Chương 985: Thải Lân Công Chúa Hâm Mộ
Hắc ám quân đoàn có thể tọa trấn trên hòn đảo tu vi thấp nhất đều là Vương cảnh, cơ hồ bị trận chiến vừa rồi trên hòn đảo kinh động. Từng đội hắc ám quân sĩ võ trang đầy đủ bao vây đoàn người Tịch Thiên Dạ từ tám hướng.
"Các ngươi đến cùng là người nào? Sao lại bước chân vào hồ Thu Thủy, không biết chính là tội chết sao?"
Thủ lĩnh hắc ám quân đoàn khí huyết sôi trào, ánh mắt vô cùng ngưng trọng nhìn kẻ địch trước mặt. Hắn bất ngờ phát hiện không chỉ hắc diễm phượng hoàng gây áp lực lớn, mà những người khác cũng mơ hồ khiến hắn sinh ra cảm giác bất an.
Đến cùng là đám người nào mà tu vi mạnh mẽ như thế. Với tu vi gần bán bộ Thánh Thiên Vương đặt trong Nhân tộc cũng được xem như đỉnh tiêm, vậy mà trước mắt lại xuất hiện mấy người mạnh hơn hắn.
"Ta rất hiếu kỳ Thiên Dạ điện chủ của các ngươi, đến cùng là ai, có chân dung hay ảnh trong gương không?"
Tịch Thiên Dạ chậm rãi nhìn thủ lĩnh hắc ám quân đoàn nói ra.
Thủ lĩnh hắc ám quân đoàn nghe vậy mặt hơi biến sắc, lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ nói:
"Các hạ thật to gan, ngươi há lại có tư cách đi thám thính Thiên Dạ thần điện điện chủ. Ta khuyên các hạ hãy cẩn thận một chút, bằng không sẽ nằm tại chỗ này, hơn nữa sống không bằng chết."
"Tác phong thật bá đạo."
Thải Lân công chúa thần nghĩ trong lòng, chỉ là thám thính một thoáng Thiên Dạ thần điện điện chủ kia, thế mà liền muốn bọn hắn sống không bằng chết.
Tô Hàm Hương cũng không kỳ quái, Thiên Dạ thần điện điện chủ chính là tồn tại cấm kỵ trên đại lục, không có mấy người tùy tiện nhắc đến.
Dù cho Phụ hoàng nàng khi nói đến Thiên Dạ thần điện điện chủ cũng tương đương thận trọng, rất sợ tai vách mạch rừng.
"Nhìn bộ dáng ngươi, hẳn là cũng không biết được. Nếu không phải tồn tại có giá trị, vậy chết đi cho ta."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Nói xong hắn duỗi tay ra, bóp lấy thủ lĩnh hắc ám quân đoàn kia.
Sau một khắc, lực lượng bóng tối vô cùng vô tận điên cuồng tụ đến hóa thành một hắc ám cự thủ khổng lồ, sinh ra cộng hưởng cùng hắc ám lực lượng giữa thiên địa. Toàn bộ hắc ám lực lượng trên hòn đảo đều bị điều động, trong khoảnh khắc hắc ám cự thủ kia liền có thể che khuất bầu trời.
"Hắc Ám pháp tắc, làm sao có thể, ngươi có thể khống chế Hắc Ám pháp tắc sao?"
Sắc mặt thủ lĩnh hắc ám vô cùng kinh hãi nhìn hắc ám cự lực tràn ngập toàn bộ hòn đảo.
Làm sao có thể, người trước mắt thế mà tu luyện Hắc Ám pháp tắc, hơn nữa có thể tùy ý điều động hắc ám lực lượng bên trong Thiên Dạ Thiên La trận.
Dù trong Thiên Dạ thần điện, người có thể tìm hiểu ra Hắc Ám pháp tắc cũng tương đương có hạn, nhưng phàm xuất hiện một người đều sẽ được trọng điểm vun trồng.
Chớ thấy người trong Thiên Dạ thần điện tựa hồ cũng nắm giữ hắc ám lực lượng, nhưng bọn hắn cũng chỉ vì Thiên Dạ thần điện truyền thừa cùng vun trồng mới có thể nắm giữ hắc ám lực lượng, chứ không phải chính mình tu luyện ra được.
Giữa hai bên có sự khác biệt về bản chất, vẻn vẹn chỉ là nắm giữ hắc ám lực lượng, dù tu thành Chí Tôn Vương cũng chỉ mạnh hơn tu sĩ bình thường một điểm nhưng sẽ có khoảng cách rất xa cùng tu sĩ chân chính nắm giữ được Hắc Ám pháp tắc.
Toàn bộ năng lượng trên hòn đảo đều hóa thành hắc ám lực lượng của Tịch Thiên Dạ, thủ lĩnh hắc ám quân đoàn căn bản không có biện pháp tránh né, liền bị hắc ám cự thủ bắt trong lòng bàn tay.
"Ngươi đến cùng là người nào?"
Thủ lĩnh hắc ám quân đoàn hoảng sợ, hắn có chút hoài nghi người trẻ tuổi trước mắt liệu có phải người trong Thiên Dạ thần điện. Vì đấu tranh trong điện nên mới đi vào hồ Thu Thủy gây sự tình.
Bằng không, bọn hắn đều được thông báo về những người tu hành Hắc Ám pháp tắc trên đại lục, không có khả năng trống mất một người.
"Hắn bắt được thống lĩnh đại nhân, giết!"
Những hắc ám quân đoàn kia thấy thống lĩnh của chính mình vừa đối mặt liền bị bắt sống, cả đám đều hoảng hốt.
Có một nhánh hắc ám quân đoàn trú đóng trên tám mươi mốt tòa đảo, hắc ám quân đoàn số lượng đại khái chừng ngàn người, hơn nữa đều là tu vi Vương cảnh.
Lực lượng một Vương cảnh quân sĩ có lẽ hết sức bình thường, nhưng một ngàn tên Vương cảnh quân sĩ hội tụ vào một chỗ lại là một lực lượng tương đương đáng sợ. Nếu tạo thành quân trận thì sức mạnh bùng lên sợ là có thể uy hiếp được Thánh Thiên Vương.
Trên bầu trời xuất hiện một thanh chiến kích tản ra hào quang màu đỏ đẹp đẽ như máu, chiến kích khẽ chấn động khiến cho toàn bộ hắc ám lực lượng trên hòn đảo đều quay cuồng một hồi.
Chuôi chiến kích này chính là lực lượng cùng ý chí của Vương cảnh quân sĩ ngưng tụ mà thành, uy thế ẩn chứa tương đương cường đại, có thể so tay cùng Thánh Thiên Vương.
Trong mắt Thải Lân công chúa có chút hâm mộ, quân trận do ngàn tên Vương cảnh quân sĩ tạo thành liền có thể ngưng tụ ra lực lượng có thể so với Thánh Thiên Vương.
Nàng nắm trong tay mười vạn Vương cảnh bạch cốt đại quân nhưng lại không cách nào tạo thành quân trận.
Vì bạch cốt quái vật cuối cùng cũng chỉ là tử vật, không có trí tuệ cùng trận pháp chi thuật, muốn cho một đám tử vật tạo thành trận pháp là vô cùng khó khăn.
Mấy chục hoặc trên trăm đầu khô lâu quái vật có lẽ có thể khống chế được, nhưng mười vạn khô lâu đại quân làm sao có thể khống chế được.
Chia hồn niệm làm mười vạn đạo, lại như khống chế khôi lỗi tạo thành trận pháp, quá nhiều khó khăn thật khiến người khác tuyệt vọng.
Chớ nói tu vi hiện tại của bọn hắn, dù cho tu thành Đế Cảnh, thậm chí cảnh giới cao hơn nữa cũng chưa chắc làm được.
Thải Lân công chúa lắc đầu, mười vạn Vương cảnh khô lâu đại quân, nói ra oai phong lẫm liệt, cả Nhân tộc đều không thể tạo thành một nhánh quân đội tinh nhuệ như thế.
Nhưng thực tế lại có chút gân gà, dù sao khô lâu đại quân cũng vô phương tạo thành quân trận, chỉ có thể đơn giản bày biện ra tất cả lực lượng.
Một Vương cảnh cao thủ có thể chống lại trăm tên Thánh Giả, một vài cao thủ Vương cảnh lợi hại thậm chí có thể chống đỡ hơn ngàn tên Thánh Giả.
Nhưng nếu đổi thành mười vạn Vương cảnh khô lâu đại quân, chống chọi cùng trăm vạn Thánh Giả quân đoàn, ai thắng ai bại thật có chút không ngờ được.
Vì trăm vạn Thánh Giả đại quân có thể ngưng tụ ra quân trận lực lượng, hội tụ lực lượng tới thao thiên.
Mà mười vạn Vương cảnh khô lâu đại quân lại chỉ có thể đơn giản chém giết, không thể nào hội tụ tất cả lực lượng vào một chỗ giống Thánh Giả đại quân.
Nếu mười vạn khô lâu đại quân cũng có thể tạo thành quân trận, chớ nói một bách tộc liên minh, dù cho chân chính Chí Tôn Vương buông xuống, nàng cũng dám so tay cùng hắn.
….….
"Giết!"
Huyết quang chiến kích mới vừa xuất hiện liền bay về hướng Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ hừ lạnh một tiếng, trở tay vỗ hắc ám cự thủ, trực tiếp đập huyết quang chiến kích kia thành chia năm xẻ bảy.
Phốc phốc!
Phanh phanh phanh!
Huyết quang chiến kích bị phá diệt trong nháy mắt, toàn bộ ngàn tên Vương cảnh hắc ám quân sĩ lập tức liền lọt vào cắn trả kịch liệt, từng người lung lay sắp đổ, miệng phun máu tươi, sắc mặt vô cùng trắng bệch.
"Quá mạnh!"
Thủ lĩnh hắc ám quân đoàn rung động tới cực điểm, hắc ám quân đoàn hắn lại không thể chịu nổi một kích trước người trẻ tuổi kia.
Người trẻ tuổi trước mắt, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?
"Hộ pháp đại nhân, những hắc ám quân đoàn khác vì sao không phát hiện biến cố trên hòn đảo này."
Thủ lĩnh quân đoàn phát giác được điều bất thường, cảm giác không ổn càng lúc càng mãnh liệt.
Trên hòn đảo bọn họ phát sinh chiến đấu mãnh liệt như thế, theo lý thuyết thì những hòn đảo kia sẽ phát hiện ra tình huống nơi này, nhưng vì sao lại chậm chạp không có người tới tiếp viện?
Hơn nữa, Khải Tát hộ pháp tọa trấn tại hồ Thu Thủy, chiến đấu giấu diếm được người khác nhưng làm sao có thể giấu được hắn?
Tâm trạng hắn chậm rãi chìm vào đáy cốc, ý thức được việc này sợ không hề đơn giản như bên ngoài.
"Chẳng cần biết ngươi là ai, dám cùng Thiên Dạ thần điện đối nghịch tuyệt đối không có kết cục tốt."
Thủ lĩnh hắc ám quân đoàn u lãnh nhìn mấy người Tịch Thiên Dạ, sau đó không chút do dự liền trực tiếp quả quyết tự bạo.
Nổ tung kịch liệt vang vọng toàn bộ bầu trời, hòn đảo đều bị chấn động hạ xuống mười mấy mét, hàng loạt nước hồ chảy ngược mà lên.
"Cương liệt tốt đấy."
Tịch Thiên Dạ ngoài ý, hắn vốn muốn bắt lấy thủ lĩnh hắc ám quân đoàn kia để thi triển sưu hồn chi thuật nhìn xem trong đầu hắn có tin tức gì liên quan đến Thiên Dạ thần điện. Nhưng quá rõ ràng, muốn bắt sống tu sĩ cấp cao của Hắc Ám thần điện không phải dễ dàng như vậy.
"Chủ nhân, những hắc ám quân sĩ kia xử lý thế nào?"
Trong mắt Hổ Tam Âm tản ra hào quang tham lam cùng máu tanh, những hắc ám quân sĩ kia toàn bộ đều là Vương cảnh tu sĩ, khí huyết trong cơ thể vô cùng tràn đầy, bất kỳ một ai cũng đều là đồ ăn không tệ.
"Toàn bộ giết đi."
Tịch Thiên Dạ hơi trầm ngâm nói.
Trên thân những hắn ám quân sĩ kia đều bao phủ huyết tinh sát khí tương đương nồng đậm cùng hàng loạt tà oán lực lượng, bình thường sợ làm không ít chuyện thương thiên hại lý, giữ lại bọn hắn cũng là tai họa.
Hổ Tam Âm nghe vậy liền gào thét hưng phấn, trước tiên phóng về phía bầy hắc ám quân sĩ kia.
Nguyên Long Huyền Linh Quy cùng Liệt Diễm Hùng Sư Vương thấy vậy, sao lại nhường Hổ Tam Âm một mình độc hưởng, lập tức cũng khí thế hung hăng nhào tới.
Trong lúc nhất thời, cả hòn đảo nhỏ tràn đầy tiếng chém giết cùng tiếng kêu thảm.
Tịch Thiên Dạ ôm cánh tay lẳng lặng nhìn lên cánh cổng ánh sáng thượng cổ không quản đến chiến đấu bên kia, bởi cho dù chiến đấu kịch liệt cỡ nào thì người bên ngoài đều khó có khả năng biết được.
Vì hắn đã sớm bố trí xuống hắc ám đại trận che kín hết thảy khí tức cùng gợn sóng, thậm chí thiên cơ đều bị che đậy. Dù cho người có năng lực bói toán cũng đừng mong đoán ra được sự tình phát sinh nơi này.
Tâm tình Thải Lân công chúa phức tạp nhìn thật sâu bóng lưng Tịch Thiên Dạ, thiếu niên trước mắt thật sự không gì không làm được sao.
Nghĩ đến lúc trước, nàng có ý khiến Tịch Thiên Dạ kẹt trong Hải tộc xem như khôi lỗi, trong lòng liền có một trận hoang đường.
Chỉ chốc lát sau, tiếng chém giết trên hòn đảo dần dần kết thúc, ba chiến thú Hổ Tam Âm toàn bộ mang theo biểu lộ thõa mãn trở về.
Tịch Thiên Dạ đã đứng tại phần cuối trên hòn đảo ngay dưới cánh cổng ánh sáng. Ở vị trí này có thể sờ tới cánh cổng ánh sáng cao ngàn trượng kia.
Dĩ nhiên không ai rảnh rỗi đi đụng vào cánh cổng ánh sáng, trên cánh cổng ánh sáng ẩn chứa thượng cổ cấm trận, một chút sơ sẩy liền có thể bị lực lượng trên cánh cổng ánh sáng giết chết, dù là Thánh Thiên Vương cũng không ngoại lệ.
Dù sao có thể bố trí ra thượng cổ cấm trận khổng lồ như thế khẳng định chính là đại nhân vật tại thời kỳ Thượng Cổ lưu lại.
Nếu không phải thượng cổ cấm trận vì thượng cổ thần chiến mà tàn khuyết không đầy đủ, lại đi qua mấy chục vạn năm ăn mòn sớm đã không còn lực lượng gì lưu giữ lại thì Thiên Dạ thần điện cũng không dám đến đây tiến đánh Yên Nhạc tổ lăng.
Trang 494# 1