Chương 576: Thần Nữ Thức Tỉnh
Cổ Ma Thần dù chỉ là được phục sinh từ Tàng Thi Huyết Thai nhưng không một người nào có thể chống lại sự cường đại của hắn, chỉ Thần mới có thể chiến đấu với Thần, đây cũng là lí do vì sao có từ thần chiến.
Tịch Thiên Dạ nhìn về hai đoàn tiên thiên âm dương khí, nếu thôn phệ hai đoàn năng lượng sánh ngang với tiên khí kia thì hắn có lẽ có thể đánh với Cổ Ma Thần một trận, chỉ là tu vi gốc của hắn quá thấp, đánh xong một trận này có lẽ sẽ tổn thương nặng nề, thậm chí có khả năng phải tái thế trùng sinh lần nữa.
Nhưng còn biện pháp nào đây, giờ khắc này có lẽ chỉ hắn mới có thể ngăn cản đại nạn trước mắt tiếp tục phát sinh.
Không có quá nhiều do dự, Tịch Thiên Dạ sải bước hướng về hai đoàn tiên thiên âm dương khí kia.
Chỉ là ngay khi hắn mới bước được một bước, chỗ tiểu cung điện hắn đang đứng bỗng phát sinh biến cố.
Ông!
Một tiếng động nhỏ vang lên, vị Thiên Lan Thần Nữ vốn đang nằm yên như ngủ một giấc mơ vạn năm trên lưng thần thú Phượng Hoàng bỗng mở đôi mắt phượng ra, luồng ánh sáng màu vàng không ngừng tuôn ra từ trong đôi mắt nàng, chiếu sáng khắp thiên địa trong nháy mắt.
Cả vùng trời trong Thiên Lan di tích đều hóa thành màu vàng, được bao phủ trong vô cùng vô tận Thiên Lan Thần Lực.
Tịch Thiên Dạ dừng bước, quay người nhìn về phía Thiên Lan thần nữ, trong mắt có mấy phần thoải mái.
Quả nhiên Thiên Lan Thần Tông đã có chuẩn bị cho việc này, không thể nào để Cổ Ma Thần có thể thoát khốn ra được, chỉ là không biết sự chuẩn bị này của Thiên Lan Thần Tông có thể ngăn được Cổ Ma Thần hay không thôi, dù sao hắn cũng biết được một chuyện mà người khác không biết, đó là chân chính nguy cơ đáng sợ nhất không phải là Cổ Ma Thần, mà là ở trên người Lam Mị ma nữ đang ẩn giấu phía sau kia, sự xuất hiện của nàng rất có thể thay đổi tất cả bố cục của Thiên Lan Thần Tông năm đó.
Một người đã từng là Tổ Thần, mặc dù không có sức mạnh đời trước nhưng Tổ Thần Cách Vị của nàng vẫn còn tồn tại, nếu là trăm phương ngàn kế tìm cách đối phó một tòa Thiên Lan di tích thì hậu quả cũng sẽ tương đối nghiêm trọng.
Thần lực màu vàng óng ánh vô tận bao phủ toàn bộ tất cả thế giới trong Thiên Lan di tích, một hư ảnh nữ thần khổng lồ cao đến mười vạn dặm xuất hiện trên chín tầng trời, luồng ánh sáng rực rỡ phát ra từ trên người nàng giúp cho Thiên Lan di tích ổn định lại, bầu trời không còn bị xé rách, đại địa không còn sụp đổ, Thiên Thê Thế Giới vặn vẹo hỗn loạn cũng trở về bình thường, kể cả những sinh linh đang trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, nguy hiểm cùng cực kia cũng được thần lực bảo vệ.
Đại quân ma tộc không ngừng tràn ra từ Thâm Uyên Hắc Ám cũng bị từng đợt từng đợt sóng màu vàng đánh lui về, bị đại dương màu vàng óng đó cuốn trôi về lại Thâm Uyên Hắc Ám, cả vùng đất này tựa như chưa từng có gì xảy ra.
Ánh mắt của tất cả ma tộc đều là hoảng sợ, trước Thần thì dù là sinh linh nào cũng chỉ như con kiến mà thôi, dù có vô vàn Thâm Uyên Ma Tộc cũng không thể ngăn được một vị Thần.
Phệ Linh Ma Viên vốn đang vô cùng phách lối, điên cuồng gào thét ở Hắc Bạch Thần Cung cũng là nơm nớp lo sợ trước thần uy vô tận kia, thu nhỏ cơ thể khổng lồ, thu liễm khí tức, cố gắng hết sức để Cổ Thần kia không phát hiện ra nó.
Mặc dù Phệ Linh Ma Viên là hậu duệ của Thần, nhưng chưa thành Thần thì cũng chỉ là kiến hôi thôi.
Phệ Linh Ma Viên còn thấp thỏm lo sợ như thế thì những Thâm Uyên Ma Tộc khác làm sao mà chịu nổi, toàn bộ đều đứng chôn chân tại chỗ không dám làm loạn gì, càng là không dám tiếp tục săn giết ở Thiên Lan di tích nữa, dù là mười ba đại lãnh chúa cường đại nhất của Thâm Uyên Ma Tộc cũng không khác gì người thường lúc này, nhỡ mà được Thần chú ý thì tùy tiện một ánh mắt thôi cũng có thể khiến hắn tan thành tro bụi.
Trái ngược với Thâm Uyên Ma Tộc đang hoảng sợ bối rối, chúng sinh trong Thiên Lan di tích lại là kích động và hưng phấn vô cùng, thấy Thần xuất hiện, ức vạn sinh linh vội vàng quỳ xuống đất, trong mắt tràn đầy thành kính và nước mắt.
"Đó là.....Thiên Lan Thần Nữ!"
"Thiên Lan Thần Nữ hiển linh!"
"Thần linh! Đây là.......Thần bảo hộ của Thiên Lan di tích chúng ta."
Tất cả sinh linh trong Thiên Lan di tích đều đang vui mừng, kích động không nói ra lời.
Một vị Thần xuất hiện ngay lúc tất cả đang tuyệt vọng, bất lực nhất là một việc khiến lòng người an tâm nhất không thể nghi ngờ, toàn bộ sinh linh trong Thiên Lan di tích đều trở thành tín đồ thành tín nhất của Thiên Lan Thần Nữ.
"Thiên Lan......Thân Nữ......còn sống....?"
Hắc Bạch thành chủ ngơ ngác nhìn lên trời, khuôn mặt đỏ lên vì kích động.
Thiên Lan di tích bọn hắn cũng có Thần bảo hộ, bọn hắn.....được cứu rồi.
Thôn dân của cổ thôn cũng ngẩn cả người, Thiên Lan Thần Nữ chính là nhân vật truyền thuyết trong thời kỳ thần thoại thượng cổ, cùng một thời đại với các vị tổ tiên từ rất không biết bao nhiêu đời trước, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ rằng sẽ có một ngày được nhìn thấy vị Thiên Lan Thần Nữ trong truyền thuyết đó.
Ở sâu trong Hắc Bạch Thần Cung, Lam Mị đứng ở trên bia đá Tổ Thần chắp lấy tay dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn lên trời cao cười lạnh một tiếng, trong mắt không có bất cứ cảm xúc nào, nàng không chút ngạc nhiên gì về việc Thiên Lan Thần Nữ xuất hiện cả.
"Mộng Bạch Ly, hóa ra ngươi cũng không chết."
Cổ Ma THần nhìn vào hư ảnh Thần linh khổng lồ kia, trong đôi mắt đỏ tươi tràn đầy cừu hận.
"Ngươi còn không có triệt để chết đi thì sao ta có thể chết được."
Giọng nói của Thiên Lan Thần Nữ vô cùng êm tai, phảng phất tiếng nước chảy róc rách trên đá, chỉ là âm thanh nữ tính đó cũng tản ra uy nghiêm vô tận dưới khí tức Thần linh của nàng.
Cổ Thần thay trời hành đạo, trông coi nhân gian, ý niệm của Thần linh chính là ý niệm của thiên địa.
Lời của Thần tự nhiên cũng là lời của thiên địa.
Bất kỳ sinh linh nào không thành Thần thì chỉ cần nghe được âm thanh của Thần thôi, trong lòng đều sẽ sinh ra sự thành kính và cảm xúc muốn quỳ xuống.
Thiên Lan Thần Nữ đưa tay về phía trước, điều động Bản Nguyên Thế Giới Lực trong Thiên Lan di tích, pháp tắc thế giới không ngừng hiển hiện, phong tỏa toàn bộ cửa ra của Thâm Uyên Ma Giới, Thâm Uyên Ma Tộc nào dám can đảm bước ra sẽ bị pháp tắc thế giới giết chết trong nháy mắt.
Những Thâm Uyên Ma Tộc đang không ngừng tàn sát trong Thiên Lan di tích cũng bị cỗ thần uy đấy bao phủ lại, bị trấn áp nằm rạp trên mặt đất, không cách nào động đậy.
"Không có ích gì đâu Mộng Bạch Ly, đại thế của Thiên Lan Thần Tông đã mất, Thiên Lan Thần Tông các ngươi đã không phải là đối thủ của ma tộc chúng ta từ mấy chục vạn năm trước, huống chi là bây giờ. Nếu ngươi đã không chết vậy thì để bản Thần triệt để giúp ngươi chết đi, hoàn trả lại món nợ phong ấn mấy chục vạn năm qua."
Cổ Ma Thần cười lạnh, nhanh chóng đạp lên chín tầng mây, mỗi một bước đi đều sẽ khiến Thiên Lan Thế Giới run rẩy một hồi, rồi lũ lụt, sóng thần, đông đất không ngừng xảy ra.....Vô số tính mạng trong Thiên Lan di tích chết oan chết uổng vì đó.
Phàm nhân trước mặt Thần linh còn không thể lấy sâu kiến ra mà so sánh, chỉ có thể so với bụi bặm mà thôi.
Thiên Lan Thần Nữ tản ra ánh sáng thần thánh vô tận, bỗng xuất hiện một cây chiến mâu cổ lão trong tay, hung hăng ném mạnh về phía Cổ Ma Thần.
Cổ chiến mâu đâm xuyên qua thiên địa, phảng phất có thể hủy diệt cả một thế giới, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Cổ Ma Thần.
Nhưng mà Cổ Ma Thần chỉ vẻn vẹn búng tay một cái là cổ chiến mâu liền nổ tung, không tạo thành bất cứ tổn thương nào với Cổ Ma Thần.
"Ha ha, Mộng Bạch Ly, ngươi chỉ là thần hồn thể mà thôi, ngay cả thân thể cũng không có mà dám ra tay với ta, đúng là không biết sống chết."
Cổ Ma Thần cười lớn, bỗng đạp một cước lên hư không, sau đó vốn từ một người bình thường, bỗng hắn lớn lên, trở thành một người khổng lồ cao đến mười vạn cây số, không kém Thiên Lan Thần Nữ chút nào.
Trang 289# 2