Chương 210: Tu Luyện Sẽ Làm Ảnh Hưởng Tới Người Khác
Phòng 609.
Tô Vũ thở hổn hển, thân thể còn hơi căng đau, chút máu thấm ra dính đầy quần áo.
Nhưng Tô Vũ không quan tâm, khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ.
"Thiết Dực điểu: Vạn Thạch nhị trọng"
"Kỹ năng chủng tộc: Xé rách cấp hai (tinh huyết mở ra), Thiết Sí trảm kích (tinh huyết mở ra)"
"Tiến giai nguyên quyết: Nạp Nguyên Vạn Thạch Thiên (tinh huyết mở ra)"
Chỉ có mấy dòng chữ ngắn gọn lại khiến Tô Vũ vui vẻ không thôi.
Hắn thật sự đã tiến giai rồi!
Tô Vũ không dám chắc mình nhất định có thể tiến giai, trước đó dùng máu Thiên Quân thất trọng, sau này hắn dùng thêm không ít tinh huyết, chỉ sợ cũng đến Thiên Quân cửu trọng, lại mãi không tiến giai.
Giờ xem ra, muốn tiến giai thì phải dùng máu huyết cao hơn một tầng bao trùm mới được.
Hôm nay đã mở ra Vạn Thạch nhị trọng, Thiết Dực điểu tại giai đoạn Vạn Thạch, chỉ sợ không có hi vọng tiếp tục mở ra Vạn Thạch bát cửu trọng, lần sau tiến giai sẽ là Đằng Không.
Tô Vũ thở hắt ra, hắn đã thành công!
Cơ sở nguyên quyết tiến giai, bây giờ tiến vào Vạn Thạch, điều này đại biểu nếu hắn tiếp tục tu luyện bằng tinh huyết, tốc độ tu luyện có thể so với tốc độ Vạn Thạch nhị trọng thôn phệ nguyên khí, đối với một vị Khai Nguyên mà nói, có thể nói là hiệu suất tăng gấp mười lần!
"Kỹ năng chủng tộc cũng tăng lên!"
Tô Vũ nhìn bảng giới thiệu kỹ năng chủng tộc thì âm thầm vui vẻ.
Điều này nghĩa là lần sau hắn bùng nổ sẽ có lực sát thương của Vạn Thạch nhị trọng.
Đương nhiên, không nên thử là tốt nhất.
Trước đó khi Tô Vũ bùng nổ Thiên Quân thất trọng đã cảm thấy cánh tay căng đau chớ chưa nói đến Vạn Thạch, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, dùng thứ này chỉ hại người hại mình.
Nghỉ ngơi một hồi, hắn đứng dậy đi rửa mặt.
Tỗ Vũ rửa sạch huyết dịch trên thân thể, thay một bộ quần áo khác.
Tô Vũ vừa làm vừa lâm vào trầm tư, cuối cùng vẫn quyết định thử dùng Vạn Thạch tinh huyết tu luyện.
Hắn còn 4 giọt Vạn Thạch tinh huyết, giờ sẽ thử xem hiệu quả Vạn Thạch cảnh tu luyện là như thế nào.
. . .
Tô Vũ nuốt một giọt máu, lần này mở ra dễ dàng hơn rất nhiều.
Năng lượng huyết dịch đều bị sách họa hấp thu.
Sau một khắc, trong cơ thể Tô Vũ lấp lánh điểm sáng, khiếu huyệt mở ra, nguyên khí hội tụ.
Nạp Nguyên quyết Vạn Thạch cảnh có hơn 50 khiếu huyệt mở ra, đây là một môn công pháp huyền giai, khiếu huyệt chỉ tạm thời mở ra để trợ giúp Tô Vũ thu nạp nguyên khí.
Tốc độ nguyên khí hội tụ cực nhanh!
Tốc độ tu luyện của Vạn Thạch cảnh không phải một người mang cảnh giới Khai Nguyên như Tô Vũ có thể tiếp nhận.
Gần như là trong nháy mắt, Tô Vũ liền cảm thấy bão hòa!
Điều này cũng liên quan đến lượng nguyên khí nồng đậm tại Đại Hạ phủ, tại Nam Nguyên có lẽ sẽ không nhanh như vậy.
Nhưng tại Đại Hạ phủ, nhất là Thánh địa tu luyện như Đại Hạ Văn Minh học phủ này, nguyên khí vô cùng nồng đậm, cho nên tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh chóng.
Khuôn mặt Tô Vũ đỏ lên, tiếp tục thu nạp nguyên khí.
Khai khiếu!
Trước đó, hắn đã mở ra 6 khiếu huyệt, 5 cái trong đó thuộc về 《 Chiến Thần quyết 》, một cái khác thuộc về 《 Lôi Nguyên đao 》.
Lúc này, Tô Vũ không mở khiếu huyệt《 Lôi Nguyên đao 》nữa, mà là đang không ngừng thối luyện khiếu huyệt《 Chiến Thần quyết 》.
Khiếu huyệt thứ 6 của《 Chiến Thần quyết 》là đệ nhất trọng, hào quang không ngừng lấp lánh.
Nguyên khí xung quanh không ngừng bị thu nạp!
Lúc này, Tô Vũ không cần bổ sung Nguyên Khí dịch.
Nguyên khí ẩn chứa xung quanh đây đã đủ để Khai Nguyên như hắn tôi khiếu.
Ầm ầm một tiếng!
m thanh vang trầm truyền đến từ trong thức hải, ngay sau đó, khiếu huyệt thứ 6 đã mở ra!
Tốc độ nhanh đến kinh người!
Tô Vũ rung động một thoáng, tốc độ như vậy thật sự quá nhanh.
Tốc độ tu luyện của Vạn Thạch cảnh nhanh hơn Thiên Quân cảnh gấp mấy lần, vả lại khi diễn ra trên thân thể Khai Nguyên cảnh thì hiệu quả càng rõ ràng hơn.
Hơn nữa Tô Vũ đã mở được khiếu huyệt thứ 6, lần này không đến 10 phút đã thành công.
"Tiếp tục!"
Tô Vũ nhìn thoáng qua thời gian, vẫn chỉ có thể mở ra sách họa trong 1 giờ đồng hồ.
Vì vậy hắn tuyệt đối không thể phí phạm!
Giá trị bình thường của một giọt Vạn Thạch tinh huyết là 5 điểm công huân, mua của Hạ Hổ Vưu thì rẻ hơn một chút, hắn không thể lãng phí.
Ban nãy đã dùng hết một giọt, hiện tại lại thêm một giọt, hắn chỉ còn có ba giọt phòng thân.
. . .
Tô Vũ không ngừng thôn phệ nguyên khí, thối luyện khiếu huyệt.
Hầu hết nguyên khí trong khu vực tòa nhà số 3 này đều đang hội tụ về phía hắn.
Nơi này không phải Nam Nguyên cư xá, người ở đây đều là thiên tài thượng đẳng, là Văn Minh sư dự bị.
Dần dần có mấy người cảm nhận được sự lưu động của nguyên khí.
Bọn hắn có ý chí lực mạnh mẽ, nhanh chóng phát hiện nguyên khí phụ cận bị thu nạp.
Người hiểu biết nhiều thậm chí đã mơ hồ đánh giá được đây là Vạn Thạch cảnh đang tu luyện.
Trong tòa nhà số ba này không phải là không có Vạn Thạch cảnh, thủ vệ gác cổng ở đây đều là tu sĩ có cảnh giới Vạn Thạch.
Trong bình thường tình huống, thủ vệ sẽ không tùy tiện tu luyện hay thôn phệ nguyên khí nơi này, bởi vì mặc dù nguyên khí ở đây nồng đậm, nhưng tốc độ tu luyện của Vạn Thạch cảnh quá nhanh, dễ xâm chiếm nguyên khí khiến các học viên khác không thể tu luyện.
Ở chỗ gác cổng, tổ trưởng Trần Phong cũng nhanh chóng cảm ứng được sự dị thường.
Y dò xét bốn phía, nhanh chóng phát hiện ra vấn đề nằm ở lầu số 6, thấy vậy Trần Phong liền đi lên để xem xét thử tình huống.
Một lát sau, y đã dừng lại trước cửa phòng 609.
Y không lên tiếng, cũng không gõ cửa, chỉ lẳng lặng đứng đó chờ đợi.
Mãi đến khi nguyên khí bên trong tiêu tán, Trần Phong mới giơ tay lên gõ cửa.
Tô Vũ mang theo vẻ mặt trắng bệch ra mở cửa, Trần Phong nhìn hắn một cái, trong mắt mang theo vẻ ngạc nhiên, chậm rãi hỏi: "Tô Vũ đồng học, ngươi vừa tu luyện ư?"
Tô Vũ gật gật đầu.
"Ta đề nghị. . . chỉ là góp ý chút thôi, tốt nhất là Tô Vũ đồng học nên dời đến khu cao đẳng, hoặc là khu hạng nhất!” Trần Phong chân thành khuyên: "Ở khu bình thường, một tòa nhà có hơn trăm người, mặc dù nguyên khí trong học phủ nồng đậm, đủ cho Thiên Quân cảnh tu luyện mỗi ngày, nhưng một khi tốc độ thu nạp nguyên khí vượt qua Thiên Quân, vậy sẽ rất phiền phức, gây phiền nhiễu đến các học viên khác. . ."
Trần Phong tiếp lời: "Không chỉ thế, đối với bản thân cũng rất bất tiện, tu luyện ở đây sau này vẫn phải dùng Nguyên Khí dịch bổ trợ mới được, nguyên khí ở khu cao đẳng nồng đậm hơn nhiều, Vạn Thạch cảnh tu luyện ở đó sẽ không có vấn đề gì, còn khu hạng nhất thì phù hợp cho Đằng Không."
Kỳ thật phân khu Dưỡng Tính viên là dành cho những thiên tài như thế này.
Trần Phong không hỏi chi tiết, hắn biết một thiên tài thượng đẳng có tốc độ thôn phệ nguyên khí đến tiêu chuẩn Vạn Thạch là hết sức kỳ lạ, thế nhưng không phải chưa bao giờ xảy ra việc tương tự.
Có vài thiên tài sở hữu thần văn đặc thù thậm chí có thể tụ tập nguyên khí.
Học phủ có bí cảnh chữ “Nguyên” , chữ "Nguyên" này chính là đặc tính tụ tập nguyên khí, do phủ trưởng đời thứ tư lưu lại, bây giờ trở thành một trong các bí cảnh trọng yếu nhất của Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Trong thế giới Văn Minh sư, mọi chuyện đều có khả năng.
Lúc trước Vạn Thiên Thánh nhìn lướt qua liền phát hiện dị thường, nhưng ông nghĩ chuyện này là do thần văn, thứ như thần văn nếu chủ nhân không chủ động biểu hiện ra, người ngoài sẽ không thấy, gần như không có cách nào phán đoán thần văn rốt cuộc có đặc tính nào.
Tô Vũ lộ vẻ xin lỗi, là hắn đã sơ sót.
Nơi này không phải Nam Nguyên!
Ở đây có rất nhiều cường giả, rất nhiều thiên tài, mình gia tốc thu nạp nguyên khí, hẳn là những người xung quanh đều có thể cảm ứng được.
"Thật xin lỗi!"
Tô Vũ nói tiếng xin lỗi, bối rối đáp: "Trần tổ trưởng, ta sẽ chú ý, thần văn của ta mất vài ngày mới khôi phục, sau mấy ngày mới có thể sử dụng lần nữa, bình thường ở đây đã đủ cho ta tu luyện, nên ta tạm thời không muốn dời đi."
Muốn đi thì phải tốn tiền!
Hắn không ngờ tốc độ tu luyện Vạn Thạch sẽ bị ảnh hưởng ở khu bình thường.
Nhưng hắn không dùng tinh huyết mỗi ngày.
Lí do mấu chốt là không có điều kiện!
Cách mấy ngày mới dùng một lần, chọn thời gian mọi người không tu luyện thì có lẽ sẽ không ảnh hưởng nhiều?
Nhưng Tô Vũ biết, chỉ sợ mình cũng không thể ở lại bao lâu.
Đến khi hắn tới Thiên Quân cảnh, có lẽ sẽ phải dọn đi.
Bằng không, mỗi lần tu luyện đều bị người khác cảm ứng được thì thật sự không thoải mái chút nào.
Nguyên khí vẫn chưa đủ nồng đậm!
Trong lòng Tô Vũ ai thán một tiếng, dọn đi phải tốn 10 điểm công huân, không biết bên này có thể trả lại tiền cho mình hay không!