Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 965: Bốn Tịch Thiên Dạ

Chương 965: Bốn Tịch Thiên Dạ




Trong nhận thức của cổ lão hung hồn thì thi văn dung hợp chi thuật chính là thuộc về bí thuật độc môn của Nguyên Thi minh hoàng.

Chớ nói một Tu Tiên giả bậc thấp của thế giới lạc hậu, dù cho tồn tại vô thượng tu thành thi hoàng tuyệt thế trong Minh Hoàng Thiên Thi giới cũng không cách nào thi triển ra thi văn dung hợp chi thuật.

Bởi vì trong truyền thuyết chỉ có công pháp chủ tu tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật mới có thể thi triển thi văn dung hợp chiết cây. Nếu chỉ tu luyện công pháp thi tu, dù cho tu thành thi hoàng có thể so với Tiên Đế cũng không có khả năng thi triển ra.

Minh Hoàng Thiên Thi giới từ khi Nguyên Thi minh hoàng thu thành công pháp chủ tu Minh Hoàng Luyện Thi thuật thì không người nào có thể tu thành, cho nên cũng không thể tồn tại người có thể thi triển thi văn dung hợp chi thuật.

Không chỉ cổ lão hung hồn, U Quỷ song lão cùng với cao thủ thế lực khác, cũng toàn bộ trợn mắt hốc mồm.

Tịch Thiên Dạ vừa mới còn vô cùng chật vật bị áp chế mắt thấy sẽ diệt vong, làm sao trong nháy mắt khí tức lại đột nhiên tăng vọt, phát ra uy áp mạnh mẽ không chỉ hơn mấy lần so với trước.

"Hắn chẳng lẽ tại thời khắc mấu chốt, đột phá tu vi hay gông cùm xiềng xích?"

Tộc chủ Ngô thị run giọng nói.

"Không sai, hắn đột phá rồi, cả người đều hoàn toàn thăng hoa một lần, bây giờ sức mạnh của hắn đã đến mức không thể tưởng tượng nổi."

Đôi mắt U lão ngưng trọng vô cùng nói.

"Tịch Thiên Dạ vốn vô cùng cường đại, cả Nhân tộc cũng tìm không ra mấy người, nếu lại đột phá... Đó là cấp độ gì, Chí Tôn vương trong truyền thuyết sao?"

Thân Đồ Viên Kiệt sợ hãi nói, mặc dù bọn hắn người đông thế mạnh, nhưng Tịch Thiên Dạ quá mức hung tàn, không sợ khẳng định là giả.

Tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía, sợ Tịch Thiên Dạ lần nữa nghịch thế vùng dậy.

"Chí Tôn vương? Hừ! Còn kém một chút. Nhưng thực lực của hắn bây giờ đã hoàn toàn hơn hẳn Thánh Thiên vương, tương đương với bán bộ Chí Tôn vương thế giới các ngươi."

Cổ lão hung hồn lạnh lùng thốt.

"Bán bộ Chí Tôn vương!"

Những người khác nghe vậy, không ít người đều dồn dập nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ cần không phải Chí Tôn vương trong truyền thuyết thì bọn hắn vẫn nắm chắc thắng lợi trong tay.

Bán bộ Chí Tôn vương mặc dù rất mạnh, nhưng sợ là vẫn ngăn không được Diêm Ma Ám Thiên Ấn cùng với trấn áp liên thủ của nhiều người bọn hắn như vậy.

Đương nhiên Tịch Thiên Dạ bằng chừng ấy tuổi đã tu thành bán bộ Chí Tôn vương, vẫn vô cùng rung động lòng người.

"Bán bộ Chí Tôn vương!"

Trong lòng Giang Hoài Nguyệt rung động, nhìn Tịch Thiên Dạ thật lâu không nói gì.

Vốn nàng cho rằng Tịch Thiên Dạ nhiều nhất mạnh hơn nàng một chút, chỉ cần nàng nỗ lực, sẽ có cơ hội đuổi kịp hắn.

Nhưng bây giờ, nàng lại vô lực thật sự.

Bán bộ Chí Tôn vương, tương đương với chí tôn nhân tộc a!

Đây là tồn tại mạnh nhất trong nhân tộc, không có người thứ hai.

Mộ Phong hoàng bộ bọn hắn mặc dù là một trong chín đại hoàng bộ cao quý, nhưng cũng không có tồn tại bán bộ Chí Tôn vương.

Yên Nhạc hoàng bộ cũng như thế, đã có trên vạn năm cũng chưa từng xuất hiện bán bộ Chí Tôn vương.

Trong truyền thuyết Trụ Sơn hoàng bộ cũng có một bán bộ Chí Tôn vương, nhưng cũng chỉ là truyền thuyết. Hơn nữa bán bộ Chí Tôn vương trong truyền thuyết kia còn sống sót hay không vẫn là ẩn số.

Tịch Thiên Dạ bằng chừng ấy tuổi đã tu thành chí tôn Nhân tộc, nếu là trước kia ai dám tưởng tượng?

Chu Bách Hà hơi nheo mắt lại, càng thêm khẳng định Tịch Thiên Dạ có lai lịch không tầm thường.

Trong thế giới này, Nhân tộc rất khó tu thành Chí Tôn vương chân chính, đó là cực hạn của thế giới này.

Nhân loại trong Chân Mộc linh thổ làm không được, kẻ ngoại lai như bọn hắn cũng làm không được.

Mộ Thương đại lục thăm dò Chân Mộc linh thổ ba vạn năm, tất cả có mười đời người tiến nhập nơi này, nhưng cuối cùng tu thành Chí Tôn vương chân chính dù là một người cũng không có.

Truyền thuyết nếu có thể trong thế giới này tu thành Chí Tôn vương chân chính, sau khi ra ngoài thì trăm phần trăm có thể trở thành Thiên Thánh, thậm chí có mấy phần hi vọng tu thành Chí Thánh chí cao vô thượng.

Chu Bách Hà đi vào nơi này với mục tiêu lớn nhất chính là tu thành Chí Tôn vương, hắn sớm đã tu thành Thiên Thánh, bước kế tiếp là mơ ước lớn nhất của hắn chính là có thể tu thành Chí Thánh.

Tô Hàm Hương và tất cả người của Yên Nhạc hoàng bộ đầy phấn chấn, giờ khắc này Tịch Thiên Dạ đột phá tu vi tiếp tục mang lại lòng tin mạnh mẽ cho mọi người.

Tịch Thiên Dạ nắm chặt nắm đấm, một sức lực mạnh mẽ từ trong thân thể bắn ra, mạnh hơn mười lần so với trước.

Sức mạnh bây giờ của hắn sợ là một quyền cũng có thể oanh sát một tên Thánh Thiên vương.

Diêm Ma Ám Thiên Ấn cao mười vạn trượng rơi xuống, dường như không muốn cho hắn cơ hội tiếp tục tăng lên, cuống cuồng dùng một đòn giết chết hắn.

Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nhìn lên bầu trời, thi triển chiêu thứ hai Kinh Đào tiên quyền ra.

Quyền ý xuyên qua trời đất, sau khi tu vi leo lên tới Minh Hoàng thi văn mười hai, lần nữa thi triển chiêu thứ hai Kinh Đào tiên quyền thì khí tượng đã hoàn toàn khác biệt.

Phảng phất như thật sự có thiên hà từ trên chín tầng trời buông xuống, hóa thành nắm đấm lớn phạm vi vạn trượng, đụng vào Diêm Ma Ám Thiên Ấn.

Thiên địa yên tĩnh, cả hai sau khi va chạm trong nháy mắt dừng lại.

Sau một khắc, cự quyền xanh thẳm vạn trượng chậm rãi chìm xuống, từng chút một bị áp chế xuống.

Mà Diêm Ma Ám Thiên Ấn của Thái Cổ ma sơn lại là hào quang sáng choang, đột nhiên phóng xuất ra một sức mạnh hung mãnh hơn, chia năm xẻ bảy đụng cự quyền vạn trượng.

Thân thể Tịch Thiên Dạ chấn động lùi lại về phía sau bảy tám bước, khóe môi tràn ra vết máu.

Mặc dù đột phá thành Minh Hoàng thi văn thứ mười hai, nhưng về mặt sức mạnh vẫn không có cách nào so với Diêm Ma Ám Thiên Ấn.

Dù sao Diêm Ma Ám Thiên Ấn ngưng tụ toàn bộ sức mạnh hơn năm mươi vị bán bộ Thánh Thiên vương, hơn nữa do cổ lão hung hồn tự mình điều khiển, bạo phát ra uy lực quả là long trời lở đất.

Ầm ầm!

Diêm Ma Ám Thiên Ấn hơi chấn động, hạ xuống lần nữa, vẫn không rơi trên thân Tịch Thiên Dạ, sức mạnh truyền ra không gian làm Tịch Thiên Dạ không ngừng lùi lại.

"Ha ha, Tịch Thiên Dạ! Cái này là kết cục làm nhiều người tức giận, hôm nay ngươi chắc chắn chết."

U lão không ngừng cười lớn, chỉ cần giết kẻ này thì hắn an tâm rồi, nếu không để Tịch Thiên Dạ tiếp tục khuyếch trương, đó chính là ác mộng của toàn bộ Ngô thị nhất tộc.

Những thế lực lớn khác của Nhân tộc trong Xương Trạch thành thì từng người lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hận không thể lập tức đánh chết Tịch Thiên Dạ, sau đó bọn hắn tiếp tục cướp đoạt Xương Trạch thành. Không có sự tồn tại của Tịch Thiên Dạ thì những người Yên Nhạc đó hoàng bộ trong mắt bọn hắn vốn không chịu nỗi một đòn.

"Tốt! Làm tốt lắm."

Thạch Nguyên Hiên vỗ tay cười to, cho là mình đã làm một quyết định rất anh minh.

Thắng lợi lần này công lao của hắn rất lớn, nếu không phải hắn ra lệnh Vương Tĩnh Khương đứng ra trước tiên châm ngòi tâm tình của mọi người, còn lại mấy thế lực lớn khác đều mang tâm tư kia sợ là rất khó tụ cùng một chỗ.

Coi như Tịch Thiên Dạ bị đánh giết, chắc chắn là một việc rất có cảm giác thành công.

Thiếu niên chí tôn Nhân tộc, gián tiếp chết ở trong tay của hắn, có cái gì đáng kiêu ngạo hơn so với cái này.

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ u lãnh, trên bầu trời có quá nhiều người ra tay, hơn nữa bị cổ lão hung hồn tụ tất cả sức mạnh lại với nhau, với một mình hắn rất khó rung chuyển sức mạnh to lớn đáng sợ như vậy.

"Vẫn yếu quá."

Tịch Thiên Dạ lắc đầu, trong lòng có chút bất đắc dĩ, từ sau khi trùng sinh thì đường tu luyện của hắn có vẻ như cũng nhiều tai nạn. Nếu như không phải là không có thân thể của mình, rất nhiều pháp thuật thần thông đều không thi triển ra được, hắn sao lại bị một đám tu sĩ cấp thấp áp chế tàn nhẫn như thế.

Đương nhiên, Tịch Thiên Dạ không phải là không có biện pháp, chỉ là không muốn thi triển ra mà thôi.

Giờ khắc này, cũng không để ý nhiều như vậy.

Tịch Thiên Dạ không tiếp tục thi triển sức mạnh chống cự Diêm Ma Ám Thiên Ấn nữa, mà khoanh chân ngồi xuống.

Rất nhiều người đều kỳ quái, vào thời khắc mấu chốt như thế mà Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi làm gì, chẳng lẽ hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, không định tiếp tục chống cự, chấp nhận số mệnh hay sao?

"Đáng tiếc cho anh tài như thế, nếu như không chết yểu thì tương lai có lẽ có cơ hội đột phá thành Chí Tôn vương chân chính, làm được việc mà tất cả mọi người trong Nhân tộc làm không được."

"Chỉ trách hắn phô trương quá mức, không biết tiến lùi, nếu không phải chọc nhiều người tức giận, dựa vào những người Ngô thị nhất tộc kia e là đều không làm gì được hắn."

"Đồng tình với hắn làm cái gì, hắn muốn giết tất cả chúng ta, nếu hắn không chết thì ai chết."

Trong Xương Trạch thành xuất hiện không ít lời nói lạnh nhạt trào phúng, đối với mọi người mà nói, Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi xuống, chắc là hoàn toàn từ bỏ chống cự.

Nhưng mà, mọi người ở đây đều chờ đợi lúc một đòn Diêm Ma Ám Thiên Ấn đánh Tịch Thiên Dạ thành thịt nát xương tan.

Thân thể Tịch Thiên Dạ bỗng nhiên phóng xuất ra một hồn quang vô cùng to lớn, đoàn hồn quang kia trong nháy mắt chiếu rọi phạm vi ngàn dặm, toàn bộ Xương Trạch thành đều bị linh hồn thánh niệm hào hùng bao phủ lại.

Sau một khắc, một màn khiến cho mọi người đều cực kỳ chấn động xuất hiện.

Chỉ thấy trong thân thể Tịch Thiên Dạ chui ra bốn quầng sáng, trong quầng sáng chính là thánh hồn mọi người đều biết.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, Tịch Thiên Dạ lại có bốn thánh hồn, hơn nữa bốn thánh hồn kia đều mạnh mẽ vô cùng, tỏa ra hào quang nóng bỏng như mặt trời.

"Bốn đạo thánh hồn, làm sao có thể! Một người làm sao lại có bốn đoàn thánh hồn."

"Trời ơi, con mắt của ta không có hoa chứ, chẳng lẽ xuất hiện ảo giác, bên trong một thân thể tại sao có thể có bốn linh hồn..."

"Quá quỷ dị, bốn linh hồn kia dù bất luận khí chất hoặc về mặt khác đều giống như đúc không khác nhau gì, căn bản không phải bốn linh hồn khác biệt."

Trong Xương Trạch thành, tất cả tu sĩ đều trợn mắt hốc mồm, nhìn lên tình cảnh trên bầu trời, quả là giống như phép màu.

"Linh hồn phân hoá chi thuật."

Con ngươi cổ lão hung hồn co rụt lại nhìn linh hồn thể của bốn đạo sáng chói kia, trong lòng vô ý thức dâng lên cảm giác không ổn.

Hắn đến từ Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, đương nhiên biết tồn tại của linh hồn phân hoá chi thuật.

Nhưng loại bí pháp này có cực hạn và thiếu hụt rất lớn, tự ý tu luyện sẽ có di chứng rất lớn.

Hơn nữa, sau khi linh hồn bị phân hoá sẽ chỉ càng nhỏ yếu hơn, cơ bản không mạnh mẽ bằng dung hợp linh hồn lại cùng nhau.

Nhưng Tịch Thiên Dạ thời khắc này lại không có chút nào nhỏ yếu.

Bốn linh hồn thể của hắn đều rất mạnh mẽ, đã cao hơn tu vi chân nguyên của Tịch Thiên Dạ, bất kỳ một đạo nào cũng có thể so với bán bộ Chí Tôn vương. Hơn nữa hồn lực cơ bản nhất trí, khí tức gợn sóng cũng cơ bản thống nhất, giống như bốn đạo thánh hồn sao chép mà ra mà không phải chia ra bốn đạo thánh hồn.

Sau khi tu luyện Thần Du Thái Hư tới phần thứ hai, tu vi linh hồn của Tịch Thiên Dạ đã tương đối mạnh, mạnh hơn so với Thủy Linh kinh và Minh Hoàng Luyện Thi thuật. Nhưng linh hồn của hắn thuộc về chính hắn, tướng mạo và thân thể khác biệt, cho nên hắn cơ bản sẽ không dễ dàng thi triển được sức mạnh linh hồn thể.

Bốn linh hồn thể mạnh mẽ trình thiên bốn phương, ngồi bó gối phương hướng tứ tượng lục hợp.

Từng tầng ánh sáng vàng rực rỡ bao phủ toàn bộ bốn đoàn linh hồn thể, người ngoài căn bản nhìn không thấy tướng mạo hư ảnh linh hồn Tịch Thiên Dạ.


Trang 484# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất