Chương 999: Săn Mỹ Cuồng Ma
Rất nhiều chuyện trước kia không nghĩ ra, bây giờ đều nghĩ thông cả rồi.
Hung thủ tại sao phải xông vào hồ Thu Thủy lặng lẽ sát hại một nhánh hắc ám quân đoàn bọn hắn sau đó liền biến mất hoàn toàn không thấy tăm hơi. Bây giờ xem ra, tất cả cũng là vì đi tới Yên Nhạc tổ lăng.
"Tu vi của các ngươi là do ai phong ấn?"
Chùy Tinh hộ pháp trầm giọng nói.
Nếu như bọn hắn đoán không có sai thì hung thủ ở ngay bên trong Yên Nhạc tổ lăng.
Nghĩ đến đây, bên trong đôi mắt Chùy Tinh hộ pháp tràn đầy lãnh ý.
Dám xúc phạm người có quyền thế bên trong Thiên Dạ thần điện bọn hắn, quả thực chính là muốn chết.
"Không sai! Rốt cuộc là người nào đã phong ấn tu vi của các ngươi, lập tức nói rõ ràng."
Sắc mặt Khải Tát hộ pháp băng lãnh nói.
"Muốn chém giết muốn róc thịt, muốn làm gì cũng được, Thiên Dạ thần điện các ngươi làm nhiều việc ác như thế, một ngày nào đó sẽ gặp báo ứng."
Tô Càn Bính lạnh lùng cười, đã bị Thiên Dạ thần điện công phá thượng cổ cấm trận chi môn, như vậy tất cả đều đã được định trước. Dựa vào tác phong làm việc của Thiên Dạ thần điện, bất luận thế nào thì Yên Nhạc hoàng tộc bọn hắn cũng xem như đã xong rồi.
Liên tục trốn bên trong tổ lăng, có sống sót thì cũng biệt khuất, hủy diệt thì hủy diệt.
Những cao thủ khác của Yên Nhạc hoàng tộc, tên nào tên náy cũng đùng đùng tức giận trừng mắt nhìn người của Thiên Dạ thần điện, dường như không một ai thỏa hiệp.
Bởi vì trong lòng ai nấy đều rất rõ ràng, Thiên Dạ thần điện làm việc, trước nay vẫn là đốt sạch phá trụi, thẳng tay chém giết.
"Muốn làm bộ dạng xương cốt cứng rắn trước mặt Thiên Dạ thần điện chúng ta? Đúng là người si nói mộng, chờ bản hộ pháp bắt các ngươi thì các ngươi đều phải khai báo rõ ràng cho bản hộ pháp."
Khải Tát hộ pháp cười tàn nhẫn nói.
Nếu tất cả cao thủ của Yên Nhạc hoàng tộc đều đã bị người phong ấn chặt, như vậy cũng giúp bọn hắn tiết kiệm một phần khí lực, trực tiếp bắt bầy kiến cỏ này là được. Không có cao thủ Thiên Vương cảnh tọa trấn những người khác bên trong tòa thành cổ căn bản cũng không làm được gì.
"Người đâu, bắt đám sâu kiến ngu xuẩn này cho bản hộ pháp."
Khải Tát hộ pháp thản nhiên nói.
Nếu cao thủ đều đã bị phong ấn lại, vậy hắn cũng không có hứng thú ra tay, việc đơn giản như vậy giao cho thủ hạ đi xử lý là được.
Khải Tát hộ pháp vừa dứt lời liền có hai tên cao thủ cấp độ Thánh Thiên vương đi ra, từng bước một đạp về phía mấy người Tô Càn Bính.
Người của Yên Nhạc hoàng tộc đương nhiên không có thể trơ mắt nhìn người của Thiên Dạ thần điện bắt các lão tổ tông của mình đi, lúc này liền tổ chức lực lượng bắt đầu phản kích, hơn ngàn tên cao thủ Vương cảnh không để ý sinh tử mà lao ra chặn trước mặt hai tên Thánh Thiên vương.
Nhưng mà bọn hắn dù nhiều người nhưng đứng trước mặt hai tên Thánh Thiên thì lại vô cùng nhỏ bé, không khác gì châu chấu đá xe, tên Thánh Thiên vương bên trái kia vung tay lên, sức mạnh hùng hậu hắc ám tuôn ra trong khoảnh khắc đã có mấy chục tên cao thủ Vương cảnh Yên Nhạc hoàng tộc bị đánh thành sương máu cùng xương vỡ từ không trung rơi xuống.
"Một bầy kiến hôi cũng dám ngán đường bản tọa."
Thánh Thiên vương bên phải ha ha cười tà vung thủ đao lên, thi triển ra Thiên Dạ lưu quang pháp, ám quang lóe lên, hơn một trăm tên cao thủ Vương cảnh liền bị phân thành hai mảnh, máu me đầm đìa, linh hồn bị trảm diệt chết oan chết uổng.
"Dừng tay!"
Đang lúc hai tên Thiên Dạ thần điện Thánh Thiên vương chuẩn bị tiếp tục ra tay, giết sạch toàn bộ hàng ngàn tên Vương Cảnh sâu bọ nhỏ bé đang ngăn cản tại trước mặt thì một tiếng hét phẫn nộ từ trên cửu thiên vang vọng lại, nộ âm cuồn cuộn hóa thành sức mạnh thực chất xuyên thấu hư không, đánh về phía hai tên Thiên Dạ thần điện Thánh Thiên vương.
Thân thể hai tên Thánh Thiên vương của Thiên Dạ thần điện dừng lại phất tay đánh xơ xác luồng sóng âm kia.
Hai người đều nhìn lại phía chân trời, muốn nhìn xem người dám ra tay ngăn cản bọn hắn, rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Một đoàn bạch quang sáng chói từ chân trời bay tới, chỉ chốc lát sau đã xuất hiện bên cạnh.
Người đến chính là một nữ tử, rõ ràng nàng đang rất phẫn nộ ra tay tấn công về hướng Thánh Thiên vương bên trái.
Một luồng sức mạnh kinh người bộc phát ra, trong khoảnh khắc toàn bộ không trung phía trên cổ thành đều cuồn cuồn hắc vân tựa như có thiên uy từ trên trời giáng xuống.
"Tài mọn."
Thánh Thiên vương bên trái hừ lạnh một tiếng, thi triển ra Thiên Dạ lưu quang pháp, một quyền đánh thẳng vào luồng sức mạnh kia, không chỉ đánh nát luồng sức mạnh kia, dư kình còn đụng vào thân thể Tô Hàm Hương, đẩy nàng lui về sau bảy tám trượng.
"Thế mà lại không bị thương!"
Tên Thiên Dạ thần điện Thánh Thiên vương kia hơi kinh ngạc nhìn về phía Tô Hàm Hương, hắn chính là thủ lĩnh của một nhánh tiểu đội của quân đoàn hắc ám, có tu vi của Thánh Thiên vương chân chính, hơn nữa lại mạnh hơn so với thủ lĩnh của những hắc ám tiểu đội khác một phần.
Hắn dốc toàn lực tung ra nhất kích thế mà vẻn vẹn chỉ có thể đánh lui Tô Hàm Hương, không thể đả thương được nàng.
Hắn đương nhiên nhìn ra được, thiếu nữ trước mắt vẻn vẹn chỉ có tu vi Thiên Vương Đại Giả, đổi thành những Thiên Vương Đại Giả khác bị hắn tấn công một quyền, dù nói thế nào thì chắc chắn cũng sẽ bị thương nặng.
Huyết khí Tô Hàm Hương sôi trào, hai gò má ráng hồng, như là nhuộm lên màu trời chiều.
Tấm mạng che trên mặt nàng, bị kình khí mãnh liệt xé nát tan tành, hóa thành từng mảnh vỡ bay trong không trung như là như hồ điệp vung vãi.
Nha đầu Hàm Hương!
Công chúa điện hạ!
Toàn bộ người của Yên Nhạc hoàng tộc đều nhìn lên bầu trời, bọn hắn cũng không ngờ rằng, Tô Hàm Hương sẽ xuất hiện trong thời khắc như thế.
"Nàng xuất hiện làm gì, không biết là người của Thiên Dạ thần điện đáng sợ đến cỡ nào sao."
Trong mắt Tô Càn Bính lóe lên một tia lo âu, mặc dù rất thất vọng về Tô Hàm Hương, nhưng làm trưởng bối thì lúc nào cũng hy vọng hậu bối không xảy ra vấn đề gì. Huống chi giờ phút này, nha đầu Hàm Hương lại vì cứu bọn họ nên mới xuất hiện.
"Nữ nhân thật đẹp! Bản tọa hành tẩu thiên hạ mấy trăm năm, các tộc các nơi đều đã đi qua, nữ nhân xinh đẹp như thế lại là lần đầu tiên nhìn thấy."
Một tên Thánh Thiên vương của Thiên Dạ thần điện tán thưởng nói.
"Thật rất xinh đẹp, thật không ngờ nhân tộc cũng có mỹ nữ tuyệt sắc như thế, bản hộ pháp duyệt tận bốn phương, hẳn là chỉ có vị Tinh Linh tộc nữ hoàng kia là có thể thắng nàng một phần."
Khải Tát hộ pháp cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, bỗng nhiên xuất hiện một nữ tử khiến cho hắn cũng có chút kinh ngạc.
"Nàng này tên Tô Hàm Hương là trưởng công chúa của Yên Nhạc hoàng tộc, được xưng là nhân tộc đệ nhất mỹ nữ."
Chùy Tinh hộ pháp thản nhiên nói, hắn đã từng nhìn qua chân dung Tô Hàm Hương, cho nên liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của nàng. Nhưng đối với mỹ nữ hắn lại không có hứng thú gì, ánh mắt nhìn Tô Hàm Hương nồng đậm sát ý.
"Chùy Tinh, cái tên cuồng ma này chớ làm loạn."
Khải Tát hộ pháp trông thấy sát ý trong mắt Chùy Tinh hộ pháp, lúc này thầm giật mình lướt ngang một bước ngăn lại trước mặt Chùy Tinh hộ pháp, phòng ngừa hắn đột nhiên làm ra thủ đoạn tàn độc sát hoa.
Chùy Tinh hộ pháp xưa nay không biết thương hoa tiếc ngọc, tiếng tăm không nhỏ, mỹ nữ tuyệt thế đã từng bị hắn đánh chết sợ là có đếm cả hai bàn tay vẫn còn chưa đủ.
Trông thấy nữ nhân xinh đẹp, Chùy Tinh hộ pháp liền muốn phá hủy, đam mê quái dị như vậy khiến cho rất nhiều người đều âm thầm hoài nghi hắn có phải là một tên ghen tị với nữ nhân hay không.
Dựa theo lời giải thích của Chùy Tinh hộ pháp, hắn thích giết nữ nhân xinh đẹp, chính là vì nữ nhân xinh đẹp đều là mối họa lớn, thích câu hồn phách và phá hủy ý chí, một khi vướng vào thì sẽ vạn kiếp bất phục.
Ngôn luận dị dạng như thế, Khải Tát hộ pháp đương nhiên không đồng ý.
"Nàng chính là một kỳ trân hiếm thấy trong thiên hạ, bản hộ pháp đã chuẩn bị cất giữ nàng, ngươi tốt nhất chớ làm loạn."
Khải Tát hộ pháp cảnh cáo nói, hắn ưa thích ngắm nhìn nữ nhân xinh đẹp và xem nữ nhân như vật sưu tập, một kỳ trân thiên hạ hiếm thấy như thế thì hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn nàng bị hủy diệt.
"Đã như vậy, việc này ngươi tự xử lý đi, nếu như xảy ra sai lầm gì thì hậu quả ngươi hẳn là người rõ nhất."
Chùy Tinh hộ pháp nhàn nhạt lườm Khải Tát hộ pháp sau đó nhắm mắt lại không tiếp tục để ý.
"Yên tâm đi, ta có chừng mực, hơn nữa Tô Hàm Hương có tu vi Thiên Vương Đại Giả nhưng lại không bị phong ấn, thuộc về trường hợp đặc biết duy nhất. Nói không chừng có thể có một số bí mật trên người nàng."
Khải Tát hộ pháp hắc hắc cười tà, đôi mắt không ngừng dò xét khắp thân thể mềm mại của Tô Hàm Hương, tràn đầy vẻ hèn mọn.
"Không ngờ lần đến Yên Nhạc tổ lăng này lại có thu hoạch lớn như thế. Không tệ không tệ! Tâm trạng bản hộ pháp rất vui vẻ."
Khải Tát hộ pháp mang tâm tình vui thích trực tiếp tiến về phía Tô Hàm Hương, trực tiếp chuẩn bị cưỡng ép cướp người.
Trong mắt hắn, trong thiên hạ không có nữ nhân nào mà không thể đoạt được, chỉ cần hắn thấy vừa mắt, cơ bản đều khôg thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
Dù cho Xi Man tộc Thánh nữ, Tinh Linh tộc công chúa... Chỉ cần có cơ hội, hắn đều chiếu đoạt không kiêng kị.
Thiên Dạ thần điện bọn hắn xưa nay không sợ bất cứ người nào, bất kỳ thế lực nào, muốn làm gì đều tự cho phép.
Công chúa của một nhân tộc mắc nạn đương nhiên không thể có bất kỳ ý kiến gì, cứ trực tiếp chiếm đoạt là được.
Chỉ với mấy bước, Khải Tát hộ pháp đã xuất hiện trước mặt Tô Hàm Hương, thời gian như thoi đưa nhanh không thể tưởng tượng nổi, hắn duỗi cánh tay cuồn cuộn âm khí ra, chộp về phía Tô Hàm Hương.
"Chạy mau...!"
Thân thể Tô Càn Bính run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, lòng người hiểm ác cùng tham lam hắn đương nhiên hiểu rõ nếu như bị Thiên Dạ thần điện hộ pháp bắt đi, nha đầu Hàm Hương coi như xong rồi, tuổi già cũng sẽ sống không bằng chết.
Nhưng giờ này khắc này, tu vi của hắn bị phong ấn lại, không còn cách nào khác.
Những cao thủ khác của Yên Nhạc hoàng tộc, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, trước mặt Thiên Dạ thần điện hộ pháp dường như tất cả mọi người đều là sâu kiến.
Tô Hàm Hương lạnh lùng nhìn Khải Tát hộ pháp, như là một tảng băng sơn, không có bất kỳ sự bối rối nào trong mắt hắn, cũng không có bất kỳ hành động nào chống cự lại.
Trước mặt Khải Tát hộ pháp, chút tu vi này của nàng dù cho có chống cự cũng không có ý nghĩa gì.
Ngay lúc bàn tay của Khải Tát hộ pháp sắp bắt lấy Tô Hàm Hương thì một đoàn u ảnh chẳng biết lúc nào xuất hiện ngay sau lưng Tô Hàm Hương.
Sau một khắc, Khải Tát hộ pháp như bị sét đánh, trong nháy mắt sắc mặt đã ảm đạm vô cùng, cả người trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Biến cố như thế rõ ràng không ai có thể ngờ tới, tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm, kinh ngạc vô cùng.
Chuyện gì vậy?
Khải Tát hộ pháp đang yên đang lành, làm sao lại bị một kích đánh bay ra ngoài.
Trên bầu trời xẹt qua một dòng máu đỏ, rõ ràng đó là huyết dịch của Khải Tát hộ pháp.
Nhưng tu vi của Khải Tát hộ pháp đáng sợ như vậy, người nào bên trong Yên Nhạc tổ lăng có thể thương hắn?
Dù cho Tô Càn Bính ở vào thời kỳ toàn thịnh nhất thì đối mặt với Khải Tát hộ pháp cũng chẳng đáng chú ý!
Khải Tát hộ pháp như là bao tải bị vỡ, thân hình bị ném lên ngàn trượng mới dừng lại, mặt hắn không còn chút máu, trên thân thể xuất hiện từng vết máu tinh mịn, huyết khí kinh người theo vết rách tiết ra nhuộm đỏ cả ngàn trượng xung quanh.
Dựa vào bán chí tôn chi thể của Khải Tát hộ pháp mà trong thời gian ngắn cũng không có cách nào khiến những vết máu kia khép lại, bởi vậy rõ ràng thương thế của hắn rất nghiêm trọng.
Trang 501# 1