Chương 993: Đại Cơ Duyên
Trong lòng Tô Càn Bính rất vui vẻ, thật sự là không biết trời cao đất rộng, gốc quỷ đằng kia sao có thể tuỳ tiện dây vào?
Trong lịch sử Yên Nhạc hoàng tộc đã có một số cường giả có tâm tư ý đồ đi nhúng chàm gốc quỷ đằng kia, nhưng đều không ngoại lệ toàn bộ đều bị thiệt lớn.
Thậm chí có một vị tổ tiên bán bộ Chí Tôn vương tương đối nổi danh, suýt chút nữa đã rơi vào trong tay của gốc quỷ đằng kia.
Quỷ đằng chính là truyền thuyết cũng là cấm kỵ trong Yên Nhạc hoàng bộ.
Nha đầu Hàm Hương kia nghe được một chút tin đồn thất thiệt đã dám mang theo người đi bắt quỷ đằng, quả là quá mức ngang nhiên rồi.
Cũng không nghĩ một chút, mấy vạn năm qua Yên Nhạc hoàng tộc tang thương biến ảo, chập trùng lên xuống, nếu như thật sự là một gốc Chí Tôn dược sao có thể lưu đến bây giờ, sớm đã bị người khác sử dụng mất rồi.
Tâm tình Tô Càn Bính không tệ, hắn ở phủ đệ ngồi chờ đám người kia gặp rắc rối lớn.
Tịch Thiên Dạ sau khi thu Oán Linh đằng về tay, không tiếp tục đi dò xét tung tích của Vạn Hồn linh thụ nữa mà trước tiên chuẩn bị luyện hóa Oán Linh đằng.
Vạn Hồn linh thụ dù cho chỉ là mầm non cũng không bình thường, với tu vi hiện tại của hắn e là rất khó thu phục.
Oán Linh đằng kỳ thật không phải Chí Tôn dược, mặc dù ẩn chứa tinh hoa linh hồn hùng hậu tinh túy vô cùng nhưng tu sĩ lại rất khó luyện hóa và hấp thu, nếu như có tu sĩ dám cưỡng ép luyện hóa sức mạnh Oán Linh đằng, rất có thể tẩu hỏa nhập ma, thậm chí nổ tung cơ thể mà chết.
Đương nhiên đó là đối với tu sĩ bình thường, còn trong mắt Tịch Thiên Dạ thì Oán Linh đằng không hề khác gì một gốc Chí Tôn dược loại linh hồn, chỉ cần luyện hóa hấp thu toàn bộ tinh hoa linh hồn của Oán Linh đằng là hắn có thể đột phá tới cấp độ tám đạo phân hồn.
Tịch Thiên Dạ không bế quan tu luyện trên mặt đất mà mang theo Thải Lân công chúa và Tô Hàm Hương chui vào chỗ trống to lớn dưới lòng đất.
Hắn đã đánh dấu ở chỗ trống trong lòng đất kia, khi tìm thấy vị trí kia, sau đó cũng không khó mở ra một đường dưới lòng đất đi tới nơi đó.
"Địa Mạch huyết tuyền!"
Thải Lân công chúa vừa bước vào không gian trong lòng đất đã bị kinh sợ bởi huyết khí đại địa mà hồ nước huyết sắc phát ra, Địa Mạch huyết tuyền vừa lớn vừa hùng hậu như thế, nàng cũng chưa thấy lần nào.
Tại Nam Man đại lục cũng có một sô Địa Mạch huyết tuyền, bởi vì lòng đất chuyển động lắng đọng và tích lũy mấy tỷ năm mà hình thành.
Nhưng đều tương đối nhỏ, còn lâu mới to lớn và tinh túy được như trước mắt.
Địa Mạch huyết tuyền chất lượng kém mặc dù cũng là tài nguyên tu luyện không tệ nhưng chỉ thích hợp với tu sĩ cấp thấp, đối tu sĩ cấp cao cơ bản không có bất kỳ tác dụng nào.
Địa Mạch huyết tuyền đều có tác dụng rất ít đối với Thánh Giả của Nam Man đại lục, trước mắt đã biết chỉ có ba khu, còn Địa Mạch huyết tuyền có thể trợ giúp cho bán Đế Cảnh thì một chỗ đều không có.
Nhưng Địa Mạch huyết tuyền khổng lồ trước mắt này cho nàng cảm giác, chớ nói bán đế cảnh dù cho tu sĩ Đế Cảnh chân chính cũng có được trợ giúp rất lớn.
"Quá tốt rồi! Địa Mạch huyết tuyền chính là báu vật thiên địa, có cơ duyên này ta chắc chắn có thể nâng cao một bước."
Thải Lân công chúa vui mừng quá đỗi, trước khi tất cả mọi người chưa kịp phản ứng đã bước ra một bước phóng tới hồ nước huyết sắc kia.
Địa Mạch huyết tuyền không chỉ có thể nâng cao tu vi của tu sĩ mà còn có thể làm cho tu sĩ thay da đổi thịt, thể chất và thiên phú đều lên một cấp độ.
Địa Mạch huyết tuyền to lớn như vậy, đã để Thải Lân công chúa nhìn thấy hi vọng trở thành Chí Tôn vương.
"Cẩn thận một chút, ngươi sợ là không hấp thu được địa mạch huyết khí trong hồ."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Địa Mạch huyết tuyền đã bị Huyết Sát âm tuyền dung hợp ăn mòn, dựa vào năng lực của Thải Lân công chúa muốn không bị Huyết Sát âm tuyền ảnh hưởng để trực tiếp hấp thu đại địa huyết khí trong Địa Mạch huyết tuyền, e là có chút khó khăn.
Quả nhiên Thải Lân công chúa vừa mới tới gần thì hồ nước huyết sắc kia bỗng nhiên chấn động, từng đạo u mịch âm phong từ trên mặt hồ thổi qua, làm nàng như rơi xuống hố băng lạnh lẽo thấu xương.
"Chuyện gì xảy ra?"
Trong lòng Thải Lân công chúa giật mình, sự chênh lệch của hồ nước huyết sắc khác với trong tưởng tượng của nàng, nó quỷ dị và không giống bình thường.
Nhưng đại cơ duyên phía trước nàng sao có thể từ bỏ?
Không một chút lưỡng lự mà trực tiếp vận chuyển công pháp hấp thu Địa Mạch huyết tuyền trong hồ.
Nhưng mà chỉ hấp thu một ngụm, sắc mặt nàng đã cự biến, trong địa mạch huyết khí xen lẫn một sức mạnh vô cùng âm hàn lại tà ác.
Sức mạnh kia vừa chui vào trong cơ thể nàng, liền kịch liệt phá hư xương cốt của nàng, huyết dịch, thần kinh... Thậm chí sinh mệnh tinh hoa và linh hồn đều bị công kích, thời gian trong chốc lát đôi mắt nàng đã ảm đạm, tinh thần uể oải, như là phàm nhân vừa mới sinh một cơn bệnh nặng xanh xao vàng vọt.
"Làm sao lại..."
Sắc mặt Thải Lân công chúa kinh hãi không dám lại hấp thu lung tung huyết khí đại địa trong hồ nước.
Âm tà chi khí kia trong cơ thể của nàng điên cuồng phá hoại, nàng có ý ngăn cản và xua đuổi, nhưng lại đương đối khó khăn.
Năng lượng kia chẳng biết vật gì, không chỉ âm hiểm xảo trá mà lại có chất lượng vô cùng cao, nguyên khí của nàng căn bản không chống lại được, dù cho chỉ có một phần nhỏ xâm nhập vào trong cơ thể hì sự phá hoại tạo thành cũng tương đối kinh người.
"Địa Mạch huyết tuyền và Huyết Sát âm tuyền đã dung hợp lại cùng nhau, ngươi muốn hấp thu năng lượng Địa Mạch huyết tuyền, tất nhiên sẽ bị năng lượng Huyết Sát âm tuyền quấy nhiễu."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Với năng lực hiện tại của Thải Lân công chúa, căn bản cũng không có năng lực có thể luyện hóa tà sát khí của Huyết Sát âm tuyền.
Không thể luyện hóa, hấp thu càng nhiều sẽ bị thương càng nặng, chết càng nhanh.
"Chỉ có thể trơ mắt nhìn sao?"
Thải Lân công chúa không cam lòng nói, thấy được Địa Mạch huyết tuyền kia nồng đậm đến cực điểm, trong lòng trông mà thèm vô cùng, nhưng cũng không dám đi hấp thu.
Tà sát khí kia trong cơ thể, còn xua đuổi không đi ra, e là cần mười ngày nửa tháng chữa thương mới có thể luyện hóa xua đuổi, nếu như lại hấp thu một chút nữa vào, nàng căn bản không dám nghĩ, rất có thể sẽ xảy ra vấn đề lớn.
"Địa Mạch huyết tuyền và Huyết Sát âm tuyền dung hợp làm một lại có thể phát sinh việc hiếm thấy như vậy."
Mặt Hổ Tam Âm cũng đầy đáng tiếc, hắn có hiểu biết nhiều hơn so với Thải Lân công chúa, đã sớm nhìn ra Địa Mạch huyết tuyền kia, không phải kỳ bảo mà là hố độc.
Huyết Sát âm tuyền vốn chính là vật tà sát, lại dung hợp với Địa Mạch huyết tuyền, cả hai sinh ra chất biến sẽ chỉ càng thêm đáng sợ.
Chớ nói Thải Lân công chúa, cho dù hắn cũng không dám đi hấp thu sức mạnh trong hồ nước huyết sắc kia.
"Nơi này hẳn là có không dưới mười vị thần linh ngã xuống, thuộc về đại hung chi địa."
Hải U Hoàng thản nhiên nói.
Năm đó thần chiến đánh phá Tinh Linh tộc tổ giới, chiến đấu đáng sợ như thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Lúc đó thần linh của Tinh Linh tộc chết đi hơn chín phần, mà U Minh tộc bọn hắn cũng tổn thất nặng nề, thậm chí Nhân tộc làm đồng minh với Tinh Linh tộc cũng có hàng loạt thần linh chết ở đây.
Ngoại trừ thần linh chết ở đây, những sinh linh khác cũng đếm bằng mấy ngàn tỷ, nếu không căn bản không có khả năng sinh ra một Huyết Sát âm tuyền khổng lồ như thế. Nếu như đoán không sai, gốc Vạn Hồn linh thụ kia hẳn là từ trong Huyết Sát âm tuyền sản sinh ra.
Mặc dù vẫn có chút logic không đúng lắm, nhưng cũng không có cách khác để giải thích.
Có lẽ Huyết Sát âm tuyền và Địa Mạch huyết tuyền dung hợp thật có thể sinh ra hiệu quả không thể tưởng tượng nổi, từ đó sản sinh ra một gốc Vạn Hồn linh thụ này.
Hải U Hoàng đang suy tư vì sao lại có một gốc Vạn Hồn linh thụ sinh ra ở chỗ này.
Theo lý thuyết thì loại vật giống Vạn Hồn linh thụ này, phóng tầm mắt ra toàn bộ Thái Hoang giới dù một gốc cũng không sinh ra được hắn cũng không kỳ quái.
Vật này hiếm hoi hơn nhiều so với một số vật chất nguyên bản đại thế giới.
Bởi vì một số vật chất bản nguyên đại thế giới nhất định sẽ tồn tại, nhưng Vạn Hồn linh thụ lại không nhất định sẽ có.
Tịch Thiên Dạ không nghĩ nhiều như vậy, từng trải của hắn không biết cao hơn bao nhiêu so với Hải U Hoàng, cho nên rất nhiều chuyện hắn ngược lại sẽ không suy nghĩ nhiều, thiên hạ to lớn không thiếu cái lạ, xảy ra chuyện gì hắn cũng không kỳ quái.
Hắn đã từng tận mắt chứng kiến qua một tiểu thế giới cằn cỗi nhỏ yếu thấp bé lại sản sinh ra một chí tôn vũ trụ đứng đầu vạn giới.
Nơi này sản sinh ra một gốc Vạn Hồn linh thụ đây đã tính là cái gì.
Vật trong thế gian, nếu tồn tại, đương nhiên là có lý của nó.
"Địa Mạch huyết tuyền ở trước mắt, không thể hấp thu thật là đáng tiếc!"
Hổ Tam Âm cũng đương đối không cam tâm, năng lượng Địa Mạch huyết tuyền đối với người tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật mà nói cũng là có trợ giúp rất lớn, thậm chí hấp thu tinh khí huyết mạch đều càng thêm tốt đối với tu sĩ cấp cao.
Một Địa Mạch huyết tuyền khổng lồ như thế nếu như lợi dụng tốt, e là có thể làm tất cả mọi người liên tục đột phá.
"Thật ra ta có biện pháp để cho các ngươi đều có thể hấp thu năng lượng Địa Mạch huyết tuyền."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Năng lượng Địa Mạch huyết tuyền kia hắn có thể hấp thu nhưng những người khác không được.
Hắn tu luyện công pháp chủ tu của Minh Hoàng Luyện Thi thuật, đó là một trong bí thuật của U Minh tộc Thất Thập Nhị Chí Cao, căn bản không sợ âm sát khí xâm nhập.
Nhưng bọn Hổ Tam Âm và Nguyên Long Huyền Linh Quy lại không được.
Minh Hoàng Luyện Thi thuật mặc dù thuộc về công pháp cấm kỵ nhưng cái bọn hắn tu luyện đều là công pháp cấp kém nhất trong công pháp thi tu, bình thường có lẽ nhìn không ra cái gì, có vẻ như chỉ cần tu luyện tới tầng cao sẽ rất mạnh.
Nhưng bản chất thật sự lại khác nhau rất lớn.
Địa Mạch huyết tuyền khổng lồ trước mắt, nếu như lãng phí thật có chút đáng tiếc.
"Biện pháp gì?"
Mắt Thải Lân công chúa sáng lên nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ.
Hổ Tam Âm và Nguyên Long Huyền Linh Quy này da dày thịt béo, chiến thú có sức khôi phục kinh người cũng không dám đi hấp thu, trong nội tâm nàng đã gần như từ bỏ ý niệm kia. Nhưng Tịch Thiên Dạ, lại cho nàng một tia hi vọng.
"Luyện chế một bảo vật đặc biệt có thể trực tiếp loại bỏ tà sát khí, bọn hắn có thể hấp thu địa mạch huyết khí thuần khiết. Nhưng vấn đề bây giờ là món đồ kia luyện chế không dễ dàng, cần vật liệu tương đối nhiều, bây giờ ta cũng thu thập không đủ trong thời gian ngắn."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Trên người hắn mặc dù mang theo không ít vật liệu luyện khí, nhưng muốn tập hợp vật liệu để luyện chế món bảo vật kia vẫn không đủ, đến nỗi vật thay thế cũng gom góp không ra.
"Vật liệu không đủ? Trong Yên Nhạc tổ lăng không phải xưng danh ẩn chứa bảo tàng lớn nhất Yên Nhạc hoàng tộc sao? Mấy vạn năm tích lũy bên trong, không thể gom góp không ra."
Mặt mày của Thải Lân công chúa nhìn về phía Tô Hàm Hương.
Bọn hắn đến Yên Nhạc hoàng đô chính là là vì trợ giúp Yên Nhạc hoàng bộ, cứu vớt sinh tử của một tộc một nước.
Điều kiện trước tiên ở nơi này dùng một chút tài nguyên của bọn hắn cũng không quá đáng.
Mục đích của Thải Lân công chúa tới đây, kỳ thật chính là nhắm ngay đồ tốt tích lũy trong Yên Nhạc hoàng tộc, chỉ là mới đến còn chưa kịp ra tay mà thôi.
"Trong Tổ lăng có hàng loạt bảo tàng, nhưng vị trí cụ thể ở nơi nào, nhất định phải hỏi vài vị Hoàng Thái Thúc, ta cũng không rõ ràng lắm."
"Ta bây giờ lập tức về cổ thành giúp các ngươi hỏi một chút về vị trí kho bảo tàng."
Tô Hàm Hương không có mập mờ, lập tức chuẩn bị trở về hỏi thăm vị trí bảo tàng. Về mặt nâng cao thực lực trong chuyện này, nàng toàn lực ủng hộ Tịch Thiên Dạ bọn hắn.
"Ngươi trở về có ích lợi gì, Hoàng Thái Thúc kia của nhà ngươi, đề phòng chúng ta giống như đề phòng cướp."
Thải Lân công chúa nghe vậy liếc mắt.
Trang 498# 1