Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 962: Thôn Tính

Chương 962: Thôn Tính




Chúng Sinh Kim Mâu là hộ tụ sức mạnh một vạn giới nhân quả và vận mệnh của chúng sinh, phật môn chí cao linh nhãn thần thông.

Có lẽ sinh linh trong Thái Hoang giới không biết được uy danh của Chúng Sinh Kim Mâu.

Nhưng ở vũ trụ Tinh Hải, chư thiên vạn giới, thậm chí trên thương khung... Uy danh của Chúng Sinh Kim Mâu như sấm bên tai.

Trong Thái Hoang giới, người có thể nhận ra Chúng Sinh Kim Mâu không có mấy người, nhưng vừa vặn cổ lão hung hồn là một trong số đó.

"Ngươi cuối cùng người nào?"

Cổ lão hung hồn trừng tròng mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tịch Thiên Dạ, trong truyền thuyết Phật Đạo vô tận Phật Đà cuối cùng cả đời cũng không thể tu luyện thành công chí cao phật đạo thần thông, thế mà một người trẻ tuổi trong thế giới lạc hậu lại tu luyện ra.

Nói ra sợ là không có người tin, coi hắn là người tâm thần.

Giờ khắc này, cảnh tượng khó tin lại phát sinh chân thật ở trước mặt của hắn, sức mạnh của Chúng Sinh Kim Mâu áp đảo thế giới pháp tắc cấp thấp, cũng áp đảo sức mạnh của hắn. Hơn nữa sức mạnh thần thánh của Phật Đạo vốn chính là khắc tinh sức mạnh u minh hệ, dưới hai tầng khắc chế thì sức mạnh của hắn bị tiêu giảm bảy phần trở lên.

Tịch Thiên Dạ dậm chân mà lên, từng bước một xuất hiện trước mặt cổ lão hung hồn, một chút cũng không sợ hãi hung uy của nó.

"Thật thảm."

Tịch Thiên Dạ nhìn từ trên xuống dưới cổ lão hung hồn, lắc đầu nói.

"Cái gì?"

Cổ lão hung hồn lạnh lùng nói, không rõ lời này của Tịch Thiên Dạ ý gì.

"Ngươi nói thế nào cũng là sinh linh đi qua Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, ở thế giới này lại thành bộ dáng như thế, ngươi nói không thảm sao?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Cái gì!"

Sắc mặt Cổ lão hung hồn kịch biến hoàn toàn khiếp sợ, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ đầy ngạc nhiên và vượt ra ngoài dự đoán.

Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới!

Đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng của hắn, mãi mãi cũng không thể quay đầu lại, thậm chí không dám suy nghĩ.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới việc mắc nạn tại một thế giới lạc hậu như thế lại có thể gặp người biết được Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới.

Hắn không phải Minh tộc của Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, mà là sinh linh trực tiếp sinh ra từ trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, sinh trưởng ở nơi thuần khiết U Minh tộc.

Chỉ bởi vì một số nguyên nhân nên hắn bị trục xuất khỏi tổ giới lang thang trong vũ trụ, cũng không còn cách nào để trở về.

"Ngươi cũng là Tu Tiên giả? Cùng một loại người với ta."

Cổ lão hung hồn nhìn qua Tịch Thiên Dạ, rốt cuộc đã hiểu tại sao máu thịt của Tịch Thiên Dạ khiến cho hắn trông mà thèm như thế.

Máu thịt của Tu Tiên giả!

Là huyết thực ngon nhất ở thiên hạ, không có cái thứ hai.

"Tu Tiên giả không sai, nhưng ta không phải cùng một loại người với ngươi."

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt lắc đầu nói, hắn chính là Tiên Đế cửu thiên, đã từng áp chế Giới Chủ của Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới không dám bước ra U Minh giới.

Mà cổ lão hung hồn cùng lắm cũng chỉ là sinh linh bình thường được sinh ra trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới mà thôi.

Đặt hắn cùng vị trí với cổ lão hung hồn đó là sỉ nhục Thiên Dạ Tiên Đế đã từng trấn áp chư thiên vạn giới.

"Khó được gặp một người chốn cũ, bây giờ ngươi thu tay lại thối lui đi, ta có thể không làm khó dễ ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, tiểu gia hỏa sinh ra tại Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới này có chút thê thảm, nếu hắn thức thời thì Tịch Thiên Dạ cũng lười làm khó hắn.

Làm sao, người thức thời trên thế gian cuối cùng lại rất ít.

Cổ lão hung hồn nghe vậy liền giận dữ:

"Khẩu khí thật lớn, chẳng lẽ cho rằng tu thành Chúng Sinh Kim Mâu là có thể thật sự áp chế bản tiên sao, đáng tiếc tu vi của ngươi quá thấp, trong mắt bản tiên không đáng nhắc tới. Ngươi cũng đã là Tu Tiên giả, vậy bản tiên càng muốn thôn tính ngươi."

Có thể tu thành huyết thực Tu tiên giả của Chúng Sinh Kim Mâu, cổ lão hung hồn sao có thể buông tha.

Loại này tồn tại lai lịch khẳng định cũng thật không đơn giản, thừa dịp khi hắn còn yếu ớt, thôn tính hết hắn có lẽ sẽ là một cơ duyên to lớn.

Trong mắt Cổ lão hung hồn đầy vẻ hung ác, hung tính sâu hơn so với trước, hàng loạt U Minh Địa Ngục Khí chấn động trên bầu trời, sau khi ngưng tụ thành một nắm tay, hung hăng đánh về phía Tịch Thiên Dạ.

Mặc dù bị Chúng Sinh Kim Mâu áp chế bảy phần sức mạnh không thể thi triển ra được, nhưng còn lại ba phần sức mạnh, đối với cổ lão hung hồn mà nói Tịch Thiên Dạ cũng không có khả năng chống lại.

Một câu tu vi quá thấp, dù cho tu thành Chúng Sinh Kim Mâu như thế nào, nó hoàn toàn không để vào mắt.

"Ngu xuẩn mất khôn."

Trong đôi mắt Tịch Thiên Dạ không có cảm xúc gì, dường như đã sớm ngờ tới sẽ như thế này, sinh linh U Minh tộc, trời sinh tính đã tham lam hung ác, sẽ không tùy tiện lùi bước.

Đã như vậy, cũng không có gì để nói nữa rồi.

Tịch Thiên Dạ vẫy tay, Lam Hải cự chùy lơ lửng giữa không trung bay vào trong tay của hắn.

Sau một khắc, ánh sáng chói mắt sáng lên.

Chiêu thứ hai Kinh Đào tiên quyền lần nữa được Tịch Thiên Dạ thi triển ra, so với lúc trước không bàn về thanh thế hoặc cái khác, nhưng mạnh hơn nhiều so với lần thứ nhất thi triển ra.

Bởi vì lần thứ nhất thi triển còn chưa thông hiểu, chỉ là nửa chiêu quyền pháp mà thôi.

Đi qua đại chiến luân phiên, sức mạnh của Tịch Thiên Dạ càng thuần túy, thao tác của thân thể cũng tinh tế và tuyệt diệu hơn, chiêu thứ hai Kinh Đào tiên quyền hoàn chỉnh rốt cục cũng có thể hoàn toàn thi triển ra.

Ầm ầm!

Tiếng nước và tiếng biển động nặng nề vang lên trong thiên địa, thủy nguyên khí xanh thẳm chảy ngược xuống không dứt hình thành một cột sáng thô to trong thiên địa nối thẳng cửu tiêu đến vực sâu, giống như thiên hợp trong bầu trời sao buông xuống, to lớn tráng lệ vô cùng.

Cổ lão hung hồn ngưng tụ ra bàn tay u minh bị quyền thế khủng bố trực tiếp xuyên qua, U Minh Địa Ngục Khí u ám tà ác bị đánh tan.

"Có chút năng lực, nhưng sức mạnh của ngươi cuối cùng cũng có hạn, ta nhìn ngươi có thể kiên trì đến khi nào."

Cổ lão hung hồn cười lạnh, lần nữa ngưng tụ ra bàn tay u minh, mạnh mẽ và hùng hậu hơn so với cái trước kia, tiếp tục lao đến Tịch Thiên Dạ.

"Không biết sống chết."

Tịch Thiên Dạ xông lên trời mang theo quyền ý kinh thiên, cả người đều như đồng hóa thành một thần quyền, bỗng nhiên đụng xuyên bàn tay u minh, nghịch thế mà lên trong khoảnh khắc đã xuất hiện gần chỗ cổ lão hung hồn.

Sau một khắc, từng sợi Minh Hoàng thi văn sâu thẳm từ sau lưng Tịch Thiên Dạ chui ra, chúng nó giống như xúc tu lợi dụng tất cả mọi dịp, dù cho giữa thiên địa pháp tắc hư vô mờ mịt nhất cũng không thể tránh thoát quấn quanh của bọn chúng.

"Minh Hoàng thi văn! Làm sao có thể..."

Cổ lão hung hồn như là nhìn thấy quỷ, trong nháy mắt hoảng sợ tới cực điểm, thật là không thể tin được sự thật trước mắt.

Minh Hoàng thi văn trong truyền thuyết, làm sao lại xuất hiện ở trên thân một Tu Tiên giả.

Huống chi, Tu tiên giả kia còn tu luyện ra Phật Đạo chí cường linh nhãn thần thông Chúng Sinh Kim Mâu.

Cả hai làm sao lại xuất hiện trên cùng thân thể một người, vốn không có khả năng, không tồn tại.

Một khắc kia Cổ lão hung hồn trông thấy Minh Hoàng thi văn chui ra ngoài, cả người đều có chút bối rối.

Coi như sinh ra ở U Minh tộc của Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, hắn đương nhiên rõ ràng lai lịch và ý nghĩa của Minh Hoàng thi văn.

Minh Hoàng thi văn có liên quan đến Thập Nhị Chí Cao vô thượng thần thông trong truyền thuyết của U Minh tộc, Minh Hoàng Thiên Thi giới thuộc một trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới.

Năm đó Giới Chủ Nguyên Thi minh hoàng của Minh Hoàng Thiên Thi giới chính là nhờ vào thuật này mà tung hoành thiên địa, khiến cho Tinh Hải vô tận, chư thiên vạn tộc đều run rẩy hoảng hốt.

Không biết làm sao bởi vì tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật gây ra sát hại quá nhiều, làm cho thiên hạ đều căm ghét, cuối cùng bị vị đệ nhất Tiên Đế Nhân tộc kia bị để mắt tới, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu. Minh Hoàng Thiên Thi giới, cũng bởi vậy không gượng dậy nổi, không còn sản sinh ra Nguyên Thi minh hoàng kinh thiên động địa như thế.

"Ngươi cuối cùng người nào? Tại sao lại tu luyện được Minh Hoàng thi văn!"

Cổ lão hung hồn đầy sợ hãi nhìn Tịch Thiên Dạ, phát hiện càng ngày càng nhìn không thấu người tuổi trẻ trước mắt.

Minh Hoàng thi văn không phải ai muốn đạt được thì có thể đạt được, trừ phi Minh Hoàng Thiên Thi giới ban cho đại năng tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật, nếu không căn bản cũng không có khả năng luyện được Minh Hoàng thi văn.

Chẳng lẽ... Người tuổi trẻ trước mắt, chính là thi nô của một vị nhân vật lớn nào đó trong Minh Hoàng Thiên Thi giới?

"Đương nhiên là người giết ngươi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, mười một đạo Minh Hoàng thi văn u ám vây quanh hắn vũ động không ngừng, cổ lão hung hồn như gặp quỷ mị, hoảng sợ tránh về phía sau, căn bản không dám thiếp xúc với những Minh Hoàng thi văn đó.

Nhưng mà hình thể của nó quá mức khổng lồ, lại sống nhờ trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn không có cách nào đi ra, làm thế nào có thể tránh.

Dường như trong nháy mắt, Minh Hoàng thi văn đã quấn quanh mà lên, điên cuồng chui vào trong hồn thể của cổ lão hung hồn.

"A a a... Dừng tay, ngươi dừng tay... Các hạ, hay là chúng ta thỏa thuận một chút."

Cổ lão hung hồn hoảng sợ kêu to, kinh sợ Minh Hoàng Thi văn tới cực điểm, muốn thoát khỏi Minh Hoàng thi văn đang quấn quanh, nhưng Minh Hoàng thi văn một khi quấn lên làm sao có thể tuỳ tiện thoát khỏi.

Minh Hoàng thi văn vừa chui vào trong hồn thể đã lập tức thôn tính hồn lực của hắn, bất luận hắn ngăn cản như thế nào cũng không có hiệu quả.

Trong vũ trụ Tinh Hải, Minh Hoàng thi văn là cấm kỵ.

Tình trạng bây giờ hắn đụng tới Minh Hoàng thi văn càng là cấm kỵ trong cấm kỵ, một cái sơ sẩy rất có thể bị thôn tính hết.

"Bằng hữu, chúng ta đều là đồng loại, cùng xuất thân từ U Minh tộc cao quý, hà tất tự giết lẫn nhau..."

Trong phút chốc đã có hàng loạt hồn lực bị thôn tính, cổ lão hung hồn sợ hãi, chỉ lần này mà khổ tu và tích lũy trên vạn năm của hắn sẽ mất hết.

Ban đầu kẹt ở trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn, hắn muốn lớn mạnh đều rất khó khăn, bất luận một sức mạnh gì đều không dễ có bị Minh Hoàng thi văn hút trắng trợn như vậy thì trái tim thật là đang chảy máu.

"Bây giờ hối hận đã muộn rồi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Năng lượng tinh thuần không ngừng tràn vào trong cơ thể, hắn hết sức hưởng thụ trạng thái này.

Minh Hoàng Luyện Thi thuật không hổ là thần thông vô thượng của U Minh tộc, thôn tính U Minh tộc có hiệu quả quả là không chỉ mạnh hơn gấp năm lần so với sinh linh chủng tộc khác, U Minh Địa Ngục Khí thuần khiết kia căn bản không cần hắn chuyển hóa, trực tiếp biến thành sức mạnh của Minh Hoàng Luyện Thi thuật, hiệu suất cao vô cùng, tỷ lệ chuyển hóa ít nhất có năm phần.

Nếu là sinh linh thôn tính chủng tộc khác, tỷ lệ chuyển hóa e là một phần cũng chưa tới, hơn chín phần năng lượng sẽ chảy mất hết.

Đương nhiên, cũng bởi vì hồn thể của cổ lão hung hồn rất bất phàm và đã từng tu luyện thành tiên nên năng lượng ẩn chứa rất tinh túy, nếu không cũng rất khó có tỷ lệ chuyển hóa cao như vậy.

Chỉ chốc lát, sau lưng Tịch Thiên Dạ đã chui ra hư ảo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai.

Phải biết, hắn vừa mới đột phá thành Minh Hoàng thi văn thứ mười một mà thôi, mong muốn ngưng tụ ra hư ảnh Minh Hoàng thi văn thứ mười hai phải cần thời gian tu luyện và tích lũy tương đối dài mới có thể.

Sau khi thôn tính hồn lực tinh khiết của cổ lão hung hồn, là một bước đúng chỗ trực tiếp ngưng tụ ra hư ảnh Minh Hoàng thi văn thứ mười hai.


Trang 482# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất