Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 566: Đại Môn Thần Cung

Chương 566: Đại Môn Thần Cung




Đài cao kia là bàn đấu giá là do mấy đại thần tộc liên hợp lập nên, chỉ có một ít bảo vật phẩm cấp cao mới có tư cách đặt lên bàn đấu giá.

Đây cũng là lí do vì sao có rất nhiều người đều vây quanh đài cao, nhưng phần lớn không phải đến vì bảo vật mà chỉ là tham gia náo nhiệt mà thôi.

Tịch Thiên Dạ một đường thông suốt đi đến trước đài cao, đóa Anh Thai Tố Linh Hoa kia đang được nhiều người đấu giá, khí thế hực khí.

Người này vừa kêu giá xong, lập tức có người khác tăng giá, có thể nói là cạnh tranh kịch liệt.

Mặc dù đóa hoa thần kỳ kia là lần đầu tiên xuất hiện nơi đây, cũng không ai biết nó có công dụng gì, nhưng từ trong đóa hoa tản ra năng lượng linh hồn vô cùng thuần túy hấp dẫn rất nhiều chủng tộc trong di tích Thiên Lan.

Mọi người đều biết, tu vi có thể chậm rãi tu luyện, nhưng tu vi linh hồn lại vô cùng khó luyện, những Thánh dược chuyên dùng để tu luyện linh hồn đều vô cùng trân quý cùng khan hiếm.

Sau khi Tịch Thiên Dạ xuất hiện liền rất thẳng thắn trực tiếp tăng giá lên gấp bội, có người tiếp tục cạnh tranh thì hắn lại tiếp tục nâng giá lên.

Không cân nhắc được mất, phương thức kêu giá đơn giản mà thô bạo, phách lối tới cực điểm.

Vì cái gì?

Bởi vì có tiền!

Hơn nữa đóa Anh Thai Tố Linh Hoa này hoàn toàn đáng giá.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Tịch Thiên Dạ, ai nấy đều trợn mắt hốc mồm.

Ngươi kêu giá như vậy người khác làm sao cạnh tranh đây?

Có một tên Kim Diễm Linh Tộc thử nâng giá lên một lần nữa, giá cạnh tranh đã đột phá chân trời, kết quả Tịch Thiên Dạ vẫn không chút do dự tăng gấp bội.

Toàn trường khiếp sợ!

"Tịch Thiên Dạ điên rồi sao?"

"Điên cuồng kêu giá như vậy, ai dám cạnh tranh cùng hắn. Hơn nữa mặc dù loại Thánh vật linh hồn rất trân quý, nhưng không giá trị đến mức như vậy a?"

"Không... Các ngươi đều đã hiểu sai, không quan trọng là đáng giá hay không, quan trọng là Tịch Thiên Dạ có tiền... hắn có thể tùy ý..."

Toàn bộ người trong phiên chợ đều bị phương thức cạnh tranh thô lỗ của Tịch Thiên Dạ hù sợ, ai cũng không dám tiếp tục kêu giá, bởi vì giá cả cạnh tranh đã vượt qua phạm vi chịu đựng của tất cả mọi người, sau cùng đóa Anh Thai Tố Linh Hoa đã bị Tịch Thiên Dạ đoạt được.

Tịch Thiên Dạ mỉm cười, chỉ đơn giản như thế đã có được một đóa Anh Thai Tố Linh Hoa, vận khí không tệ.

Mua được Anh Thai Tố Linh Hoa, Tịch Thiên Dạ tiếp tục đi dạo trong phiên chợ, trong những vật phẩm được lấy ra từ trong Thí Luyện Chi Địa, có không ít thứ đều có tác dụng với hắn, dĩ nhiên cùng bậc với đóa Anh Thai Tố Linh Hoa thì cơ bản là không có.

Không phải Tu Tiên giả thì căn bản sẽ không biết được giá trị của Anh Thai Tố Linh Hoa, nếu trước lúc đột phá Nguyên Anh kỳ mà có được một gốc Anh Thai Tố Linh Hoa thì xác suất đột phá thành công sẽ đề cao ba thành trở lên.

Tịch Thiên Dạ muốn tu thành hỗn độn Nguyên Anh đã là chuyện rất khó khăn mà tài nguyên cần thiết để đột phá cũng rất lớn.

Ba ngày sau, tất cả mọi người tụ tập ở đằng trước đường hầm không gian đi vào Thiên Lan Thần Cung, trừ số ít người gặp không may trong thí luyện chi địa, toàn bộ đều đã có mặt ở đây.

Tất cả mọi người đại khái chia làm hai nhóm, Hắc Bạch Thành Chủ là một nhóm, đám người Tịch Thiên Dạ là một nhóm, hai nhóm phân biệt rõ ràng, không liên quan tới nhau.

Toàn bộ những người mua được danh ngạch từ trong tay Tịch Thiên Dạ đều trở về bên phía Hắc Bạch Thành Chủ, bởi vì bọn hắn tín nhiệm Hắc Bạch Thành Chủ hơn Tịch Thiên Dạ.

"Tịch Thiên Dạ, xuất phát đi."

Hắc Bạch Thành Chủ nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, ánh mắt có chút phức tạp.

Từ khi biết được Hắc Đồng Thánh Quân chết ở trong tay Tịch Thiên Dạ, hơn nữa không có hề năng lực phản kháng mà bị hành hạ cho đến chết, hắn đã không dám xem thường vị Thiên Lan Thần Tử trước mắt, có thể trở thành Thần Tử quả nhiên là người bất phàm.

Những thế lực khác trong di tích Thiên Lan nhìn về Tịch Thiên Dạ với ánh mắt tràn đầy kiêng kị, bởi vì trước đó ở khu quặng mỏ có một vị Thần Mạch Nhân Tộc đã dùng ký ức bảo châu quay lại hình cảnh chiến đấu giữa Tịch Thiên Dạ cùng Hắc Đồng Thánh Quân, kể giờ phút này Tịch Thiên Dạ trong mắt mọi người, hiển nhiên đã trở thành một tồn tại đáng sợ không thể trêu chọc.

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt liếc nhìn những người kia, bước ra một bước tiến về phía trước, theo hướng đường hầm không gian u ám kia.

"Chủ nhân, để ta đi trước."

thân hình cao lớn của Man Cổ Sơn ngăn ở trước mặt Tịch Thiên Dạ.

"Chỉ là một đường hầm không gian mà thôi, không có nguy hiểm gì."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt lắc đầu, không chờ Man Cổ Sơn nói thêm, thân ảnh lóe lên đã biến mất tại chỗ, khi hắn xuất hiện lần nữa đã chui vào không gian đường hầm biến mất không thấy tăm hơi.

Man Cổ Sơn cùng những hộ vệ khác của Tịch Thiên Dạ thấy vậy, cũng nhanh chân theo sát phía sau.

Nhìn thấy Tịch Thiên Dạ đã đi vào không gian đường hầm, những thế lực Hắc Bạch Thần Thành mới yên lòng theo sau, rất nhanh từng người một biến mất trong không gian đường hầm.

Trời cao mây nhạt, vạn dặm sáng sủa.

Tịch Thiên Dạ xuất hiện trước một tòa Thần Cung trang nghiêm mà cổ xưa tỏa ra vô tận hào quang, dù cho cách xa mấy chục vạn năm cũng không cách nào giấu đi sự vinh quang cùng huy hoàng năm ấy.

Lão thôn trưởng Long Lịch Hải và đám người Man Thiên Ý đứng sau lưng hắn dùng ánh mắt rung động nhìn về toà tuyệt thế Thần Cung kia.

Kích động nhất là lão thôn trưởng, hắn quỳ trên mặt đất hướng về Thiên Lan Thần Cung hành lễ, những người trong cổ thôn chưa từng trải qua sinh hoạt phức tạp, bọn hắn vẫn luôn rất trung thành với Thiên Lan Thần Tông.

"Thiên Lan Thần Tử, xin mời mở Đại Môn Thần Cung ra."

Hắc Bạch Thành Chủ đứng sau lưng Tịch Thiên Dạ với sắc mặt nghiêm túc nói.

Từ thượng cổ đến nay, ai cũng biết nơi đây chính là phần cuối của Thế Giới Thiên Thê, nhưng không một ai có thể đi vào trong Thiên Lan Thần Cung.

Sau này Thiên Lan Thần Đồ xuất hiện nên bọn hắn mới tìm được một tia hi vọng.

Trải qua mười mấy vạn năm cuối cùng đã tập hợp đủ Thiên Lan Thần Đồ, nếu nói trong lòng không xúc động là giả, nói không chừng bên trong Thiên Lan Thần Cung thật sự có thể tìm tới lực lượng để cải biến vận mệnh của tất cả sinh linh trong di tích Thiên Lan.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, ánh mắt nóng rực lại khẩn trương, hiển nhiên tất cả mọi người đang chờ đợi một khắc cuối cùng.

"Các ngươi thật sự hi vọng ta mở cửa chính Thần Cung ra sao?"

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.

"Có ý gì?"

Hắc Bạch Thành Chủ hơi khẽ cau mày.

Những người khác biểu lộ nghiêm túc, chuyện đã đến nước này, Tịch Thiên Dạ nói như vậy hiển nhiên có hàm ý.

"Nếu như ta đoán không sai, Đại Môn của Thiên Lan Thần Cung là không được phép mở ra, nếu không toàn bộ di tích Thiên Lan sẽ có tai hoạ ngập đầu."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Đám người nghe vậy đều hai mặt nhìn nhau, Thiên Lan Thần Cung chính là Thánh địa của Thiên Lan Thần Tông, nơi đây còn ngàn vạn tia liên hệ với bọn hắn, mở ra cánh cửa này chính là do các tổ tiên đời đời truyền lại, vì sao lại có tai hoạ ngập đầu?

"Tịch Thiên Dạ, ngươi đừng nói chuyện giật gân."

"Ăn nói bậy bạ, chẳng lẽ người muốn đổi ý, muốn một người độc chiếm tạo hóa trong Thiên Lan Thần Cung, dù sao thì phù lệnh mở ra Thiên Lan Thần Cung đang nằm trong tay ngươi, ngươi cố ý lừa gạt chúng ta rời đi rồi vụng trộm một mình đi vào."

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn Tịch Thiên Dạ với ánh mắt hoài nghi.

Bọn hắn chờ đợi một ngày đã rất lâu rất lâu rồi, sao có thể nói từ bỏ là từ bỏ đây.


Trang 284# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất