Chương 873: Cứu Thải Lân
"Tinh Linh tộc ngu xuẩn! Bản thần có thể áp chế ngươi mấy chục vạn năm nay, bây giờ lại áp chế ngươi lần nữa thì cũng không có vấn đề gì, ngươi mãi mãi đừng nghĩ đến chuyện muốn vươn mình."
Đầu lâu Tà Linh phóng lên tận trời cùng chiến đấu với nữ thần hư ảo, đến mức Tịch Thiên Dạ cũng bị hắn ném đến chín tầng mây. Chiến đấu cùng một nửa ý thức thể kia mới là quan trọng, bằng không nếu bị một nửa ý thức thể kia chiếm quyền chủ đạo, hắn có thể bị hoàn toàn áp chế cùng phong ấn.
Hai ý thức thể của Bán thần khí chiến đấu đáng sợ cỡ nào, cơ hồ thiên băng địa liệt, cả đại hải như muốn xoay chuyển.
Hổ Tam Âm chở mấy người Tô Hàm Hương điên cuồng trốn bên ngoài, sợ bị lực lượng bán thần khí bao phủ, cấp độ lực lượng kia chỉ cần thoáng chạm qua liền như muốn biến thành tro bụi.
Thải Lân công chúa kinh ngạc đứng tại chỗ như tượng, bởi vì toàn bộ tinh lực của Tà Linh ý thức thể đều đang đối phó với một nửa tinh linh ý thức thể khác nên cũng không còn ai khống chế nàng.
Tịch Thiên Dạ thấy vậy liền vẩy tay ôm lấy Thải Lân công chúa.
Ầm ầm!
Tịch Thiên Dạ vừa bắt lấy Thải Lân công chúa thì một tiếng vang kinh thiên động địa liền bỗng nhiên vang lên.
Bởi vì ý thức thể của Bán thần khí chiến đấu quá cường liệt nên cả tòa núi lớn cũng không chịu nổi áp lực cực lớn mà sụp đổ xuống dưới.
Tịch Thiên Dạ quyết định ôm Thải Lân công chúa trốn xuống lòng đất, trên bầu trời lúc này đã trở thành cấm khu, bất kỳ ai lúc này cũng không dám bay vào bên trong vòng chiến đấu của ý thức thể Bán thần khí.
Khiến Tịch Thiên Dạ không thể ngờ tới là, bên trong ngọn núi lớn phía dưới lại rỗng ruột, ẩn giấu một không gian thật lớn.
Một quảng trường vô cùng to lớn xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, ở giữa quảng trường chính là một tòa tế đàn cổ xưa.
Tịch Thiên Dạ cùng Thải Lân công chúa rơi xuống bên trên tế đàn.
"Thì ra bọn hắn đều bị giam giữ ở đây."
Tịch Thiên Dạ nhìn về tứ phía, chỉ thấy bên trên quảng trường có rất nhiều lao tù giam giữ rất nhiều nhân loại, đoán chừng có khoảng tám chín nghìn người. Xem ra nhân loại bị Thải Lân công chúa bắt lấy cũng không lập tức bị giết chết mà đều giam giữ tại đây.
"Thiếu niên nhân loại, sao ngươi lại ở đây?"
Một âm thanh vô cùng ngạc nhiên vang lên trong bóng đêm, Tịch Thiên Dạ nhìn lại chỉ thấy trong góc phía Bắc giam giữ hai nữ tử Tinh Linh tộc!
Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh.
Hai người tu vi mạnh như vậy mà cũng bị Thải Lân công chúa bắt được.
"Thiếu niên nhân tộc, vị nữ nhân trong tay ngươi tương đối nguy hiểm, ngươi mau giết hắn đi."
Tinh Hi Thiến thấy Thải Lân công chúa bị Tịch Thiên Dạ ôm lấy, hơn nữa lại có vẻ như hôn mê, trong mắt liền có vẻ khẩn trương nói.
Ánh mắt Tinh La Khinh nhìn về phía Thải Lân công chá cũng có chút e ngại cùng kiêng kị.
Rõ ràng áp lực tâm lý mà Thải Lân công chúa tạo ra lúc trước tương đối lớn.
Tịch Thiên Dạ không để ý đến hai người mà chậm rãi khoanh chân ngồi xuống, thả Thải Lân công chúa xuống trước mặt mình, sau đó chỉ điểm tại mi tâm của nàng.
Một cỗ chân nguyên vô cùng tinh thuần từ tay hắn truyền vào đầu Thải Lân công chúa, thân thể nàng run lên, lúc này liền có hàng loạt sợi tơ hắc ám chui ra ngoài thân nàng như muốn chống cự sự xâm lấn chủa chân nguyên.
Tịch Thiên Dạ thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, không có Khô Vinh tà trượng điều khiển, những tà sát khí lưu lại kia há lại có thể ngăn cản hắn.
Chỉ thấy chân nguyên vô tận như sóng dữ xông vào trong cơ thể Thải Lân công chúa, tách toàn bộ tà sát khí trong cơ thể nàng ra để cọ rửa dọn dẹp sạch sẽ.
Ai!
Sắc mặt Thải Lân công chúa trắng bệch, lông mi khẽ run lên, chậm rãi thức tỉnh từ trong hôn mê.
Nàng trông thấy Tịch Thiên Dạ đầu tiên nên liền hơi sững người, sau đó lại nhìn ngang liếc dọc, từng hình ảnh xông lên trong đầu nàng.
"Nhiếp Nhân Hùng! Thế mà ngươi lại cứu ta."
Thải Lân công chúa nhìn Tịch Thiên Dạ. Mặc dù nàng bị Khô Vinh pháp trượng điều khiển không rõ bản thân, nhưng một chút trí nhớ cũng không hề biến mất nên nàng rất nhanh liền biết được đã xãy ra chuyện gì.
"Tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa lại trêu chọc một thanh tà khí?"
Tịch Thiên Dạ hỏi.
"Nói ra rất dài dòng, có một vài quan hệ bí mật với Hải tộc bọn ta, chỉ là ta không ngờ rằng lần này lại hung hiểm như thế. Nếu không phải ngươi xuất hiện sợ đã lành ít dữ nhiều."
Thải Lân công chúa vẫn còn sợ hãi nói.
"Bên trong cơ duyên to lớn thường sẽ kéo thêm hung hiểm to lớn."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.
"Không sai! Lần này ta cũng là cửu tử nhất sinh. Hơn nữa Tà Linh kia nếu vẫn chiến thắng ý thức thể khác kia thì chúng ta cũng không có đường sống."
Thải Lân công chú khẽ gật đầu nói.
"Yên tâm đi, tà ác ý thức thể không thể chiến thắng được thủy hệ ý thức thể đâu."
Tịch Thiên Dạ đứng dậy nhìn về phía những Nhân tộc bị cầm tù nói.
Giờ phút này cũng có rất nhiều nhân loại bị cầm tù phát hiện ra Tịch Thiên Dạ, trong lúc nhất thời toàn bộ quảng trường đều là tiếng cầu cứu.
"Bọn họ đều bị ta phong ấn tu vi, nếu ngươi muốn cứu bọn họ thì ta có thể giải phóng."
Thải Lân công chúa thấy vậy liền nói.
"Không cần phiền toái như vậy."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Vung tay lên, vô tận kiếm khí lập tức bao phủ quét ngang toàn bộ lòng đất quảng trường, hết thảy lồng gian đều bị kiếm khí chặt đứt, kể cả phong ấn trong cơ thể bọn họ cũng như vậy nhưng không ai bị kiếm khí thụ thương.
Thải Lân công chúa âm thầm kinh hãi, phong ấn ẩn chứa lực lượng Khô Vinh tà trượng không dễ dàng bị phá giải. Thật không nghĩ tới sau một khoảng thời gian không gặp mà Tịch Thiên Dạ đã mạnh đến như vậy.
Hơn nữa trước đó Tịch Thiên Dạ chiến đấu cùng Khô Vinh tà trượng thì nàng cũng nhìn rõ trước mắt, có thể nói vô cùng kinh diễm.
"Không hổ là vị hôn phu của ta, quả nhiên nổi bật bất phàm. Nếu ngươi tiếp tục giữ vững, nói không chừng ta sẽ thật sự thích ngươi."
Thải Lân công chúa trêu đùa Tịch Thiên Dạ một câu. Sau khi được Tịch Thiên Dạ cứu về, nàng rõ ràng nhẹ nhõm không ít.
Tịch Thiên Dạ lại không để ý đến Thải Lân công chúa mà chắp tay sau lưng nhìn trận chiến trên bầu trời.
Có tiêu hao cùng trợ gúp của nguyên lực thần châu Thiên Lan thần nữ, thủy hệ ý thức thể kia phải thắng được Tà Linh ý thức thể.
"Đa tạ ân cứu mạng của Tịch công tử."
"Đại ân của Tịch công tử không lời nào cảm tạ hết được, nếu có gì phân phó, tại hạ liền như Thiên Lôi, sai đấu đánh đó."
"Ân công, người nhà ta tạ ơn ân công đại ơn đại đức."
….…
Mấy người sau khi thoát khỏi lồng giam liền chạy đến quỳ xuống trước mặt Tịch Thiên Dạ, trong mắt đầy cảm kích coi Tịch Thiên Dạ như tổ tông sống.
Bên trong Kỳ Hải nguy cơ trùng trùng, nếu không có Tịch Thiên Dạ giúp đỡ cùng dẫn đầu thì chút tu sĩ phổ thông bọn hắn căn bản không có khả nắng sống sót rời đi.
Tịch Thiên Dạ liếc nhìn đám quần chúng, không để ý đến bọn hắn, mặc cho bọn hắn quỳ lạy trên mặt đất.
"Tịch công tử, ngươi lúc nào lại đổi thành họ Tịch rồi?"
Thải Lân công chúa kỳ quái nhìn Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ cười cười, lười nói thêm.
Thải Lân công chúa thấy vậy như có điều gì suy nghĩ, gật đầu nói:
"Thông minh! Bên trong Chân Mộc linh thổ không chỉ có thổ dân mạnh mẽ, hơn nữa còn có muôn hình muôn vẻ người trên Nam Man đại lục cũng tồn tại, phương thức mai danh ẩn tích hoàn toàn chính xác.
Đôi lúc không giải thích sẽ có nhiều người tự nhận là thông minh giúp hắn suy nghĩ ra nguyên nhân.
Trang 438# 1