, hóa thành một trời mây đen, trực tiếp vây quanh lấy Cổ Thần điện.
Sau trận đại chiến, số lượng cường giả còn lại của Tinh Linh tộc cùng cường giả của các đại tộc khác cũng không còn đủ một trăm phần trăm như lúc trước.
Phần lớn bọn hắn đều bị trọng thương vô cùng chật vật, từng người tụ tập bên trong Cổ Thần điện, ánh mắt tuyệt vọng nhìn bầu trời bên ngoài, yên lặng trông chờ hi vọng cuối cùng.
"Mọi người đừng nản chí, Cổ Thần điện chính là một chỗ tương đối chỗ đặc thù bên trong Chúng Thần Sơn, nơi này có tuyệt cường cấm chế từ thời thượng cổ thủ hộ, U Minh tộc muốn đánh vào đây cũng không có dễ dàng như vậy."
Đại Tế Ti kéo lê lấy thân thể bị trọng thương, an ủi tâm tình của mọi người.
Một đám người cảm xúc sa sút trên chiến trường không sống được lâu đâu, mười phần sức chiến đấu cũng chỉ có thể phát huy ra bảy phần.
"Đại Tế Ti, ngươi không cần an ủi chúng ta, chúng ta đều là nhân vật có mặt mũi trên thế giới nên không yếu ớt như vậy, dù cho có chết cũng phải chết có ý nghĩa. U Minh tộc muốn diệt truyền thừa của tộc chúng ta, dù cho có chết ta cũng làm được điều có ích cho đại tộc."
Một tên trung niên dáng người nhỏ gầy thản nhiên nói, bên trên vạt áo của hắn tràn đầy huyết dịch của U Minh tộc cường giả, huyết dịch khí tức hỗn tạp, rõ ràng hân đã giết chết chết không ít cường giả của U Minh tộc.
"Không sai, việc đã đến nước này, không có gì phải sợ, mặc dù thân thể ta đã tàn nhưng cũng sẽ không e ngại nửa phần."
"Chúng ta không phải quân sĩ bình thường, không cần an ủi cùng cổ vũ."
Cái gọi là quân đau thương tất chiến thắng, Đại Tế Ti sợ bọn họ sa sút tinh thần dẫn đến sức chiến đấu giảm xuống, quả nhiên là lo lắng không cần thiết rồi.
Trước tình cảnh phải đối mặt với cái chết, con người ta thường có thể đột phá cực hạn, bộc phát ra sức mạnh trước nay chưa có.
Ầm ầm!
Vùng trời cấm chế của Cổ Thần điện quả thực là rất mạnh.
Dù cho bây giờ bọn họ có mạnh như thế nào thì ít nhất cũng phải có sức mạnh cấp độ Tổ Cảnh mới có thể công phá được.
Đừng nói bên trong Chân Mộc linh thổ, cho dù bên trong Mộ Thương đại lục đoán chừng cũng không có sức mạnh cấp độ Tổ Cảnh.
Nhưng mà cấm chế vốn được làm vững như thành đồng kia lại không thật sự vững chắc như tưởng tượng của Tinh Linh tộc.
Chỉ thấy U Minh Chi Vân trên bầu trời bỗng nhiên quay cuồng phun trào, từ tận sâu trong tầng mây, chậm rãi lao ra một móng vuốt vô cùng to lớn.
Toàn bộ thế giới dường như đều bị cái móng vuốt kia bao phủ lại.
Chỉ cần cái móng vuốt kia nhẹ nhàng nắm lại, toàn bộ thế giới sẽ lập tức tiêu tan.
Sức mạnh như vậy khiến cho tất cả mọi người đều rung động, cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện, giữa thiên địa làm sao có thể xuất hiện một sức mạnh kinh khủng như vậy.
Trang 566# 1