Chương 1138: Thế Giới Thụ Chi Tâm
Đến mức thu thập những cái huyết khí kia cũng không được!
Bởi vì không có bất kỳ cái gì đồ vật có thể gánh chịu được huyết khí kia, ngay cả những chiến khí cấp chí tôn một khi thu nạp huyết khí cũng sẽ nhanh chóng bị mục nát thành một khối sắt vụn.
Những huyết khí kia thật sự quá đáng sợ, căn bản không phải là thứ năng lượng nên xuất hiện trên thế giới này.
Đừng nói đến tu sĩ các chủng tộc khác, ngay cả tu sĩ của U Minh tộc cũng tránh không kịp những huyết khí kia, căn bản không dám nhiễm phải dù chỉ một chút.
"Đại Tế Ti, làm sao bây giờ? Nếu như không kịp thời nghĩ ra biện pháp xử lý những huyết khí kia, thì sự sống bên trong Chúng Thần sơn sẽ bị hủy diệt một nửa."
Đại trưởng lão xuất hiện ở trong đại điện, mấy cái bóng mờ đứng trước mặt Đại Tế Ti.
Chúng Thần sơn mặc dù rộng lớn khôn cùng, nhưng cũng gánh không nổi những huyết khí này.
Môi trường bị huyết khí phá hư, đoán chừng qua mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm cũng không thể khôi phục lại được.
Cho dù Tinh Linh tộc bọn hắn có thắng được trận chiến này thì Chúng Thần sơn cũng sẽ lưu lại những vết tích vô phương vãn hồi.
Sắc mặt Đại Tế Ti nặng nề, thu lấy một sợi huyết khí trong không trung vào lòng bàn tay, sợi huyết khí trong lòng bàn Đại Tế Ti kia không ngừng nhảy lên, như là một ngọn lửa màu đỏ ngòm, tựa như mãi mãi không dập tắt, bất luận Đại Tế Ti thi triển ra phương pháp gì thì từ đầu đến cuối vẫn không cách nào luyện hóa được nó.
Cuối cùng nó đột phá năng lượng phòng ngự của Đại Tế Ti, tại trên bàn tay của hắn bị ăn mòn ra một cái lỗ thủng tới.
"Khí huyết thật là đáng sợ."
Đại Tế Ti hít một hơi thật sâu, vội vàng thả sợi huyết khí kia ra, không dám tiếp tục giữ trong lòng bàn tay.
Bằng không đến khi sợi huyết khí kia chui vào trong cơ thể hắn mà phá tung thì quả thật là quá đáng sợ.
Tinh Linh nữ hoàng trên không trung, giờ phút này sắc mặt cũng trầm ngưng, nàng cũng thử luyện hóa huyết khí nhưng cũng thất bại.
Luyện hóa huyết khí chính là một quá trình rất tinh tế, trong quá trình này nàng chỉ có thể dựa vào sức mạnh của chính mình, không cách nào có thể mượn nhờ sức mạnh của Phỉ Lạp Tổ Thần, cho nên cho dù nàng có tự mình ra tay thì cuối cùng cũng thất bại, không làm gì được những huyết khí kia dù chỉ là một chút.
Ngay lúc tất cả mọi người nghĩ mãi vẫn chưa biết được nên làm như thế nào thì bỗng nhiên một đoàn lục quang lóe lên trên đỉnh núi chúng thần sơn, đoàn lục quang kia sáng chói như trân bảo xinh đẹp nhất thế gian, rung động lòng người tới cực điểm.
Trên Chúng Thần sơn, tất cả mọi người đều bị đoàn lục quang kia hấp dẫn.
Cùng với sự xuất hiện của đoàn lục quang kia, một bóng cây khổng lồ xuất hiện trên trời cao.
Gốc cây kia vô cùng to lớn, tựa như có thể chèo chống cả thế giới, bao phủ cả đại địa trong thiên hạ.
"Thế Giới Thụ Chi Tâm!"
Trong doanh trận của U Minh tộc, U Thiên Kinh bỗng nhiên đưa mắt nhìn về phía bầu trời, trong con ngươi bùng lên từng đoàn tinh mang.
Thế Giới Thụ Chi Tâm của Tinh Linh tộc cuối cùng đã xuất hiện.
Hắn theo không hề quên mệnh lệnh mà tiên tổ đại nhân đã ra cho hắn, theo mệnh lệnh thì hắn phải chiếm lấy Thế Giới Thụ Chi Tâm.
Tất cả tranh đấu, mục đích cuối cùng của nó cũng là muốn chiếm lấy Thế Giới Thụ Chi Tâm.
Chỉ cần có thể chiếm lấy đến Thế Giới Thụ Chi Tâm, coi như U Minh tộc bọn hắn hoàn toàn thắng.
Ngược lại, nếu như không chiếm được Thế Giới Thụ Chi Tâm thì tất cả đều không còn ý nghĩa, cái gọi là Thánh chiến của U Minh tộc, cái gọi là kế hoạch Niết Bàn, toàn bộ đều sẽ thất bại.
Cho nên từ khi vừa mới bắt đầu, có diệt được Tinh Linh tộc hay không căn bản không phải là then chốt dẫn đến sự thắng bại, then chốt cuối cùng chính là có thể cướp được Thế Giới Thụ Chi Tâm hay không.
"Đó là vật gì mà khí tức sinh mệnh lại cường đại đến vậy."
"Gốc cây kia bao phủ thế giới, chẳng lẽ cũng là Thụ Yêu của Tinh Linh tộc?"
"Thật là tinh khiết, khí tức thật vĩ đại, tại sao ta lại có cảm giác cỗ khí tức kia còn vĩ đại hơn cả Mẫu Thần Phỉ Lạp."
Cả Tinh Linh tộc đều nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt tản mát ra vẻ sùng kính.
Xen vào đó là sự nghi hoặc, hoàn toàn không hiểu rõ.
Đừng nói đến những sinh vật bìmh thường của Tinh Linh tộc, ngay cả các trưởng lão của Tinh Linh tộc cũng chưa bao giờ thấy qua hình ảnh gốc cây kia.
Chỉ có Đại Tế Ti, vẻ mặt ngơ ngác nhìn lên bầu trời, không ngừng tự lẩm bẩm: " chẳng lẽ... Truyền thuyết kia... Là thật..."
Sau khi Thế Giới Thụ xuất hiện, liền tản mát ra hào quang vô tận.
Sau khi những ánh sáng kia đụng phải vết máu, dường như chiếu rọi khắp bề mặt băng tuyết, trong khoảnh khắc tuyết trắng liền tan rã sạch sành sanh.
Trên tòa Chúng Thần sơn dường như khắp nơi đều là vết máu.
Nhưng ánh sáng mà Thế Giới Thụ phát ra cũng bao trùm toàn bộ Chúng Thần sơn.
Cho nên không bao lâu sau, vết máu trên toàn bộ Chúng Thần sơn cũng tan biến hoàn toàn không còn dấu vết.
"Đó là bí mật truyền thừa ghi lại bên trong Thế Giới Thụ Chi Tâm!"
Tinh Linh nữ hoàng đưa mắt nhìn về phía đỉnh núi Chúng Thần sơn, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Là đồ vật trong truyền thuyết thế mà lại xuất hiện như vậy, rõ ràng không phải chuyện tốt, chẳng lẽ Tinh Linh tộc bọn hắn thật phải bị hủy diệt sao.
Trong truyền thừa nhiều đời của Tinh Linh tộc, có một vài ghi chép liên quan tới Thế Giới Thụ Chi Tâm, nhưng cho tới nay Thế Giới Thụ Chi Tâm vẫn là một truyền thuyết, Tinh Linh tộc tồn tại mấy chục vạn năm chưa từng thấy xuất hiện, cũng chưa từng có ai trong Tinh Linh tộc có thể tiếp xúc được với nó.
"Thế Giới Thụ Chi Tâm đã hiện thế, thắng lợi đang ở trước mắt, bộ hạ nghe lệnh, toàn quân tiến lên cho ta."
U Thiên Kinh đứng trên đỉnh U Minh Chi Vân, chỉ huy toàn quân tiến lên.
Chỉ cần nắm Thế Giới Thụ Chi Tâm trong tay, thì tất cả sự hi sinh, tất cả sự trả giá đều là đáng giá.
"Sức mạnh đến từ U Minh, hãy thi triển ra sức mạnh to lớn của ngươi mà áp sập sơn nhạc trước mắt kia."
U Thiên Kinh xòe bàn tay ra, một kí hiệu huyền diệu xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, ký hiệu vô cùng thần bí, tản mát ra một cỗ khí tức khiến người sợ hãi. Ký hiệu đó chính là điều lệnh của U Minh Chi Vân, có nó là có thể điều động U Minh Chi Vân, nắm giữ sức mạnh mạnh nhất của cả thế giới.
Theo điều lệnh của U Thiên Kinh, U Minh Chi Vân trong nháy mắt bỗng nóng nảy lên, phát ra từng đợt tiếng vang ầm ầm vang dội, từng đạo tia chớp màu đen không ngừng xuyên qua trong tầng mây, bất kì một đạo nào cũng đều có thể mưu sát một tên nhân gian chí tôn chỉ trong nháy mắt.
"Tinh Linh nữ hoàng, ngươi có thể ngăn cản Huyết Thần long chi trảo, thực sự làm ta rung động, nhưng vẫn chưa tính là gì? Thượng cổ cấm chế trên Chúng Thần sơn của các ngươi đã bị mục nát tàn phá không thể tả, căn bản không ngăn chặn được bao lâu nữa, nhất định phải bảo vệ cấm chế không để nó bị tàn phá triệt để, tất cả các ngươi trong mắt ta đều là cừu non yếu ớt, mặc ta chém giết."
U Thiên Kinh lạnh lùng nhìn Tinh Linh nữ hoàng, thân thể giấu ở bên trong U Minh Chi Vân, không dám tiếp xúc quá gần.
Dù sao Tinh Linh nữ hoàng có thể thôi động sức mạnh thần ảnh cự tượng, nếu như hắn không có U Minh Chi Vân bảo hộ, sợ là Tinh Linh nữ hoàng tùy ý tung ra một đòn cũng đã có thể giết chết hắn.
"Thủ hộ cấm chế của Cổ Thần Điện căn bản gánh không được bao lâu, các ngươi chẳng qua là vùng vẫy giãy chết mà thôi, trong những giây phút cuối cùng này, các ngươi cứ đợi bị chém giết đi."
U Thiên Kinh cười ha ha, thôi động U Minh Chi Vân phá tan rã thủ hộ cấm chế bên trong Cổ Thần điện.
Lần này hắn không tiếp tục cường công mà lựa chọn làm hao mòn một cách chậm rãi.
Phỉ Lạp Tổ Thần thần ảnh cự tượng có uy năng vô tận, nếu như tiếp tục mạnh hơn, sợ là U Minh tộc không chịu nổi cái tổn thất đó.
U Thiên Kinh có thể nhìn ra được, Tinh Linh nữ hoàng đang cố hết sức thôi động thần ảnh cự tượng, đoán chừng cũng không kiên trì được bao lâu nữa thì thần ảnh kia sẽ không chịu được mà tiêu tán.
Trang 570# 2