Chương 304: 99 Cái Thần Văn
"18 thần văn. . ."
Lúc này, Bạch Phong và Trần Vĩnh cũng không để ý đến Tô Vũ, hai người liếc nhìn nhau, Bạch Phong thấp giọng hỏi: "Nhiều y hệt sư bá, sư bá lúc trước bỏ ra bao lâu mới gần như lấp đầy?"
"Ba năm!" Trần Vĩnh suy nghĩ một chút rồi nói: "Mất gần ba năm thì sư bá mới sắp lấp kín."
"Tiểu tử này. . . so được với sư bá sao? Tối thiểu ba năm trở lên mới có thể tiến nhập Đằng Không!"
Bạch Phong nói xong lại nhìn Tô Vũ, nhẹ nhàng thở ra, còn may, tiểu tử này phác họa thần văn với tốc độ không chậm, ba năm sau đột phá Đằng Không thì cũng là cường giả trong số Đằng Không, không tính là quá chậm, chỉ chậm hơn một chút so với mình, cũng không tệ.
Dùng tốc độ của Tô Vũ thì có cảm giác không thể kém hơn so với sư bá.
Nghĩ như vậy, Bạch Phong lại có chút cao hứng, rất tốt, cái tên này nếu chỉ phác hoạ 10 thần văn liền tấn cấp, nói không chừng một hai năm là đủ rồi, nhanh hơn anh, thế thì anh sẽ rất mất mặt!
"18 cái, 18 cái, xem ra sắp tới chúng ta sẽ tiêu hao cũng không nhỏ!"
Bạch Phong đã nghĩ đến chuyện khác, mà Tô Vũ lại ủ rũ cụp đầu không nói lời nào.
99 thần văn, 99 thần văn sẽ tiêu hao ý chí chi văn rất nhiều, rất rất nhiều, lão sư, ngươi quả thực sắp nuôi không nổi ta rồi!
...
"18 thần văn. . ."
Bạch Phong và Trần Vĩnh còn đang trò chuyện.
Một lát sau, Bạch Phong nghĩ tới điều gì bèn mở miệng nói: "Sư huynh, để cho hắn xem mấy quyển vạn tộc nguyên bản đi, tiểu tử này đã vẽ ra ba thần văn lại đều là nhân tộc thần văn! Nhân tộc thần văn thì phác họa rất nhanh, ta thực sự lo lắng hắn lĩnh ngộ vạn tộc thần văn sẽ chậm xuống. . ."
"Đều là nhân tộc thần văn à?"
Trần Vĩnh vẫn là lần đầu tiên biết tin tức này, có hơi ngoài ý muốn: "Trước đó Tô Vũ chưa xem vạn tộc thần văn sao?"
"Nhìn qua rồi, là tàn phiến cho nên không lĩnh ngộ."
"Thế thì không có việc gì."
Trần Vĩnh cũng không quá để ý, đều chưa xem vạn tộc nguyên bản, một tàn phiến không có nghĩa gì cả, chuyện này rất bình thường.
Quay đầu nhìn về phía Tô Vũ, y mỉm cười động viên: "Có áp lực thì đây cũng là chuyện tốt! 18 thần văn tuy nhiều nhưng lại có nhiều chỗ tốt, thời gian Đằng Không sẽ không kéo dài quá lâu."
Trần Vĩnh thật đúng là không quá lo lắng.
Tô Vũ mới nhận biết Bạch Phong bao lâu?
Trước trước sau sau đều đã vẽ ra 3 thần văn, đây là khi Tô Vũ còn chưa vào dưỡng tính.
Trong giai đoạn dưỡng tính, ý chí lực tăng lên, phác họa thần văn sẽ đơn giản hơn chút.
Dựa theo tốc độ của Tô Vũ, dù cho một tháng phác họa một thần văn thì một năm rưỡi là đủ rồi, dĩ nhiên, càng đến hậu kỳ sẽ càng khó, biển ý chí có áp lực, uẩn dưỡng thần văn cũng cần tiêu hao hàng loạt ý chí lực.
"Sơ dung các này có một số vạn tộc nguyên bản, có thể sẽ cô đọng được một chút cường tộc thần văn!"
Trần Vĩnh chỉ vào những giá sách trong phòng, cười nói: "Trong số này có công pháp nguyên bản của các tộc lớn như Thần tộc, Ma tộc, Long tộc, Cự Nhân tộc, có hi vọng sẽ phác họa ra một số thần văn mạnh mẽ. Tô Vũ, tiếp theo ngươi có thể một mực ở trong này quan sát."
"Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi nắm giữ chữ viết của chủng tộc ấy, biết ý nghĩa ẩn chứa trong đó."
Trần Vĩnh còn bổ sung: "Không hiểu chữ viết chủng tộc thì ngươi xem cũng vô dụng, ngay cả hàm nghĩa đều không hiểu thì không có cách nào phác họa thành công."
Tô Vũ gật đầu, cảm thấy xúc động dâng trào.
Được rồi, không thèm nghĩ nữa!
99 thần văn mà thôi, mình sợ cái gì.
Một lần nhìn sẽ thêm một cái, cũng chỉ là xem 96 lần mà thôi, không sợ!
Nhìn lại một thoáng căn phòng chứa đầy vạn tộc nguyên bản này, tâm tình Tô Vũ có chút nhảy nhót, xem ra đa thần văn nhất hệ vẫn còn một ít nội tình, không nghĩ tới nơi đây lại có nhiều vạn tộc nguyên bản đến vậy.
Nhìn dáng vẻ hắn nhảy nhót vui sướng, Bạch Phong lại thấy mệt tâm, không nhịn được nhắc nhở: "Ngươi cũng đừng tiêu hao lung tung, Sơ dung các là lá bài tẩy cuối cùng của chúng ta, gia sản áp đáy hòm đều nằm tại đây. Mà hiện tại kỳ thật cũng không tính là của chúng ta, nơi này có rất nhiều tuyệt bản, nếu cứ xem một bản liền phế đi, người phía sau sẽ không có để xem nữa."
Trần Vĩnh cũng gật đầu: "Sư phụ ngươi nói không sai, nơi này có rất nhiều tuyệt bản, trước kia cũng bị không ít người nhìn qua, có vài thứ xem xong liền vỡ nát. Dĩ nhiên, xem một hai lần thì không sao nhưng nếu là ba, năm lần mà vẫn không có cách nào phác họa thần văn, thế thì nên từ bỏ bản này."
Trần Vĩnh thở dài: "Không phải ta không cho ngươi thêm cơ hội nữa mà là xem nhiều sẽ phế bỏ nguyên bản, một ít thần văn trân quý về sau có khả năng cũng sẽ không xuất hiện nữa!"
"Ta đã biết!" Tô Vũ vội vàng gật đầu, "Lão sư và sư bá yên tâm, không thể phác họa thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu!"
Bạch Phong cười khẽ, chỉ vào giá sách gần nhất rồi nói: "Phía trên đều có giới thiệu, quyển nào xem xong, có thể phác hoọa ra thần văn gì thì đều có giới thiệu, ngươi chủ yếu xem ở phương diện công sát, phòng thủ thì khỏi cần."
Dứt lời, anh lại nói: "Ngươi ở lại đây ba ngày, trong ba ngày, tùy ngươi xem thoải mái! Ba ngày sau, ta tới đón ngươi. Nơi đây, trong vòng ba tháng ngươi nhiều nhất chỉ có thể tới một lần. . ."
Bạch Phong nghiêm mặt nói: "Lúc khác thì vẫn phải dựa vào chính chúng ta, bây giờ nơi này tích trữ vạn tộc nguyên bản không nhiều lắm, nếu tới nhiều thì mấy năm đã tiêu hao hết, cũng truyền thừa không đến tận bây giờ."
Tô Vũ lại gật đầu, ba ngày, ba ngày cũng đã không ít!
Cho mình xem vạn tộc nguyên bản ba ngày đã rất thoải mái rồi.
Ngẫm lại xem, dù cho học khóa công cộng, nghiên cứu viên Đằng Không cảnh lên lớp thì ít nhất cũng tốn 5 điểm công huân một bài giảng, một tiết nhiều nhất là hai giờ mà thôi.
Ở nơi đây, hắn lại có khả năng xem trong 72 giờ.
Tính thành tiền, ít nhất cũng phải cỡ 180 điểm công huân.
Ba tháng có thể tới một lần, một năm bốn lần, chỉ là xem nguyên bản đều phải tốn bảy tám trăm công huân.
"Vậy chúng ta đi ra ngoài trước!"
Trần Vĩnh cười nói: "Ngươi an tâm ở lại đây đọc sách, sau khi tiến vào dưỡng tính, mục tiêu lớn nhất của hệ chúng ta chính là phác họa nhiều thần văn, chờ ngươi vẽ ra mấy cái thần văn, chúng ta sẽ dạy ngươi dung hợp đặc tính của nó vào hệ thống chiến kỹ, tạm thời ngươi đừng tự làm loạn."
Trần Vĩnh nhắc nhở: "Còn nữa, thần văn tốt nhất là có thể tạo thành một hệ thống. . ."
Tô Vũ nghi hoặc chưa hiểu.
"Chính là đồng tộc thần văn sẽ tốt nhất!"
Trần Vĩnh cười nói: "Ví dụ như đều là thần tộc thần văn, hiệu quả sẽ cao hơn Thần Ma xen kẽ, dĩ nhiên, chuyện này còn phải xem cá nhân ngươi, cũng không nhất định làm như vậy là sẽ mạnh hơn. Mặt khác, thần văn của chủng tộc Thần Ma này hiếu thắng hơn các chủng tộc khác, nếu có thể lựa chọn thì hãy lựa chọn mấy chủng tộc cường đại một chút.
". . ."
Trần Vĩnh nhắc nhở Tô Vũ một hồi, Tô Vũ đều ghi nhớ thật kỹ.
Đây đều là kết luận từ kinh nghiệm của các thế hệ trước, trong thư tịch chưa chắc sẽ ghi chép, dù sao khác biệt không lớn, ghi chép lại rồi có vài người để tâm vào chuyện vụn vặt, một mực truy cầu thần văn đồng tộc, thường sẽ chậm trễ việc tu luyện.
. . .
Bạch Phong và Trần Vĩnh rời đi.
Họ không để lại thức ăn, cũng chỉ cho Tô Vũ mấy giọt Nguyên Khí dịch, không đói chết hắn là được.
Tô Vũ cảm thấy mình đã kiếm lời, Nguyên Khí dịch đáng tiền biết bao nhiêu!
"99 thần văn. . ."
Tô Vũ nói thầm một tiếng, lúc này hắn mới có thời gian xem biển ý chí của mình, thấy được thanh tiểu đao kia thì có chút xúc động muốn ói máu.
Quá nhiều!
Thật là bị hố!
Còn cả sách họa màu vàng kim này nữa chứ. . .
Tô Vũ nhíu mày, rốt cuộc thì nó là thứ gì?
Không chỉ hấp thu tinh huyết vạn tộc, hắn phác họa ra thần văn chiến kỹ, cái tên này thế mà lại tới quấy rối!
Đây là do có người điều khiển, hay là do nó tự chủ tự phát?
Tô Vũ cau mày, trong lòng thoáng có cảm giác lo lắng, nhưng giờ phút này hắn lại không có biện pháp gì!
"Không chậm trễ thời gian nữa, đọc sách cái đã!"
Tô Vũ nhìn về phía các giá đầy sách, mặt mũi tràn đầy niềm vui, quên sạch đi cảm giác không thoải mái.
Đọc sách là chính!