Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 592: Người Thừa Kế Chân Chính

Chương 592: Người Thừa Kế Chân Chính




"Chủ nhân."

"Gia gia!"

Trong Thiên Lan Thần Cung, mấy người Cổ thôn, Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản Tộc trơ mắt nhìn di tích Thiên Lan dần dần sụp đỗ, mỗi một ánh mắt đều tràn đầy đau thương cùng trầm trọng.

"Ta muốn ở cùng một chỗ với mẫu thân và chủ nhân."

Ánh mắt Thải Thận Nhi biểu lộ sự kiên quyết, bỗng nhiên nàng lao ra Thiên Lan Thần Cung, bay về di tích Thiên Lan.

"Ta cũng muốn ở cùng một chỗ với gia gia và chủ nhân."

Long Thiên Nhi cũng lao ra Thiên Lan Thần Cung, một bước không lùi bay trở về di tích Thiên Lan.

Thời điểm Thiên Lan Thế Giới phát sinh biến cố, rất nhiều cường giả trong Cổ thôn đã trở lại Thiên Lan Thần Thổ, cùng ra sức đối kháng Ma tộc xâm lấn, kể cả lão thôn trưởng, mẫu thân của Thải Thận Nhi, tứ thúc của Man Cổ Sơn cũng thế...

"Ha ha, thế giới hủy diệt, lão hủ thật không ngờ đến cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi kiếp nạn. Bụi về với bụi, đất về với đất, lão phu cũng nên lá rụng về cội."

Long Lịch Hải ngửa mặt lên trời cười dài, trong mắt tràn đầy bi ai. Hắn cùng Man Thiên Ý liếc nhau một cái, hai người cũng dồn dập bay về hướng Hắc Bạch Thần Thành.

Bọn hắn là tộc trưởng của Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc, tự nhiên muốn ở cùng một chỗ với tộc nhân của mình.

Cuối cùng, vậy mà tất cả những người lưu lại trong Thiên Lan Thần Cung đều lựa chọn trở về Thiên Lan Thần Thổ, không một ai lưu lại, bởi vì trong Thiên Lan Thần Thổ có thân nhân cùng bằng hữu, còn có cố hương mà bọn hắn không cách nào dứt bỏ.

Thiên Lan Thần Nữ lẳng lặng nhìn những người kia, nàng không ngăn cản, chỉ là nhẹ nhàng thở dài. Trong tiếng thở dài mang theo sự bất lực cùng áy náy, Thần linh cũng có lúc nhỏ bé cùng yếu ớt. Chờ tất cả mọi người rời đi, thân thể của nàng trở nên mềm nhũn, chậm rãi nằm xuống đất.

Không có Thiên Lan Thần lực bao phủ, Thiên Lan Thần Nữ lập tức khôi phục như người bình thường, hóa thành một tiểu cô nương mười bảy mười tám tuổi.

Tiểu cô nương kia dĩ nhiên chính là Tịch Tiểu Hinh, là người được Thiên Lan Thần Nữ dùng một nửa Thần hồn để chuyển thế.

Một đoàn kim quang xông lên chín tầng trời, vượt ngang hư không, chậm rãi rơi xuống trước Thiên Lan Thần Cung.

Người đến không phải ai khác, đúng là Tịch Thiên Dạ. Trong ánh mắt của hắn phóng ra vô lượng kim quang càn quét toàn bộ Thần Cung.

Thân thể của Thiên Lan Thần Nữ chính là Tịch Tiểu Hinh, hắn đương nhiên sẽ không để Tiểu Hinh vô duyên vô cớ rời đi.

Nhưng lúc này Thiên Lan Thần Cung đã bị phong tỏa hoàn toàn, thượng cổ Thần trận đã bao trọn Thần Cung, Tịch Thiên Dạ nếm thử mấy lần cũng không thể xông vào.

"Tiểu Hinh."

Rất nhanh, Tịch Thiên Dạ phát hiện thân ảnh của Tiểu Hinh, lúc này nàng đang nằm ở trước cửa cung điện Thiên Lan Thần Cung, dường như đang ngủ say vậy.

Tịch Thiên Dạ thấy vậy khẽ thở phào nhẹ nhõm, xem ra trước mắt Tiểu Hinh không có vấn đề gì, chỉ là thể lực bị tiêu hao quá nghiêm trọng, đã rơi vào trạng thái ngủ say.

Mà Thiên Lan Thần Nữ cũng không có thôn phệ toàn bộ thần hồn của Tịch Tiểu Hinh mà chỉ là sống nhờ trong cơ thể nàng thôi, thấy thế Tịch Thiên Dạ cũng yên tâm không ít.

Kỳ thật, Thiên Lan Thần Nữ có thể không cần thôn phệ toàn bộ thần hồn của Tịch Tiểu Hinh, vẫn có biện pháp để cả hai cùng tồn tại, nhưng nếu làm như thế, Thiên Lan Thần Nữ sẽ phải trả một cái giá rất lớn, con đường tương lai sẽ khó đi.

Tịch Thiên Dạ đứng ở hư không, đưa mắt nhìn Thiên Lan Thần Cung cùng Thí Luyện Chi Địa đang dần dần rời đi, hắn không có tiếp tục đuổi theo, trong mắt lập lòe hào quang.

Trước đó hắn đã phát hiện truyền thừa chân chính của Thiên Lan Thần Cung không ở trong Thiên Lan Thần Thổ hay thế giới dưới chân hắn, mà là ở bên trong Thí Luyện Chi Địa.

Mà những Sinh linh trong Hắc Bạch Thần thành tự xưng là Thiên Lan hậu duệ chỉ là một ít thành viên vòng ngoài mà thôi, cho nên trong sáu đại Thần tộc không hề có một ai là huyết mạch hoàng tộc, chỉ là một chút thành viên bình thường trong tộc mà thôi.

"Tiểu Hinh, ngươi tạm thời đi theo Thiên Lan Thần Nữ đi, có lẽ không lâu sau đó chúng ta sẽ gặp lại."

Tịch Thiên Dạ nhìn Tịch Tiểu Hinh dần dần đi xa, nhẹ giọng nói ra.

Hắn không đuổi theo Tịch Tiểu Hinh, bởi vì hắn có chuyện trọng yếu hơn cần đi làm.

Mà hắn cũng đã nhìn ra, Tịch Tiểu Hinh mới là người thừa kế chân chính của Thiên Lan Thần Tông, còn sự xuất hiện của Thần tử như hắn chỉ là một việc ngoài ý muốn mà thôi.

Tin tưởng không lâu nữa, Tịch Tiểu Hinh sẽ một lần nữa xuất hiện trong thế giới Thái Hoang.

Tịch Thiên Dạ chậm rãi quay người, đưa mắt nhìn về di tích Thiên Lan đang từ từ hủy diệt.

Lam Mị không ép hắn liều mạng mà lựa chọn rời đi, kết quả nháo đến cuối cùng, hắn vẫn không thể không liều mạng.

Bên trong di tích Thiên Lan có đến hàng chục tỷ sinh linh, có bằng hữu của cùng thuộc hạ hắn, có chủng tộc trung tâm với hắn. Nếu hắn chỉ nhìn mà không cứu, khẳng định sẽ hổ thẹn cả đời.

"Thôi, nhân sinh một đời, muốn làm cái gì thì làm cứ việc buông tay mà làm, cũng chỉ thiếu một chút tài nguyên tu luyện mà thôi, nói không chừng đây cũng là một cách tu luyện khác, ai biết được là phúc hay là họa đây."

Tịch Thiên Dạ nói khẽ.

Sau một khắc, hắn khoanh chân ngồi giữa hư không, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, cả người nhanh chóng đi vào trạng thái nhập định cao nhất, tinh khí thần cùng ý chí, dường như tất cả đều cùng thiên địa hợp lại làm một.

Từ trong cơ thể Tịch Thiên Dạ phóng thích ra một cỗ khí tức đặc thù, cùng lúc đó, toàn bộ thiên địa bất động.

Không chỉ có Thiên Lan Thế Giới, bao quát thế giới Thái Hoang, bao quát vô tận hư không, phảng phất như tất cả mọi thứ đều đứng im, thời không dừng lại trong nháy mắt.

Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng, dáng vẻ trang nghiêm, dường như hắn chính là chúa tể thế giới, là hiện thân của quy tắc cao nhất trong vũ trụ Hồng Mông.

Cỗ khí tức trên người hắn cũng là khí tức cao quý nhất trong vũ trụ, là hỗn độn khí tức đến từ hỗn độn pháp tắc.

Sau khi tu thành Hỗn Độn Nguyên Anh, trong cơ thể Tịch Thiên Dạ ẩn chứa khá nhiều hỗn độn pháp tắc cùng hỗn độn lực lượng.

Chỉ là hắn không thể thi triển những lực lượng kia, bởi vì cấp độ quá cao, thân thể của hắn không thể chịu đựng hỗn độn lực lượng, dù cho một tia hỗn độn lực lượng tràn ra cũng khiến cho thân thể hắn tan rã trong nháy mắt.

Nếu không gặp nguy cơ sinh tử, hoặc không còn biện pháp nào khác thì Tịch Thiên Dạ sẽ không thi triển lực lượng Hỗn Độn Nguyên Anh.

Hỗn độn pháp tắc xuất hiện, mặc dù chỉ có một sợi nhỏ bé.

Nhưng nó chính là chí cao chí đạo trong vũ trụ, là đại biểu cho trật tự của vạn sự vạn vật, một sợi khí tức xuất hiện cũng khiến cho thế giới quy tắc của Thiên Lan Thế Giới phải thần phục.

Tịch Thiên Dạ như là chúa tể thế giới, cương vực trong phạm vi ức vạn dặm hóa thành lĩnh vực của hắn, thời gian triệt để đứng im, thế giới sụp đổ cũng dừng lại.

Tịch Thiên Dạ vẫy tay một cái, toàn bộ sinh linh rơi vào trong địa uyên hay rơi vào trong hỗn loạn hư không đều bay lên.

Cùng lúc đó hắn lại vung tay lên, lực lượng hỗn độn pháp tắc hóa thành mười tám sợi hỗn độn kim quang, cưỡng ép đánh xuyên qua bình chướng của thế giới Thái Hoang, khiến cho thế giới pháp tắc ngăn cách hai thế giới phải dồn dập lui tránh, không còn hạn chế sinh linh trong di tích Thiên Lan.

Sau đó Tịch Thiên Dạ thành lập mười tám tòa không gian cầu nối liên thông hai thế giới, mười tám tòa cầu nối rực rỡ nối liền thiên địa, rung động lòng người.

"Hết thảy sinh linh trong thế giới Thiên Lan, các ngươi có thời gian một khắc đồng hồ để rút lui khỏi di tích Thiên Lan, một khắc đồng hồ sau di tích Thiên Lan sẽ bị hủy diệt triệt để."

Thanh âm của Tịch Thiên Dạ như là Thần chỉ vang vọng trong thiên địa, bồi hồi rất lâu trong hư không.

nhiều bạn thắc mắc không hiểu Thần chỉ là gì, Thánh chỉ, Thần chỉ, Hoàng đế chiếu viết, đã hiểu rồi chứ.


Trang 297# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất