Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 694: Minh Điểu

Chương 694: Minh Điểu




Kim Ti La Hoàng Điểu chính là Đại Thánh thú, bởi vì có huyết mạch Phượng Hoàng nên tương đối cao quý và bất phàm.

Thậm chí Đế giả của liên minh Vạn vật còn nguyện ý dùng một kiện Đại Thánh khí để trao đổi hồn thú cùng thi thể của Kim Ti La Hoàng Điểu.

Đương nhiên, Tịch Thiên Dạ chướng mắt cái gọi là Đại Thánh khí kia, thậm chí hắn đã lấy được không ít Đại Thánh khí từ di tích Thiên Lan.

Trong mắt hắn, Đại Thánh khí không có chút hấp dẫn nào cả.

Thế nhưng Kim Ti La Hoàng Điểu thì lại khác.

Tịch Thiên Dạ coi trọng Kim Ti La Hoàng Điểu cấp Đại Thánh và huyết mạch Phượng Hoàng.

Bởi vì trong thú loại thì huyết mạch càng cao thì tu vi sẽ càng cao, luyện chế Minh Hoàng luyện thi sẽ càng mạnh mẽ.

Lần đầu đạt được hồn thú và thi thể của Kim Ti La Hoàng Điểu, Tịch Thiên Dạ liền quyết định luyện chế nó thành Minh Hoàng luyện thi.

Chỉ là lúc trước tu vi của hắn không đủ, không thể luyện hóa Kim Ti La Hoàng Điểu, bây giờ đã đột phá Đại Thánh cảnh, sau khi luyện ra sáu đầu Minh Hoàng thi văn mới miễn cưỡng có khả năng.

Bang bang!

Một tiếng phượng gáy xé rách mây xanh, chỉ thấy một con phi cầm vô cùng xinh đẹp từ trong rừng hoang phóng lên tận trời, toàn thân con phi cầm kia tản ra quang mang hỏa hồng sắc vô cùng tươi đẹp, chiếu sáng nửa bầu trời.

Con phi cầm diễm lệ kia chính là hồn thú của Kim Ti La Hoàng Điểu.

Kim Ti La Hoàng Điểu có bề ngoài khá giống với Phượng Hoàng, ưu nhã mà cao quý.

Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi trên một cây cổ thụ che trời, từng đầu Minh Hoàng thi văn lặng lẽ tràn ra từ trong thân thể hắn như mạng nhện lít nha lít nhít bao trùm toàn bộ bầu trời, bao phủ toàn bộ thi thể và hồn thú của Kim Ti La Hoàng Điểu.

Từng đoàn từng đoàn u minh hỏa quỷ dị tỏa ra hư không, lặng lẽ cải biến bản chất Kim Ti La Hoàng Điểu, huyền diệu khó giải thích, bỏ qua hết thảy thiên địa quy tắc.

Minh Hoàng Luyện Thi thuật luyện chế vật sống thì xác suất càng cao, luyện chế vật chết thì xác suất rất thấp, muốn luyện chế Kim Ti La Hoàng Điểu chết đã lâu thành một con minh điểu là một chuyện tương đối xa vời, cũng chỉ có Tịch Thiên Dạ mới làm được.

Sau ba ngày, từng tiếng phượng gáy vang vọng đất trời, một con cự điểu tỏa ra hỏa diễm dài ba trăm dặm xé rách trường không, bay thẳng lên mây xanh.

Con hỏa diễm cự điểu kia phát ra uy thế doạ người tới cực điểm, Huyết Ma thú tại rừng hoang trong phạm vi ngàn dặm đều bị kinh sợ, dồn dập chạy trốn.

Tịch Thiên Dạ đứng bên trên đầu con hỏa diễm cự điểu kia, trong mắt lộ vẻ hài lòng.

Kim Ti La Hoàng Điểu đã triệt để bị hắn luyện hóa thành một con Minh Hoàng luyện thi.

Hơn nữa bởi vì huyết mạch của Kim Ti La Hoàng Điểu có chút đặc thù nên vừa mới luyện thành đã mạnh hơn cả Tịch Thiên Dạ, trong cơ thể trực tiếp sản sinh ra bảy đầu Minh Hoàng thi văn, tu vi cũng đột phá đến bán đế cảnh, một thân man lực có thể so với bán đế đã vượt qua một lần sinh tử kiếp.

Tại Nam Man đại lục, bán đế vượt qua một lần sinh tử kiếp mạnh hơn rất nhiều so vớibán đế phổ thông.

Kim Ti La Hoàng Điểu hóa thành minh điểu không còn lông chim xinh đẹp màu hỏa hồng nữa, hết thảy lông chim đều hóa thành màu hắc ám, hỏa diễm như mực, tựa nhưMinh Hỏa đến từ cửu u thâm uyên, uy lực được đề cao không chỉ một cấp bậc.

"Có kim ti la hoàng minh điểu hộ pháp hẳn là không có vấn đề gì."

Tịch Thiên Dạ rất nhanh liền lệnh cho kim ti la hoàng minh điểu thu lại khí tức, sợ quá kinh động mà dẫn tới sự chú ý của Huyết Ma thú Đế Cảnh, sau đó hóa thành một đạo hắc quang đi sâu vào trong rừng.

Vài ngày sau, tại một sườn đồi bí ẩn, một tế đàn to lớn huyền bí được dựng lên, trên tế đàn lập loè từng tầng phù văn cùng pháp tắc huyền diệu, những phù văn và pháp tắc kia thâm ảo tới cực điểm, dù là đế giả của Nam Man đại lục đến đây sợ là cũng nhìn không thấu.

Phục sinh người đã chết vạn năm chính là chân chính nghịch thiên cải mệnh, trong toàn bộ Thái Hoang thế giới sợ là chỉ có Tịch Thiên Dạ mới làm được.

Đương nhiên, cũng nhờ thần hồn của Thần Ngọc Thiên Nữ một mực bị phong ấn trong thi thể, vĩnh thế không cách nào giải thoát, không cách nào chuyển thế đầu thai.

Bằng không thì dù Tịch Thiên Dạ có năng lực lớn hơn nữa cũng không thể phục sinh Thần Ngọc Thiên Nữ.

Hoàn hồn tế đàn được xây dựng trong bảy ngày bảy đêm, hao phí vô số kỳ trân dị bảo mới hoàn thành, cũng may Tịch Thiên Dạ lấy được không ít bảo vật tại thế giới Thiên Lan nên mới có thể thành công dựng tế đàn.

Tại trung tâm tế đàn bày một bộ quan tài bằng Hàn Ngọc, trong quan tài là một nữ nhân mặc bạch y đẹp như tiên, da thịt như ngọc, người này chính là Thần Ngọc Thiên Nữ.

Mặc dù Thần Ngọc Thiên Nữ mới chỉ có tu vi Thiên Tôn, nhưng nàng đã tu thành Thần Ngọc bất diệt thể, vạn cổ bất hủ, sợ là đế giả cũng rất khó hủy hoại. Năm đó hẳn là vì Thần Ngọc Thiên Nữ quá khó giết nên U Minh bọ cạp mẫu trùng mới hao phí hàng loạt bảo vật để luyện chế nàng thành thi khôi.

Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi tại trung tâm tế đàn, dáng vẻ trang nghiêm, trong mắt xuất hiện một tia nghiêm túc hiếm thấy.

Đầu tiên, hắn đọc một lần Đạo gia "Độ Nhân kinh", tế điện vong hồn chết đi, trấn an oán niệm sâu trong tâm linh của vong hồn, sau đó lại đọc phật gia "tâm kinh", triệu hoán lực lượng luân hồi vãng sinh của phật gia gia cố trên người Thần Ngọc Thiên Nữ.

Phật môn, tin tưởng vãng sinh, tin tưởng đời sau, tin tưởng luân hồi, thiên địa vạn vật đều kéo dài, trong cõi u minh luôn có một tia Chân Linh vĩnh sinh bất diệt cùng trời đất.

Cho nên lực lượng phật môn là thích hợp nhất để giúp sinh linh đã chết nối tiếp tương lai.

Từng đạo lực lượng quang minh cuồn cuộn không ngừng chui vào cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ, đồng thời dẫn động toàn bộ lực lượng của tế đàn, tương liên với cửu thiên, lại tương thông với cửu u, độ hóa thiên địa vạn vật.

Quan tài ở chính giữa tế đàn khẽ rung động, từng đoá hoa mỹ lệ không rễ không lá khiết trắng như ngọc, xuất hiện tại chỗ Thần Ngọc Thiên Nữ, những đóa hoa kia tên là hoa Vãng Sinh, hay còn gọi là hoa Bỉ Ngạn, danh tiếng của nó tại Cửu Thiên Thập Địa không ai không biết, nhưng lại chẳng có mấy người thực sự được gặp hoa Vãng Sinh.

Bảy ngày bảy đêm trôi qua trong chớp mắt.

Bỗng nhiên, một mùi thơm tản ra từ trên sườn đồi, nhưng chuyện đã xảy ra thì không thể ngăn cản, không ngừng lan ra xung quanh, phạm vi ngàn dặm đều tràn ngập một cỗ mùi thơm, mùi thơm kia chỉ cần hít vào một hơi liền cảm thấy tâm thần thanh thản, khiến cho người mê muội.

Trong truyền thuyết, một khi tu thành vô thượng bí quyết Thần Ngọc bất diệt thể của Ngọc Thần sơn thì chẳng những băng thanh ngọc khiết mà còn phát ra một cỗ mùi thơm kỳ dị làm người mê muội, nếu ngửi cỗ hương khí kia trong thời gian dài thì sẽ không thể thoát khỏi.

Thần Ngọc bất diệt thể khi tử vong đương nhiên sẽ không phát ra mùi thơm, chỉ có cơ thể sống Thần Ngọc bất diệt thể mới có loại mùi thơm đặc thù kia.

Chỉ thấy trong cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ chẳng biết lúc nào xuất hiện từng tia sinh cơ, hơn nữa theo thời gian trôi qua, tia sinh cơ kia càng ngày càng tràn đầy, thậm chí có chút sóng to gió lớn, sôi trào mãnh liệt.

Sắc mặt Tịch Thiên Dạ ngưng tụ, từ trong tay áo lấy ra Địa Mẫu tương vạn năm, hướng về phía trước quát khẽ:

"Đi!"

Vù!

Địa Mẫu tương Vạn năm hóa thành một đoàn lục quang, trong nháy mắt chui vào cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ.


Trang 348# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất