Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 125: Thiên Phú Của Ngô Lam

Chương 125: Thiên Phú Của Ngô Lam
Tôn trưởng phòng nhìn xuống các thí sinh bên dưới, cao giọng nhắc nhở: "Mọi người cố gắng mà viết, thời gian không hạn chế, có thể viết bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, học viên các năm trước đều nắm giữ ngôn ngữ từ 6 môn trở lên, trong các thí sinh Nam Nguyên năm nay, các ngươi là nhóm ưu tú nhất, ta hy vọng có thể thấy một chút kinh hỉ."
Tô Vũ hít sâu một hơi, đây thật đúng là xem thực lực.
Nắm giữ nhiều vậy dĩ nhiên có thể trả lời được nhiều, nắm giữ không nhiều thì cầm đề về cũng chỉ có thể ngẩn người.
Cách đó không xa, Ngô Lam tỏ vẻ cao ngạo, quay đầu nhìn về phía Tô Vũ.
"33 môn!"
Thanh âm không lớn từ chỗ Ngô Lam truyền đến, Tô Vũ không thèm để ý, 33 môn Vạn Tộc ngữ cũng chẳng có gì ghê gớm.
Chính mình cũng đã nắm giữ 20 môn, mặc dù kém một chút. . . cũng chỉ là 130 điểm mà thôi, ai sợ ai chứ!
Bất quá không thể không nói, nữ nhân kia đúng là có chút năng lực.
Học tập Vạn Tộc ngữ, nói thật thì không đơn thuần xem thiên phú, còn phải xem kiên nhẫn, xem nghị lực, thứ này cũng không phải học là biết, phải quanh năm suốt tháng ôn tập củng cố mới được.
Sau khi có người tuyên bố ‘bắt đầu sát hạch’, mọi người liền đồng loạt cắm cúi ghi chép.
So sánh với buổi trưa thì an tĩnh hơn rất nhiều, không có thanh âm ồn ào, tất cả mọi người đều nghiêm túc viết, người ít nhất cũng nắm giữ từ 6 môn trở lên, nơi này không tồn tại học viên cặn bã.
. . .
Khu dành cho giám khảo.
Nhìn học viên phía dưới đều chăm chú viết, nghiên cứu viên Hoàng quét mắt một vòng, mở miệng nói: "Ở cửa này, Ngô Lam ít nhất sẽ vượt qua Tô Vũ, mấy người Chu Thiên Kỳ tuy vừa mới gây họa nhưng cũng có thể nói nắm giữ khá nhiều Vạn Tộc ngữ. . . hẳn là đều từ 15 môn trở lên, chỉ sợ sẽ không thấp hơn so với Tô Vũ."
Tôn trưởng phòng gật đầu, cũng không có phủ nhận, mà là nói lảng sang chuyện khác: "Bên chỗ Đại Hạ các ngươi cảm thấy năm nay điểm cao nhất có thể là bao nhiêu?"
"Tổng điểm ư?"
"Đúng vậy."
"1000 điểm trở lên!"
Nghiên cứu viên Hoàng nói thẳng: "Năm nay có mấy học viên yêu nghiệt tham gia sát hạch, ý chí lực đã đến giai đoạn dưỡng tính, đã hoàn toàn phác họa thần văn, nắm giữ Vạn Tộc ngữ cũng nhiều, lại thêm điểm công huân, nhất định có thể đạt đến 1000 điểm trở lên!"
Nghe anh ta nói thế, Tôn trưởng phòng liền cảm khái: "Yêu nghiệt! Năm đó ta nhập học, tổng điểm chỉ 420 điểm, trong đám học viên năm ấy cũng xem là không tệ, chênh lệch quá xa."
Nghiên cứu viên Hoàng chỉ cười, không có đáp lời.
Anh ta muốn nói, năm đó ta kiểm tra được 500 điểm, bất quá. . . thôi được rồi, anh ta còn sợ vị sư huynh này sẽ tiếp tục tìm mình gây sự.
Mặc dù không được xếp vào thượng đẳng, bất quá hai người đều là học viên hàng đầu trung đẳng.
Dù sao học viên thượng đẳng cũng là số ít, nếu không phải thì hai người bây giờ cũng sẽ không có thành tựu như vậy, đều là ở thời kỳ này tiến nhập Đằng Không chứ không phải lúc mới vào, chuyện này đại biểu cho thực lực cùng tiềm lực.
Một bên, lão giả của Cửu Thiên học phủ chậm rãi lên tiếng: "Năm nay còn có chút tiểu bối của vạn tộc. . . các ngươi có sát hạch không?"
Nghiên cứu viên Hoàng trầm giọng đáp: "Đương nhiên là có! Đại Hạ Văn Minh học phủ không phải ai cũng có thể tiến vào! Phủ trưởng tự mình dẫn người đến Chư Thiên chiến trường đón những tên kia, tiến hành sát hạch ngay tại chỗ, bất quá nếu chúng đã tốn cái giá lớn để được đưa tới như vậy, chỉ sợ cũng sẽ không tầm thường!"
Bỏ ra đại giới lớn như thế để đưa người tới đây, nếu là đưa những kẻ đần độn ngốc nghếch thì chính là lãng phí, chịu chết.
Vạn tộc có ngốc thì cũng sẽ không làm chuyện như vậy!
Dám đưa tới vậy liền đại biểu đều là kẻ ưu tú a, dù cho không phải nhóm có thiên phú nhất thì cũng là đám người hàng đầu của vạn tộc.
Lão giả khẽ thở dài: "Hành động lần này của Vạn phủ trưởng thật khó mà nhận xét. Năm nay Đại Hạ phủ có học viên yêu nghiệt xuất hiện, đại khái cũng có liên quan tới bọn họ, mấy tên tiểu tử kia trước đó đều học tập ở trong nhà, kỳ thật hai năm trước chúng đã có thể tới tham gia khảo hạch."
Nghiên cứu viên Hoàng gật gật đầu, "Hoàn toàn chính xác là có liên quan đến việc này, Hạ gia, Hồ gia, Vạn gia đều có tiểu bối rất tiềm năng."
Hạ gia của Hạ Long Võ.
Vạn gia của Vạn Thiên Thánh!
Hồ gia. . . vị lão Hồ này đúng nghĩa là kẻ chủ đạo của Đại Hạ phủ, vị kia ở trước mặt thì Hạ Hầu gia cũng chỉ như cháu trai, những năm qua Hạ Long Võ chủ chiến, vị này nắm giữ dân sinh, kinh tế và chính vụ.
Nhân vật số hai của Đại Hạ phủ ngoại trừ Phủ chủ thì chính là lão Hồ.
Dứt lời, nghiên cứu viên Hoàng thấp giọng cười bảo: "Không chỉ thế, còn có tiểu bối của Trịnh gia."
"Hửm?"
Lão giả sửng sốt một chút, "Ý ngươi nói là Trịnh phủ trưởng. . ."
"Đúng!" Nghiên cứu viên Hoàng gật đầu, "Ta cũng chỉ nghe nói thôi, không biết thật hay giả, tiểu bối trong nhà vị kia tới Văn Minh học phủ. . . Không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, ta lo lắng là một tên nhóc thô lỗ chỉ biết đánh đấm, một lời không hợp bèn đánh nhau, đến lúc đó sẽ phiền toái lớn."
Mấy người giám khảo đều lộ ra sắc mặt khác biệt, con cháu của lão đại Chiến Tranh học phủ lại tới Văn Minh học phủ, hai nhà này hẳn có thể sẽ đối đầu.
Vạn Thiên Thánh thật đúng là ai cũng dám nhận!
Một kẻ dám nhận, một kẻ dám đưa.
Lão Trịnh thật to gan, cũng không sợ con cháu mình sẽ bị đánh chết.
Chiến Tranh học phủ hằng năm đều tới khiêu chiến Văn Minh học phủ, đây là trò chơi trong mấy trăm năm qua, hằng năm đều để Chiến Tranh học phủ qua chơi đã nghiện, đánh biết bao là Văn Minh sư.
Hiện tại con cháu của hắn tới, không sợ những lão gia hỏa kia không có việc gì liền đi đánh cho một trận sao?
Học phủ có tới mấy vạn người lận!
Kẻ mà yên ổn không bị đánh. . . có thể tìm được chắc?
Hiện tại con cháu của kẻ đầu tiên tới, khiến cho Ngô Văn Hải ở bên cũng nhịn không được phải nói chen vào: "Người kia của nhà Trịnh phủ trưởng. . . có khi nào không phải con ruột hay không?"
". . ."
Mấy người giám khảo quỷ dị nhìn qua ông ta, Ngô Văn Hải, ngươi nghĩ hệt như chúng ta vậy, nhúng mà ngươi dám nói ra lời, thật sự không sợ chết à?
Kỳ thật mấy người bọn họ cũng có ý nghĩ không tốt lắm này, bằng không thì thật sự quá khó tin, lão Trịnh lại đưa người đưa tới Văn Minh học phủ, thật là đáng sợ!
Mấy người trò chuyện bát quái, bất quá ai cũng là Đằng Không cảnh, học viên sát hạch bên dưới chẳng thể trốn qua được ánh mắt của họ.
Sau một khắc, thiên phu trưởng Trấn Ma quân bỗng đột ngột nhảy lên một cái, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt một học viên, ném cậu ta ra bên ngoài.
"Gian lận, ném ra ngoài, ghi chép thông tin lại, các đại học phủ cả đời đều không được tuyển chọn!"
Thiên phu trưởng nói cực kỳ lạnh lùng, hằng năm đều không thiếu trường hợp thế này.
Đầu óc không có, còn ngu xuẩn hơn một số kẻ ở Trấn Ma quân. . . Khụ khụ!
Dám gian lận dưới mí mắt các vị Đằng Không, những tiểu tử bên dưới có biết Đằng Không mạnh bao nhiêu hay không, nhất là Văn Minh sư, ý chí lực bao phủ xuống phía dưới, có cái gì có thể trốn qua nổi cảm ứng của họ?
Vài vị giám khảo đều không coi ra gì, học viên bị ném ra ngoài thì khóc lóc xin tha, nhưng cũng không ai để ý tới.
Dám gian lận thì sẽ phải trả giá đắt.
Các đại học phủ, nhất là quân đội, không nhìn nổi nhất chính là loại người như thế.
Không chỉ các đại học phủ không chịu tuyển, mà muốn tiến vào quân đội cũng khó khăn,kẻ nào bị ghi lại trong danh sách đen, quân đội đều sẽ không thu nhận, về sau chỉ có thể tìm một công việc bình thường sống cho qua tháng ngày đi.
Trong trường thi, Tô Vũ và những người khác đều có chút động dung, đây cũng không phải là học viên giả giống như buổi sáng, đây là gian lận thật sự bị bắt được.
. . .
Một giờ trôi qua...
Ngay tại lúc bầu không khí trong trường thi khẩn trương vô cùng, Ngô Lam bỗng nhiên giơ tay, chờ giám khảo ra hiệu, Ngô Lam mới mở miệng báo cáo: "Lão sư, ta đã thi xong, 33 môn đều đã viết xong toàn bộ!"
". . ."
Phía dưới, một vài học viên thay đổi sắc mặt, 33 môn!
Có vài người đã kiểm tra bảy tám môn, đến bây giờ đều không dám nộp bài thi, còn đang kiểm tra thêm vài lượt, nữ nhân kia đã thi xong 33 môn, mà lại không hề kiểm tra, cái này cần có bao nhiêu sự tự tin chứ.
Chưa tới hai giờ, Ngô Lam đã viết được 33 bài thi, việc này hết sức đáng sợ, nói rõ có một vài vấn đề đối với nàng mà nói căn bản là không cần suy nghĩ hay đi tìm hiểu.
Hiện tại, dù cho là Tô Vũ thì cũng có chút ngoài ý muốn, 20 môn của hắn mới vừa viết xong 18 môn, còn 2 môn vẫn chưa nhìn tới đây.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất