Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 938: Nguyên Long Lại Hiện

Chương 938: Nguyên Long Lại Hiện




Không ít người đều âm thầm kinh hãi, Hàm Hương công chúa nói chuyện cũng quá ngạnh khí, trước mặt Điền Quy Nguyên mà cũng dám lớn lối như vậy.

Trong mắt mọi người, Hàm Hương công chúa chỉ là một tiểu bối nhỏ bé trước mặt Điền Quy Nguyên mà thôi, dù sao Điền Quy Nguyên cũng chính là Thánh Thiên vương danh chấn nhân tộc, dù cho đối địch thì về mặt khí thế mà nói chắc chắn sẽ có điều thua kém.

Không ít lão thần của Yên Nhạc hoàng bộ đều hơi kinh ngạc nhìn Hàm Hương công chúa.

Khí phách của công chúa điện hạ quả nhiên không nhỏ.

Công chúa hung hăng như vậy, muốn nói nàng đã bị những người khác điều khiển, xem ra xác suất cũng không lớn.

" Yên Nhạc hoàng đế sinh ra một cô con gái rất có cốt khí, nhưng chỉ có cốt khí cũng không đủ, nếu đã đàm luận không thành thì đừng trách bản tọa."

Điền Quy Nguyên nhàn nhạt nhìn Hàm Hương công chúa, không còn tiếp tục phí lời, châm ngòi ly gián không thành công thì trực tiếp động thủ.

Điền Quy Nguyên bước ra một bước, sau một khắc một bàn chân khổng lồ lớn hơn vạn trượng liền từ trên trời giáng xuống, hung hăng đạp về phía cửa thành bắc dường như muốn đạp sụp đổ cả cửa thành bắc.

Tô Hàm Hương băng lãnh nghiêm mặt vung tay lên khởi động trận pháp phòng ngự của Xương Trạch thành, đồng thời truyền lệnh xuống toàn bộ quân đoàn của Xương Trạch thành tiến vào trạng thái chiến đấu.

Ầm ầm!

Từng vòng từng vòng thánh văn trên tường thành Bắc vang lên, những dòng thánh văn như gợn sóng khuếch tán khắp nơi tạo thành một tòa pháp trận khổng lồ.

Pháp trận va chạm vào bàn chân của Điền Quy Nguyên phát ra tiếng vang ầm ầm.

Tài nguyên của Xương Trạch thành rất phong phú, bố trí trận pháp đương nhiên không kém, mặc dù trận pháp phòng ngự của cửa thành Bắc cấp tốc ảm đạm xuống nhưng cũng chặn được một đòn của Điền Quy Nguyên.

"Là một tòa pháp trận trung phẩm Thiên Vương, quả nhiên rất xa xỉ."

Điền Quy Nguyên chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn Tô Hàm Hương trên tường thành Bắc nói.

Bố trí một tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận, không chỉ cần tông sư trận pháp cao thâm ra mặt mà còn cần tiêu hao một lượng tài nguyên rất lớn.

"Điền Quy Nguyên, ngươi nghĩ rằng Xương Trạch thành chúng ta dễ bị ức hiếp như vậy sao?"

Tô Hàm Hương vỗ tay một cái, một khắc sau, toàn bộ Xương Trạch thành lập tức lóe lên mười mấy luồng ánh sáng, những ánh sáng kia đủ mọi màu sắc, đan vào nhau chiếu sáng rực rỡ khắp thiên địa.

"Thiên Vương pháp trận! Toàn bộ đều là Thiên Vương pháp trận!"

"Bên trong Xương Trạch thành lại có nhiều trung phẩm Thiên Vương pháp trận như vậy, Yên Nhạc hoàng bộ các ngươi dám tiếp tục lưu lại Xương Trạch thành quả nhiên có chút niềm tin."

"Nhiều trung phẩm Thiên Vương pháp trận như vậy xuất hiện cùng lúc, dù cho Thánh Thiên vương cũng phải hết sức đau đầu..."

Bên trong Xương Trạch thành tràn ngập âm thanh nghị luận bàn tán xôn xao, không ít người khiếp sợ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mỗi một luồng ánh sáng trên bầu trời đều đại biểu cho một tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận, tất cả có hơn 16 tòa.

Những thế lực vốn đã có ý đồ riêng đang ẩn trốn bên trong Xương Trạch thành cũng dồn dập hít vào ngụm khí lạnh, âm thầm vui mừng vì bản thân đã không kích động đứng ra làm chim đầu đàn, bằng không 16 tòa pháp trận trung phẩm Thiên Vương đã đủ đánh gục bọn hắn.

"Xem ra có cao nhân tọa trấn bên trong Xương Trạch thành."

Điền Quy Nguyên thản nhiên nói, bố trí trung phẩm cấp độ Thiên Vương pháp trận không phải chỉ cần có lượng tài nguyên lớn là được, nhất định phải có một Thiên Vương trận pháp sư ra tay, mới có thể bố trí đi ra.

Điền Quy Nguyên nói không có sai, bên trong Xương Trạch thành quả thật có một tên trận pháp tông sư, đã từng là phó cung chủ của pháp trận cung của Yên Nhạc hoàng bộ, sau này được Khang vương chiêu mộ đưa tới Xương Trạch thành.

"Ha ha, 16 tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận thôi mà, từng tòa từng tòa đều sẽ bị phá."

Thân Đồ Viên Kiệt xem thường cười quái dị nói.

"Không sai, trong thời gian ngắn như thế đã bố trí ra 16 tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận, xem ra bảo vật bên trong Xương Trạch thành còn vượt cả dự liệu của chúng ta. Của cải mà Trụ Sơn hoàng bộ vơ vét trong Thu Cách Nhã đại bình nguyên suốt mấy tháng trời thật sự không biết được bao nhiêu."

Tư Đồ Huy cũng là gật đầu nói, trong mắt tràn đầy sự tham lam.

Còn 16 tòa trung phẩm pháp trận kia, bọn hắn căn bản không hề để vào mắt.

Chỉ là trung phẩm Thiên Vương pháp trận mà thôi, cũng không phải thượng phẩm Thiên Vương pháp trận, bọn hắn có Thánh Thiên vương chân chính tọa trấn, chỉ cần cho một chút thời gian là bọn hắn liền có thể phá hết toàn bộ pháp trận.

"Ta chống đỡ ở phía trước, các ngươi phân thành hai trận địa từ hai bên trái phải phá hư pháp trận."

Điền Quy Nguyên thản nhiên nói rồi vẫy tay một cái từng đoàn từng đoàn hào quang màu vàng óng ngưng tụ giữa vùng trời, sau đó hóa thành một dãy cự sơn vạn trượng, ném tới tấp về phía 16 tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận của Xương Trạch thành.

Cự sơn vạn trượng như là một sơn nhạc chân chính, khí tức cùng khí thế mà nó phát ra đáng sợ hơn bàn chân hư huyễn trước kia của hắn rất nhiều.

Sức mạnh của một tên Thánh Thiên vương chân chính, ngay lúc này cũng thực sự bạo phát.

Trong lúc nhất thời tưởng chừng như đất rung núi chuyển, thiên địa thất sắc. Toàn bộ tu sĩ của Xương Trạch thành đều bị một luồng khí tức ngột ngạt trên không trung bao phủ, ai nấy cũng đều cảm thấy khó thở bí bách.

Chỉ thấy 16 luồng hào quang bên trong thành cùng nhau bay lên không trung, dốc toàn lực ứng phó ngăn cản toà sơn nhạc màu hoàng kim sơn kia.

Ầm ầm!

Toàn bộ Xương Trạch thành đều lung lay sắp đổ, cảm giác như tận thế sắp đến.

Thân thể Điền Quy Nguyên chấn động, bị đẩy lùi lại về phía sau bảy tám bước, trực tiếp đối đầu với 16 tòa trung phẩm Thiên Vương pháp trận kiên cố như vậy, dù cho có là Thánh Thiên vương chân chính thì cũng khó mà chiếm được ưu thế, ngược lại về mặt sức mạnh dường như còn có chút thua kém.

Nhưng Điền Quy Nguyên không chỉ có một mình, sau lưng hắn có đến tám tên bán bộ Thánh Thiên vương, dường như trong lúc hắn ra tay, tám tên khác cũng đồng loạt ra tay, một đòn công kích kinh người từ trên trời giáng xuống, như là thiên thạch rơi xuống, đốt cháy cả bầu trời, năng lượng điên cuồng đổ xuống như là sóng thần dữ dội.

Ánh sáng rực rỡ của 16 tòa pháp trận trung phẩm Thiên Vương lúc này đã vụt tắt trở nên ảm đạm.

Phốc phốc!

Trên tường thành Bắc, sắc mặt của tên lão giả râu tóc bạc trắng áo bào trắng kia bỗng nhiên tái đi, sau đó hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu đỏ thẫm.

"Đồ đại sư, ngài không sao chứ?"

Sắc mặt Tô Hàm Hương lo lắng nói.

"Công chúa điện hạ, nếu bọn hắn tùy ý công kích Xương Trạch thành, 16 tòa trung phẩm Thiên Vương trận pháp chỉ có thể ngăn cản bọn hắn trong thời gian một khắc đồng hồ."

Sắc mặt lão giả áo bào trắng ảm đạm nói.

Hắn chính là tông sư điều khiển 16 tòa trận pháp trung phẩm Thiên Vương, sức công kích cửa 16 tòa trung phẩm Thiên Vương trận pháp dữ dội mãnh liệt như vậy, hắn đương nhiên cũng sẽ phải chịu sự phản công lại ở một mức độ nhất định.

"Một khắc đồng hồ sao!"

Tô Hàm Hương hơi nhíu mày, sức mạnh của một tên Thánh Thiên vương cộng với tám tên bán bộ Thánh Thiên vương sao mà đáng sợ như vậy.

Chỉ sau khi nàng dung hợp hoàn toàn đại quân năm mươi vạn thánh giả mà mình có trong tay vào quân trận thì mới có thể ngăn cản được chín người Điền Quy Nguyên.

Thế nhưng đại quân năm mươi vạn Thánh Giả của Xương Trạch thành cũng chỉ là tạm thời chắp vá vào quân đoàn, bọn hắn phối hợp không ăn ý với nhau, cho nên quá trình dung hợp quân trận sẽ rất chậm, nếu chỉ có thời gian một khắc đồng hồ sợ là không đủ.

"Không cần phải lo lắng, Quy gia sẽ đích thân xuất mã giết chết những con nghé nhỏ bé ngoài kia."

Ngay lúc Tô Hàm Hương lo lắng đến phát sầu thì bỗng nhiên một luồng thanh âm rất phách lối từ sau lưng nàng vang lên.

Tất cả mọi người cũng theo bản năng nhìn về phía sau, nhưng lại không trông thấy một ai, rỗng tuếch.

"Nguyên Long!"

Ánh mắt Tô Hàm Hương hiện lên vẻ vui mừng.

Chỉ thấy trước mặt là một con tiểu ô quy đang chậm rãi nhích từng bước một, nếu không phải khả năng quan sát tinh tế, sợ là thoạt nhìn thì rất khó mà phát hiện ra nó.

Tiểu ô quy kia dĩ nhiên chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy.

Từ sau khi đánh hạ Xương Trạch thành, Nguyên Long Huyền Linh Quy cùng Hổ Tam Âm cũng đã biến mất, không biết bọn hắn tránh ở nơi nào tu luyện.

Bởi vì tài nguyên bên trong Xương Trạch thành quá nhiều, phong phú đến độ không ai có thể tưởng tượng ra được.

Đám người Hổ Tam Âm chiếm được một lượng ngân khố lớn như thế, đương nhiên điều đầu tiên mà bọn hắn làm chính là thôn phệ hàng loạt những tài nguyên quý giá, toàn bộ ẩn núp tu luyện không ra khỏi cửa.

Nguyên Long Huyền Linh Quy lại xuất hiện sau hơn một tháng biến mất đã khiến cho lòng tin của Tô Hàm Hương tăng lên gấp bội.


Trang 470# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất