Chương 860: Bán Hung Địa
Dựa theo suy đoán của hắn thì những người của Hồng Bảo thương hội kia vẫn sẽ đang ở trên hòn đảo đó.
Dù sao trong Kỳ Hải nguy hiểm như vậy thì bọn hắn không có năng lực để xông ra.
"Tốt! Tìm bọn hắn để báo thù!"
Liệt Diễm Hùng Sư Vương rống to một tiếng, bộ lông màu vàng óng ánh phấp phới đón gió, hăng hái vô cùng.
Một tháng này nó đã thành công đột phá đại Minh Hoàng Thi Văn thứ mười, lấy chiến lực của nó bây giờ thì căn bản không chênh lệch với những cao thủ Thiên Vương gì gì kia, thậm chí còn mạnh hơn.
"Cạc cạc, Hổ gia đã sớm nhìn đám rùa non kia không vừa mắt, lần này nhất định phải khiến bọn chúng chết không có chỗ chôn."
Hổ Tam Âm cười lạnh một cách quái dị, những thua thiệt đã từng nếm qua này nó nhất định phải cẩn thận đòi lại toàn bộ.
Tô Hàm Hương và Tầm Tâm Duyệt cũng đều xoa xoa nắm đấm vung đao cười lạnh, trong đôi mắt có chiến ý nồng đậm.
Dưới sự bồi dưỡng của Tịch Thiên Dạ thì tu vi các nàng đều đã tiến một bước lớn, mặc dù còn không có đột phá Thiên Vương chân chính nhưng cũng đã ngộ ra được Thiên Thế lực lượng, bằng vào thiên vương binh thì tranh tài với những cao thủ Thiên Vương kia đã không thành vấn đề.
"Lên đường thôi!"
Tịch Thiên Dạ ngoắc tay, Huyền Thiên Ly Hỏa Lô phóng lên trời, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhảy vào trong bay về phía sâu trong biển cả.
Đó gọi là trước khác nay khác, bọn hắn đã không còn e ngại khô lâu quái vật nữa, ngược lại còn coi là con mồi với tài nguyên.
Bởi dù là Thiên Vương khô lâu quái vật xuất hiện thì cũng sẽ bọn họ nhanh chóng xử lý, chỉ cần không gặp phải nữ nhân thần bí đêm hôm đó thì bọn họ căn bản không có gì đáng lo.
Huyền Thiên Ly Hỏa Lô hóa thành một đoàn lưu quang, chớp mắt bay trăm dặm, chỉ trong chốc lát thôi mà một hòn đảo khổng lồ đã xuất hiện trước mặt bọn họ, đó chính là hòn đảo lớn vạn dặm mà bọn họ bước vào khi lần đầu đặt chân tới Kỳ Hải.
"Trần Nhất An, các ngươi có thu hoạch gì không?"
Trên hòn đảo, năm người của Hồng Bảo thương hội tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt đều không dễ nhìn.
"Không thu hoạch nào hết."
"Chúng ta cũng không có."
"Toàn bộ thế giới này đều là quái vật, căn bản là nửa bước khó đi, lần trước vừa ra cửa đã vô tình gặp phải một đầu Thiên Vương khô lâu quái vật, thiếu chút nữa bị nó dây dưa kéo lại."
Năm tên cao thủ Thiên Vương cảnh của Hồng Bảo thương hội nghe vậy đều lắc đầu, thu hoạch? ở trong Kỳ Hải quỷ dị thế này thì có thể có thu hoạch gì chứ?
"Chẳng lẽ một con đường để xông ra cũng không tìm được sao?"
Sắc mặt của Cao Binh Hùng vô cùng khó coi.
"Không có đường ra."
Dương Thiến Băng lắc đầu, nàng chủ yếu phụ trách dò đường nhưng sau khi dò xét cẩn thận một phen thì lại phát hiện cả tòa Kỳ Hải này đều là trạng thái phong bế, căn bản không có đường ra ngoài.
"Chúng ta sẽ không bị vây ở đây mấy trăm năm chứ!"
Liêm Văn Long trầm mặt lại.
Hắn từng nghe qua một chút kỳ địa hung hiểm khó lường, một khi bước vào thì sẽ bị nhốt mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm, những tu sĩ có tuổi thọ không đủ sẽ bị vây đến chết.
Những người khác đều không nói gì, hiển nhiên đang lo tình huống như vậy sẽ phát sinh.
"Lấy nhiều năm kinh nghiệm về hàng hải của lão phu thì Kỳ Hải này có thể xưng là bán hung địa, chư vị cũng đừng có chủ quan."
Sắc mặt Cao Binh Hùng ngưng trọng, kinh nghiệm hàng hải của hắn phong phú nhất, tuổi tác cũng là lớn nhất, đã từng không chỉ một lần tiến về kỳ địa, nhưng mà vận khí không tệ đều là sống sốt trở về.
"Cái gì! Bán hung địa!"
Mấy người khác cũng giật mình, toàn bộ lạnh hết cả sống lưng, không nghĩ tới Cao Binh Hùng sẽ phán đoán cao như vậy.
Kỳ địa trên thế gian này căn cứ theo mức độ nguy hiểm mà được chia làm rất nhiều cấp bậc.
Đại khái sẽ chia làm cát địa và hung địa.
Mà cát địa và hung địa sẽ được chia từ ít nguy hiểm nhất đến nguy hiểm nhất như sau.
Đại cát địa – cát địa – bán cát địa – tiểu cát địa – tiểu hung địa – bán hung địa – hung địa – đại hung địa.
Nếu là đại cát địa thì có thể nói là cơ hồ không có nguy hiểm gì quá lớn, mà bên trong còn có vô tận cơ duyên cùng kỳ ngộ, đây chính là thánh địa mà tất cả sinh linh trong thiện hạ đều nhắm tới.
Nghe nói Tinh Linh tộc trong truyền thuyết nắm giữ một tòa đại cát địa, không ngừng có cao thủ tuyệt thế được bồi dưỡng ra từ trong đại cát địa đó, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Tinh Linh tộc cường đại như vậy.
Tiếp theo chính là cát địa, bán cát địa và tiểu cát địa đều là những kỳ địa không tệ, nguy hiểm không nhiều mà cơ duyên tạo hóa vô số.
Nhưng nếu là tiểu hung địa, bán hung địa hay thậm chí là hung địa vậy liềm nguy hiểm rồi, rất khó có người có thể sống sót đi ra ngoài, đại hung địa đáng sợ nhất trong truyền thuyết kia cơ hồ là hữu tử vô sinh, có thể được xưng là là diệt tuyệt địa.
"Bán hung địa.....vận khí của chúng ta thật là....!"
Dương Thiến Băng thiếu chút nữa bị chọc giận mà cười phá lên, nàng bất quá chỉ là đi chữa thương cho Liên Văn Long mà thôi, thế mà lại bị cuốn vào hoàn cảnh hung hiểm thế này.
Trước khi bọn hắn không phải là không có vô ý xâm nhập một chút kỳ địa nhưng có nguy hiểm nhất cũng chỉ là tiểu hung địa mà thôi, phần lớn thì vận khí đều không kém, thường thường xâm nhập vào tiểu cát địa, thậm chí là bán cát địa.
Cảm xúc của mọi người không quá ổn định, dù sao có thể tu thành Thiên Vương cảnh đã không dễ, trải qua quá nhiều cực khổ và kiếp nạn, khi mà đứng ở vị trí cao cao tại thượng như bọn họ thì còn tiếc mệnh hơn người bình thường.
"Việc đã tới nước này thì phó thác cho trời đi."
Trần Nhất An than nhẹ một tiếng.
Những người khác cũng gật đầu, bây giờ không phải lúc chỉ trích lẫn nhau hay nói những điều vô dụng kia, chỉ có đồng tâm hiệp lực thì mới có chút hi vọng sống.
"Ồ! Trên trời có ánh lửa đang nhấp nháy kìa."
Liêm Văn Long bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa trên bầu trời, phát hiện từ phía xa đang có một ánh lửa chạy thẳng một đường về phía bọn hắn.
Những người khác nghe vậy cũng vội nhìn lại, quả nhiên có một đoàn lửa bay nhanh như chớp, chỉ trong chốc lát đã vượt qua biển cả, càng ngày càng gần hòn đảo của bọn hắn.
"Tịch Thiên Dạ! Bọn hắn dám trở lại."
Cao Binh Hùng hơi híp mắt, thị lực của Thiên Vương rất mạnh, nếu như không có vật gì cản trở thì mắt của bọn hắn có thể nhìn xa hơn cả thánh niệm.
"Ha ha, thật đúng là muốn chết mà, thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa xông tới."
Liêm Văn Long là người cao hứng nhất, lần trước để mấy người Tịch Thiên Dạ đào tẩu đã khiến hắn phiền muộn không biết bao lâu, mỗi ngày hắn đều mơ thấy cảnh đoạt được chí bảo luyện lô từ tay Tịch Thiên Dạ. Hiện tại......chí bảo luyện lô của hắn đã về rồi.
"Bắt bọn hắn lại, lần này nhất quyết không thể bọn hắn chạy trốn."
Ánh mắt của Liêm Văn Long hung ác.
"Không tệ, lần này nhất định sẽ không để bọn chúng chạy thoát đâu."
Những người khác cũng gật đầu.
"Ngu ngốc, mục tiêu lần này của Tịch Thiên Dạ hiển nhiên chính là chúng ta, hắn dám làm vậy thì tất nhiên có chỗ ỷ vào, cẩn thận lật thuyền trong mương đấy."
Cao Binh Hùng lạnh lùng nói.
Tịch Thiên Dạ dẫn theo một đám sâu kiến có tu vi thấp lẹt đẹt chạy đến tìm bọn hắn ư? Hắn luôn cảm thấy có gì không thích hợp.
Dê vào miệng cọp ư?
Người thông minh như Tịch Thiên Dạ sao lại làm việc thế được.
"Mặc kệ hắn có âm mưu gì, năm cao thủ Thiên Vương chúng ta ở đây thì hắn sao lật trời được."
Liêm Văn Long tràn đầy tự tin trong lòng nói ra, hiện tại thương thế của hắn đã khỏi hẳn, bốn người khác cũng là trạng thái toàn thịnh, sao lại sợ một người như Tịch Thiên Dạ.
Báo thù chính là tìm chết a!
Trang 431# 2