Chương 1143: Giao Phong
Thiên Dạ điện chủ chiến đấu với Thạch Vũ kỳ thật cũng không có gì khó tin, dường như chính là Thiên Dạ điện chủ đè ép đánh Thạch Vũ.
Nếu là trước kia thì Thạch Vũ không kém bao nhiêu so với Thiên Dạ điện chủ, ít nhất có thể giao thủ.
Nhưng bây giờ Thiên Dạ điện chủ đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Chỉ với hai ba chiêu đơn giản, Thạch Vũ đã bị trọng thương, hơn nữa xem ra Thiên Dạ điện chủ vẫn chưa thi triển ra hết toàn lực của bản thân.
"Sư đệ, cam chịu số phận đi! Ngươi đấu không lại ta đâu."
Thiên Dạ điện chủ nhìn Thạch Vũ ngã xuống trước mặt, khóe môi hắn nhếch lên, tràn đầy vẻ ưu việt.
Hai người bọn họ tranh đấu hơn ngàn năm, bây giờ cuối cùng hắn cũng có thể hung hăng đạp Thạch Vũ dưới chân, hắn cảm giác vô cùng nhẹ nhàng.
Thạch Vũ quỳ một chân trên mặt đất, thân thể hắn tràn đầy vết máu, lục phủ ngũ tạng đều bị sức mạnh hắc ám của Thiên Dạ điện chủ xoắn nát năm sáu lần, mặc dù dựa vào lực sinh mệnh cường thịnh có thể mọc ra lại một lần nữa, nhưng thương thế cũng không thể trong thời gian ngắn có thể chuyển biến tốt đẹp.
Chênh lệch quá xa!
Thời khắc này Thiên Dạ điện chủ tựa như Chúng Thần sơn kia, căn bản là không có cách nào vượt qua được.
"Sức mạnh mà ta nắm giữ không thuộc về cái thế giới này. Nhận thua đi, ngươi căn bản không có bất cứ cơ hội nào. Nếu như bây giờ ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, lại nguyện ý hiệu trung với ta, để cho ta gieo Thiên Dạ Phần Tâm Chú, ta có thể sẽ tha cho ngươi một mạng."
Thiên Dạ điện chủ thản nhiên nói.
"Gieo Thiên Dạ Phần Tâm Chú?"
Thạch Vũ cười, vị sư huynh này của hắn thật đúng là không từ thủ đoạn.
"Thạch Vũ, chỉ cần để cho ta gieo Thiên Dạ Phần Tâm Chú, chúng ta vẫn có thể trở lại như trước kia." Thiên Dạ điện chủ nói.
"Không quay lại được nữa rồi, muốn chém giết muốn róc thịt muốn làm gì cũng được."
Thạch Vũ giãy dụa đứng lên khỏi mặt đất, vẻ mặt đạm mạc, hắn đã sớm coi nhẹ sinh tử.
"Ngươi đã chấp nhận mê mụi bất ngộ, vậy cũng đừng trách sư huynh không khách khí."
Vẻ mặt Thiên Dạ điện chủ lạnh nhạt, lúc này liền chuẩn bị động thủ.
Nhưng mà...
Vù!
Tiếng xé gió vang lên, trong rừng cây vốn dĩ vắng vẻ kia bỗng nhiên bước ra vài người.
Chính là Tịch Thiên Dạ cùng Cố Khinh Yên.
"Kia chính là Thiên Dạ điện chủ sao trong truyền thuyết sao?"
Hà Bách Châu tò mò nói, từ khi đi vào cái thế giới này, truyền thuyết liên quan tới Thiên Dạ điện chủ vẫn không ngừng được nhắc đến, trong lòng nàng đương nhiên sẽ rất tò mò.
"Ai!"
Con ngươi Thiên Dạ điện chủ co rụt lại, đột nhiên nhìn về phía đám người Tịch Thiên Dạ.
Ngay lúc mấy người kia vừa mới tới, hắn lại không có bất kỳ khoảng cách gì, mãi đến khi hiện ra ngay trước mặt thì hắn mới phát hiện ra.
Dường như ngay lúc Thiên Dạ điện chủ lên tiếng, thân ảnh hắn cũng liền vọt ra ngoài.
Nhưng hắn không có nhào về phía mấy người Tịch Thiên Dạ, mà lại nhào về phía Thạch Vũ.
Trên thân Thạch Vũ có Kính Thiên thần bia, nhất định giành lấy vật đó, không thể có bất kỳ sơ thất nào.
Chỉ có nắm giữ Kính Thiên thần bia trong tay, hắn mới có thể an tâm.
Còn những người khác, để nói sau.
Thạch Vũ phản ứng cũng tương đối nhanh, dường như trong cùng một lúc liền dựa sát vào vị trí mấy người Tịch Thiên Dạ.
Đáng tiếc thương thế của hắn quá nặng, về mặt tốc độ thì kém xa so với Thiên Dạ điện chủ, vẫn chưa ra khỏi hai bước đã bị Thiên Dạ điện chủ chặn lại.
"Chết!"
Thiên Dạ điện chủ tung một chưởng về hướng Thạch Vũ, hắn không tiếp tục lưu thủ mà toàn lực ứng phó.
Sức mạnh đột phá thế giới cực hạn, khiến cho thời gian không gian đều bị bóp méo.
Nếu như Thạch Vũ bị đánh trúng, chắc chắn sẽ mệnh táng Hoàng Tuyền.
"Chớ nóng vội mà giết người, ta tới gặp ngươi một lần."
Nhưng mà, ngay lúc Thiên Dạ điện chủ sắp đánh giết Thạch Vũ, một đạo thân ảnh vô cùng mỹ lệ kịp ngăn ngay trước mặt hắn.
Kiếm quang như tẩy, tản ra khí tức thần thánh, kiếm này chính là Kiếm Chi Đế Khí.
Người xuất thủ dĩ nhiên chính là Hà Bách Châu.
Sau khi đột phá làm Chí Thánh, sự tự tin của Hà Bách Châu đã tăng lên nhiều, muốn cùng quần hùng thiên hạ sánh vai so tài cao thấp, bây giờ lại gặp Thiên Dạ điện chủ, nàng đương nhiên nóng lòng không đợi được.
"Cút!"
Ánh mắt Thiên Dạ điện chủ trầm xuống, hắn dừng việc công kích Thạch Vũ lại, ngược lại chụp về phía thanh Kiếm Chi Đế Khí này.
Hắn có thể nhìn ra, phía trên Kiếm Chi Đế Khí ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ, hắn hầu như không quan tâm đến việc công kích Thạch Vũ nữa, nếu không sẽ bị thanh kiếm kia làm trọng thương, thậm chí có thể sẽ phải ngã xuống.
Oanh!
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Thân thể Hà Bách Châu lắc lư, bị đẩy lui lại hai, ba bước.
Còn Thiên Dạ Thần Điện thì bị đẩy xa hơn mười trượng, bị một luồng sức mạnh chí cường chấn động không ngừng lùi lại.
"Đó là sức mạnh gì?"
Thiên Dạ Thần Điện ổn định lại thân hình, giật mình nhìn về phía Hà Bách Châu.
Với thực lực của hắn bây giờ, trên thế giới này đã không có sức mạnh nào có thể đánh lui hắn.
Trừ phi... Đó là sức mạnh Không thuộc về cái thế giới này.
Bởi vì Thiên Dạ điện chủ cảm ứng được một luồng sức mạnh vô hạn không thuộc về thế giới này trên người Hà Bách Châu.
"Chí Thánh Chi Lực."
Hà Bách Châu chấp tay sau lưng, thản nhiên nói, tương đối hài lòng với biểu hiện vừa rồi của bản thân.
Nhưng, nội tâm của nàng cũng rất là khiếp sợ thực lực của Thiên Dạ điện chủ, quả là không kém Chí Thánh một chút nào, nàng có thể thắng hắn một bậc chính là nhờ có Kiếm Chi Đế Khí.
Nếu như không có Kiếm Chi Đế Khí, kết quả như thế nào cũng thật khó mà nói được.
Có thể so với Chí Thánh, hoặc chân chính Chí Thánh, nhưng thật ra là hai khái niệm.
Sức mạnh của những cái được gọi là nhân gian chí tôn có thể so với Chí Thánh, nhưng bọn hắn cùng chân chính Chí Thánh lại cách xa vạn dặm. Chân chính Chí Thánh là có thế giới pháp tắc thừa nhận.
Trong cái thế giới này, nàng chính là sinh linh cao nhất, thậm chí so thế giới pháp tắc càng thêm viên mãn, càng thêm cao quý.
Thiên Dạ điện chủ không phải Chí Thánh nhưng lại có thể ngang bằng đã khiến nàng vô cùng rung động.
"Khó trách ở cái thế giới này danh tiếng của ngươi lại lớn như vậy."
Hà Bách Châu thản nhiên nói.
"Trong những vị Khách đến từ thiên ngoại, người có thể tu luyện tới cấp độ như ngươi cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, trên vạn năm cũng chưa hẳn có thể có một người."
Thiên Dạ điện chủ nhìn Hà Bách Châu nói.
Bằng kiến thức của hắn, đương nhiên có thể đoán ra thân phận Hà Bách Châu.
Bởi vì bên trong thế giới của bọn hắn không thể dựa vào năng lực của bản thân mà tu luyện được đến nước này.
Chỉ có những sinh linh của thế giới bên ngoài, mới có thể đột phá cực hạn, bước vào tầng thứ cao hơn.
Rõ ràng Thiên Dạ điện chủ đã coi Hà Bách Châu là sinh linh tầng thứ cao hơn, bên trong thế giới của bọn hắn thì nhân gian chí tôn chính là cực hạn, nhưng ở trong thế giới bên ngoài, nghe nói còn có Đế Cảnh, thậm chí Tổ Cảnh.
Có lẽ nữ nhân trước mắt này chính là Đế Cảnh cường giả trong truyền thuyết của thế giới bên ngoài.
Nghĩ như thế, Thiên Dạ điện chủ tỉnh lại không ít, ý chí chiến đấu càng sục sôi.
Chờ tương lai hắn đi ra khỏi cái thế giới nhỏ bé này, bước vào chân chính đại thế giới, trở thành sinh linh tầng thứ cao hơn, đương nhiên sẽ càng mạnh.
Thiên Dạ điện chủ cũng không biết ngay cả khách đến từ thiên ngoại cũng không cách nào đột phá làm đế cảnh bên trong thế giới của bọn hắn, nhưng người vốn dĩ là Đế Cảnh lại không cách nào bước vào thế giới của bọn hắn.
Hà Bách Châu nhìn xem phản ứng của Thiên Dạ điện chủ, cười lạnh, từ chối cho ý kiến.
Cái gì vạn năm chưa hẳn có thể có một người, cái thế giới này trước đó chưa từng sinh ra Chí Thánh.
Trang 573# 1