Chương 1166: Thánh Hoàng
Ngay cả ngụy thần cũng không phải là thứ vừa tu luyện đã có thể thành.
Chẳng hạn Ngọc Thần sơn, bởi vì nó chính là hằng cổ bất diệt Thần cấp đạo thống, cho nên mới có thể luyện thành ngụy thần.
Không có nội tình mức này, muốn luyện thành ngụy thần cơ bản là điều không thể.
Cũng bởi vì như vậy mà các Đại Thánh tổ của nhân tộc đều muốn phát triển thế lực, chinh chiến thiên hạ, chiếm lĩnh càng nhiều lãnh địa, chiếm cứ nhiều tài nguyên hơn, dùng cái này để mà làm phong phú thực lực của mình.
Thậm chí trong lịch sử còn có một vài Thánh tổ, bởi vì muốn chiếm cứ lấy thượng cổ di tích, may mắn lấy được Thần cấp đạo thống, nhất cử lại trở thành ngụy thần.
Giống như Thánh tổ, trong tay ngươi không có thế lực, là một người cô đơn, làm sao có thể tranh đấu với những thế lực khác.
Dù cho xuất hiện thượng cổ di tích, nói không chừng cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, không cách nào nhúng tay vào được.
Chuyện của Ám Thiên sơn có một kết thúc, chính là Khâu Lương hóa thành một tên hầu áo trắng đi theo bên cạnh Tịch Thiên Dạ.
Năm đó Thiên Dạ thánh tổ trước khi vẫn lạc thì tu vi kém nhất cũng là Đại Đế cảnh.
Khâu Lương cũng là Tổ Cảnh tu sĩ, hơn nữa đã tu thành trung vị cảnh.
Nhưng hắn bị nhốt bên trong Ám Thiên sơn hơn ngàn năm không thể tu luyện, hơn nữa bị Ám Thiên sơn trận pháp luyện hóa chân nguyên cùng khí huyết trong cơ thể, cho nên tu vi đã rớt xuống ngàn trượng, bây giờ ngay cả thực lực của Tổ Cảnh bình thường cũng chưa hẳn là có được, muốn tu luyện trở lại, trong hoàn cảnh bình thường sợ là phải trên trăm năm.
Hải U Hoàng là người duy nhất còn sống sót, sống nhờ bên trong thân thể Vạn Hồn linh thụ, từ đầu đến cuối vẫn không có ý rời đi.
Kỳ thật Hải U Hoàng cho rằng ở bên người Tịch Thiên Dạ là an toàn nhất nên không chịu rời đi.
Bên trong U Minh tộc, Tịch Thiên Dạ không tiếp tục đi giết chóc nữa.
Bất kỳ sinh linh nào cũng đều có quyền sinh tồn, U Minh tộc kỳ thật cũng hết sức vô tội.
Ngay lúc Tịch Thiên Dạ rời khỏi Ám Thiên sơn, hắn cũng tiện tay đưa theo Thất Thủ Ma Kiêu luyện chế hắn thành thi khôi.
Sau đó đem nhét hắn vào bên trong Minh Hải, để cho hắn đi thống trị U Minh tộc.
U Minh tộc có khả năng bất diệt, nhưng nhất định phải có thứ tự, không thể lại nổi lên chiến sự.
Còn Chân Mộc linh thổ, Tịch Thiên Dạ cố ý để nó trở thành hậu hoa viên của Thiên Bảo cung, nếu sáng lập Thiên Bảo cung, hắn đương nhiên muốn biến Thiên Bảo cung trở thành theo những gì hắn suy nghĩ, không thể cái gì cũng mặc kệ.
Bởi vì sức mạnh của Thái Hoang giới chủ đã tan biến, Chân Mộc linh thổ cũng đã triệt để giải cấm, sinh linh sống ở trong cái thế giới này không có thế giới pháp tắc ước thúc, có thể hướng ra thế giới bên ngoài.
Chỉ có điều hoàn cảnh tu luyện của thế giới này vẫn không có gì thay đổi, không thích hợp tu luyện cảnh giới phía trên Thánh cảnh.
Qua ngàn vạn năm, bị đủ loại chiến tranh tàn phá, thế giới đã bị phá hư quá nghiêm trọng.
Nếu như không có đại tạo hoá nào xuất hiện, sợ là mãi mãi cũng sẽ không thay đổi.
Chúng Thần sơn, Cổ Thần điện.
Ngay lúc Tịch Thiên Dạ trở về, tất cả thủ lĩnh của các chủng tộc bên trong Chân Mộc linh thổ đều đã tụ tập tại đại điện, cung nghênh hắn trở về.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ đã tái tạo lại chân thân, nhưng tất cả tu sĩ đã từng tham gia chiến tranh trên Chúng Thần sơn đều biết hắn.
Dù sao ngay lúc hắn thôi động Phản Hướng Tam Thập Tam Thiên trận pháp, linh hồn và tướng mạo của hắn sớm đã được thế nhân đoán thấy.
Lúc đó mọi người chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhận ra hắn.
Tu luyện tới cấp độ như bây giờ, mọi người đương nhiên đều rõ ràng, linh hồn mới thật sự là tướng mạo.
Tướng mạo bên ngoài hoàn toàn có thể tùy ý thay đổi, thậm chí khả năng còn không phải là thân thể của mình.
"Bái kiến Thánh Hoàng."
Tinh Linh nữ hoàng quỳ xuống, cung cung kính kính hành lễ.
"Bái kiến Thánh Hoàng."
"Bái kiến Thánh Hoàng."
Thủ lĩnh các tộc khác cũng đều quỳ xuống đến, cúi đầu nghe theo, tỏ vẻ thần phục.
Sau khi Tinh Linh tộc coi Tịch Thiên Dạ là thần Thánh Linh hoàng, tất cả các tộc khác trên đại lục đều cam lòng xưng Tịch Thiên Dạ là hoàng, tự nguyện thần phục dưới trướng, nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Thủ lĩnh của các đại chủng tộc vừa thương lượng đã dứt khoát tôn Tịch Thiên Dạ xưng làm Thánh Hoàng, thiên địa chí thần chí thánh chi hoàng.
Tịch Thiên Dạ hơi ngạc nhiên nhìn mọi người đang quỳ lạy bên trên Cổ Thần điện, hắn không ngờ rằng vừa trở về đã thấy tất cả các thế lực trên đại lục thần phục dưới chân hắn.
Hắn lườm Cố Khinh Yên một cái, Cố Khinh Yên thấy vậy thì cười nhạt một tiếng, lập tức đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Kỳ thật Cố Khinh Yên cũng không làm gì, chỉ là ngay lúc tuyên bố Tịch Thiên Dạ làm thần thánh Linh hoàng bên trong Tinh Linh tộc, thuyết phục cả những đại tộc khác cũng thần phục Tịch Thiên Dạ, âm thầm hứa hẹn một vài chỗ tốt.
Nếu như một phần năm thế lực trên thế giới đều đã thần phục Tịch Thiên Dạ, như vậy còn lại bốn phần năm ở đâu?
Rõ ràng nếu bốn phần năm thế lực còn lại không thần phục thì tương lai rõ ràng không dễ chịu, chắc chắn sẽ gặp phải xa lánh, thậm chí có khả năng không còn tiếp tục sinh tồn trên đại lục.
Dù sao Tịch Thiên Dạ cũng là người có thể tuỳ tiện cải biến toàn bộ cách cục thế giới, huống chi Tinh Linh tộc đều phải thần phục hắn.
Thế lực chủ động thần phục Tịch Thiên Dạ càng ngày càng nhiều.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, những thế lực có danh có tiếng bên trên đại lục đều đã rơi xuống nhập đội.
Đến mức các thế lực ấy ngay cả tư cách đứng ra nói chuyện cũng không có, chỉ có thể ở đằng sau phất cờ hò reo quỳ lạy.
Toàn bộ thế giới đều thần phục một người, cực kỳ rầm rộ.
Nhưng trong mắt Tịch Thiên Dạ những thứ ấy lại chẳng là gợn sóng gì, giống như là hoàn toàn không có cảm giác.
- Chuyện của thế giới này tạm thời giao cho ngươi xử lý, những thế lực ngoại giới đi vào Chân Mộc linh thổ, ngoại trừ người của Thiên Bảo thánh thành, những tên khác đều đưa về, ngày sau không được sự cho phép của Thiên Bảo cung thì không được phép bước vào Chân Mộc linh thổ.
Nói xong, Tịch Thiên Dạ liền bước ra một bước, tan biến tại chỗ.
Còn những tạp vật thế tục kia, hắn đương nhiên sẽ không quản.
Vừa mới tái tạo ra diện mạo mới, hắn nhất định phải rèn luyện cho tốt, để linh hồn cùng thân thể càng thêm phù hợp.
Một tháng sau hắn sẽ trở về Nam Man đại lục, trong lúc đó tất cả mọi chuyện hắn đều sẽ không lại hỏi đến.
Bên ngoài cổ Thần điện, một đám Thiên Bảo thánh thành tu sĩ tụ tập ở đây, toàn bộ đều hướng tầm mắt hâm mộ nhìn Cố Khinh Yên.
- Long Đồng Vũ, Thiên Bảo cung các ngươi sợ là phải nhất phi trùng thiên rồi.
Ánh mắt Chúc Diễm Tâm phức tạp nói.
Người của Thiên Bảo cung kia lúc còn ở Hắc Bạch thần thành còn từng cùng nàng tranh chiến qua.
Mặc dù nàng thua nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cũng chính trận chiến kia đã khiến nàng thức tỉnh Tổ Thần huyết mạch.
Nhưng mà ai có thể ngờ được, trăm năm ngắn ngủi qua đi, người kia chẳng những không chết, mà còn mạnh mẽ đến tận đây, khiến cho nàng hoàn toàn không cách nào nhìn theo bóng lưng.
"Thiên Bảo thánh thành, sợ là thật sự muốn biến Thiên Bảo cung thành Thiên Bảo thánh thành."
Tước Vân Đồng nhìn theo bóng lưng Tịch Thiên Dạ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cảm khái cùng kính nể.
Năm đó Tịch Thiên Dạ một mình cứu vớt toàn bộ sinh linh của Thiên Lan thế giới đã khiến nàng rung động không thôi, xem hắn như thần linh.
Bây giờ xuất hiện lần nữa, phong thái năm đó vẫn nguyên vẹn, dường như thế gian không có cái gì mà hắn không làm được.
Trang 584# 2