Chương 858: Đội Ngũ Quỷ Dị
Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng xuống, Huyền Thiên Ly Hỏa Lô bừng bừng thiêu đốt dần dần hòa tan chỗ xương cốt quái thú bên trong.
Cũng may là hắn có chí bảo như Huyền Thiên Ly Hỏa Lô thế này, nếu không dù biết năng lượng trên xương cốt của đám quái vật kia là bảo vật hi hữu cũng không thể nào một lần dung luyện nhiều thế được.
"Chủ nhân, xin hãy cho ta một viên Thần Nguyên Đan, ta cam đoan đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười."
Hổ Tam Âm tiến tới góp mặt, mặt dày vô sỉ yêu cầu.
Nó tự nhiên hiểu năng lượng tích súc trong người đã dư xài để đột phá đầu Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, nhưng hắn chính là không chuyên tâm đột phá, bởi vì chỉ cần hắn không đột phá liền có thể lấy cớ này không ngừng xin xỏ tài nguyên từ Tịch Thiên Dạ.
Bảo vật giống như Thần Nguyên Đan này dù cho bao nhiêu hắn cũng không chê.
Tịch Thiên Dạ lườm Hổ Tam Âm một cái không để ý đến âm thanh nịnh nọt của nó nữa, lấy ra một viên Thủy Thần Nguyên Đan từ trong ngực, sau khi phục dụng liền nhắm mắt ngồi xuống.
Hổ Tam Âm thấy vậy chỉ có thể xoay người ngồi xổm ở một nơi hẻo lánh tu luyện, xem ra muốn lừa gạt chủ nhân là không thể nào, chút tâm cơ ấy đã sớm bị Tịch Thiên Dạ nhìn thấu.
Bất đắc dĩ, Hổ Tam Âm chỉ có thể toàn lực đột phá tu vi, bằng không thì sợ là một chút tài nguyên nó cũng sẽ không được Tịch Thiên Dạ cấp cho.
Cái gọi là Minh Thần Nguyên Đan và Thủy Thần Nguyên Đan thật ra là Tịch Thiên Dạ ngăn cách hai loại năng lượng thần tính của hai vị Thần ra, nếu không hỗn hợp hai loại thần lực thuộc tính khác nhau thì căn bản không phải là đan dược tu luyện mà là độc dược chết người.
Màn đên buông xuống, một vòng thanh nguyệt chậm rãi bay lên chiếu sáng cả vùng biển.
Cái gì gọi là biển sinh trăng sáng chính là như thế.
Nếu như đứng ở bờ biển thì khung cảnh mỹ lệ rộng lớn vô hạn kia có thể khiến cho người ta không kiềm chế được mà say mê.
Bỗng nhiên từng âm thanh ô ô quỷ dị bỗng vang lên trên mặt biển yên tĩnh như là ức vạn vong linh cùng với quỷ khóc sói gào xen lẫn một chỗ, rơi vào tai người khác thì có thể khiến cho váng đầu hoa mắt, buồn nôn không thôi.
"Ừm?"
Tịch Thiên Dạ đang tu luyện trong nhà gỗ bỗng mở mắt ra, trong mắt như có một đạo thiểm điện chạy ngang.
Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương đang ngồi xổm ở một nơi hẻo lánh cũng thanh tỉnh, ánh mắt sáng ngời cảnh giác nhìn ra ngoài phòng.
Xuỵt!
Tịch Thiên Dạ làm một thủ thế im lặng, sau đó bước ra ngoài.
Ánh trăng thanh lãnh chiếu xuống sân, mượn nhờ vào ánh sáng đó có thể thấy được ẩn ẩn trên mặt biển đang có tầng tầng sóng lớn bốc lên mãnh liệt, vô số khô lâu quái vật đi ngang qua cách hòn đảo của bọn họ không xa, rất có trật tự tụ về chỗ sâu trong biển cả.
Mà trung tâm nơi mà đám khô lâu quái vật kia tụ lại có một chiếc xe kéo khổng lồ, nó như là một tòa cung điện bồng bềnh trên mặt biển to lớn hùng vĩ, tráng lệ cổ lão nhưng cũng quỷ dị.
Ở chỗ cao nhất trên chiếc xe có một màn sương ảo, loáng thoáng có thể thấy được một bóng người vô cùng uyển chuyển trong đó.
"Đó là gì.....một nữ nhân ư?"
Liệt Diễm Hùng Sư Vương lăng lăng nhìn về phía biển rộng, sao một nữ nhân lại xuất hiện ở đó được, không phải nói tất cả khô lâu quái vật sẽ công kích tất cả sinh linh có huyết nhục sao?
Nhưng bây giờ bọn chúng chẳng những không công kích nữ nhân kia mà như là từng ngồi sao vây quanh vây trăng vậy, như là thần dân bảo vệ nữ hoàng của mình.
Mà điều khiến Liệt Diễm Hùng Sư Vương không thể tưởng tượng nổi nhất chính là xung quanh cỗ xe kia có rất nhiều Thiên Vương khô lâu vây quanh, đếm sơ qua sợ là sẽ không dưới một trăm đầu, cảnh tượng như thế thật sự rung động lòng người.
"Thứ gì đó? Đấy chính là chủ nhân của Kỳ Hải, dẫn theo một đám khô lâu quái vật tuần biển sao?"
Ánh mắt của Hổ Tam Âm cổ quái.
Nghi thức thế này thế nào cũng thấy bất đồng so với bình thường a, hơn trăm Thiên Vương khô lâu cung cung kính kính đi xung quanh, sợ là bá chủ một phương hải vực cũng không uy phong vậy đi.
Mà nó cũng không nhìn lầm, nữ nhân kia đúng là không phải một khô lâu quái vật mà là một sinh linh có máu có thịt thật sự.
Tràng cảnh quỷ dị nhưu vậy đi ngang qua hòn đảo bọn họ ở, không chỉ mấy người Tịch Thiên Dạ bị kinh động mà cả mấy người Tô Hàm Hương và Tầm Tâm Duyệt tu luyện trong động phủ cũng bị kinh động đi ra.
Bọn họ nhao nhao bay về phía Tịch Thiên Dạ, ánh mắt nhìn về phía mặt biển, vô cùng chấn động.
"Tịch công tử, đó là gì?"
Tầm Tâm Duyệt có khẩn trương, hô hấp cũng không dám quá mạnh sợ sẽ bị nữ nhân trên mặt biển kia phát hiện.
Những vật kia quá là quỷ dị, nếu như phát hiện bọn họ tồn tại thì cũng không dám nói trước sẽ xảy ra việc gì.
Tịch Thiên Dạ lắc đầu bảo các nàng đừng nói chuyện, chỉ cần nhìn là đủ.
Tầm Tâm Duyệt thầm kinh hãi, cảnh tượng trên biển lúc này vô cùng dọa người, khô lâu sinh vật tùy hành theo sau sợ là phải vượt quá ức vạn.
Ngao ô ~
Bỗng một âm thanh thê thảm vang lên kịch liệt, phá vỡ màn đêm yên tĩnh, sóng âm chấn động mặt biển như là lôi âm cuồn cuồn.
"A! Đó là Nguyên Long Huyền Linh Quy! Là nó!"
Tầm Tâm Duyệt bỗng nhiên che miệng, suýt chút nữa thét lên thành tiếng.
Ở phía sau đội ngũ kia có một thân ảnh to lớn điên cuồng giãy giụa trên mặt biển, thân ảnh đó dù chỉ hơi chao đảo cũng có thể gây nên sóng biển cao ngàn trượng, không phải Nguyên Long Huyền Linh Quy thì là gì nữa?"
Chỉ là lúc này Nguyên Long Huyền Linh Quy thê thảm vô cùng, tứ chi và đầu rồng đều bị xiềng xích to lớn xuyên thủng khóa lại, trên người nó cũng dày đặc vét thương lít nha lít nhít, không có một chỗ da thịt lành lặn nào, nếu không phải sinh cơ của Nguyên Long Huyền Linh Quy tràn đầy thì đổi thành những sinh linh khác sợ là đã sớm chết.
Tô Hàm Hương và Tầm Tâm Duyệt hơi khó tin, Nguyên Long Huyền Linh Quy đã từng mạnh mẽ như thế mà lúc nào cũng bị người cầm tù kéo ở phía sau cỗ xe kia như kéo một con chó chết.
"Các ngươi nhìn kĩ trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy mà xem."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Nhưng người khác nghe vậy liền vội vàng nhìn về phía trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy, bất quá vì khoảng cách quá xa, mà còn là ban đêm mà bọn họ lại không dám phát tán ra thánh niệm, chỉ có thể nhìn bằng mắt thường nên có chút không rõ.
Tịch Thiên Dạ thấy thế liền vung tay lên, trước mặt liền xuất hiện một cái kính tròn, cảnh xuất hiện trên gương chính là tràng cảnh trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy lúc này.
Ở trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy là tất nhiều nhân tộc bị bắt giữ.
Những nhân tộc này cũng đều bị xích sắt đâm xuyên qua chân tay máu me đầm đìa, vết thương chồng chất chật vật quỳ trên mặt đất, ai ai cũng là thoi thóp.
Chỉ sợ phải đến năm – sáu người bị cầm tù.
"Nhân tộc! Bọn họ đều là nhân tộc trên chiến hạm kia!"
Con ngươi của Tô Hàm Hương thít chặt lại, nàng nhìn cái liền nhân ra đó là những nhân loại bình thường trên chiếc Thiên Vương chiến Hạm kia, lực lượng của bọn hắn có hạn nên một khi rơi vào Kỳ Hải thì tất nhiên sẽ vô cùng hung hiểm.
Sắc mặt Tầm Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên tái nhợt, từ những người đang bị cầm tù trên lưng Nguyên Yểm Huyền Linh Quy mà nói thì sợ là ít nhất nửa người trên Thiên Vương chiến hạm đã rơi vào trong tay nữ nhân thần bí kia.
Trang 430# 2