Chương 695: Ngọc Cửu Huyền
Sinh cơ trong cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ mặc dù vô biên vô hạn nhưng nó vẫn luôn thiếu một chút linh tính, không có cách nào ngưng tụ dung hợp thành một.
Vạn năm Địa Mẫu tương xuất hiện nhưng trong chớp mắt liền đốt cháy tất cả sinh cơ trong cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ, chúng sôi trào mãnh liệt không ngừng lao tới hướng trung tâm ngưng tụ thành một đoàn.
Tịch Thiên Dạ cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy vậy, vạn năm Địa Tâm Huyết quả nhiên hữu hiệu như hắn nghĩ.
Thần Ngọc Thiên Nữ thật sự hồi sinh không phải tất cả đều nhờ vạn năm Địa Tâm Huyết, một phần linh dược trân quý cũng không thể ngược trời thay đổi mệnh, cưỡng ép đảo ngược quy tắc sinh tử.
Nhưng vạn năm Địa Tâm Huyết có thể trở thành ngòi nổ.
Nếu không có dây dẫn nổ điểm nổ sinh mệnh, Thần Bảo Thiên Nữ cũng không thể hồi sinh.
Vạn năm Địa Tâm Huyết sau khi hấp thu toàn bộ sinh cơ sẽ tản ra hào quang bất phàm tương ứng, toàn bộ phạm vi trong rừng hoang nguyên thuỷ ngàn dặm đều bị hào quang kì đặc kia bao phủ, phát ra sinh cơ nồng đậm.
….……..
Ầm ầm!
Với sinh mệnh khí tức thâm hậu như vậy, trong chớp mắt đã gây sự chú ý của Huyết Ma Thú trong phạm vi ba ngàn dặm, một vài Huyết Ma Thú cường mạnh đã phóng lên tận trời, không ngừng gào thét bay tới hướng vách đá.
Huyết Ma Thú mặc dù trí lực cực thấp, so với những dã thú bình thường thì càng thấp hơn, nhưng lại có xu hướng bảo tính.
Một khi bảo vật thật sự xuất hiện sẽ lập tức dẫn đến cuộc tranh đoạt của Huyết Ma Thú.
"Kim La."
Tịch Thiên Dạ liếc mắt về hướng những con thú đang lao nhanh, giống như cảnh tượng thủy triều cuốn tới, thản nhiên nói.
Tiểu La chính là cái tên mà Tịch Thiên Dạ đặt cho Kim Ti La Hoàng Điểu, thực ra chỉ là đơn giản hóa danh xưng của nó.
Hắn chỉ vừa dứt lời, một minh điểu vô cùng to lớn liền phóng lên tận trời, toát ra một sự u ám bức người đến cực điểm.
Khí tức của Kim Ti La Hoàng Minh Điểu vừa mới xuất hiện, hầu hết các Huyết Ma Thú đều bị dọa đến nằm rạp xuống đất không dám tiếp tục hướng về phía trước, sợ hãi và rút lui theo bản năng.
Chỉ còn một phần nhỏ Huyết Ma Thú là dám tiếp tục tiến lên phía trước vài bước, nhưng cũng không dám đi vào quá sâu, đứng cách một nơi khá xa rồi nhìn vách đá.
Chỉ có khoảng mười mấy Huyết Ma Thú vẫn đang tiếp tục lao nhanh, toàn bộ đều là Huyết Ma Thú Bán Đế cảnh, hơn nữa ít nhất cũng là tồn tại sánh ngang với nhân loại đã trải qua một lần sinh tử kiếp.
Bang bang!
Kim Ti La Hoàng Minh Điểu ngửa mặt lên trời gáy to rồi hóa thành một ngọn lửa đen bay về hướng những Huyết Ma Thú, hung hăng đánh chết mười mấy Huyết Ma Thú cùng một lúc.
Tịch Thiên Dạ không để tâm đến trận chiến giữa Kim Ti La Hoàng Minh Điểu với Huyết Ma Thú, không có Đế cảnh Huyết Ma Thú xuất hiện khiến hắn yên tâm đi không ít.
Còn những Bán Đế cảnh Huyết Ma Thú, dựa vào khả năng của Kim Ti La Hoàng Minh Điểu thì hoàn toàn có thể ngăn cản được.
Hắn đặt tất cả lực chú ý đặt trên thân Thần Ngọc Thiên Nữ, hai tay không ngừng biến hóa từng đường thủ ấn huyền diệu, dẫn động hoàn hồn tế đàn thông liền thiên địa, hàng loạt thù văn thần bí chui vào trong cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ.
Vạn năm Địa Tâm Huyết sau khi hấp thụ tất cả sinh cơ, bắt đầu dần dần hợp nhất với cơ thể Thần Ngọc Thiên Nữ, thâm nhập vào cơ quan nội tạng và sâu trong huyết mạch, lẫn vào trong ý thức linh hồn của nàng.
Không biết sau bao lâu, Thần Ngọc Thiên Nữ bỗng nhiên mở mắt ra, hai đường ánh ngọc từ trong đồng tử bắn ra thẳng lên chín tầng mây xanh.
Ầm ầm!
Một cỗ uy lực kinh người toát ra từ trên thân thể Thần Ngọc Thiên Nữ. Hàn Ngọc quan tài cũng là do không chịu được khí tức trên người nàng mà nổ tung.
Một thân thể hoàn mĩ lộng lẫy lơ lửng trên không trung, phát ra hòa quang thánh khiết như ngọc.
"Ta là Ngọc Cửu Huyền?"
Trong mắt Thần Ngọc Thiên Nữ có chút mê man, ngơ ngác nhìn vào hư không, nàng vừa hồi phục nên đầu óc hiển nhiên có chút hỗn loạn.
"Không, ta là Hàn Ngọc."
Thần Ngọc Thiên Nữ rất nhanh liền lắc đầu nhớ lại thân phận của mình, Hàn Ngọc chính là tên mà chủ nhân đã đặt cho nàng.
Chỉ là, vì sao cái tên Ngọc Cửu Huyền cũng chính là mình?
Từng mảnh ký ức không ngừng lập lòe trong đầu, nàng cảm giác bản thân giống như đang trải qua một giấc mộng, trong mộng nàng chính là người tên Ngọc Cửu Huyền đến từ Thánh địa Ngọc Thần sơn, chính là tuyệt thế kỳ tài không lộ diện của Ngọc Thần sơn vạn năm.
"Người tên Ngọc Cửu Huyền chính là ngươi, Hàn Ngọc cũng chính là ngươi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hắn hiểu rằng Thần Ngọc Thiên Nữ vừa mới phục sinh, linh hồn ý niệm chưa hoàn toàn hồi phục, cần một thời gian thích ứng thì mới khôi phục hoàn toàn.
"Bái kiến chủ nhân."
Thần Ngọc Thiên Nữ nhìn thấy Tịch Thiên Dạ liền nghiêm mặt cung kính bái kiến.
Sinh khí và linh tú của Thần Ngọc Thiên Nữ nhiều hơn mấy phần so với trước kia.
Thần Ngọc Thiên Nữ của trước kia tuy có thể nói chuyện và phục tùng những mệnh lệnh đơn giản, nhưng cũng chỉ là một cái xác không hồn, không có linh hồn và suy nghĩ của bản thân.
Thần Ngọc Thiên Nữ hiện tại so với lúc còn sống không có gì khác biệt, thích ứng một khoảng thời gian thì có thể khôi phục như ban đầu.
Dĩ nhiên Thần Ngọc Thiên Nữ sẽ không trở về được lúc trước, dù sao nàng cũng do chính tay Tịch Thiên Dạ luyện chế phục sinh lần nữa, cũng không thể thay đổi chấp niệm sâu trong linh hồn, bằng thủ đoạn của Tịch Thiên Dạ, nàng mãi mãi sẽ không thể thoát khỏi nó.
Hay nói cách khác, người được phục sinh không phải là Thần Ngọc Thiên Nữ, mà là Thiên Tôn Hàn Ngọc của Thiên Bảo cung.
Tu vi Hàn Ngọc sau khi phục sinh khá kinh người, không còn là một nữ Thiên Tôn mà là một Bán Đế.
Hơn nữa Hàn Ngọc đã trải qua hai lần sinh tử kiếp, chỉ thiếu chút nữa đã có thể thành Đế.
Thế nào vận mệnh lại trêu người, năm đó nếu không phải đụng trúng U Minh hạt mẫu trùng, uy danh Thần Ngọc Thiên Nữ sớm đã tỏa sáng nhân tộc thiên vực.
Dù sao Thần Ngọc Thiên Nữ cũng là nhân vật của vạn năm trước, thân phận so với Thiên Dạ thánh tổ đều cao hơn một đoạn dài.
"Chủ nhân, ta……"
Thần Ngọc Thiên Nữ trong lòng đầy nghi vấn, muốn hỏi gì đó.
Tịch Thiên Dạ lại xua tay ngăn cô lại, thản nhiên nói:
"Nơi này không nên ở lâu, rời khỏi đây trước rồi nói."
Kim Ti La Hoàng Minh Điểu mặc dù ngăn chặn mười mấy Huyết Ma Thú Bán Đế cảnh, nhưng huyết sơn sườn đồi đã bị hàng loạt Huyến Ma Thú để mắt tới, đã không còn là một nơi an toàn, hơn nữa hắn lại cảm nhận được có một ý niệm đế cảnh đang lan truyền qua nơi đây, đương nhiên cũng phát hiện ra điều khác thường bên này.
Rất nhanh, Tịch Thiên Dạ đã mang theo Thần Ngọc Thiên Nữ và Càn Thâm Dịch bay lên lưng Kim Ti La Hoàng Minh Điểu thoát khỏi sự truy sát của mười mấy Huyết Ma Thú phía sau, hóa thành một đạo hắc quang biến mất tại nơi sâu của rừng rậm nguyên thủy.
Không có đế cảnh thật sự xuất hiện, những Huyết Ma Thú khác sẽ không có cách nào ngăn cản bọn họ.
Năm ngày sau, bên trong một toàn sơn cốc bí ẩn, nơi có một đầm nước ở trung tâm sơn cốc.
Nước trong đầm không phải là nước bình thường mà là huyết thuỷ.
Bên trên vách đá là một thác nước màu máu, không ngừng có dòng máu từ trên chảy xuống, tập trung vào trong đầm huyết.
Thần Ngọc Thiên Nữ ngồi trên hòn đá ngơ ngác nhìn đầm huyết.
Sau ba ngày khôi phục, nàng càng nhận biết rõ hơn về tiền kiếp của mình, ý niệm và linh hồn của Thần Ngọc Thiên Nữ cũng hoàn toàn quay lại cơ thể nàng.
"Một giấc mộng Hoàng Lương, đã là một vạn năm sau."
Thần Ngọc Thiên Nữ ngơ ngác nhìn đầm nước, tự lẩm bẩm với chính mình.
Trang 349# 1