Chương 112: Nơi Nào Là An Toàn Nhất?
Gã trung niên lắc đầu, cười nhạt nói: "Đừng nhìn ta, chính các ngươi phân tích một chút liền hiểu. Khai Nguyên phụ trợ Tập Phong đường giết Vạn Thạch, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy là dựa vào việc phụ trợ sức lực sao? Hay là nói dựa vào cung tiễn tầm xa để phụ trợ? Cung tiễn của Khai Nguyên không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với Vạn Thạch, dù cho ở Nam Nguyên thì cũng không đến mức sẽ ở mức độ này."
"Cho nên khả năng duy nhất, nếu không phải là ý chí lực mạnh mẽ thì sẽ là ngưng tụ thần văn, ghi chép ý chí lực của hắn ta đã xem, trước đó ghi chép là độ chứa đầy 10%, hiện tại tối đa cũng chỉ có thể lên tới 20%, không có khả năng mạnh hơn nữa."
"Vậy chỉ có thể là do thần văn!"
"Khó trách!"
Gã trung niên thở hắt ra, Khai Nguyên bát trọng kỳ thật không quan trọng, Khai Nguyên cửu trọng ở Đại Hạ Chiến Tranh học phủ cũng chẳng hề thiếu.
Dù cho Tô Vũ ở Nam Nguyên biểu hiện ra hết sức kinh ngạc, nhưng nếu xét ở Đại Hạ phủ thì vẫn không đáng nhắc tới.
Đương nhiên, Nam Nguyên bát trọng rất lợi hại, nhưng dù lợi hại hơn nữa cũng không tới mức độ yêu nghiệt.
Tô Vũ dù sao cũng không phải người bình thường, hắn có lão sư là Văn Minh sư Đằng Không, hắn đến bát trọng kỳ thật mọi người cũng không quá kinh ngạc, ai biết Liễu Văn Ngạn đã bí mật cho hắn bao nhiêu chỗ tốt.
Nhưng nếu vẽ ra thần văn, đây cũng không phải là chuyện mà Liễu Văn Ngạn có thể quyết định.
Chính Liễu Văn Ngạn mới cụ hiện không bao lâu, cố hết sức mới viết cho Tô Vũ một bài ý chí chi văn, lần trước Bạch Phong tới cũng chỉ làm một lần, tính ra thì Tô Vũ nhiều nhất cũng chỉ nhìn qua hai lần ý chí chi văn.
Cơ hồ là trong nháy mắt, các vị cường giả đã hiểu rõ hầu hết quá trình này.
Bên Dục Cường thự, Tôn trưởng phòng bật cười, bảo: "Nói như vậy, đối phương là thiên tài về thần văn? Còn chuyện đột phá Khai Nguyên cửu trọng cũng chẳng có gì lạ, hắn gần đây thu hoạch không ít Nguyên Khí dịch, nếu có thần văn trợ giúp tu luyện, Khai Nguyên cửu trọng cũng rất có hi vọng."
Trên tư liệu thậm chí cho thấy cha của Trần Hạo đã đưa cho Tô Vũ 3 giọt Nguyên Khí dịch, cộng thêm số lượng mà Tô Vũ tự đổi, cùng với Liễu Văn Ngạn âm thầm giúp đỡ. . .
Mọi người cảm thấy, Tô Vũ cũng không xem là thiếu tài nguyên.
"Đổi không ít tinh huyết. . ."
Giờ phút này, gã trung niên một lần nữa thấy được một bản ghi chép, bỗng nhiên lên tiếng hỏi: "Thần văn của hắn có liên quan đến huyết dịch à?"
Dứt lời, gã nhìn về phía Ngô Văn Hải.
Ngô Văn Hải lắc đầu, "Cái này ta không rõ ràng, lão Liễu giấu rất kĩ, ta cũng không thể đến hỏi chuyện một tiểu gia hỏa được."
Giờ khắc này, gã trung niên đã đem tinh huyết cùng thần văn liên hệ cùng một chỗ.
Thời gian Tô Vũ đổi tinh huyết ở giai đoạn trước rất ít, còn đổi nhiều nhất chủ yếu là ở phần sau, cũng chính là sau khi ngưng tụ thần văn.
"Thần văn của hắn có khả năng liên quan tới tinh huyết, hấp thu tinh huyết có thể sẽ khiến cho thực lực tiến bộ. . ."
Gã trung niên có suy đoán, một phần tư liệu mới khiến cho gã thấy được rất nhiều chuyện trước đó không hề phát hiện.
"Thiên tài thần văn. . .” Gã trung niên thì thào một tiếng, "Có lẽ Tô vũ đã phác họa ra thần văn hoàn chỉnh, nếu không sẽ không cách nào sử dụng được đặc tính của nó!"
"Mấy tháng, từ không tới có, dù cho là tính từ ngày gặp Bạch Phong thì cũng mới hai tháng mà thôi, hắn có thể phác họa hoàn chỉnh thần văn, trước lúc ấy, Liễu Văn Ngạn chưa lên tới Đằng Không, căn bản là không có cách nào sao chép ý chí chi văn cho hắn. Tô Vũ cũng không có cách nào tự tìm được ý chí chi văn. . ."
Còn chuyện liệu mà Liễu Văn Ngạn có thể có cách khác hay không thì bọn hắn mặc kệ, cho dù Liễu Văn Ngạn có cách thì khi đó cũng sẽ không cho Tô Vũ.
"Hai tháng!"
Gã trung niên đột nhiên nói một câu!
Sau một khắc, gã độtngột đứng lên: "Ta đi xem một chút. . ."
Bên cạnh, vị thiên phu trưởng Trấn Ma quân đã sớm đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Chiến Tranh học phủ không cần lôi kéo Tô Vũ, hắn thích hợp nhất là vào Văn Minh học phủ, dĩ nhiên, Văn Minh học phủ quá an nhàn, tới trong quân phát triển cũng không tệ lắm."
"Phụ thân hắn là người của Trấn Ma quân, sau khi nhập ngũ lại đột phá Vạn Thạch, bây giờ đảm nhiệm chức Bách phu trưởng, mặc dù không ở dưới trướng của ta, nhưng mấy năm trước ta cũng quen biết y. . ."
Mọi người nghe vậy liền xem thường hắn ta!
Ngươi lừa dối ai chứ?
Tô Long xuất ngũ từ 18 năm trước, khi đó ngươi còn chưa nhập ngũ đâu, giả trang người quen cũ cái gì chứ!
Bên phía Dục Cường thự, Tôn trưởng phòng cười bảo: "Chư vị, tùy theo tài năng tới đâu mà dạy thì tốt hơn. Nếu hắn được Bạch Phong coi trọng, vậy cứ để cho hắn vào Văn Minh học phủ là được, hà tất lúc này lại đi nhiễu loạn con đường của hắn."
Gã trung niên lắc đầu: "Không thể nói như thế, nếu hắn tham gia sát hạch Chiến Tranh học phủ, sau khi đột phá Khai Nguyên cửu trọng hắn liền có thể xếp vào vị trí thượng đẳng. Học viên thượng đẳng ở Chiến Tranh học phủ cũng rất được coi trọng, hiện tại hắn còn trẻ, chưa rõ ràng con đường của mình. Nên đi như thế nào thì vẫn cần phải lựa chọn kĩ càng."
Mọi người đều biết, Tô Vũ thích hợp tới Văn Minh học phủ hơn một chút, nhưng mà. . . Khai Nguyên cửu trọng, học viên thượng đẳng, vào Chiến Tranh học phủ cũng không tệ.
Chiến Tranh học phủ chủ tu là Chiến giả, không có nghĩa là không ai tu thần văn.
Chỉ khác biệt ở chỗ cái nào làm chủ, cái nào làm phụ mà thôi.
Ngô Văn Hải cũng không để ý chuyện này, trên mặt hắn mang theo nụ cười đầy tự hào, thiên tài bị người tranh đoạt mới là thiên tài thật sự, đây là chuyện tốt.
Còn chuyện Tô Vũ rốt cuộc sẽ đi về đâu thì đấy là quyết định ở hắn.
Dẫu sao mặc kệ đi đâu, đãi ngộ của Tô Vũ đều sẽ không kém.
Xem ra năm nay Nam Nguyên sẽ không mất mặt nữa, nhiều ít có tấm màn mà che rồi.
. . .
Ầm ầm!
Đỉnh đầu Tô Vũ tựa như có không khí nổ tung, tiếng nổ vang rền truyền đến, nguyên khí hội tụ, cửu khiếu lấp lánh hào quang, sau một khắc, cửu khiếu mở ra toàn bộ!
"Tiểu tử này. . ."
Lão Tạ chậc chậc lên tiếng, tiểu tử này cách Khai Nguyên cửu trọng thật sự chỉ thiếu chút nữa mà thôi, khó trách hắn có lòng tin như vậy.
Giờ phút này, Tô Vũ đã đột phá.
Bốn phía nguyên khí hội tụ, đây là đặc thù của Khai Nguyên cửu trọng, có thể thu nạp nguyên khí từ bên ngoài.
Nếu có điểm gì khác nhau thì Khai Nguyên cửu trọng kỳ thật có điểm khác giữa Tiên Thiên và Hậu Thiên, có khả năng thu nạp nguyên khí bên ngoài!
Hiện tại chỉ cần Tô Vũ thu nạp nguyên khí đủ nhiều, tu luyện một bản Thiên Quân công pháp rồi mở ra một chút khiếu huyệt, rèn luyện thân thể, hắn sẽ có thể nhanh chóng tiến vào Thiên Quân cảnh.
Tô Vũ mở choàng mắt, Lão Tạ nhìn đồng hồ, gật đầu khen ngợi: "Rất tốt! Ngươi đừng vội, tự thích ứng một lúc đã, khảo thí mới chỉ qua 3 giờ, còn 1 giờ nữa mới kết thúc. Sát hạch cảnh giới và thực chiến cũng chỉ mất vài phút, hoàn thành trong vòng 4 giờ là được."
Dứt lời, ánh mắt Lão Tạ lóe lên một cái, y cảm ứng được có người đang đi về phía bọn họ.
"Tới nhanh thật!"
Lão Tạ thầm mắng một tiếng, mặt không đổi sắc nói: "Tô Vũ, ngươi biết trong các đại học phủ thì nơi nào an toàn nhất không?"
Tô Vũ khó hiểu mà nhìn y, hiện tại lão nhân gia ngài hỏi cái này là có ý gì?
"Đại Hạ Chiến Tranh cùng Văn Minh học phủ thành lập quá lâu, ngư long hỗn tạp, trong đó không biết ẩn núp bao nhiêu người của Vạn Tộc giáo, mà có vài kẻ trà trộn vào tận cao tầng, cho tới giờ vẫn còn chưa bại lộ!"
"Duy chỉ có Long Võ học phủ, cơ hồ đều là người của Long Võ vệ, thuần khiết nhất, Vạn Tộc giáo ở trong Long Võ học phủ hầu như không có tên nào, cho dù có, cũng chỉ là tôm cá nhãi nhép, bởi vì chúng ta chỉ mới thành lập."
"Dù là Vạn Tộc giáo ẩn núp thì cũng sẽ biết trả thù, nhất là đối với những thiên tài giết người của chúng! Khai Nguyên giết Vạn Thạch, dù cho chẳng qua là phụ trợ thì Vạn Tộc giáo cũng xem là mục tiêu phải giết!"
"Mạng mất, có đôi khi cái gì khác cũng đều không làm được, dẫu là thiên tài đi nữa, có tiền nhiều hơn nữa, dù có thiên phú cũng vô dụng."
Lão Tạ thở dài: "Cho nên ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, quyết định thật tốt!"
Lời nói của ta, hẳn là ngươi đã hiểu!
Lão Tạ không nói thẳng, trên thực tế đã không khác lắm so với lời nói thẳng tuột ra, tiểu tử nhà ngươi phụ trợ giết một tên Vạn Thạch, Vạn Tộc giáo sẽ không bỏ qua ngươi, mau tới Long Võ đi, Long Võ an toàn nhất!