Chương 994: Tịch Nguyên Tiên Cầu
Mặc dù Tô Hàm Hương rất được sủng ái, nhưng dù sao cũng chỉ là vãn bối, nàng cơ bản không được tiếp xúc với những bí mật chân chính.
Thải Lân công chúa khiến cho nàng có chút xấu hổ. Không sai, Hoàng Thái Thúc căn bản không tin tưởng nàng cùng Tịch công tử, sao lại nói cho nàng biết vị trí của bảo tàng.
"Không sao, trong không gian này có sáu tòa bảo tàng, ta cũng biết đại khái vị trí nhưng có Thiên Vương trận pháp cùng thượng cổ cấm chế bảo hộ, dù cho các ngươi có biết được vị trí của tàng bảo khố thì cũng không thể chiếm được bảo vật bên trong."
"Ta đi cùng các ngươi một chuyến đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, tình huống bây giờ đặc biệt, cũng không đoái hoài tới nhiều như vậy, nếu như Yên Nhạc hoàng tộc không sẵn lòng, chỉ cần quay lại đền bù tổn thất bọn hắn là được.
Tô Hàm Hương ngây người nhìn Tịch Thiên Dạ, ngay cả nàng còn không biết được bí mật, Tịch công tử làm sao mà biết được?
Thải Lân công chúa nghe vậy lại hưng phấn không thôi, nàng không có hứng thú muốn biết vì sao Tịch Thiên Dạ biết rõ vị trí bảo tàng của Yên Nhạc hoàng tộc, chỉ cần có thể hấp thu Địa Mạch huyết tuyền năng lượng, những cái khác nàng lười không muốn quản.
"Không xong rồi! Đám người kia tìm được vị trí bảo tàng rồi."
Trong cổ thành phủ đệ, Tô Càn Bính đang thảnh thơi uống trà lẳng lặng chờ đợi tin tức về đám người Tịch Thiên Dạ kia từ trong tay quỷ đằng.
Nhưng mà tin tức tốt không có đến mà là một tin tức xấu lại đến.
"Ngươi nói cái gì, bọn hắn tìm được vị trí bảo tàng."
Tô Càn Bính đột nhiên đứng phắt dậy bước ra khỏi ghê, trừng mắt hỏi.
Những thứ kia là do Yên Nhạc hoàng tộc bọn hắn tích lũy mấy vạn năm, há có thể để người khác nhúng tay vào.
"Chính xác trăm phần trăm, ta tận mắt nhìn thấy."
Một tên hoàng tộc cao cấp cười khổ bẩm báo.
"Bọn hắn tìm được cái bảo tàng nào?"
Tô Càn Bính nhíu mày nói.
Hiện tại chỉ có thể cầu nguyện nơi mà đám người kia tìm tới không phải bảo tàng lớn nhất của bọn hắn.
Bên trong tổ lăng có sáu bảo tàng kho, bảo tàng lớn nhất cách bảo tàng nhỏ nhất tương đối xa.
"Toàn... Toàn bộ... Đều tìm được..."
Tên hoàng tộc cấp cao kia lắp ba lắp bắp trả lời, đầy vẻ khẩn trương nhìn Tô Càn Bính, lo sợ lão tổ tông trong cơn nóng giận sẽ một tay mà đập chết mình.
"Cái gì! Ngươi nói cái gì!"
Tô Càn Bính một tay nắm chặt cổ áo tên hoàng tộc cấp cao kia, rốt cuộc đã không giữ được bình tĩnh.
"Toàn bộ... Sáu tòa bảo tàng kho... Bọn hắn đều đã tìm được."
Mặc dù hoảng hốt trước lửa giận của lão tổ tông, nhưng lời nên nói lại nhất định phải nói ra, lúc này không có thể giấu diếm không báo.
"Làm sao có thể!"
Tô Càn Bính suýt nữa giận đến ói máu, như là quả bóng xì hơi tê liệt trên ghế ngồi.
Vị trí sáu tòa bảo tàng kho chính là cơ mật lớn nhất của Yên Nhạc hoàng tộc, trong cả Yên Nhạc hoàng tộc chỉ có hắn, Yên Nhạc hoàng đế cùng với Thái Thượng Hoàng biết được vị trí cụ thể của toàn bộ sáu tòa bảo tàng kho.
Sáu tòa bảo tàng kho đều được ẩn giấu vô cùng kín đáo, người không nắm rõ kỹ càng vị trí dù cho có lục tung cả tổ lăng cũng chưa hẳn có thể tìm ra.
Huống chi có thể tìm ra được một chỗ hai nơi, nhưng không thể tìm ra toàn bộ sáu nơi được.
"Chẳng lẽ... Hai lão già kia lại hồ đồ, vì quá mức cưng chiều Tô Hàm Hương mà nói cho nàng biết vị trí bảo tàng?"
Tô Càn Bính theo bản năng liền nghĩ tới Yên Nhạc hoàng đế cùng Thái Thượng Hoàng, trừ lí do đó ra căn bản là không thể nghĩ đến lí do nào khác. Hai lão gia kia còn sủng ái sủng ái Tô Hàm Hương hơn cả hắn, nha đầu này thật có thể khiến bọn hắn để lộ bí mật.
"Lão tổ tông, làm sao bây giờ?"
Ngay giờ phút này tên hoàng tộc cấp cao kia giờ cũng không biết nên làm như thế nào cho phải.
"Ngươi nói nên làm sao bây giờ? Tu vi của tất cả chúng ta tu đều đã bị bọn hắn phong ấn, còn có thể làm sao?"
Tô Càn Bính chỉ có thể giương mắt nhìn, trừ việc đó ra cũng không thể làm được gì hơn.
"Nhưng bảo tàng kho được bảo vệ nghiêm mật, bọn hắn muốn lấy đến để chiếm bảo vật trong bảo tàng kho cũng không phải chuyện dễ dàng."
Tô Càn Bính nói.
Chuyện đến nước này, hắn cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế.
Tên Yên Nhạc hoàng tộc cấp cao kia nghe vậy há to miệng, dường như muốn nói gì đó nhưng lại không dám nói.
"Có chuyện gì cứ trực tiếp nói thẳng ra."
Tô Càn Bính không nhịn được nói, hắn thấy đã không còn chuyện gì tồi tệ hơn chuyện bảo tàng bị phát hiện.
"Lão tổ tông, đám người kia đã mở bảo tàng kho ra rồi, cả sáu tòa bảo tàng kho đều bị mở ra..."
Sắc mặt tên thành viên trong hoàng phụ trách công tác tình báo lộ mếu máo vô cùng khó coi.
"..."
Tô Càn Bính hoàn toàn không còn gì để nói, ngơ ngác ngồi trên ghế, toàn bộ phòng khách đều vô cùng an tĩnh.
"Thôi! Có lẽ ý trời đã như thế. Trời muốn diệt Yên Nhạc ta, chúng ta có thể làm gì được sao?"
Tinh thần Tô Càn Bính trở nên uể oải, cũng không muốn nói nhiều.
Bên trong mặt đất trống rỗng, Tịch Thiên Dạ bỏ ra thời gian ba ngày để luyện chế ra một viên kim loại có thể tịnh hóa tà sát khí.
Viên kim loại tên là Tịnh Nguyên Tiên Cầu, tác dụng của nó chính là dùng để tịnh hóa đủ loại năng lượng cổ quái hỗn tạp, chuyển hóa những năng lượng hổn độn kia thành tiên khí tinh khiết.
Trong cửu thiên Tiên giới, Tịnh Nguyên Tiên Cầu là đồ vật rất thường gặp, một vài Tiên tông cùng Tiên môn cường thịnh vì để cho nội tông có tiên khí nồng đậm, phẩm chất cao tinh khiết, đều sẽ bố trí hàng loạt Tịnh Nguyên Tiên Cầu bên trong hộ tông trận pháp.
Thứ mà Tịch Thiên Dạ luyện chế đương nhiên không phải Tịnh Nguyên Tiên Cầu hoàn chỉnh mà là phỏng chế phẩm cấp thấp mà thôi.
Tịnh Nguyên Tiên Cầu chân chính chính là Tiên khí, hơn nữa rất hao phí tài nguyên, Tiên môn bình thường đều không thể luyện chế ra được.
Kim loại tiểu cầu mà Tịch Thiên Dạ luyện chế, căn bản không cần hiệu quả mạnh mẽ như Tịnh Nguyên Tiên Cầu, chỉ cần có thể chuyển hóa loại bỏ tà sát khí là đủ.
Tịch Thiên Dạ ném kim loại tiểu cầu vào vùng trời phía trên hồ nước màu đỏ ngòm như máu kia, sau một khắc, năng lượng bên hồ nước màu đỏ ngòm đã bị một luồng sức mạnh vô hình đẩy ra, xông thẳng lên cửu tiêu, không ngừng chui vào bên trong viên kim loại.
Viên kim loại kia nhìn qua thì không lớn, nhưng lại như là một tòa hư không hắc động, bất kể là bao nhiêu năng lượng đều có thể thôn phệ toàn bộ.
Chỉ chốc lát sau, trong chín lỗ thủng viên kim loại kia bỗng nhiên phun ra hàng loạt hào quang, chín luồng hào quang đan vào nhau, chiếu sáng rực rỡ cả một vùng lòng đất khổng lồ.
"Địa mạch huyết khí, địa mạch huyết khí vô cùng tinh thuần."
Ánh mắt Thải Lân công chúa mừng rỡ, lúc này liền xông tới khoanh chân ngồi bên cạnh kim loại viên cầu, trắng trợn thôn phệ những ánh hào quang ào ào tuôn ra kia.
Địa mạch huyết khí do đại địa mẫu khí ngưng tụ ra khá đặc thù, có lẽ so ra còn kém xa Thần Tàng chi khí, nhưng cũng có thể khiến tu sĩ thoát thai hoán cốt, trí tuệ bay lên, linh hồn thăng hoa... Chính là tinh túy của thiên địa vạn vật, toàn bộ sinh linh đều ưa thích đồ vật này.
Dã thú bình thường nếu hấp thu địa mạch huyết khí trong thời gian dài thì có thể khai thông linh trí, xuất hiện bản năng thu nạp nhật tinh quầng trăng, từ từ lột xác thành yêu.
"Thủ đoạn thật thần kỳ."
Ánh mắt Hổ Tam Âm khiếp sợ, cũng không nhịn được mà lập tức phóng tới gần kim loại viên cầu kia.
Nguyên Long Huyền Linh Quy cùng Liệt Diễm Hùng Sư Vương cũng không ngốc, lúc này liền cướp được vị trí tốt, thôn phệ từng ngụm lớn địa mạch huyết khí kia.
"Phỏng chế phẩm của Tịnh Nguyên Tiên Cầu!"
Hải U Hoàng lần nữa bị thủ đoạn của Tịch Thiên Dạ chấn trụ, hắn làm sao có thể không biết đến danh tiếng lẫy lừng của Tịnh Nguyên Tiên Cầu được, tiên nhân có thể luyện chế ra Tịnh Nguyên Tiên Cầu đều là thượng đẳng, tiên nhân bình thường không có khả năng đó.
Bên trong Tiên tông Tiên môn, tiên nhân có thể luyện chế ra Tiên khí có địa vị vô cùng tôn kính.
Mặc dù Hải U Hoàng cũng đã từng là tiên, nhưng so với những vị luyện khí chi tiên kia mà nói, địa vị còn chênh lệch một đoạn dài.
Tịch Thiên Dạ có thể luyện chế ra Tịch Nguyên Tiên Cầu phỏng chế phẩm bên trong Nguyên Anh kỳ, luyện khí chi tiên chuyển thế thông thường đều không thể làm được.
Tịch Thiên Dạ nhìn địa mạch huyết khí nồng đậm dâng lên bên trong kim loại tiểu cầu rồi dần dần phả ra bên ngoài, hài lòng gật gật đầu.
Hắn cũng tìm một vị trí tốt, bắt đầu hấp thu địa mạch huyết khí tinh khiết.
Tiềm lực thân thể Nhiếp Nhân Hùng có hạn, căn cơ nông cạn, có thể tu thành Thiên Thánh cũng chỉ có Tịch Thiên Dạ mới có được năng lực này, đổi thành những người khác sợ là căn bản không thể làm được.
Nhưng muốn tiến thêm một bước, tu thành Chí Thánh thì độ khó sẽ rất cao.
Dù sao lúc trước Nhiếp Nhân Hùng muốn tu thành Đại Thánh cũng là hy vọng xa vời, tư chất kém không thể tưởng tượng được.
Suy đoán cẩn thận, muốn đột phá làm Chí Thánh, độ khó sẽ gấp hơn một nghìn lần Long Thiên Nhi cùng Thải Thận Nhi.
Số liệu vừa so sánh khiến người có cảm giác đó là việc không thể nào, xác suất tu thành Chí Thánh cơ bản là không.
Kỳ thật cũng không có gì kỳ quái, Long Thiên Nhi cùng Thải Thận Nhi chính là hoàng tộc huyết mạch của thượng cổ Long Nhân tộc cùng Cửu Huyễn Thải Điệp tộc, thiên tư cao đứng đầu Nam Man đại lục, thậm chí bên trong Thái Hoang thế giới, người có thể so bì lại các nàng vô cùng ít.
So sánh Nhiếp Nhân Hùng cùng Long Thiên Nhi, Thải Thận Nhi, khó khăn nghìn lần kia thuộc về khó khăn trong việc kiểm soát thân thể của Tịch Thiên Dạ.
Bằng không đổi thành thân thể Nhiếp Nhân Hùng, chỉ số khó khăn sẽ là vô hạn gần như bằng không.
Cũng chính vì như vậy, Tịch Thiên Dạ không thông qua sự đồng ý của chủ nhân nơi đây, cũng phải mở bảo tàng của Yên Nhạc hoàng tộc.
Luyện chế ra Tịnh Nguyên Tiên Cầu phỏng chế phẩm là hắn có thể hấp thu hàng loạt địa mạch huyết khí, không ngừng cường hóa thân thể, lần lượt thoát thai hoán cốt, như thế mới có thể nâng cao xác suất tu thành Chí Thánh.
Tịch Thiên Dạ thôn phệ hết sức có thể, còn cao xa hơn nhiều người khác, dường như năm thành địa mạch huyết khí đều bị hắn hấp thu đi.
Hơn nữa cũng vì Tịch Thiên Dạ cố ý nhường cho những người khác, bằng không hắn sẽ hấp thụ sạch sẽ cả chín thành địa mạch huyết khí kia.
Người hấp nhanh thứ hai chính là Thải Lân công chúa, có khoảng một phần rưỡi địa mạch huyết khí bị nàng bao trùm, so với Hổ Tam Âm, thì Nguyên Long Huyền Linh Quy hấp thu có phần nhanh hơn.
Mặc dù Hổ Tam Âm cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy liều mạng muốn cướp phần Thải Lân công chúa, nhưng Thải Lân công chúa không biết đã thi triển ra loại bí pháp gì mà cả hai đầu thú kia từ đầu đến cuối đều không thể tranh được.
Tốc độ thôn phệ nhanh hơn hẳn Nguyên Long Huyền Linh Quy cùng Hổ Tam Âm đã tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi Thuật, bí pháp mà Thải Lân công chúa thi triển ra rõ ràng không hề đơn giản.
Trong tất cả mọi người, tu vi của Tô Hàm Hương thấp nhất, cũng không có bí pháp mạnh mẽ gì, số lượng có thể hấp thu được đương nhiên cũng ít nhất.
Nhưng nàng chỉ là Thiên Vương cảnh bình thường mà thôi, dù cho thấp nhất cũng đã quá đủ.
Hơn nữa tu vi thấp thì hiệu quả của địa mạch huyết khí cũng sẽ mạnh hơn, sợ là chỉ cần tu luyện thêm ba năm nàng đã có thể đột phá làm Thiên Vương Đại Giả.
Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười ngày.
Trong một lăng mộ nằm của Yên Nhạc hoàng tộc đột nhiên phát ra một luồng sóng linh hồn kinh người, trong khoảnh khắc đã bao phủ hơn nghìn dặm, cái luồng sóng linh hồn kia doạ người tới cực điểm như là như gió bão từng tầng một từ chỗ sâu bao phủ ra.
Dù cho Chí Tôn vương ở đây sợ là cũng sẽ kinh hãi vô cùng, cái luồng sóng linh hồn kia sợ là Chí Tôn vương bình thường cũng không sánh nổi.
Trang 498# 2