Chương 1136: Viên Mãn
Trên tán cây Vạn Hồn Linh Thụ chỉ có thân thể Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi ở đằng kia, đã nhìn không thấy linh hồn của hắn.
Còn Nguyên Anh hỗn độn thì trôi nổi ở trên không, không ngừng phóng xuất ra khí tức, bao phủ phạm vi trong vòng trăm trượng lại, hóa thành thiên địa viên mãn. Trong thế giới tàn khuyết, cho dù đột phá thành Chí Thánh cũng tương đối khó khăn, gần như không có khả năng, chớ nói chi là đột phá thành trạng thái Thần Du Thái Hư giai đoạn thứ hai viên mãn.
Thần Du Thái Hư giai đoạn thứ hai viên mãn, cấp độ này cao hơn Chí Thánh rất nhiều, đã vượt xa giới hạn cao nhất của thế giới Thái Hoang.
Nếu như không có pháp tắc viên mãn nhất, trên lý luận thì trong thế giới Thái Hoang không có cách nào đột phá thành Thần Du Thái Hư cấp thứ hai viên mãn.
Nhưng Tịch Thiên Dạ có Nguyên Anh hỗn độn, và một Tiên Thiên Đế hồn cho nên trong lúc mơ hồ có cơ hội thành công.
Trên tán cây Vạn Hồn Linh Thụ ngưng kết ra ba mươi hai quả, mỗi quả đều đang điên cuồng trưởng thành, không ngừng hấp thu năng lượng thiên địa.
Ba mươi hai quả kia, mỗi một quả đều ngưng tụ hồn năng thuần tuý cực kì khủng bố, đúng là hùng hậu hơn so với mười sáu linh hồn phân hoá của Tịch Thiên Dạ.
Từ giai đoạn thứ tư đến gian đoạn thứ 5 viên mãn, linh hồn không chỉ gia tăng về số lượng mà chất lượng cũng tăng thoát thai hoán cốt. Một khi đột phá thành công, chớ nói Tịch Thiên Dạ có ba mươi hai linh hồn phân hoá, chỉ cần là một đạo linh hồn phân hoá cũng mạnh hơn mười sáu đạo linh hồn phân hoá trước kia.
"Không tốt, tụ tập nguyên khí thiên địa đến quá nhiều, Thần Di cổ mộc đã có chút không chịu nổi rồi."
Cố Khinh Yên lách mình trốn ở trong góc, tầm mắt ngưng trọng nhìn vị trí Tịch Thiên Dạ đột phá.
Chỉ thấy sau lưng của hắn, nguyên bản thần thụ kiên cố vô cùng, dù cho đế giả cũng không thể tổn hại, thế mà xuất hiện từng tia vết rách.
Hơn nữa theo thế giới chuyển dời, vết rách càng lúc càng lớn, giống như là mạng nhện đang không ngừng khuếch tán.
Huống chi bị rút máu Tẩy Tủy trăm vạn năm, thân thể thần thụ thì càng kém.
Đương nhiên, dù cho thần thể đã mục nát đến cực hạn, nhưng thần thể cũng vẫn là thần thể, sức mạnh bình thường không cách nào phá hư.
Nhưng Vạn Hồn Linh Thụ hút lấy toàn bộ vật chất đặt thù bên trong thân thể của thần thể, từ đó khiến thần mộc hoàn toàn thoát thần hoá phàm, không kiên cố như trước nữa.
Thần Mộc tháp cao vạn dặm không ngừng lắc lư, từ trên xuống dưới không ngừng tróc ra, từng khối vụn bằng gỗ từ trên trời giáng xuống, nện xuống trúng một vài tu sĩ Thiên Vương cảnh U Minh tộc.
Cuối cùng bộ phận đã từng thuộc về thần thụ, đã mục nát đến cực hạn, trầm trọng hơn nhiều so với huyền thiết.
"Tình huống như thế nào!"
"Gốc Cổ Thần thụ kia làm sao lại bị sụp đổ."
"Thần thụ đổ, đến cùng xảy ra chuyện gì."
Sinh mệnh trong rừng, từng ánh mắt hướng về phía Thần Mộc tháp.
Vốn không chú ý tình huống người bên kia, nhưng cũng không thể không chú ý, bởi vì động tĩnh thực sự quá lớn, từng khối gỗ rơi xuống, giống như thiên thạch giáng xuống mặt đất tạo ra vô số hố to.
"Bên kia có bất thường, ta qua nhìn một chút."
Ánh mắt của Huyết Thập Tứ u mịch nhìn qua Thần Mộc tháp, sau một khắc hóa thành một đoàn huyết quang tan biến tại chỗ.
"Ta cũng đi."
Một tên Huyết Giáp nhân khác gần đó thấy cảnh này cũng đi theo.
Bọn hắn đều biết, Thần Mộc tháp của Tinh Linh tộc chính là tuyệt thế kỳ trân nổi tiếng thiên hạ, rõ ràng khó có thể xông vào nơi đó, nhịn không được thăm dò một phen.
Lúc hai tên Huyết Giáp nhân một trước một sau chạy tới phía dưới Thần Mộc tháp, không ít cường giả Tinh Linh tộc đã đến đây trước bọn hắn một bước.
"Một bầy kiến hôi cũng dám tới tham gia náo nhiệt."
Huyết Thập Tứ hừ lạnh một tiếng, tiện tay vỗ, một cỗ huyết sắc khí phóng lên tận trời, hóa thành sóng máu trực tiếp bao phủ hai tên Chí Tôn vương của Tinh Linh tộc lại. Hai tên Chí Tôn vương của Tinh Linh tộc kia không ngừng kêu thảm quay cuồng trong sóng máu, chỉ một lát sau liền biến thành hai bộ xương khô.
"Là Huyết Giáp nhân, chạy mau!"
Trông thấy Huyết Giáp nhân xuất hiện, những cường giả Tinh Linh tộc đó lòng không khỏi mảy may kháng cự, không cần suy nghĩ liền chạy.
Ở lại chính là muốn chết, hơn nữa chết vô cùng nhanh.
"Ha ha, một bầy kiến hôi."
Huyết Giáp nhân lại không có ý bỏ qua cho bọn họ, hóa thành từng đoàn tàn ảnh huyết sắc truy sát, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Cuối cùng cường giả của Tinh Linh tộc đã rời khỏi, mười mấy người bên trong thế mà chỉ có một một người may mắn chạy thoát.
"Đừng lãng phí thời gian trên người bọn hắn, vào trong Thần Mộc tháp nhìn một chút."
Huyết Thập Tứ mặt không thay đổi nói.
Bởi vì Thần Mộc tháp đã hoàn toàn mục nát, cho nên bố trí cấm chế thượng cổ rối rít trên thân cây cũng tiêu tán, không còn sức mạnh gì có thể trở ngại Huyết Giáp nhân mạnh mẽ xông tới. Nếu như đổi thành tình huống bình thường, Huyết Giáp nhân cũng chưa chắc dám vọt thẳng tiến vào trong Thần Mộc tháp.
Oanh!
Nhưng mà, Huyết Giáp nhân vừa mới xông vào Thần Mộc tháp, còn chưa dừng lại thì nháy mắt một cái đã trực tiếp ngã bay ra ngoài, nện trên mặt đất khiến tro bụi bay đầy trời.
"Người nào!"
Con ngươi Huyết Thập Tứ co vào, kinh hãi nhìn vào trong Thần Mộc tháp.
Vừa mới hắn chưa nhìn thấy rõ, liền bị một bàn tay người quạt ra.
Cỗ sức mạnh kia... Quá mạnh... Làm hắn sinh ra một chút e ngại trước nay chưa có, từ khi trở thành Huyết Giáp nhân đến nay, hắn chưa từng e ngại người nào, có thân thể bất tử bất diệt, hắn sợ cái gì.
Nhưng bây giờ... Hắn lại thấy sự run rẩy từ linh hồn.
"Chạy!"
Hai tên Huyết Giáp nhân liếc nhau một cái, sau đó dường như không cần suy nghĩ, lập tức phóng lên tận trời, chuẩn bị chạy trốn.
Đáng tiếc đã chậm.
Một thân ảnh nhàn nhạt chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trên trời, sau một khắc, uy áp vô cùng vô tận từ trên trời giáng xuống, còn chưa ra tay đã trực tiếp áp chế hai tên Huyết Giáp nhân không có cách nào cất cánh, chỉ có thể bị ép trở về mặt đất.
Sắc mặt Huyết Thập Tứ hoảng sợ, dường như nhìn cũng không dám nhìn tới thân ảnh tản ra uy áp vô tận kia, từ dưới đất lăn mình một cái đứng lên liền chạy, không bay được thì hắn chạy trên mặt đất, dù như thế nào cũng phải chạy đi.
Thật đáng sợ!
Cỗ khí tức kia khiến cho hắn có loại cảm giác chuột gặp hùng ưng.
Nhưng mà Huyết Thập Tứ còn chưa kịp chạy, bỗng nhiên phát hiện, một cỗ khí tức đáng sợ vô tận xuất hiện, hơn nửa cản ở trước mặt của hắn.
Cỗ khí tức vĩ ngạn kia, mạnh mẽ khiến cho hắn run rẩy.
"Làm sao có thể!"
Thân thể Huyết Thập Tứ cứng đờ tại chỗ, cổ đờ đẫn quay đầu ra sau nhìn cỗ khí tức kinh khủng kia ở chỗ đó chưa hề động.
Người ngăn trở trước mặt hắn, hiển nhiên là người vừa mới đánh bay hắn.
Hai người!
Huyết Thập Tứ run sợ, trong mắt tràn đầy kinh sợ.
Tinh Linh tộc lúc nào mọc ra hai tên đáng sợ như vậy, từ đó cho tới bây giờ làm sao cũng chưa từng nghe nói qua.
Cho dù Tinh Linh nữ hoàng thì cũng không bao giờ bằng hai người này.
Nhưng mà Huyết Thập Tứ vẻn vẹn kinh sợ chỉ chốc lát, rất nhanh việc khiến bọn hắn kinh sợ đã xảy ra.
Kế sau hai bóng người là bóng người thứ ba... bóng người thứ tư... bóng người thứ năm... bóng người thứ sáu...
Một bóng người tiếp đến một bóng người không ngừng xuất hiện, hơn nữa mỗi một bóng người đều kinh thiên động địa, như là chúa tể thiên địa
Trang 569# 2