Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 971: Hà Bách Châu

Chương 971: Hà Bách Châu




Cổ lão hung hồn cũng là kẻ ngoại lai, đương nhiên hiểu ý tứ trong lời nói của Tịch Thiên Dạ.

Kỳ thật cũng là cơ duyên trùng hợp mới dẫn đường đến bên trong Thái Hoang thế giới.

Nếu Tịch Thiên Dạ cũng không phải sinh linh bên trong Thái Hoang thế giới, vậy điều hắn muốn nhất dĩ nhiên chính là trở lại thế giới trước kia.

Sau khi hiểu được ý đồ của Tịch Thiên Dạ, cổ lão hung hồn thầm mắng mình ngu xuẩn, sớm biết như thế cứ nói thẳng với hắn mình đang nắm giữ thiên lộ xuất nhập Thái Hoang thế giới, sao phải nói nhiều thứ như vậy.

Nếu như Tịch Thiên Dạ cái gì cũng muốn, vậy thì hắn liền khổ rồi.

"Biết thiên lộ dẫn ra ngoài, ta có thể cho ngươi tiếp tục sống sót."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Cổ lão hung hồn nắm giữ trong tay thiên lộ dẫn dắt ra bên ngoài, như vậy thì không gì có thể tốt hơn.

Mặc dù hắn nghĩ cũng có cách để rời khỏi Thái Hoang thế giới nhưng đã có sẵn thiên lộ dẫn dắt nhất định có thể tiết kiệm được rất nhiều thời giờ.

Bằng không, bị nhốt mấy trăm năm trong vũ trụ mờ mịt thậm chí hơn ngàn năm là điều hoàn toàn có thể.

"Cái này..."

Trong mắt cổ lão hung hồn lưỡng lự, thiên lộ chỉ dẫn chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, nếu ngay lập tức giao cho Tịch Thiên Dạ mà kẻ này lại đổi ý thì phải làm sao?

"Không cho?"

Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, sau một khắc bổng từng sợi Minh Hoàng thi văn liền chui vào trong ngọn lửa Hồn Linh trắng trợn thôn phệ lấy hồn lực của cổ lão hung hồn.

Hắn trước nay không phải là một người thích bị quản chế, huống chi chưa hẳn chỉ có cổ lão hung hồn mới biết thiên lộ.

Huống chi cho dù không có thiên lộ chỉ dẫn cầu, Tịch Thiên Dạ hắn muốn đi ra ngoài cũng không phải là việc khó.

"Cho! Ta sẽ cho."

Cổ lão hung hồn nhìn vào đôi mắt băng lãnh cùng hờ hững của Tịch Thiên Dạ, nếu như hắn do dự nữa thì Tịch Thiên Dạ thật sự sẽ giết hắn.

Dưới bóng tối của cái chết, cổ lão hung hồn cũng không còn dám tiếp tục do dự, lập tức tống ra một đoàn tin tức từ bên trong Hồn Linh, xuất hiện ngay trước mặt Tịch Thiên Dạ.

"Tịch đại nhân, ta tu luyện mấy trăm vạn năm lại giãy dụa chiến đấu để sinh tồn cho tới bây giờ cũng không dễ dàng gì, ngươi bỏ qua cho ta một lần đi."

Ánh mắt cổ lão hung hồn tràn đầy cầu khẩn nhìn Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ nhìn đoàn hào quang xuất hiện trước mặt mình kia, chậm rãi thu hồi Minh Hoàng thi văn lại.

Đoàn kia hào quang tự động bay về tay Tịch Thiên Dạ, lập tức hàng loạt thông tin liền xuất hiện trong đầu Tịch Thiên Dạ.

"Quả nhiên ẩn giấu rất sâu, dù cho có chỉ dẫn cũng phải tốn hơn trăm năm mới có thể ra đi."

Tịch Thiên Dạ kiểm tra sơ qua một lượt đã biết được thiên lộ kia không phải là giả, trong lòng hắn thầm kinh ngạc, vị trí của Thái Hoang thế giới thật không thể nói xa xôi hẻo lánh đến cỡ nào mà nằm bên trong một tinh vực hắn quen thuộc, nhưng lại giấu giếm rất kỹ tận trong tầng sâu không gian.

Tu Tiên giả hành tẩu thông thường trong hư không vũ trụ, muốn tìm đến đây hầu như là điều không thể.

Chớ nói cơ bản không một ai biết đến cái thế giới được ẩn giấu trong hư không này, dù cho biết được nơi này mà cố ý tìm đến đây, nhưng không có tu vi cấp độ Chân Tiên trở lên thì cơ bản cũng không thể nào tìm tới được.

Khó trách trải qua năm tháng vô tận, Thái Hoang thế giới từ đầu tới cuối vẫn giữ được trạng thái nguyên thủy mà không hề bị đại vũ trụ bên ngoài đồng hóa.

"Tịch đại nhân..."

Cổ lão hung hồn làm bộ đáng thương nhìn Tịch Thiên Dạ.

"Ngươi tên là gì?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Bản tiên... Không, ta tên là Hải U Hoàng, Tịch đại nhân gọi ta Tiểu Nam, hoặc là Tiểu U là được."

Cổ lão hung hồn cung kính nói, không có chút cốt khí nào là của người đã từng tu thành Minh Tiên. Cái gọi là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tiên nhân hay không phải tiên nhân thì khi đứng giữa sự sống và cái chết cũng chẳng khác gì phàm nhân?

"Hải U Hoàng..."

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ cổ quái nhìn Hải U Hoàng, là sinh linh sinh ra bên trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới lại dám lấy tên khoa trương như thế khó trách lại rơi vào thảm cảnh như vậy.

Bên trong U Minh tộc, hoàng chính là cách xưng hô chí cao vô thượng, tỷ như Nguyên Thi minh hoàng, Phệ Tâm quỷ hoàng... Toàn bộ đều là cấp độ Tiên Đế. Một tên Minh Tiên bình thường lại có thể dám ngông cuồng xưng hoàng.

"Tịch đại nhân, tên là do phụ mẫu đặt, ta cũng không thể làm chủ được.

"Hải U Hoàng lúng túng nói, đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong ánh mắt Tịch Thiên Dạ, kỳ thật bên trong Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, hắn căn bản không dám nói ra tên thật của chính mình. Bên trong Thái Hoang thế giới lạc hậu thì hắn mới dám tự xưng Hải U Hoàng.

"Xem ra cha mẹ của ngươi kỳ vọng rất nhiều ở ngươi."

Tịch Thiên Dạ cười cười.

Hải U Hoàng nghe vậy liền trở trầm mặc không biết nghĩ tới điều gì, nửa ngày đều không có hồi âm.

Tịch Thiên Dạ cũng không để ý tới Hải U Hoàng, có thể bị đuổi ra khỏi Thất Thập Nhị Chí Cao Minh giới, đã từng rơi vào khốn khổ và có quá khứ tồi tệ thế nào.

Đã đồng ý với Hải U Hoàng là sẽ không giết hắn, Tịch Thiên Dạ cũng không muốn thôn phệ hắn.

Nhưng đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai đã ngưng tụ chín phần mười, đang sắp đột phá, Tịch Thiên Dạ đương nhiên cũng sẽ không từ bỏ cơ hội phá quan lần này. Đang lúc Tịch Thiên Dạ tự hỏi làm sao phá quan, lỗ tai đột nhiên hơi động một chút.

"Ra đi, có thể tìm tới nơi này cũng có chút sự tình."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, ánh mắt nhìn về một ngóc nhỏ phía trên Mạc Lận hà nói.

"Nhiếp huynh rất có năng lực, cách xa như thế mà lại có thể phát hiện Chu mỗ, không hổ là Tịch chiến thần của Yên Nhạc hoàng bộ."

Một luồng âm thanh thanh nhã từ trên mặt nước Mạc Lận hà vang lên, thanh âm kia rất trong trẻo, như chuông bạc dễ nghe êm tai. Nhưng nghe lại thì chính là thanh âm của một nam nhân.

Quả nhiên chỉ chốc lát sau, một nan tử nhanh nhẹn bước ra theo hơi nước Mạc Lận hà, từng bước một lướt sóng mà đi, tiến về phía hòn đảo.

Người này không phải ai khác mà chính là Chu Bách Hà.

Chỉ chốc lát sau, Chu Bách Hà đã xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, Thanh Phong lịch sự tao nhã, khí chất xuất trần, mặc dù biết rõ Tịch Thiên Dạ đáng sợ nhưng dường như cũng không có một chút khẩn trương cùng áp lực.

"Chu Bách Hà, ngươi đã thành công lẫn vào Chân Mộc linh thổ, không đi tìm cơ duyên lại chạy đến tìm ta làm gì."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Kỳ thật lúc ở Xương Trạch thành, Tịch Thiên Dạ đã sớm cảm giác được khí tức của Chu Bách Hà, nhưng không thèm để ý đến hắn mà thôi.

"Nhiếp huynh, lời này của ngươi là ý gì?"

Chu Bách Hà hơi hơi nheo mắt lại, hắn phần nào ý thức được hàm ý trong lời nói của Tịch Thiên Dạ.

"Nếu như ta đoán không sai, ngươi không họ phải họ Chu, mà là họ Hà? Hà thị đế tộc là một trong ngũ đại đế tộc của Mộ Thương đại lục."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Thân thể Chu Bách Hà chấn động, cho dù hắn ngụy trang thật tốt, nhưng giờ này khắc này thù khuôn mặt cũng tràn đầy vẻ run sợ cùng kinh ngạc.

Sao Tịch Thiên Dạ lại có thể biết được thân phận của hắn, rốt cuộc là hắn đã sai lầm chỗ nào?

Nghĩ kỹ lại, căn bản cũng không có phạm phải sai lầm gì, huống chi Tịch Thiên Dạ cũng chưa từng chủ động hỏi về những chuyện liên quan đến lai lịch thân phận của hắn, sao có thể biết được rõ ràng như thế.

"Ngươi không cần ngụy trang, lần đầu tiên trông thấy thì ta đã biết thân phận của ngươi. Hơn nữa ngươi không phải nam nhân, mà là một nữ nhân."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Sao ngươi có thể nhìn ra được?"

Chu Bách Hà trầm giọng hỏi, chỉ liếc mắt đã nhìn ra thân phận của hắn, ngay cả người vô cùng quen thuộc với nàng cũng khó mà làm được như vậy.

Đối với việc ngụy trang của mình, nàng rất tự tin, dù cho đế giả có đứng ở trước mặt của nàng e là cũng sẽ không thể nhận ra.

Huống chi Tịch Thiên Dạ không chỉ nhìn thấu thân phận của nàng, hơn nữa còn biết được rõ ràng nàng chính là nữ cải trang nam.

Không sai, nàng đến từ Mộ Thương đại lục, hơn nữa lại đến từ Hà thị trong Mộ Thương đại lục.

Tịch Thiên Dạ chỉ cười không nói, không có trả lời Chu Bách Hà.

Kỳ thật, hắn có thể hiểu rõ thân phận Chu Bách Hà không phải là vì hắn quen thuộc Chu Bách Hà.

Trước đó, hắn cũng không hề có bất kỳ sự trao đổi giao tiếp nào cùng Chu Bách Hà.

Nhưng, mẹ đẻ của thân thể trước kia của hắn, chính là người của Hà thị đế tộc.

Làm Tiên Đế nên hắn có cảm giác đặc biệt đối với nhân quả trong cõi u minh thiên địa, hắn cảm nhận được khí tức huyết mạch tương tự toát ra từ trên người Chu Bách Hà cho nên mới biết được Chu Bách Hà đến từ Hà thị đế tộc, và không thuộc về Nam Man đại lục.

Hẳn là như thế, Tịch Thiên Dạ có thần thông quảng đại thì cũng không thể không có căn cứ mà biết được thân phận Chu Bách Hà.

Đương nhiên, Tịch Thiên Dạ sẽ không nói điều này cùng Chu Bách Hà.

Hơn nữa nàng cũng không thể đoán được nguyên nhân.

"Không sai, bổn nhân đến từ Hà thị của Mộ Thương đại lục, bản danh cũng không gọi Chu Bách Hà, mà gọi Hà Bách Châu."

Nếu Tịch Thiên Dạ đã hiểu rõ thân phận của nàng, Hà Bách Châu cũng không cần phải tiếp tục ẩn giấu mà thoải mái thừa nhận thân phận của mình.

"Đã biết được thân phận bản tiểu thư, như vậy cũng cần phải rõ ràng, bởi vì Mộ Thương đại lục chúng ta chiếm cứ Mộc Chân linh thổ đã ba vạn năm nên chúng ta hiểu rất rõ Mộc Chân linh thổ, tu sĩ Nam Man đại lục các người còn kém xa chúng ta."

Hà Bách Châu thản nhiên nói.

"Ngươi muốn nói cái gì?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Nếu Không có việc gì thì sẽ không bước đến tam bảo điện, Hà Bách Châu tới đây đương nhiên sẽ không chỉ đến xem vị cố nhân này.

"Hợp tác cùng bản tiểu thư, bản tiểu thư có thể cho ngươi đạt được rất nhiều lợi ích bên trong Chân Mộc linh thổ. Thậm chí cơ duyên để khiến ngươi một bước lên trời, trực tiếp tu thành Chí Thánh cảnh cũng không phải là không có."

Hà Bách Châu thản nhiên nói, nàng tin rằng với lợi ích trước mắt, Tịch Thiên Dạ chắc chắn sẽ không đối địch với nàng.

Huống chi dù cho Tịch Thiên Dạ thật sự ngoan cố không thay đổi chỉ bởi vì Nam Man đại lục là thù địch của Mộ Thương đại lục mà vẫn luôn kiên trì đối địch với nàng, như vậy dù cho nàng không bằng Tịch Thiên Dạ, muốn thoát thân rời đi cũng không khó.

"Một bước lên trời?"

Tịch Thiên Dạ cười cười, thản nhiên nói:

"Tu thành Chí Thánh cảnh chính là giấc mộng của ngươi?"

Tịch Thiên Dạ có thể nhìn ra được thân phận cùng giới tính của Hà Bách Châu, đương nhiên không thể không nhìn ra tu vi của nàng.

Lúc ở Thiên Cự sơn, Hà Bách Châu đã tu thành Thiên Thánh cảnh, ở độ tuổi của nàng không thể gọi là không có tư chất.

Lúc trước Hàn Ngọc dựa vào Ngọc Thần sơn, cũng không thể tu thành Thiên Thánh, vẫn còn kém một bước.

Đương nhiên, Hàn Ngọc có tư chất tu thành Thiên Thánh chỉ là mười sáu tuổi bị U Minh hạt mẫu trùng bắt lấy cho nên mới không thành công.

Sau khi Hàn Ngọc xuất hiện trở lại, muốn đột phá Thiên Thánh đã không còn là vấn đề khó.

"Phàm là tu sĩ đi vào bên trong Chân Mộc linh thổ thì ai lại không muốn trở thành Chí Tôn vương nơi đây."

Hà Bách Châu thản nhiên nói.

Tu thành Chí Tôn vương bên trong thế giới này có nghĩa sau khi ra ngoài sẽ xác suất tu thành Chí Thánh rất cao.

Mê lực hấp dẫn người như thế, người nào không điên cuồng?

Một khi trở thành Chí Thánh thì tương lai đột phá làm đế, chính là chí tôn.

Nhìn Thần Long thiên nữ tu vi chỉ là hạ vị Đế Cảnh đã có thể áp chế thượng vị Đế Cảnh Bố đế sứ trên mọi phương diện. Đơn giản là nàng tu luyện thành Chí Thánh cảnh.


Trang 487# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất