Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 893: Hoàng Gia Mật Vệ

Chương 893: Hoàng Gia Mật Vệ




Lời này của Đốc Thường hoàng tử cũng không ai phản đối, dù sao tất cả mọi người cũng nhìn thấy được sự cường đại của Tịch Thiên Dạ.

Trần Uyên Danh cũng thê thảm như vậy, cho dù thiếp thân cận vệ của Đốc Thường hoàng tử ra tay có lẽ cũng có thể áp chế Tịch Thiên Dạ, nhưng muốn tóm lấy hay đánh giết hắn chỉ là vọng tưởng mà thôi.

"Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ từ bỏ như thế sao?"

Điền Đông Hưng không cam lòng nói, hắn ăn thua thiệt lớn như vậy, nếu cứ từ bỏ như vậy thì thật quá khó chịu.

Huống chi trong lòng hắn cũng một mực nhớ nhung Thiên Vương chiến binh trong tay bọn Tô Hàm Hương.

"Từ bỏ?"

Đốc Thường hoàng tử cười lạnh, con mồi bị hắn để mắt tới thì hắn làm sao có thể từ bỏ.

"Chỉ dựa vào mấy tên kia cũng muốn khiến bản hoàng tử từ bỏ sao?"

Đốc Thường hoàng tử âm lãnh cười nói.

"Hoàng tử điện hạ nói vậy là có ý gì?"

Điền Đông Hưng nghe vậy mừng rỡ nói, chỉ cần Đốc Thường hoàng tử không buông bỏ, như vậy sẽ dễ dàng hơn.

"Trước tiên ngăn chặn bọn hắn, đợi ba ngày ba đêm, tự nhiên sẽ có người thu thập bọn hắn."

Đốc Thường hoàng tử lạnh lùng nói.

"Lại đợi thêm ba ngày!"

Trần Uyên Danh nghe vậy khẽ giật mình, lập tức liền hiểu ra ý đồ của Hoàng tử điện hạ.

"Chẳng lẽ……"

Điền Đông Hưng cũng nghĩ đến gì đó nhưng lại không nói ra, lời đến khóe miệng lại nén trở lại.

"Tin tức của ngươi quả là linh thông, thế mà biết được ba ngày sau sẽ có một nhóm tài nguyên chiến tranh vận tới đây."

Đốc Thường hoàng tử hơi kinh ngạc nhìn Điền Đông Hưng. Nhưng trong lúc số lượng lớn chiến tranh tài nguyên vận chuyển thì tính giữ bí mật sẽ tương đối nghiêm ngặt, người có tư cách biết được tại Trụ Sơn bộ lạc chỉ có mấy người.

"Ha ha….một lần tình cờ nghe được mà thôi. Có điều Điền mỗ chỉ biết thời gian đại khái mà thôi, chứ không biết được đường đi vận chuyển cụ thể, hoàng tử điện hạ không cần phải để ý."

Điền Đông Hưng cười ha hả nói.

Tự tiện tìm hiểu tin tức vận chuyển chiến tranh tài nguyên, nói ra chuyện cấm kỵ này cũng có thể gây ra mâu thuẫn cùng chiến tranh giữa Trụ Sơn bộ lạc và Điền thị nhất tộc.

"Trong lòng bản hoàng tử đã có dự liệu."

Đốc Thường hoàng tử liếc nhìn Điền Đông Hưng một cách thản nhiên.

Đường vận chuyển của đám chiến tranh tài nguyên kia, hắn cùng Trần Uyên Danh còn không biết được thì Điền Đông Hưng tự nhiên cũng không thể biết được.

"Ý của Hoàng tử điện hạ là muốn chờ đám cao thủ hộ tống chiến tranh tài nguyên kia ra tay kích giết người trẻ tuổi?"

Trần Uyên Danh hỏi.

Hắn tự nhiên sẽ hiểu, có thể phụ trách vận chuyển chiến tranh tài nguyên khổng lồ như thế thì đám kia phải mạnh cỡ nào, thu thập một Thiên Vương Đại Giả rất dễ dàng.

"Không sai!"

Đốc Thường hoàng tử nhàn nhạt gật đầu nói.

"Chỉ là, những người kia đều là mật vệ hoàng gia, địa vị đặc thù, sẽ chỉ nghe theo lời điều khiển của Hoàng đế bệ hạ, muốn khiến bọn hắn đối phó với đám người Tịch Thiên Dạ chỉ sợ là chưa hẳn có thể điều động được."

Trần Uyên Danh hơi nghi hoặc nói.

Đốc Thường hoàng tử dù là hoàng tử cao quý, quyền lợi mặc dù lớn nhưng cũng không thể điều khiển được mật vệ hoàng gia.

Từ xưa đến nay, mật vệ hoàng gia của Trụ Sơn bộ lạc chỉ nghe theo mệnh lệnh của Hoàng đế.

"Yên tâm, nếu ta đã nói như thế thì tự nhiên sẽ có biện pháp để bọn hắn ra mặt."

Trần Uyên Danh cùng Điền Đông Hưng nghe vậy nhìn nhau sững sờ, không nói gì thêm.

Nếu Đốc Thường hoàng tử có dự liệu, vậy thì cũng không tới phiên bọn hắn lắm miệng.

…..

Hai ngày sau đó, ba chủ tớ Tô Hàm Hương đều đứng tại cửa thành Bắc để mua sắm tù binh, có điều an bố hàng loạt tù binh không phải là vấn đề nhỏ, dù sao sao ba người bọn họ cũng có hạn.

Cũng may hai tỷ muội Tinh Linh tộc thỉnh thoảng tử trong Thủy Tương cung đi ra giúp đỡ một tay.

"Các nàng quả nhiên ở bên trong thành."

Bên trong một khách sạn có mấy tên thân ảnh đứng trong gian phòng âm u, lạnh lùng nhìn tỷ muội Tinh Linh tộc trên đường phố.

Từ hai ngày trước, sau khi tỷ muội Tinh Linh tộc đi ra Thủy Tương cung, bọn hắn liền phát hiện ra tung tích của hai người.

"Thủ lĩnh, làm sao bây giờ?"

Có người hỏi.

"Chờ!"

Tên cầm đầu thản nhiên nói.

Bọn họ đều khoác áo choàng thật dày, mang theo mũ trùm. Nếu ở khoảnh cách gần nhìn kỹ liền có thể phát hiện bọn hắn không phải nhân loại mà ở tại U Minh hải, rất ít chủng tộc U Minh tộc đi lại trên địa bàn nhân tộc.

Người U Minh tộc tướng mạo đủ loại, hình thù tương đối kỳ quái. Có loại không khác gì nhân loại, nhưng có loại thoạt nhìn như dã thú.

Có điều trên đại lục thì U Minh tộc chính là tộc mạnh nhất, dù là Tinh Linh tộc cùng Xi Man tộc cũng không nguyện ý trêu chọc.

Cũng may người U Minh tộc chỉ thích ở bên trong U Minh hải, rất ít khi xuất hiện trước mặt người đời.

"Bọn hắn nếu cứ một mực trốn không ra khỏi thành thì làm sao bây giờ?"

Một tên U Minh tộc da màu lục lo lắng nói.

"Không sao, chúng ta chỉ cần nhìn chăm chú bọn hắn là được, chỉ cần bọn hắn một ngày không trở về Tinh Linh tộc thì chúng ta liền có ưu thế."

Thủ lĩnh U Minh tộc lạnh lùng nói.

Trên địa bàn Nhân tộc, nhất là bên trong Xương Trạch thành, người U Minh tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Dù sao Tinh Linh tộc cùng Nhân tộc chính là quan hệ phụ thuộc, một khi bọn hắn xuất hiện, khó bảo đảm rằng những cao thủ bên trong thành sẽ không che chở cho hai nữ tử Tinh Linh tộc kia.

Hiện cao thủ Thiên Vương Đại Giả trong thành có ba vị, mặc khác Thiên Vương có hơn mười vị, chỉ dựa vào mấy người bọn hắn căn bản là không thể địch lại.

Những người U Minh tộc khác nghe vậy liền không nói gì nữa mà lẳng lặng chờ thời cơ. Bọn hắn có kiên nhẫn, chính như thủ lĩnh nói, chỉ cần hai nữ tử Tinh Linh tộc không truyền tin tức về Tinh Linh tộc thì bọn hắn là người thắng.

….….

"Tỷ tỷ, có phải có người đang âm thầm theo dõi chúng ta?"

Tinh Hi Thiến cùng Tinh La Khinh vừa an bài thõa đáng một nhóm tù binh, bước ra cửa chính trạch viện, sắc mặt Tinh La Khinh liền ngưng trọng lặng lẽ truyền âm nói với tỷ tỷ.

Một ngày trước nàng mơ hồ có ảo giác bị người khác dòm ngó, mặc dù chỉ là trực giác nhưng trực giác của Tinh Linh tộc luôn đúng.

"Không sai, bọn hắn đã phát hiện ra chúng ta."

Tinh Hi Thiến trịnh trọng nói.

Sắc mặt Tinh La Khinh ngưng tụ, thân thể căng thẳng. Nàng hiểu rõ mình cũng tỷ tỷ xuất hiện trên đường, căn bản không phải vì thiện tâm muốn giúp đỡ bọn Tô Hàm Hương, mà mục đích chính là dẫn được sự chú ý của những người U Minh tộc.

Quả nhiên những người U Minh tộc đó đã xuất hiện.

"Làm sao bây giờ, dựa theo kế hoạch ban đầu sao?"

Tinh La Khinh có chút khẩn trương nói.

"Dĩ nhiên."

Tinh Hi Thiến khẳng định gật đầu.

Vì để sớm ngày trở lại Tinh Linh tộc để mang những tin tức kia về, các nàng nhất định phải mạo hiểm, quyết không thể tiếp tục trì hoãn tại Xương Trạch thành. Bằng không nếu muộn thì hậu quả sẽ không thể chịu nổi.

Mặc dù hết sức mạo hiểm nhưng các nàng cũng không còn cách nào khác.

"Tịch công tử có phải vẫn đang luyện quyền phía trên Mạc Lận hà?"

Tinh Hi Thiến nói.

Tinh La Khinh nghe vậy gật đầu. Hai ngày trước Tịch Thiên Dạ liền không tiếp tục ở trong thành mà một mình tu luyện quyền pháp phía trên Mạc Lận hà bên ngoài thành.

"Chúng ta bây giời phải đi tìm hắn."

Tinh Hi Thiến hít sâu một cái nói.

Bên ngoài Xương Trạch thành chính là Mạc Lận hà và có khoảng cách rất gần. Bằng vào tu vi của Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến, chỉ trong chốc lát liền có thể đến chỗ Tịch Thiên Dạ tu luyện.

Chỉ thấy Tịch Thiên Dạ đạp nước mà đi, sóng cả mãnh liệt trên mặt sông, chậm rãi diễn luyện một môn quyền pháp.


Trang 448# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất