Chương 857: Thần Nguyên Đan
Sóng dữ ngút trời, sóng biển biển quét ngang ba ngàn dặm thế nhưng trên biển lớn ấy lại có một thiếu niên áo trắng lướt sóng mà đi, tùy ý dạo bước trên từng con sóng.
Lượng lớn khô lâu quái vật xông ra tư trong biển sâu, như nạn châu châu lao về phía thiếu niên áo trắng nhưng lại bị một kiếm tiện tay của hắn chém thành vô tận mảnh xương vụn, rất rất nhiều xương vỡ chồng chất trên mặt biển như là mấy tòa núi cao vậy.
Tịch Thiên Dạ thấy thu hoạch của mình mỉm cười, cổ tay khẽ đảo, Huyền Thiên Ly Hỏa Lô liền xuất hiện trong lòng bàn tay sau đó phong ra một cỗ hấp lực vô cùng đáng sợ thôn phệ mấy tòa núi xương kia, như là chưa từng xuất hiện qua vậy.
"Thu hoạch hôm nay rất tốt, cũng nên trở về."
Tịch Thiên Dạ tự nhủ, thu hồi Huyền Thiên Ly Hỏa Lô chuẩn bị quay người trở về đảo.
Nhưng khi hắn vừa mới quay người thì hai tiếng rống to liền vang lên từ sâu trong biển, hai con sóng biển cao lên đến trời, ngăn trước mặt Tịch Thiên Dạ.
Trong con sóng đó có hai con khô lâu sinh vật khổng lồ, con nào con nấy cũng cao lớn đến mấy ngàn trượng tựa như là ngọn núi mọc lên từ trong biển vậy.
"Ồ! Ở gần đây có hai khô lâu quái vật cấp độ Thiên Vương, vận khí không tệ."
Tịch Thiên Dạ khẽ "ồ" một tiếng, trong thấy hai con quái vật kia chẳng những không sợ mà còn cười nhạt một cái.
Rống!
Hai Thiên Vương khô lâu thấy có nhân loại gây nên sóng gió ở trong vùng biển của bọn chúng đương nhiên sẽ không khách khí mà hung hăng xông tới, muốn đập thiếu niên nhân tộc trước mắt kia thành phấn vụn.
Nhưng mà khi cự thủ của bọn chúng vừa mới đến gần Tịch Thiên Dạ thì đã bị một cỗ lực lượng kinh thiên động địa trên người Tịch Thiên Dạ chấn bay ra.
Tịch Thiên Dạ lướt sóng đến, từng bước lên thẳng trên trời, trong nháy mắt liền xuất hiện trên đầu hai con quái vật mấy ngàn trượng kia, sau đó bước ra một bước hung hăng dẫm lên đầu một con quái vật.
Ầm ầm!
Từng tiếng sụp đổ vang lên đến động trời, con khô lâu quái vật kia lúc này như là một tòa núi tuyết sụp đổ, xương cốt không ngừng vỡ vụn từ đầu lâu rồi đến phần cổ, bộ ngực, chân......cho đến lòng bàn chân.
Chỉ trong chốc lát, khô lâu cao lớn cả mấy ngàn trượng đã triệt để hóa thành một đống xương vỡ trên mặt biển.
Khí tức Thiên Vương cảnh thuộc về nó cũng biến mất ngay trong khoảnh khắc ấy, không còn sót lại chút nào.
Nếu có ngưởi ở đây thì tất nhiên sẽ vô cùng kinh hãi, một Thiên Vương lại bị đánh thịt nát xương tan, chết trong nháy mắt nhưu thế.
Ngao ô!
Con khô lâu quái vật còn lại kia ngửa mặt lên trời thét dài, một tia năng lượng u lam xám xịt ngưng tụ trên khung xương khổng lồ của nó sau đó hóa thành cự thủ năng lượng khổng lồ vỗ về phía Tịch Thiên Dạ.
"Tử vật chính là tử vật, không có bất cứ linh trí gì."
Tịch Thiên Dạ lắc đầu khẽ thở dài. Sinh linh trong biển rộng đã chết sạch toàn bộ, còn thừa lại chỉ là những bộ xương bị năng lượng tà ác chế ra chỉ còn bản năng mà thôi, nếu không đồng bạn cùng cấp độ bị hắn giết chết trong nháy mắt thì nếu là sinh linh chân chính sợ đã sớm bị dọa đến bỏ chạy thục mạng rồi.
Tịch Thiên Dạ chậm rãi duỗi ra một cánh tay, mười đạo Minh Hoàng Thi Văn chui ra từ sau lưng hắn, sau đó vô tận lượng lực từ bốn phương tám hướng ngưng tụ trên cánh tay hắn, một quyền đánh ra, cự chưởng u lam kia bị đánh chia năm xẻ bảy trong nháy mắt.
"Nát!"
Thẩn ảnh Tịch Thiên Dạ nhoáng một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ, khi mà xuất hiện trở lại thì đã là ở phía sau con quái vật khổng lồ kia, đá ra một cước khiến lưng của nó đứt gãy thành mấy đoạn, cỗ thân thể cao lớn tập tức sụp đổ xuống.
Tịch Thiên Dạ phất tay, thu lại tất cả xương cốt của Thiên Vương khô lâu, hài lòng nói.
"Không tệ, hai khô lâu quái vật cấp Thiên Vương này đủ để vượt qua hết thảy thu hoạch lúc trước."
Thu hoạch không tệ khiến tâm tình của Tịch Thiên Dạ cũng khá, mang theo vô số xương quái vật thắng lợi trở về.
Hắn không có đi săn ở phụ cận hòn đảo mà là đi cách chỗ đó mấy vạn dặm bên ngoài.
Dù sao cũng không biết trong Kỳ Hải ẩn giấu nguy hiểm gì, làm việc nên tận lực khiêm tốn một chút.
Một canh giờ sau, Tịch Thiên Dạ liền trở về trên hòn đảo.
Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương đã sớm chờ lâu ở trên bờ biển, thấy Tịch Thiên Dạ trở về liền hưng phấn nhảy dựng lên.
"Chủ nhân, thu hoạch hôm nay thế nào?"
"ha ha, những khô lâu quái vật trong biển sâu kia sau khi bị chủ nhân luyện hóa đều chính là trọng bảo hiểm thấy, ta bây giờ nhìn cái Kỳ Hải hung hiểm khó lường này cũng thấy vô cùng đáng yêu."
Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương cười hắc hắc nói, con mắt một mực nhìn về phía Huyền Thiên Ly Hỏa Lô trong tay Tịch Thiên Dạ, chỉ thiếu chút nữa là rơi nước miếng xuống.
Từ khi Tịch Thiên Dạ xuất quan liền không ngừng săn giết khô lâu quái vật, vì sao làm vậy dĩ nhiên có lí do của nó.
Bởi vì Tịch Thiên Dạ phát hiện khô lâu sinh vật trong Kỳ Hải cũng không phải sinh mệnh thể chân chính, sở dĩ có thể chạy khắp nơi như vật sống bình thường đó là do trên xương cốt bọn nó ngưng tụ phần lớn năng lượng thần tính.
Mà những năng lượng thần tính ở trên đám khô lâu đó khác biệt so với năng lượng thần tính bình thường, nếu như nói rõ hơn thì những năng lượng thần tính đó mang theo một cỗ thuộc tính của sinh vật, so với năng lượng thuần túy phổ thông đã không thuộc về một loại.
Vậy nên những năng lượng thần tính có thuộc tính sinh vậy kia sau khi bị Tịch Thiên Dạ luyện chế thành đan dược thì công hiệu so với năng lượng thuộc tính rời rạc phải nói là gấp mười gấp trăm lần.
Thật ra cũng không kỳ quái, những năng lượng ở trên đám xương cốt đó vốn chính là bởi đám sinh vật khi còn sống quanh năm suốt tháng hấp thu mà dần chuyển hóa thành, mặc dù cũng bởi vì những năng lượng thần tính này mà toàn bộ đã chết hết.
"Lần luyện chế Thần Nguyên Đan này thì các ngươi không có phần."
Tịch Thiên Dạ đột nhiên nói.
A!
Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương vốn đang cao hứng bừng bừng bỗng như là bị dội gáo nước lạnh, sắc mặt trầm xuống.
"Các ngươi thôn phệ đã rất nhiều Thần Nguyên Đan nhưng vẫn không có đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, không phải bởi năng lượng không đủ mà là các ngươi quá chú trọng lượng mà không có chân chính dụng tâm rèn luyện năng lượng trong cơ thể, thế nên sau khi các ngươi đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười thì không được một viên Thần Nguyên Đan nào hết."
Tịch Thiên Dạ phất tay đánh bay hai đầu chiến thú.
Bọn nó tiêu tốn nhiều tài nguyên như vậy mà vẫn chậm chạp không đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười đã khiến cho Tịch Thiên Dạ bất mãn.
Mà bọn nó căn bản không thiếu thốn năng lượng, bằng vào năng lượng tích lũy trong cơ thể thì đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười đã không thành vấn đề.
Cái bọn nó thiếu chỉ là một lòng tĩnh tâm tu luyện chứ không phải mỗi ngày đều nghĩ cách mưu lợi.
Tịch Thiên Dạ làm một căn nhà gỗ nhỏ trên bờ biển, ban ngày ra ngoài đi săn, tối thì trở về luyện chế Thần Nguyên Đan.
Cái gọi là Thần Nguyên Đan chính là luyện chế từ những năng lượng thần tính rút ra từ xương cốt quái vật mà thành.
Một viên Thần Nguyên Đan cần rất nhiều xương cốt quái vật, cũng không phải dễ dàng luyện thành mà cần trình tự rất phức tạp.
Nhưng nếu như luyện thành thì Thần Nguyên Đan lại có hiệu quả cường đại, nếu không Tịch Thiên Dạ cũng sẽ không phí tâm phí sức mà mỗi ngày đều ra ngoài săn.
Trang 430# 1