Chương 1134: Tự huỷ
Mây đen che cả mặt trời, tất cả bầu không khí yên bình của Sinh Mệnh sâm lâm đều tan biến, một cỗ năng lượng âm u, tà ác, hỗn loạn, không ngừng tuôn ra từ vết nứt không gian khiến cho Sinh Mệnh sâm lâm biến thành một mảnh ma thổ.
"Giết!"
Hàng vạn cường giả U Minh tộc xông vào nơi này, gặp người thì giết, thấy bảo vật thì đoạt.
Tiếng chém giết, tiếng khóc... Triệt để bao trùm mảnh thánh thổ đã yên tĩnh mấy chục vạn năm.
Tinh Linh tộc ở Sinh Mệnh sâm lâm dù nhiều nhưng thực lực lại kém hơn rất nhiều so với U Minh tộc, những nơi ma vân đi qua đều là đồ sát.
Từng con thượng cổ Tinh Linh long khôi lỗi cùng từng cây thượng cổ Thụ Yêu vương khôi lỗi thức tỉnh từ cơn ngủ mê.
Bọn hắn chính là những thủ hộ mạnh nhất của Sinh Mệnh sâm lâm, cũng là lực lượng cuối cùng.
Xét về mặt chiến đấu, Tinh Linh long khôi lỗi và Thụ Yêu vương khôi lỗi cũng không kém hơn Huyết Giáp nhân.
Thượng cổ Thụ Yêu vươn những nhánh cây của mình ra, nhìn giống như dây leo kéo dài bốn phương tám hướng, bọn U Minh tộc bị dây leo của Thụ Yêu vương quấn chặt liền bị hút sạch huyết dịch, hóa thành vô số thây khô treo trên ngọn cây.
Lực lượng đáng sợ như vậy khiến không ít cường giả U Minh tộc hoảng sợ, cũng khiến cho những cường giả đó không dám tùy tiện xông lên nữa.
Dù cho Chí Tôn vương cũng không chịu nổi một kích của thượng cổ Tinh Linh long khôi lỗi và Thụ Yêu vương khôi lỗi, chí tôn khí cũng không giữ được tính mạng của bọn hắn, toàn bộ sẽ bị Thụ Yêu vương hút sạch hóa thành chất dinh dưỡng của nó.
Nhị trưởng lão thấy vậy nhẹ nhàng thở ra.
Tinh Linh long khôi lỗi và Thụ Yêu vương khôi lỗi có chín đầu, bằng chín đầu khôi lỗi này thêm với cao thủ Tinh Linh tộc thì ngăn cản hơn trăm Chí Tôn vương cũng không thành vấn đề.
Nhưng Nhị trưởng lão và hộ vệ trưởng vừa mới nhẹ nhàng thở ra, liền trông thấy hồng quang xuất hiện ở chân trời.
Những tia hồng quang kia đỏ như máu, dù là từ xa nhìn tới cũng sẽ làm người ta hoa mắt, phảng phất như một tòa tòa huyết hải đang hiện ra trước mắt.
Huyết Giáp nhân!
Thân thể nhị trưởng lão run lên, sắc mặt ảm đạm.
Đối với khí tức Huyết Giáp nhân, các trưởng lão của Tinh Linh tộc đều quen thuộc, mỗi một lần khí tức kia xuất hiện đều làm cho bọn hắn vô cùng lo sợ, thậm chí tuyệt vọng.
Nếu như dùng tính danh để đánh giá thì trước đó không lâu một trận đại chiến xuất hiện một tên gọi là Huyết Giáp nhân 29.
Số 29 kia không chỉ mang ý nghĩa U Minh tộc chí ít có 29 vị Huyết Giáp nhân, mà vị 29 kia cường đại hơn thảy những Huyết Giáp nhân kia.
Rõ ràng U Minh tộc vẫn không ngừng chế tạo Huyết Giáp nhân, mà tạo nghệ càng ngày càng thành thục, chế tạo ra Huyết Giáp nhân cũng càng ngày càng mạnh.
Lúc biết được điểm này, trong lòng một đám cao thủ Tinh Linh tộc không biết có bao nhiêu là tuyệt vọng.
Hiện tại... Huyết Giáp nhân lại tới, rất nhiều Huyết Giáp nhân xuất hiện trên chiến trường.
Oanh!
Huyết Giáp nhân vừa xuất hiện ở Sinh Mệnh sâm lâm, liền trực tiếp chống lại thượng cổ Tinh Linh long và thượng cổ Thụ Yêu vương.
Cả hai dường như từ lâu đã là địch nhân, từ thời kỳ Thượng Cổ đã bắt đầu.
"Nhị trưởng lão, làm sao bây giờ, cứ tiếp như thế chúng ta không thủ được."
Hộ vệ trưởng thở sâu, ngữ khí trầm trọng nói, hắn đến trước mặt Nhị trưởng lão, trên vạt áo tất cả đều là huyết dịch.
"Khởi động trang bị tự hủy thượng cổ đi."
Nhị trưởng lão trở thanh kiếm cắm trên mặt đất, xoay người đi vào thánh tháp.
"Nhị trưởng lão..."
Hộ vệ trưởng muốn nói lại thôi, trong mắt có chút không đành lòng.
Khởi động tự hủy chính là bước đi cuối cùng.
Địch nhân xâm lấn Sinh Mệnh sâm lâm phải chết, nhưng đồng bào Tinh Linh tộc ở bên trong Sinh Mệnh sâm lâm cũng phải chết.
Hộ vệ đội trưởng không sợ chết, nhưng hàng ngàn tộc nhân bên trong Sinh Mệnh sâm lâm thì hắn có chút không đành lòng.
"Không có cách nào, hiện tại không liều, quay đầu cũng sẽ chết, chẳng lẽ chúng ta phải đi cầu xin U Minh tộc sao?"
Nhị trưởng lão lắc đầu, không nói đến chuyện bọn hắn căn bản sẽ không đi cầu, dù cho cầu thì U Minh tộc cũng sẽ không bỏ qua cho bọn hắn, U Minh tộc tôn chỉ muốn hủy diệt tất cả mọi thứ trên thế giới này.
Khởi động thượng cổ hủy diệt cần thời gian nhất định, Nhị trưởng lão không thể chờ kẻ địch đánh vào khu vực hạch tâm mới làm, lúc đó đã không còn kịp nữa rồi, hắn nhất định phải làm bây giờ, sớm bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
"Muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận? Nằm mơ đi!"
Lúc Nhị trưởng lão sắp bước vào thánh tháp, một đạo thanh âm nhàn nhạt bỗng nhiên vang lên.
Dù cho Nhị trưởng lão cùng hộ vệ trưởng tu vi như vậy cũng không phát giác được gì.
Vù!
Một đoàn u quang lóe lên, sau lưng Nhị trưởng lão bị xuyên qua, xuất hiện một lỗ to không ngừng chảy máu đen, hơn nữa vô phương khép lại.
"Ngươi..."
Nhị trưởng lão chậm rãi quay người lại, một khuôn mặt trẻ tuổi hiện ra trước mặt của hắn.
Thiên Dạ điện chủ!
Người yên lặng xuất hiện sau lưng Nhị trưởng lão, nhất kích giết chết hắn chính là Thiên Dạ điện chủ nổi tiếng thiên hạ.
Điểm đáng sợ nhất của Thiên Dạ điện chủ chính là, hắn không chỉ vô cùng cường đại mà còn không từ thủ đoạn, thích từ một nơi bí mật gần đó đâm đao, dù cho giết một tiểu bối không tên tuổi hay giết một con kiến hôi, Thiên Dạ điện chủ cũng sẽ không hiện thân mà vô thanh vô tức giết chết họ.
Cũng bởi vì vậy, tất cả cường giả trên thế giới đều e ngại Thiên Dạ điện chủ, bởi vì ai cũng không biết, sau lưng của mình có hay không sẽ xuất hiện một thanh hắc kiếm khiến mình chết không rõ ràng.
Nhị trưởng lão ngã trên mặt đất, một câu cũng nói không nên lời, chỉ có máu đen từ trong miệng không ngừng chảy ra.
Linh hồn bị một cỗ hắc ám lực lượng ăn mòn, trong khoảnh khắc liền tan rã.
Hắn mặc dù là cao thủ Chí Tôn vương cấp độ thứ tư, đã đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới này.
Thế nhưng trước mặt Thiên Dạ điện chủ hắn vẫn quá yếu, một điểm phản kháng cũng không có.
"Thiên Dạ điện chủ, chết!"
Ánh mắt Hộ vệ trưởng xích hồng, nhìn bóng lưng Thiên Dạ điện chủ, giơ kiếm chém lên.
Một kiếm này cũng là ngưng tụ hết thảy tinh khí của hắn, hắn thiêu đốt sinh mệnh chính mình, phóng ra nhất kích huy hoàng nhất trong cuộc đời.
Nhưng mà mũi kiếm của hộ vệ trưởng đổi cả đời để có được thì Thiên Dạ điện chủ nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ duỗi ra một ngón tay, bấm một phát.
Đụng!
Hộ vệ trưởng trực tiếp bị bay ngược ra ngoài, lực lượng hắn dùng tất cả sinh lực để tạo thành trong khoảnh khắc liền tiêu tán trong hư vô. Tựa như một mảnh lá khô rơi trên mặt đất vô thanh vô tức, mãi mãi cũng nằm trên mặt đất, sau đó hòa tan vào đất.
Trang 568# 2