Chương 872: Thức Thể Chi Chiến
Chỉ thấy Hàn Phách Cực Quang Tráo hóa thành một đoàn lưu quang, hung hăng đánh tới Khô Vinh pháp trượng.
Lần này Hàn Phách Cực Quang Tráo không phóng xuất ra bất kì hàn khí gì, tất cả năng lượng đều ngưng tụ thành một đoàn đánh về phía Khô Vinh tà trượng.
"Ngươi làm gì vậy?"
Sắc mặt Thải Lân công chúa kịch biến, nàng không ngờ Tịch Thiên Dạ lại công kích Khô Vinh tà trượng. Hơn nữa lại không có bất kì dấu hiệu nào khiến nàng không kịp phản ứng.
Ý thức khống chế Thải Lân công chúa chỉ là một đoàn sơ giai ý thức thể, căn bản không có tư duy cùng ý thức thể nhân loại phức tạp như vậy.
Trong lúc Thải Lân công chúa truyền thâu lực lượng từ Khô Vinh tà trượng cũng đồng nghĩa với việc nó sẽ hoàn toàn bại lộ trước mặt Tịch Thiên Dạ.
Ầm ầm!
Va chạm kinh thiên động địa, một vòng sáng hàn băng đến cực hạn bao phủ ra từ trong trung tâm vụ nổ, bao trùm toàn bộ ngọn núi.
Hổ Tam Âm cùng Liệt Diễm Hùng Sư Vương đều bị hàn quang hất bay ra ngoài.
"Nhân loại đáng ghét, các ngươi đều phải chết."
Khô Vinh pháo trượng rung động kịch liệt, một cỗ khói đen mù mịt từ trong tà trượng phóng ra, sau đó hóa thành một đầu lâu vô cùng dữ tợn.
Hai mắt đầu lâu kia như hai tòa huyết hải vô cùng băng lãnh nhìn tất cả mọi người. Toàn bộ Kỳ Hải vì sự xuất hiện của nó liền bỗng nhiên nổi lên sóng to gió lớn, tựa hồ lực lượng của cả Hải Dương đều bị nó điều động.
"Đó là vật gì?"
Tô Hàm Hương lên tiếng kinh hô, trong mắt đầy sự sợ hãi. Bị đầu lâu kia nhìn trúng khiến nàng cảm giác mình giống như bị thần linh nhìn chằm chằm, toàn thân nhũn ra không còn bất kì khí lực gì.
"Thượng cổ Tà Linh! Vật kia chắc chắn là thượng cổ Tà Linh trong truyền thuyết, trời ạ….! Bên trong Kỳ Hải vì sao lại có Tà Linh khủng bố như vậy, chỉ có đại hung kỳ địa mới có thể xuất hiện thượng cổ Tà Linh chứ!"
Thân thể Tất Khánh run rẩy kịch liệt, vô cùng hoảng hốt nhìn đầu lâu.
Cổ lão, tà ác, không thể kháng cự…..không phải thượng cổ Tà Linh trong truyền thuyết thì là cái gì!
"Không ổn rồi! Tịch Thiên Dạ, ngươi đang đùa với lửa, nếu ngươi kích phát nó ra thì toàn bộ chúng ta đều phải chết, không còn bất kỳ đường sống nào."
Sắc mặt Hổ Tam Âm âm trầm tới cực điểm, hắn không hiểu rõ hành vi của Tịch Thiên Dạ.
Nếu chỉ là một Thải Lân công chúa thì có lẽ bọn hắn còn có cơ hội sống. Nhưng nếu ý thức bên trong Khô Vinh pháp trượng bị kích phát ra thì bọn hắn chỉ có đường chết.
Vù vù!
Tà phong kịch liệt cuốn lên giữa thiên địa, như thể vì Tà Linh xuất hiện mà toàn bộ thương khung đều đang run rẩy.
Vô tận khô lâu quái vật chui ra từ trong mặt biển không ngừng hướng hướng về đầu lâu Tà Linh mà dập đầu, thanh âm vang vọng toàn bộ thiên địa.
"Quấy nhiễu bản thần ngủ đông, đáng chết!"
Đầu lâu phát ra thanh âm vô cùng âm lãnh. Sau một khắc, một cự thủ phảng phất bao trùm toàn bộ thế giới hắc ám từ trên trời giáng xuống, đánh về hướng tất cả mọi người.
Trong lòng tất cả bọn họ đều tuyệt vọng, như thể đất trời sụp đổ thì cũng không thể ngăn cản được công kích.
Chỉ có Tịch Thiên Dạ từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ cảm xúc gì, dường như đã sớm ngờ tới việc này.
Khô Vinh tà trượng chính là Bán thần khí ẩn chứa lực lượng chí cường, nếu cự thủ hắc ám kia thật sự dập xuống thì toàn bộ Kỳ Hải sợ à cũng bị hủy mất một phần ba. Còn những sinh linh khác bao gồm cả Tịch Thiên Dạ cũng không thể nào sống sót được.
Tịch Thiên Dạ há lại để Khô Vinh tà trượng có cơ hội xuất thủ.
"A! Là thứ gì vậy chứ?"
Đầu lâu Tà Linh khổng lồ bỗng nhiên run lên, trong hốc mắt xuất hiện vẻ kinh hoảng.
Chỉ thấy trước mặt nó không biết từ lúc nào lại xuất hiện một đoàn thần quang trắng óng ánh vô cùng thần thánh, đoàn thần quang này đột nhiên phóng xuất ra thần tính năng lượng không gì sánh kịp.
Hắc ám đầu lâu bị chùm sáng thần thánh kia chiếu rọi, lúc này liền phát ra những tiếng kêu thê thảm, tầng khói đen bên ngoài có chút hòa tan.
Tịch Thiên Dạ thấy vậy kiền mỉm cười. Quả nhiên nằm trong dự liệu của hắn, thần lực của Thiên Lan thần nữ tương đối khắc chế đầu lâu Tà Linh.
Thần quang âm thầm xuất hiện trước mặt đầu lâu Tà Linh đúng là một đoàn thần lực của Thiên Lan thần nữ.
Từ đâu mà tới? Liệu có phải là thần lực tinh thuần được luyện chế từ bên trong Bạch Ly châu của Tịch Thiên Dạ.
Lúc trước tại Thiên Lan thế giới, hắn đã đạt được hơn hai trăm vạn viên Bạch Ly châu, bên trong có chứa đựng thần lực bản nguyên nhất của Thiên Lan thần nữ.
Chỉ vì không người nào có thể rút ra thần lực từ bên trong Bạch Ly châu cho nên Vật này trong Thiên Lan thế giới chỉ là một vật phẩm hi hữu, không có tác dụng thực tế.
Sự tình người khác không làm được không có nghĩa Tịch Thiên Dạ cũng không làm được. Hơn nữa, có Huyền Thiên Ly Hỏa lô trong tay khiến hiệu suất tinh luyện Bạch Ly châu của hắn cũng được nâng cao.
Hơn mười ngày ngắn ngủi đã có thể tinh luyện mười vạn viên Bạch Ly châu, ngưng tụ ra một khối nguyên lực thần châu vô cùng tinh thuần, so với nguyên lực thần châu của Thiên Lan thần nữ trước đây đều lớn hơn gấp sáu lần.
Lực lượng Thiên Lan thần nữ thần thánh hạo nhiên chuyên khắc đồ vật tà uế, có thể xưng là khắc tinh của ý thức thể của thần linh U Minh hệ.
Cũng là nguyên nhân mà vì sao đầu lâu tà ác vừa mới đụng chạm với nguyên lực thần châu của Thiên Lan thần nữ liền lập tức tan rã tán loạn.
Đầu lâu Tà Linh xuất hiện tổn thương nên phải toàn lực chống thần lực của Thiên Lan thần nữ. Vì thế cự chưởng hắc ám kia chỉ vừa đánh xuống một nửa liền bỗng nhiên hoá thành từng đoàn khí đen tiêu tán trong thiên địa.
"Nhân loại ngu xuẩn! Chẳng lẽ cho rằng một khỏa nguyên lực thần châu liền có thể áp chế bản thần sao?"
Đầu lâu Tà Linh lớn tiếng gào thét, toàn lực ứng phó phản kháng sự xâm nhập của Thiên Lan thần lực.
Là ý thức thể của Bán thần khí, nếu chỉ là một khỏa thần linh nguyên lực thần châu phổ thông thì hắn căn bản không để vào mắt. Nhưng đoàn hào quang thần thánh này lại tới từ đại thần, khiến cho Tà Linh cũng phải đối đãi thận trọng.
"Một khỏa nguyên lực thần châu dĩ nhiên không có khả năng chiến thắng ngươi, có điều ngươi cũng không phải chủ nhân chân chính của Khô Vinh tà trượng, không phải sao?"
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Cái gì!
Đầu lâu Tà Linh giật mình, hắn không ngờ chỉ là một nhân loại mà có thể nhìn ra tình huống hiện tại của nó, lúc này trong lòng liền có một chút không ổn.
Ầm ầm!
Suy nghĩ của hắn vừa mới thoát ra liền chỉ thấy Khô Vinh tà trượng bỗng nhiên lần nữa bộc phát ra một đoàn ánh sáng vô cùng chói lóa. Đoàn hào quang kia cũng không phải tà ác, khác biệt hoàn toàn với trước đó, phảng phất cảm giác như gió xuân ấm áp.
Chỉ thấy một đoàn hư ảnh màu xanh thăm thẳm chậm rãi chui ra từ trong Khô Vinh tà trượng, ngưng tụ thành một thân ảnh nữ tính hư ảo ưu nhã cùng đại khí ung dung.
"Đáng chết! Phóng xuất nó ra, dám phá hư việc lớn của bản thần, bản thần muốn chém các ngươi thành muôn mảnh."
Đầu lâu Tà Linh nhìn nữ thần thân ảnh hư ảo kia, sắc mặt trong nháy mắt liền khó coi tới cực điểm, đối thủ bị áp chế mấy chục vạn năm lại lần nữa xông ra.
"Khí linh tà ác không nên tồn tại ở thế gian nữa, Hải Dương lực lượng tịnh hoá cho ta."
Nữ thần thân ảnh hư ảo kia vừa mới xuất hiện liền không nhiều lời mà ra tay với đầu lâu Tà Linh. Toàn bộ Kỳ Hải đều dời sông lấp biển, vô tận lực lượng vô tận đại dương tụ đến, hình ảnh kia hùng vĩ đến cực điểm như thể toàn bộ Kỳ hải đều là lĩnh vực của nàng.
"Nhân loại âm hiểm xảo trá, một ngày nào đó bản thần sẽ giết sạch bọn ngươi."
Đầu lâu Tà Linh hận đến nghiến răng. Hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ ý đồ của thiếu niên nhân loại kia, mượn nhờ một khỏa đại thần nguyên lực thần châu để tạm thời ngăn chặn lực lượng của hắn sau đó tung một nửa thức thể kia ra ngoài.
Trang 437# 2