Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 593: Cứu Thế Chủ

Chương 593: Cứu Thế Chủ




Trước khi Thiên Lan Thế Giới sụp đổ, Tổ thành đã xuyên qua hàng loạt chướng ngại không gian, mang theo sinh linh ở trong Tổ thành quay về thế giới Thái Hoang.

Sinh linh trong Tổ thành chỉ cảm thấy thiên địa biến ảo, thời không đổi dời, trong nháy mắt đã xuất hiện ở thành Lô Hề, Lan Lăng quốc. Mà Tổ thành huyền bí hư ảo kia đã dần dần biến mất trong hư không.

Hiển nhiên là thành Lô Hề không có rộng lớn như Tổ thành, tu sĩ đại lục Nam Man vừa ra khỏi di tích Thiên Lan đã khiến cho thành Lô Hề trở nên chật chội, người đông nghìn nghịt, rất nhiều người không chen lấn nổi đều bị đẩy ra khỏi thành.

Nhưng lúc này, tất cả mọi người đều không để ý đến tình cảnh trước mắt, mà trước tiên nhìn về bầu trời, trong mắt tràn đầy rung động không gì sánh kịp.

Bởi vì vừa mới trở về, không gian chướng ngại vẫn chưa che phủ tình cảnh trong di tích Thiên Lan. Tất cả mọi nhìn thấy chính là thiên địa sụp đổ, thế giới hủy diệt.

"Trời ạ, bên trong di tích Thiên Lan đã xảy ra chuyện gì?"

"Hủy diệt, tất cả không gian đều hủy diệt, về sau đã không còn di tích Thiên Lan."

"Chúng ta... e là chúng ta là nhóm thám hiểm giả cuối cùng ra khỏi di tích Thiên Lan..."

Tình cảnh trước mắt thực sự quá rung động lòng người, ai cũng chưa từng chứng kiến tình cảnh kinh khủng như thế.

Vô số tiểu không gian hóa thành mảnh vỡ, thậm chí có chút đại lục cỡ nhỏ bị không gian phong bạo lôi kéo đi vào đại lục Nam Man, dường như từng khỏa sao băng rơi xuống mặt đất, toàn bộ bầu trời đều bảo phủ bởi một màn mưa sao băng.

"Tịch Thiên Dạ!"

"Chủ nhân."

"Không tốt, Tịch Thiên Dạ vẫn chưa trở về."

Trong Uyển Thù lâu, Cố Khinh Yên, Cố Vân cùng với người Thiên Bảo cung đều biểu lộ kinh hoảng.

Tịch Thiên Dạ không trở về Tổ thành mà còn đang ở bên trong di tích Thiên Lan, làm sao bây giờ!

Gần trong gang tấc lại cách xa nhau hai thế giới, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không có bất kỳ biện pháp nào.

"Sư phụ của ta còn đang ở trong di tích Thiên Lan."

"Không tốt, con ta vẫn chưa trở về."

Không chỉ có Tịch Thiên Dạ, một chút tu sĩ đại lục Nam Man vẫn còn lưu lại trong di tích Thiên Lan, có khả năng vĩnh viễn không thể trở về.

Hầu hết những người kia đang thám hiểm sâu trong di tích Thiên Lan nên không kịp trở về.

Cũng có ít người bởi vì lòng tham mà không chịu nghe của khuyên bảo Tịch Thiên Dạ.

Đối mặt với tai nạn như thế, e là bọn họ dữ nhiều lành ít.

Đương nhiên, thảm nhất chính là sinh linh trong di tích Thiên Lan, không biết đã chết bao nhiêu.

Đám người Cố Vân, Cố Khinh Yên bay lên không trung, ý đồ xông vào di tích Thiên Lan tìm kiếm Tịch Thiên Dạ, nhưng cách xa nhau hai thế giới, dù có bay cao bao nhiêu cũng không có khả năng bay đến di tích Thiên Lan.

"Mau nhìn, đó là Tịch Thiên Dạ."

Trên mặt đất vang lên từng tiếng kinh hô, nhiều người giơ tay chỉ lên chín tầng trời, trong đôi mắt tràn đầy kinh hãi.

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên nghe vậy cả người run lên, bỗng nhiên ngẩng đầu.

Chỉ thấy trên chín tầng trời, một thân ảnh bao phủ bởi kim quang chiếu rọi toàn bộ thiên địa, Thiên Lan Thế Giới, thế giới Thái Hoang, thậm chí là vô tận hư không đều bị vô lượng kim mang bao phủ, phảng phất như hắn là chúa tể của toàn bộ thiên địa, so Thần linh thì càng thêm cao cao tại thượng.

Tịch Thiên Dạ thi triển lực lượng hỗn độn pháp tắc để đóng băng thời không, khiến cho Thiên Lan Thế Giới dừng sụp đổ.

Chỉ thấy dáng vẻ trang nghiêm của hắn nhẹ nhàng vung tay lên, mười tám sợi kim quang nối liền thiên địa, hóa thành mười tám tòa không gian cầu nối liên tiếp Thiên Lan Thế Giới cùng Thái Hoang Thế Giới.

"Hết thảy sinh linh Thiên Lan Thế Giới nghe, toàn bộ rút khỏi nơi đây, một khắc đồng hồ sau thế giới sụp đổ toàn diện."

Thanh âm của Tịch Thiên Dạ vang vọng trong đất trời, theo thanh âm của hắn vang lên, những sinh linh Thiên Lan Thế Giới phát hiện mình không bị ảnh hưởng, đã triệt để khôi phục năng lực hành động, cả đám vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, đối mặt với tử vong, bọn hắn thể hiện năng lực cầu sinh mạnh mẽ, toàn bộ điên cuồng nhào về mười tám tòa không gian cầu nối.

Sinh linh trong Thiên Lan Thế Giới nhiều không kể xiết, có đến hàng chục tỉ, gần như chỉ trong khoảnh khắc đã ngăn chặn toàn bộ không gian cầu nối, tràng diện khá là hỗn loạn.

Tịch Thiên Dạ thấy vậy hơi khẽ cau mày, hỗn loạn không trật tự như thế sẽ dẫn đến chậm trễ thời gian, thời gian một khắc đồng là không đủ để toàn bộ rút lui.

"Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc rút lui trước, các chủng tộc sinh linh khác chờ."

Hắn thản nhiên nói, vung tay lên, kim quang vương vãi, quét bay toàn bộ sinh linh đang ngăn chặn ở không gian cầu nối.

"Tịch Thiên Dạ ngươi có ý gì? Chẳng lẽ chủng tộc chúng ta không có quyền lợi sinh tồn sao?"

Có người phẫn nộ nói.

"Mau cứu ta, ta không muốn chết." Có người cầu khẩn.

"Đại nạn trước mặt, chúng sinh bình đẳng, sao ngươi có thể bất công như thế."

Tịch Thiên Dạ căn bản không để ý tới những người kia, đôi mắt hờ hững không cảm xúc.

Có câu thân sơ hữu biệt, chuyện này là không thể bình thường hơn được. Hắn không cứu người một nhà, chẳng lẽ đi cứu người xa lạ, thậm chí là kẻ thù? Đối với những Chủng tộc khác, hắn có thể cứu sẽ cứu, không thể cứu thì sẽ không miễn cưỡng.

Mười tám tòa không gian cầu nối, toàn bộ đều bỏ trống chờ đợi Long Nhân tộc, Man Ma Thản tộc cùng với những người trong Cổ thôn.

Cổ thôn chỉ có vài trăm người nên cũng không chiếm bao nhiêu không gian, nên cũng không có ảnh hưởng gì.

Nhưng Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc thì khác, tộc nhân bọn họ có đến hàng trăm triệu.

Thậm chí Tịch Thiên Dạ không chỉ để Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc đi trước, mà lại để cho bọn hắn có thời gian mang theo tài nguyên cùng gia sản, phòng ngừa sau khi Thiên Lan Thế Giới bị hủy diệt, hai đại Thần tộc biến thành kẻ tay trắng.

Chờ đến khi toàn bộ tộc nhân của Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc rút lui, nhóm thứ hai chính là các chủng tộc phụ thuộc vào Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc, bọn hắn cũng xem như là thế lực của Tịch Thiên Dạ, tự nhiên có tư cách đi trước.

Những sinh linh cùng các chủng tộc khác chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Hắc Bạch thành chủ, Kim Diễm Linh tộc, tộc trưởng Huyết Tinh Quỷ Tước tộc, toàn bộ đều chờ mong Tịch Thiên Dạ, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ cùng đắng chát.

Thật sự là không công bằng, nhưng không có cách nào, ai bảo Tịch Thiên Dạ nắm giữ lối đi, bọn hắn không có lời nào để nói, nếu không phải nhờ có Tịch Thiên Dạ thì bọn hắn đã sớm chết trong thế giới hủy diệt.

Giờ này khắc này, đám người Hắc Bạch thành chủ đều cảm thấy như đang nằm mơ chứ.

Thiên Lan Thần Nữ bất lực không có biện pháp nào, thế nhưng Tịch Thiên Dạ lại có thể.

Đóng băng thời không toàn bộ Thiên Lan Thế Giới, thủ đoạn kinh thiên động địa như vậy e là chỉ có Thần linh trong trạng thái toàn thịnh mới có thể làm được.

Đến khi Long Nhân tộc, Man Ma Thản tộc cùng các chủng tộc phụ thuộc rút lui thì thời gian một khắc đồng hồ đã qua một nửa.

Các chủng tộc khác vô cùng nóng nảy, phảng phất như kiến bò trên chảo nóng.

Thời khắc sống còn a, tất cả mọi người biết được Tịch Thiên Dạ chỉ có thể đóng băng thời không trong một khắc đồng hồ, nếu không thể rút lui trong thời gian này liền mang ý nghĩa triệt để tử vong, thậm chí là diệt tộc.

Tịch Thiên Dạ không có lãng phí thời gian, nhanh chóng để cho các chủng tộc khác tiến vào không gian cầu nối. Từng chủng tộc trật tự đi vào, bất luận kẻ nào dám gây ra hỗn loạn đều bị Tịch Thiên Dạ quét bay, xếp về phía sau cùng.


Trang 298# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất