Chương 289: Một Tay Là Thần Một Tay Là Ma.
Chuẩn Thánh trong truyền thuyết được mọi người xưng là bất tử bất diệt vậy mà lại bị người ta giết chết.
Hơn nữa lại không chết trong tay của một Thánh Nhân mà chết trong tay một thiếu niên.
Năm tên Chuẩn Thánh khác tê cả da đầu, mãi không cách nào bình tĩnh được, từng tên lùi lại theo bản năng.
Đã không biết bao lâu rồi bọn họ mới có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi mà vào giờ phút này không thể khống chế được.
Tần Tư Bội nhìn thi thể Chuẩn Thánh lão tổ nhà mình, cả người ngốc trệ đứng tại chỗ, đôi mắt trống rỗng, phảng phất đã đánh mất đi linh hồn cùng tín ngưỡng. Niềm kiêu ngạo của Tần gia, đại thụ che trời của Tần gia đã sập...
"Chuẩn Thánh gia gia, người là Chuẩn Thánh mà! Vì sao... vì sao.." Tần Tư quỳ rạp xuống đất, nước mắt không ngừng rơi xuống. Nàng đã cảm nhận được ác mộng, mà Tịch Thiên Dạ chính là khởi đầu của ác mộng đó.
"Ngươi muốn làm gì." Ánh mắt của Chuẩn Thánh của Tây Lĩnh Vương Gia đột nhiên cứng đờ, tràn đầy kinh hoảng nhìn Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ đã quay người đi về phía hắn.
"Đương nhiên là tiễn các ngươi lên đường, sáu người các ngươi quan hệ tốt như vậy thì nên ở cùng nhau cho khỏi tịch mịch."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Tịch Thiên Dạ, người đừng như vậy. Chúng ta không cần phải làm như vậy, có chuyện gì cứ từ từ nói chuyện."
Chuẩn Thánh Tây Lĩnh Vương gia sợ hãi tới cực điểm, Chuẩn Thánh của Tần gia đã là vết xe đổ, đã triệt để dọa sợ bọn hắn. Dù nằm mơ hắn cũng không ngờ tới kết cục lại như này.
Tịch Thiên Dạ lại có lực lượng giết Chuẩn Thánh.
Tịch Thiên Dạ bước mấy bước đã đến trước mặt Chuẩn Thánh của Tây Lĩnh Vương gia, duỗi một bay về phía của hắn.
Bàn tay kia nhìn bình thường, không có gì lạ, không có bất kỳ khí thế, không có bất cứ thiên tượng bất thường nào nhưng hắn không tránh được, một khi đưa ra thì ngươi sẽ không thể tránh được.
Thần Ma Thủ chính là một trong những thần thông mạnh nhất của Chư Thiên Vạn giới, một tay là thần một tay là ma.
Ngay khi Thần Ma hợp nhất, đến Tiên Đế cũng có thể bị bóp chết, dùng để giết Chuẩn Thánh quả thực là giết gà dùng dao mổ trâu.
Ma thủ vô tận đánh lên thân thể Chuẩn Thánh của Vương gia, Chúng Sinh Nghiệp Hỏa yếu ớt đang thiêu đốt, không mất nhiều thời gian như Chuẩn Thánh của Tần gia mà trong khoảng khắc Chuẩn Thánh của Vương Gia đã bị ma thủ bóp chết, sinh cơ đoạn tuyệt, Thánh thể mục nát thành thây khô.
Tên Chuẩn Thánh thứ hai chết!
Giết xong Chuẩn Thánh của Vương gia, Tịch Thiên Dạ lại đi về phía Chuẩn Thánh của Truy Phong Tông, bước hai ba bước đã đến trước mặt của hắn, căn bản không cho hắn cơ hội đào tẩu.
"A...!"
Chuẩn Thánh của Truy Phong Tông căn bản không có cách phản kháng, hét thảm một tiếng đã bị Tịch Thiên Dạ giết chết.
Giết xong Chuẩn Thánh của Truy Phong tông, thân thể Tịch Thiên Dạ hơi chao đảo một cái, quang mang trong mắt ảm đạm, sắc mặt tái nhợt tới cực điểm.
Thần Ma Thủ mặc dù đáng sợ, được xưng là một trong những thần thông mạnh nhất trong cửu thiên thập địa nhưng khi thi triển cũng ảnh hưởng rất lớn đối với hắn. Huống chi, Chúng Sinh Nghiệp Hỏa cùng Chúng Sinh Công Đức không phải lực lượng có thể tùy tiện sử dụng, Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn chỉ là tu sĩ Kim Đan kỳ mà thôi nhưng nếu đổi thành bất cứ một tên Kim Đan kỳ nào mà dám ba lần dùng lực lượng của Chúng Sinh Nghiệp Hỏa sợ là đã bị phản phệ mà chết.
"Lực lượng kia hắn không thể sử dụng được mấy lần, khẳng định là hắn đã tới cực hạn, chúng ta liều mạng, thừa dịp hắn bệnh mà lấy mạng hắn."
Chuẩn Thánh của Bắc Nguyên Lầm gia thấy thân thể Tịch Thiên Dạ lắc lư, ánh mắt ảm đạm thì trong mắt lóe lên niềm vui mừng.
Hiển nhiên, lực lượng kia mặc dù vô cùng đáng sợ nhưng cũng có tác dụng phụ rất mạnh, Tịch Thiên Dạ sợ rằng đã dầu hết đèn tắt.
Lúc này không động thủ thì chờ đến khi nào.
Chuẩn Thánh của Lâm gia hét dài một tiếng, không tiến mà lùi, bỗng nhiên nhào về phía Tịch Thiên Dạ.
Chuẩn Thánh của Hoàng tộc cùng Đế Sư Gia Tộc cũng kịp phản ứng, hai người lại lực lượng của Phá Sơn Thánh Hoàn, phát động một kích hủy diệt về phía Tịch Thiên Dạ.
Phá Sơn Thánh Hoàn lại bay lên lần nữa, hung hăng vọt tới Tịch Thiên Dạ, giống như thiên thạch xẹt qua tinh không.
Nhưng lần này Phá Sơn Thánh Hoàn không có đụng vào người Tịch Thiên Dạ mà bị một bàn tay lập lòe huỳnh quang, cuồn cuộn khí tức thần thánh, lúc ẩn lúc hiện bắt được, bị cưỡng ép đẩy vào hư không mà vang lên ong ong nhưng lại không thể cử động được tý nào.
Thần Ma Thủ - Cánh tay thần.
Thần thủ xuất thế, mạnh mẽ như thần, vạn giới cộng tôn.
Dù là Thánh khí cũng bị trấn áp đến mức không thể động đậy.
Về phần Chuẩn Thánh của Lâm gia có ý định lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì bị một cánh tay tản ra Chúng Sinh Nghiệp Hỏa bắt lấy như nắm một con gà con, ma hỏa cuồn cuộn, quét qua đã tán đi hết sinh cơ, chết ngay lập tức.
Cái gì!
Ánh mắt tất cả mọi người kinh hãi nhìn Tich Thiên Dạ như thấy ma.
Thiếu niên này khinh khủng đến mức nào mà có thể tùy ý trấn áp Thánh Khí mà Chuẩn Thánh lại bị hắn tiện tay bóp chết.
Thánh Nhân trong truyền thuyết chỉ sợ cũng chỉ đến thế đi, nhưng hắn căn bản không phải Thánh Nhân.
Giết chết tên Chuẩn Thánh thứ tư, thân thể Tịch Thiên Dạ rung động càng mạnh, một vệt rách xuất hiện ở ngoài thân thể hắn, phảng phất đại địa bị rạn nứt, không ngừng khuếch tán ra, vết máu không ngừng tuôn ra, nhuộm đỏ cả vạt áo.
"Dạ nhi."
Hà tú nương che miệng, nhìn Tịch Thiên Dạ trên bầu trời, ánh mắt đầy vẻ đau lòng, từng khỏe nước mắt rơi xuống từ hốc mắt.
"Tiểu Chu."
Nàng cũng không biết làm gì mà chỉ nhìn Chu Khánh Diêm ở bên cạnh, trong nhận thức của nàng, Chu Khánh Diêm cũng rất cường đại, chắc hẳn cũng có thể giúp Dạ nhi một ít đi.
Chu Khánh Diêm khẽ cười khổ, với tu vi này của hắn nếu như tiến lên, dính phải một chưởng tùy tiện của Chuẩn Thánh cũng có thể biến hắn thành bột mịn.
"Phu nhân, chủ nhân truyền lệnh không cho phép chúng ta ra ngoài." Một đạo thân ảnh già nua đi đến phía sau Hà tú nương, chính là Hoa Nhất Nhiên.
Kỳ thật ngay khi Tịch Thiên Dạ đánh nhau với lục đại Chuẩn Thánh bọn họ đã bị kinh động đi ra, nhưng Tịch Thiên Dạ lại truyền âm cho bọn hắn, để bọn hắn án binh bất động, toàn bộ lưu lại Uyển Thù Lâu nên lâu như vậy mà bọn hắn không làm gì.
""Phu nhân yên tâm đi, chủ nhân chính là tồn tại kinh thiên vĩ địa, hắn tất nhiên sẽ không có việc gì đâu." Chu Khánh Diêm an ủi.
Kỳ thật trong lòng bọn hắn đều biết, chủ nhân không lo lắng mấy thế lực Chuẩn Thánh mà lo những tu sĩ ngoại vực trong Lô Hề Quận Thành kia.
Những tu sĩ ngoại vực kia mới là uy hiếp lớn nhất, đừng thấy bây giờ bọn hắn yên tĩnh vô cùng nhưng sau lưng chỉ sợ đã sớm thay gió đổi mây. Dù sao Tịch Thiên Dạ biểu hiện quá mức kinh người, bọn hắn không thể không có một chút phản ứng, chỉ là tạm thời không có động tĩnh thôi.
Hoa Nhất Nhiên cùng Trương Thanh Vinh ở trong Uyển Thù Lâu mà đã phát hiện hơn mười đạo thánh niệm dò xét qua đây, phía sau những thánh niệm ấy đều là những tuyệt thế thánh nhân, hiển nhiên bọn hắn đã để mắt đến đây nên âm thầm dò xét.
Nếu không phải cảm nhận được trong Uyển Thù Lâu có lực lượng cấp Thánh giả thì sợ rằng bọn hắn đã nhịn không được mà chạy đến rồi.
Lúc này trong Lô Hề Quận Thành đã nổi lên sóng to gió lớn, mọi người đều kinh hãi, dân chúng bình thường có lẽ chỉ biết đây là tranh đấu của Tịch Thiên Dạ cùng những thế lực Chuẩn Thánh mà không biết người ẩn giấu phía sau mới là đáng sợ nhất, cho dù là bọn họ cũng không thể không cẩn thận.
Dù sao, có bao nhiêu Thánh Nhân đến Thiên Lan di tích cũng không có ai biết.
Trang 146# 1