Chương 866: Thuỷ Cự Nhân
Tên Tất Khánh này vẫn luôn trung thành với Yên Nhạc hoàng tộc, bởi vì đã từng nhận được đại ân của Yên Nhạc hoàng đế cho nên có thể nói là trung thành tuyệt đối, dù cho Yên Nhạc hoàng tộc có rơi vào hoàn cảnh này cũng không giống những người khác tan đàn xẻ nghé như vậy, vẫn âm thầm vào sinh ra tử vì Yên Nhạc bộ lạc.
Trước đây không lâu, Yên Nhạc bộ lạc Khang vương Tô Hoành Nghiệp xuất thế, dẫn đầu tập họp lại các bộ hạ cũ còn sót lại các nơi của Yên Nhạc bộ lạc toàn lực phản kháng xâm lấn của Trụ Sơn bộ lạc.
Tất Khánh thấy cảnh này thuận thế cũng gia nhập trong đại quân kháng địch của Khang vương Tô Hoành Nghiệp.
"Tình hình Yên Nhạc hoàng tộc và Thu Cách Nhã đại bình nguyên, đại khái là như vậy..."
Tất Khánh chậm rãi nói ra.
"Thì ra là thế."
Tô Hàm Hương mặt trầm như nước.
Qua miệng Tất Khánh, nàng cũng biết một chút tình trạng trước mắt của Yên Nhạc hoàng tộc cùng Thu Cách Nhã đại bình nguyên.
Đa số thành viên chính thống của hoàng tộc đều bị Trụ Sơn bộ lạc bắt được, bao gồm phụ hoàng nàng cùng hoàng gia gia, cùng tất cả huynh đệ tỷ muội khác.
Bất quá cũng không phải hết thảy hoàng tộc chính thống đều bị bắt, cũng có một số thành viên hoàng tộc chính thống bởi vì lúc ấy không có ở Yên Nhạc hoàng tộc nên may mắn trốn được.
Chỉ là vào bây giờ thì những thành viên hoàng tộc kia, phần lớn đều núp trong bóng tối không dám hiện thân, chỉ có một số rất nhỏ đứng ra phản kháng xâm lấn của Trụ Sơn bộ lạc.
Tam thúc Khang vương nàng là một trong những hoàng tộc đứng ra làm gương thu phục quân đội chống lại cường địch.
Còn tình trạng của Thu Cách Nhã đại bình nguyên cũng khá hỗn loạn, Trụ Sơn bộ lạc đánh chiếm Yên Nhạc hoàng đô nhưng cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn thống nhất hoàn toàn Thu Cách Nhã đại bình nguyên khổng lồ.
Bởi vậy, Thu Cách Nhã đại bình nguyên đang gặp phải một đợt thanh tẩy, mỗi ngày đều chém giết tanh mùi máu tranh đấu không ngừng, gia tộc to nhỏ đều chạy đến tranh quyền đoạt thế.
Cái gọi là loạn thế xuất anh hùng, đồng thời loạn thế cũng ra cường hào, trong khoảng thời gian ngắn đã xông ra mấy thế lực cường đại, thậm chí so với quân phản kháng của Yên Nhạc bộ lạc mạnh hơn.
"Thu Cách Nhã đại bình nguyên đã hỗn loạn như thế rồi hả?"
Tô Hàm Hương lo lắng nói.
"Sợ là so với lời thuộc hạ nói hỗn loạn hơn."
Tất Khánh khẽ thở dài.
"Khó trách trên thuyền nhiều thương nhân như vậy đi tới Thu Cách Nhã khởi chiến tranh tài, thậm chí nghe nói có không ít người là buôn nô lệ chuyên môn đi tới Thu Cách Nhã đại bình nguyên thu mua tù binh và nữ nô."
Trong mắt Tần Tâm Duyệt tràn đầy nộ khí, loạn như thế không biết sẽ có bao nhiêu dân chúng Yên Nhạc sẽ gặp nạn.
"Công chúa điện hạ, người nếu trở về Thu Cách Nhã đại bình nguyên, dựa vào uy danh của người chắc chắn có thể tập họp càng nhiều lực lượng."
Tất Khánh nói.
Tô Hàm Hương lo lắng, nghe vậy chỉ khẽ ừ.
Tịch Thiên Dạ thấy hai người kiếm khách một tay chính là người của Yên Nhạc bộ lạc cũng không có làm khó bọn hắn mà cho phép bọn hắn ở trên đảo hoạt động.
Sau đó, Tịch Thiên Dạ dò xét một vòng ở trên đảo, không phát hiện nguy hiểm gì khác liền bố trí trận pháp ẩn náu, chuẩn bị bố trí ổn thỏa chổ trú tạm thời.
So sánh hòn đảo này và hòn đảo lúc trước bọn họ nghỉ lại thì diện tích lớn hơn nhiều lần, hơn nữa tài nguyên phong phú, thế mà có thể tìm ra không ít thánh dược trân quý thậm chí tìm ra Thiên Vương dược.
Nhưng ở trên đảo mọc ra thánh dược và Thiên Vương dược, cơ bản ẩn chứa hai loại thuộc tính, một loại là thuộc tính u minh, một loại khác là thuộc tính Thủy.
Hơn nữa đa số thuộc tính thánh dược đều không chỉ một, mà là hai loại thuộc tính kết hợp kỳ quái lẫn lộn với nhau.
Dưới tình huống này hòn đảo thánh dược cơ bản không thể để tu sĩ bình thường dùng sẽ không phải thánh dược mà là độc dược.
Bất quá trong mắt Tịch Thiên Dạ không tồn tại loại vấn đề này, năng lượng thần tính của hai loại thuộc tính Tịch Thiên Dạ đều có thể thôn tính, hơn nữa cho vào trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô của Tịch Thiên Dạ là có thể trực tiếp tách ra cho nhóm Tô Hàm Hương sử dụng cũng không có vấn đề.
"Năm người Hồng Bảo thương hội quả nhiên thu thập không ít thánh dược quý hiếm ở trên đảo. " Tịch Thiên Dạ nhìn dược liệu xếp thành ngọn núi nhỏ ở trướt mặt, khẽ mỉm cười nói.
Người Hồng Bảo thương hội ở trên đảo sống hơn một tháng, sau khi phát hiện loại thánh dược này tất nhiên sẽ vơ vét trắng trợn, dù cho đa số bọn hắn không thể sử dụng nhưng nếu mang ra ngoài, nói không chừng có Luyện dược sư có thể luyện chế thành đan.
"Khá lắm, Thiên Vương dược có mười ba cây, đảo này thật giàu có. Hòn đảo kia chúng ta tìm cũng không ra vài cọng thánh dược chớ nói chi là Thiên Vương dược."
Hổ Tam Âm thán phục nói.
"Bên trong Kỳ hải trăm ngàn năm đều không có người ngoài vào, hơn nữa không có sinh linh máu thịt chân chính, thuộc trạng thái hoang dã nguyên thủy nên xuất hiện tình trạng như thế cũng bình thường."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Những thánh dược kia sinh trưởng ở trên đảo từ xưa tới nay chưa từng có ai hái, tự nhiên sẽ càng ngày càng nhiều.
"Mười ba cây Thiên Vương dược không có một gốc thuộc tính thuần túy Thiên Vương thánh dược, xác suất quá thấp. Bất quá người có thể tách thuộc tính Thiên Vương dược ra, ngược lại cũng không có ảnh hưởng gì."
Hổ Tam Âm cười không ngừng, có Thiên Vương dược nhiều như vậy mà lại vừa vặn đều là u minh thuộc tính cùng Thủy thuộc tính mà Tịch Thiên Dạ tu luyện, tu vi của hắn e là tăng nhanh như gió.
"Ta sẽ bế quan mười ngày ở trên đảo, ngươi và Liệt Diễm Hùng Sư Vương không cần bế quan, hãy ra ngoài tìm kiếm tọa độ không gian đi, nhanh chóng rời nơi này đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Có Thiên Vương thánh dược nhiều như vậy,Tịch Thiên Dạ định ở trên đảo đột phá "Thủy Linh kinh"thành Thiên Vương cảnh.
Thế là sau một quãng thời gian, ngoại trừ Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương, tất cả mọi người trên hòn đảo đều bế quan tu luyện.
Còn Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương thì theo mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ đi đến các nơi của kỳ hải tìm kiếm tọa độ không gian để rời khỏi nơi này.
Tu vi của hai người đều vừa mới đột phá, trong thời gian ngắn rất khó nâng cao, hơn nữa tu vi của bọn hắn lưu lạc bên trong kỳ hải thì xác suất xuất hiện nguy hiểm không lớn, thích hợp nhất ra ngoài tìm đường.
Ngày thứ chín, Tịch Thiên Dạ từ trong đầm nước bay lên, cả người trang nghiêm như là Phật Đà nổi trên mặt nước.
Từng luồng khí trong veo quay quanh người Tịch Thiên Dạ khuếch tán khắp nơi.
Trong chốc lát, toàn bộ hòn đảo cùng với phạm vi trời đất năm trăm dặm của hòn đảo thủy nguyên lực đều trong nháy mắt sôi trào lên.
Tịch Thiên Dạ hóa thành một chùm ánh sáng màu lam phóng lên tận trời, lắc một cái liền xuất hiện trên mặt biển.
Sau một khắc, một màn xuất hiện kinh người.
Nước biển vô cùng vô tận phóng lên tận trời, điên cuồng dâng tới Tịch Thiên Dạ, hắn như hóa thành một hắc động không ngừng thôn tính nước biển, bọt nước cuồn cuộn như sấm tựa hồ không có đáy.
Hơn nữa thân thể Tịch Thiên Dạ cũng đang chậm rãi rỗng hóa, tựa hồ hóa thành nước biển, cùng toàn bộ nước biển hòa làm một thể.
"Đó là cái gì?"
Người trên đảo phát hiện trên mặt biển biến động bất thường, toàn bộ bị kinh động đi ra dồn dập nhìn về phía mặt biển, trong mắt đầy kinh hãi.
"Cự nhân! Thủy cự nhân cao mấy vạn trượng!"
Tần Tâm Duyệt trợn mắt há mồm, một màn trước mắt chấn động tâm can quá mức.
Chỉ thấy một cự nhân hoàn toàn là nước biển ngưng tụ mà thành đứng thẳng trên mặt biển, cự nhân kia cao mấy vạn trượng, cơ hồ đụng nát tầng mây trên bầu trời, nước biển vô tận phảng phất rót vào chín tầng trời cao.
"Tịch công tử, đó là Tịch công tử."
Tô Hàm Hương che miệng nói.
Theo đường nét bộ mặt Thủy cự nhân đó có thể thấy được, Thủy cự nhân kinh khủng kia có tướng mạo giống Tịch Thiên Dạ như đúc.
Trang 434# 2