*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ tới đây Chu Tước lại biến về hình người.
“Bụp!!” Hắn quay người về chỗ Lâm Tiêu, hai đầu gối quỳ hẳn xuống đất.
“Xin tôn thượng đại nhân quay về yêu tộc một chuyến, chủ trì đại cục!” Chu Tước thành khẩn dập đầu xuống đất.
Can Anh Túc không hiểu, tại sao mời Đại Tiêu Tiêu về yêu tộc? chuyện của yêu tộc thì sao bọn họ can thiệp được. Tuy nhiên việc làm Can Anh Túc ngạc nhiên là Lâm Tiêu không từ chối.
“Ngươi cảm thấy với cảnh giới tu vi hiện tại của ta, những cường giả trong yêu tộc sẽ phục ta sao?” Lâm Tiêu lạnh nhạt hỏi.
Cứ cho là trong người hắn có khí tức và máu huyết của tôn thượng, thì cái vị trí yêu tộc công đỉnh này sợ là cũng chả lấy được đơn giản như thế.
Thật ra trong lòng Lâm Tiêu đã hạ quyết tâm. Yêu tộc là một tộc đặc biệt trong số hàng trăm hàng vạn chủng tộc. Nếu có thể nắm chắc nó trong tay sau này sẽ không lo lại gặp cảnh vắng mặt nhà bị cướp nữa.
Đến lúc đó thiên hạ này ai dám tới khiêu khích hắn nữa. Đây chắc chắn là một nước cờ quan trọng trong việc củng cố sức mạnh bản thân. Dù có mạo hiểm cũng phải thử một lần.
“Tôn thượng đại nhân, những huyết thống khác của yêu tộc thì ta không dám đảm bảo, nhưng Chu Tước ta có thể đảm bảo Chu Tước nhất mạch sẽ theo tôn thượng.” Chu Tước không chút do dự nói.
“Được, đi thôi, đi yêu tộc!” Lâm Tiêu nói.
“Đại Tiêu Tiêu, ngươi đây……vậy người đi thì ta cũng đi.” Can Anh Túc vẫn chưa hiểu gì.
Nhưng Lâm Tiêu muốn đi thì nàng ta cũng chả muốn về vương triều Đại Can.
“Tiểu Chu Tước, đi thôi.” Lâm Tiêu cũng không từ chối việc tiểu nha đầu đi theo, đằng nào nàng ta cũng không chịu ngoan ngoãn quay về.
“Vâng, cám, cám ơn tôn thượng đại nhân!” Chu Tước vui mừng tới nghẹn ngào.
Có tôn thượng đại nhân coi như cục diện của yêu tộc sẽ tốt hơn rất nhiều. Sau đó Chu Tước lại hoá thành bản thể, đưa Lâm Tiêu và Can Anh Túc bay lên trời. Hai người một thú hóa thành một vệt sáng bay về phía yêu tộc.
……
Cùng lúc đó, các Thiên Vực khác nơi vạn tộc đỉnh cấp tồn tại, cũng không khác với dự đoán của Chu Tước là mấy.
Yêu tộc công đỉnh, Tước Phượng yêu vương đã chết, chả mấy khi có một đại cơ duyên thế này, phải lập tức mở nghị sự bàn chuyện lớn!
“Cuối cùng ta cũng vượt qua tên Tước Phượng yêu vương kia, hahaha, bây giờ ai có thể tranh yêu tộc với ta.”
“Con chim già đó cuối cùng cũng chết rồi sao? Đúng là chuyện ngoài dự tính, ta còn tưởng nó phải bước được lên đế lộ.”
“Đi, bảo tộc nhân của chúng ta chuẩn bị đi, bây giờ nội bộ yêu tộc hỗn loạn, là cơ hội tốt cho chúng ta.”
“Mau đem theo người đi yêu tộc, yêu tộc công đỉnh không còn nữa rồi, cơ duyên lớn này phải tranh trước mới được.”
Các đại năng của vạn tộc đều cảm nhận được cái chết của yêu vương Tước Phượng, chỉ có một số ít cảm thấy bi thương và buồn bã. Còn đại đa số cảm thấy đây là miếng mồi béo bở. Theo như cách nói của bọn họ thì đúng là chuyện tốt.
Đặc biệt là những thiếu niên có tài của vạn tộc, có rất nhiều người mau chóng mò tới quốc đô yêu tộc. Tìm kiếm cơ hội chỉ là một phần, chủ yếu là kích động nội chiến. Ai mà chả muốn được chia phần trong miếng bánh này.
……