Chương 859: Trở Về Báo Thù
Lúc ấy sương mù bao trùm phương viên vạn dặm, không có bất cứ sinh linh nào trên mặt sông có thể thoát được, những nhân loại trên Thiên Vương chiếm hạm kia tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Chỉ là rơi xuống kỳ hải khủng bố như vậy thì sợ là rất ít người có thể sống sót.
"Kỳ địa quả nhiên hung hiểm vô cùng, sơ sẩy một tí là chết không có chỗ chôn."
Điền Bộ Nguyên khẽ thở dài.
Kỳ địa vẫn luôn được truyền rằng đáng sợ cỡ nào trên giang hồ, nhưng không có tự mình trải qua thì sợ rằng rất khó cảm nhận được tư vị trong đó.
Dù là bọn họ hiện tại an toàn nhưng đến cuối có thể sống sót đi ra không lại là một ẩn số khác.
Sóng biển chầm chậm mang theo từng tia hàn khí âm lãnh giữa thiên địa.
Ồ!
Trên cỗ xe phượng vô cùng cao quý kia, nữ nhân thần khí bỗng cau đuôi lông mày lại vung tay lên vén màn ra.
Ngay sau đó, một đường cong lả lướt dụ hoặc uyển chuyển vô cùng xuất hiện ở trên không.
Nhưng khô lâu quái vật vây quanh xe phượng khi thấy nàng đều vô cùng hoảng sợ vội vàng quỳ rạp xuống đất, kể cả những Thiên Vương khô lâu cũng vậy, liếc mắt phải đến ức vạn khô lâu đồng thời quỳ xuống.
Sắc mặt của nữ nhân thần bí kia lạnh lùng không biểu tình, chỗ mi tâm có một đạo huyết hồng ấn ký vô cùng quỷ dị phát ra khí tức kỳ quái khó hiểu, đôi khi như là U Thần địa ngục lâm thế, khi thì lại như mẫu thân của biển cả ôn nhuận bao la, trăm sông để về biển.
Ô ô!
Tất cả khô lâu quái vật đều phát ra tiếng ô ô, ẩn chứa nồng đậm sự sợ hãi và ngoan ngoãn.
Nữ nhân thần bí kia lại không để ý đến ức vạn khô lâu quái vật chú nào, cau mày nhìn về phía hải đảo mà Tịch Thiên Dạ đang ở, tựa hồ phát hiện gì đó.
"Không tốt, bị phát hiện!"
Tô Hàm Hương căng thẳng trong lòng, suýt nữa hô lên thành tiếng.
Sắc mặt những người khác cũng trắng bệch, khẩn trương đến mức mà lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi.
"Khả năng cảm ứng thật là nhạy cảm."
Tịch Thiên Dạ khẽ nhíu mày, hắn cũng không ngờ sẽ bị phát hiện.
Đương nhiên hắn đã tự mình bày ra trận pháp che giấu trên căn nhà gỗ, bình thường sẽ rất khó bị phát hiện, hẳn là do vừa nãy hắn thi triển bí thuật nhìn trộm tràng cảnh nhân loại trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy mới bị nữ nhân đó phát hiện.
"Không cần sợ, nàng chưa chắc có thể thật sự phát hiện ra chúng ta."
Tịch Thiên Dạ an ủi.
Hắn vung tay lên hủy bỏ pháp thuật thăm dò sau đó cả người phóng ra một cỗ khí tức mông lung như có như không bao phủ tất cả mọi người lại.
Trên mặt biển, nữ nhân thần bí kia nhìn chằm chằm hải đảo từ từ lướt sóng đến.
Chỉ chốc lát sau, nàng liền xuất hiện trên hải đảo, một cỗ lực lượng kinh người phóng ra từ trên người nàng, quét sạch cả hòn đảo nhỏ.
"Lực lượng linh hồn thật là kinh người."
Hổ Tam Âm thầm kinh hãi, phương viên hòn đảo hơn hai ngàn dặm thế mà bị lực lượng linh hồn của nữ nhân kia bao trùm toàn bộ, đổi thành hắn thì ở trong Kỳ Hải cũng chỉ có thể bao trùm trăm dặm mà thôi, dù là Tịch Thiên Dạ nếu như phóng xuất ra tất cả lực lượng linh hồn sợ là nhiều nhất sẽ không quá ba trăm dặm.
Cỗ lực lượng linh hồn mà nữ nhân thần bí kia phóng xuất ra rất đặc thù, khiến cho năng lượng thần tính giữa thiên địa sôi trào lên nhao nhao hướng về phía nàng vô cùng thân mật tựa như nàng chính là chủ nhân giữa toàn bộ thiên địa.
"Là nàng!"
Tịch Thiên Dạ khẽ cau mày, hắn nhận biết nữ nhân thần bí kia!
Chỉ là hắn cũng không ngờ ở đây sẽ gặp lại nàng, mà không chỉ là địa phương không phải bình thường mà ở khí tức cũng không bình thường chút nào, chỉ thân quen được bên ngoài.
Người hắn đang nói không phải ai khác mà chính là vị hôn thê tiện nghi của Nhiếp Nhân Hùng, đệ nhất công chúa của Hải tộc trong Thiên Cơ thánh thành – Thải Lân công chúa.
Thải Lân là đệ nhất công chúa của Hải tộc dĩ nhiên sẽ có danh ngạch đi tới Chân Mộc Linh Thổ, chỉ là sao nàng lại xuất hiện ở Kỳ Lý Hải sợ là sẽ có một cố sự khác.
Tịch Thiên Dạ không có ra ngoài nhận nhau với nàng mà càng ẩn tàng sâu hơn, Thải Lân công chúa lúc này chưa hẳn là Thải Lân công chúa trước kia, cụ thể chuyện gì đã phát sinh thì sợ là hắn phải suy nghĩ kĩ hơn.
Thải Lân công chúa thần bí tìm tòi hồi lâu trên hải đảo cũng không phát hiện dấu vết gì mới dời ánh mắt nghi ngờ quay trở về rồi mang theo đội ngũ vô cùng to lớn chậm rãi biến mất trên mặt biển.
"Hô! Làm ta sợ muốn chết, thiếu chút nữa đã bị phát hiện rồi."
Tô Hàm Hương không ngừng thở, vừa rồi trái tim nàng thật sự là thiếu chút nữa đã nhảy ra khỏi lồng ngực.
Dù thế nào cũng thấy nữ nhân quỷ dị kia không phải thiện nam tín nữ gì, nếu như bị phát hiện sợ là sinh tử khó nói.
"Mẹ nó! Hổ gia cũng không chịu được cảnh bị hù như thế!"
Hổ Tam Âm cũng nhẹ nhàng thở ra, trong lòng tràn đây uất ức, từ khi thoát ra khỏi phong ấn hắn chưa từng được sống tiêu sái lần nào, mỗi ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí như giẫm trên băng mỏng.
"Tịch công tử, nữ nhân thần bí kia có vẻ muốn vơ vét những nhân loại xâm nhập Kỳ Lý Hải ngoài ý muốn như chúng ta."
Tô Hàm Hương nhíu mày nói.
Nàng vô cùng thông minh, từ cảnh Nguyên Long Huyền Linh Quy và những nhân loại bị bắt lại trên lưng nó thì nữ nhân kia hiển nhiên đang lùng sục khắp nơi, nếu không trong thời gian ngắn sẽ không thể bắt nhiều người thế được.
"Không tệ, phàm là sinh linh có huyết nhục xuất hiện ở Kỳ Hải đều sẽ là đối tượng của nàng."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Vậy chúng ta......chẳng phải gặp nguy hiểm sao?"
Điền Bộ Nguyên nhịn không được nói ra, bọn họ có mạnh hơn nữa thì cũng không thể đấu lại tất cả khô lâu quái vật trong Kỳ Hải được, mà nữ nhân thần bí kia.........nhìn qua thôi cũng đã vô cùng kinh khủng rồi.
"Không cần lo, các ngươi tiếp tục tu luyện đi, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì, còn những chuyện khác nghe ta an bài là được."
Tịch Thiên Dạ nhẹ nhàng an ủi.
Nghe vậy, những người khác cũng không nói thêm gì mà trở về động phủ của mình, nắm chặt thời gian tu luyện.
Nguy cơ trong Kỳ Hải trùng trùng, thực lực mạnh hơn một phần thì khả năng sống sót càng lớn một phần. Dưới áp lực cực lớn trước mắt thì không ai sẽ lười biếng, cả đám đều phát huy tiềm năng đến cực hạn.
Tịch Thiên Dạ nhìn qua bóng lưng của bọn họ, khẽ gật đầu.
Bọn họ đã tu luyện trên đảo được nửa tháng, mỗi người đều có thu hoạch tương đối khá.
Nhất là Tô Hàm Hương và Tầm Tâm Duyệt, được Tịch Thiên Dạ cung cấp cho Thủy Thần Nguyên Đan tẩm bổ nên đã bước vào Chuẩn Thiên Vương.
Một khi bước vào Chuẩn Thiên Vương thì nói rõ tương lai bọn họ có hi vọng trở thành Thiên Vương chân chính, có thể xưng phàm thánh khác biệt.
Về phần Điền Bộ Nguyên thì không cách nào đột phá, dù sao từ Chuẩn Thiên Vương muốn đột phá đến Thiên Vương có quá nhiều trắc trở và quan ải, không phải có thể đơn giản vượt qua.
Bất quá tiến bộ của Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương rất lớn, bởi vì tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi Thuật nên cơ hồ không có bình cảnh gì, tin rằng mười ngày nửa tháng nữa sẽ đều đột phá đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ mười.
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt lại là nửa tháng, Tịch Thiên Dạ đi ra từ trong nhà gỗ đi về phía biển cả rồi vung tay đốt nhà gỗ thành tro bụi, hiển nhiên không có ý định sẽ trở về.
"Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi về đâu?"
Liệt Diễm Hùng Sư Vương hỏi.
"Đương nhiên là tìm những người của Hồng Bảo thương hội kia báo thù đã rồi nói tiếp."
Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói.
Tịch Thiên Dạ hắn không đi trêu chọc người khác thì thôi, thế mà có người dám trêu vào hắn.
Trang 431# 1