Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 383: Dám Trộm Đồ Của Sư Tổ

Chương 383: Dám Trộm Đồ Của Sư Tổ
Vạn Minh Trạch nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Trịnh Vân Huy một lúc lâu, rất lâu sau, cậu mới thản nhiên lên tiếng: "Vân Huy, tự tin như vậy thì ngươi cứ lên Bách Cường bảng rồi nói sau!"
"Nhất định là thế!" Trịnh Vân Huy lẫm liệt mà nói: "Ta không thể lên đó rồi ngồi chờ các ngươi sao?"
Cái tên này vừa đến, chọc cái này, nói cái kia, thái độ cực kỳ hung hăng càn quấy.
Thế nhưng thực lực của gã rất mạnh, lúc bấy giờ, lớp học an tĩnh tới dọa người.
Những người khác cũng không xen vào chuyện của gã, vài vị yêu nghiệt cũng đều không lên tiếng.
Giả Danh Chấn thầm mắng một tiếng, gia hỏa họ Trịnh quá gian xảo.
Chính mình tìm gã đơn đấu, gã lại ghét bỏ mình không đủ tư cách, tin hay không đêm nay ta sẽ trùm bao tải đánh ngươi!
Giờ khắc này, cũng không có mấy ai quan tâm đến Tô Vũ.
Tô Vũ âm thầm khẽ cười, dư quang liếc qua Giả Danh Chấn, âm thầm kinh hãi, cái tên kia giống như kích động rất mong muốn giao đấu cùng Trịnh Vân Huy.
Trịnh Vân Huy có thể là nói là thực lực rất mạnh!
Thế này mà Giả Danh Chấn lại kích động, một bộ muốn đánh chết Trịnh Vân Huy là có ý gì?
Mạnh hơn Trịnh Vân Huy sao?
"Thực lực Trịnh Vân Huy là thật, gã có thể so với Chiến Giả Vạn Thạch nhất nhị trọng, chẳng lẽ họ Giả còn mạnh hơn gã ư?"
Tô Vũ âm thầm nhớ kỹ.
Về phần bản thân hắn, thực lực của hắn bây giờ kỳ thật vẫn không bằng Trịnh Vân Huy, dĩ nhiên, phối hợp với tinh huyết bùng nổ thì lực sát thương của hắn cũng đến Vạn Thạch, bất quá phương diện khác còn kém một chút, thần văn cũng có thể bù đắp một ít.
Tổng hợp lại thì Tô Vũ phán đoán, mình đại khái có thực lực Vạn Thạch nhất trọng, đó là xét trên toàn phương diện.
Không phải nói bộc phát ra lực sát thương Vạn Thạch tam trọng thì có thể so với Vạn Thạch tam trọng.
"Cha ta hình như cũng mới chỉ là Vạn Thạch nhất trọng. . ."
Tô Vũ bỗng nhiên có chút buồn cười, nếu lão cha đang ở nhà, mình mà giao thủ với cha, ai thua ai thắng còn khó nói đấy.
Có thể tưởng tượng đến bộ dáng khiếp sợ của cha già nhà mình!
. . .
Xung đột ngắn ngủi tan biến ngay khi chấp giáo vào cửa.
Lúc trước tin tức Tô Vũ đả thương Trịnh Vân Huy, tự nhiên cũng đã thành tin nhảm, không ai lại coi ra gì.
Trịnh Vân Huy đang nhảy nhót tưng bừng, tháng sau còn muốn hung hăng xung kích Bách Cường bảng, nào có dáng vẻ trọng thương gì!
. . .
Nhịn đến hết tiết.
Tô Vũ vội vàng đi ra ngoài, đi xuống lầu, tìm một góc khuất.
Rất nhanh, Hạ Hổ Vưu đi tới.
"Tô Vũ, ngươi không biết đâu, để thu thập những vật này, ta có bao nhiêu là khó khăn. . ." Hạ Hổ Vưu không ngừng kêu khổ: "Tối hôm qua, ta đi trong đêm bảy tám chuyến, chạy một lượt ở chợ đen cùng Hạ thị thương hội, cuối cùng mới xin ông nội tập hợp đủ đồ cho ngươi, chỉ là phí chuẩn bị đều bỏ ra hơn mấy trăm công huân. . ."
"Bớt nói nhảm!"
Tô Vũ mới lười nghe cậu chàng tố khổ, nhận lấy một cái rương nhỏ, nhìn chung quanh một lần, hắn đánh mở rương kiểm tra một hồi, trong lòng hơi hơi xúc động.
Rất nhiều lọ!
"500 giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch cảnh, 5000 điểm công huân!"
"Mặt khác các loại tinh huyết có tổng cộng 399 loại, không có cách nào một lần thu thập đủ hết, đều là Thiên Quân cảnh, bởi vì có vài loại số lượng quá ít, còn có một số tác dụng đặc thù, tổng là 920 điểm công huân, xóa đi cho ngươi số lẻ, tính ngươi 900 điểm!"
Hạ Hổ Vưu đều không thở một tiếng, tiếp tục nói: "Ý chí chi văn trước mắt không có lấy tới được nhiều như vậy, ta chỉ góp nhặt được 20 bản, bất quá sẽ còn nữa, tổng cộng tốn 2300 điểm."
"Tổng cộng là 8200 điểm!"
Hạ Hổ Vưu nói xong lại hỏi: "Còn thu thập những thứ khác nữa không? Nếu có thì cho ta thêm hai ba ngày!"
"Tiếp tục thu thập, không cần phải gấp, qua mấy ngày cũng được!"
Tô Vũ kiểm tra một chút, bất quá không nghiêm cẩn như lần đầu nữa.
Hợp tác với Hạ Hổ Vưu lâu, ít nhiều gì hắn vẫn có mấy phần tín nhiệm.
Mà cái tên này không thu tiền đặt cọc của mình, trực tiếp hàng đến trả tiền, điều này giúp cho Tô Vũ giảm bớt đi không ít nguy hiểm.
Thanh toán xong 8200 điểm công huân, Tô Vũ còn thừa lại 11800 điểm.
8200 điểm công huân, giá cả chợ đen rẻ hơn nhiều!
Thế mà chỉ đổi lấy được ít đồ trong tay như thế!
Cũng là tu giả không quá để ý tiền tài, bằng không, cuộc sống của người bình thường đã sớm lộn xộn.
Tô Vũ không nghĩ tới mình lại có một ngày vì mua một rương đồ nhỏ, duy nhất một lần đã tiêu cả mớ tiền, lão cha mà biết, hẳn là y sẽ sụp đổ.
Tô Vũ mới chỉ là Thiên Quân thôi!
Đâu chỉ Tô Vũ xót thịt xót gan, ngay cả Hạ Hổ Vưu xuất thân đại gia tộc giờ phút này cũng không nhịn được nói: "Tô Vũ, ngươi có thể kiềm chế một chút được không, kiếm tiền không dễ dàng như vậy! Dù cho lên Chư Thiên chiến trường, một ngày giết một Đằng Không sơ kỳ thì cũng chỉ là chừng trăm điểm công huân mà thôi."
Đây chính là do nhiều vị Sơn Hải, nhiều vị Lăng Vân của Đơn thần văn nhất hệ. . . Rất nhiều cường giả cùng kiếm ra tới, không phải một người có thể làm được.
Đơn thần văn hệ có tiền cũng là bởi vì cường giả nhiều.
8200 điểm công huân, hiện tại trong học phủ, một vị Lăng Vân muốn bỏ ra cũng khó khăn!
Tỉ như Trần Vĩnh, Quán trưởng Tàng Thư các, Lăng Vân cửu trọng, y cũng sẽ không bỏ ra nổi.
Triệu Lập cũng không bỏ ra nổi!
Lăng Vân cảnh Hồ Hữu Huy ngày đó đi đón tân sinh cùng với Triệu Lập cũng không bỏ ra nổi!
Đâu chỉ bọn họ mà kể cả những tên Vạn Tộc giáo Lăng Vân cảnh ngày đó tập kích học viên cũng không ai có thể chi ra, bằng không cũng không cần mạo hiểm đi tập kích học viên làm gì.
Cường giả, cũng là tài nguyên đúc thành!
Có chút tài chính đều phải bỏ ra!
Trần Vĩnh không có tiền sao?
Triệu Lập không có tiền sao?
Đều có tiền!
Nếu họ nguyện ý bán đi văn binh, công pháp trên người, ngày ngày viết cho người ta ý chí chi văn thì cũng có thể bỏ ra không ít điểm công huân, nhưng nếu làm như vậy thì sẽ trở ngại đến việc tu luyện.
Nhưng mà, người giống như Tô Vũ, tại Thiên Quân cảnh tiêu tiền như thế thì thật sự không có mấy ai.
Dù cho là Hạ Hổ Vưu, kỳ thật cậu cũng không chi tiêu khủng bố như vậy.
Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, gật gật đầu, cười nói: "Ta biết chừng mực! Nhưng mà . . thời gian của ta eo hẹp, rất cần nhanh chóng mạnh lên! Ta cũng muốn từ từ mà tiến, thế nhưng có chút người không nguyện ý cho ta thời gian."
"Cái này thì phải xem chính ngươi, ta chỉ là nhắc nhở một câu." Hạ Hổ Vưu cười nói: "Ta ước gì ngươi một lần tiêu mấy vạn, bất quá chúng ta làm ăn, tế thủy trường lưu, chỉ thấy lợi trước mắt chẳng qua là làm ngắn hạn, làm lâu dài thì chúng ta cũng phải tính toán tỉ mỉ cho khách hàng."
Tô Vũ phì cười, "Ngươi thật biết làm ăn, đúng rồi, Trịnh Vân Huy có tìm ngươi không?"
"Còn chưa thấy." Hạ Hổ Vưu cũng không vội, tủm tỉm cười bảo: "Trịnh gia là gia tộc lớn, đồ bình thường bọn hắn không thiếu, cũng có con đường đem tới tay! Bất quá. . . không sớm thì muộn gã sẽ đến tìm ta thôi, dù sao đó cũng không phải gia tộc Văn Minh sư!"
Tô Vũ khẽ gật đầu, "Đúng rồi, ngày 30 kiểm tra tháng sẽ tổ chức giải thi đấu thần văn đúng không?"
"Làm sao vậy?" Hạ Hổ Vưu thấp giọng hỏi: "Có phải là bởi vì bộ tự thiếp mà Hồng Đàm đại sư viết?"
Tô Vũ cũng không giấu giếm, khẽ gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Lão sư ta nói, nhất định phải thắng trở về! Thứ này mặc dù giá trị không cao, nhưng ý nghĩa không nhỏ, không thể để trôi nổi ở bên ngoài."
Dứt lời, hắn lại hơi nghi hoặc một chút nói: "Những người kia thật to gan, ngay cả đồ của sư tổ ta cũng dám trộm. . ."
"Trộm ư?" Hạ Hổ Vưu sửng sốt một chút, "Bạch trợ giáo nói thế nào?"
Tô Vũ cười sâu xa: "Lão sư ta nói, lúc trước ngài mang ra ngoài cho người ta tán thưởng, kết quả trở về lại phát hiện đã không thấy tăm hơi, có thể là bị người nào đó đánh cắp!"
"Ngươi có tin không?"
Hạ Hổ Vưu cười nhe răng trợn mắt.
....
...
..
.
Mình tính bàn với quý vị một việc như này, mọi người xem và bình luận lại cho mình biết ý kiến nhé. Mình có nhận được một vài tin nhắn của mấy vị đại gia mong muốn bạo chương (tại nghiêm túc mà nói thì phần sau càng ngày càng hấp dẫn dữ lắm, Hồng Đàm sắp quay về, Tô Vũ cũng cầu cứu mấy vị tiền nhiệm của Đa thần văn quay lại, mọi người sắp được gặp lại Liễu Văn Ngạn (vị Liễu lão sư này ngầu thôi rồi luôn), gặp thêm cả mấy vị chỉ mới nghe tên như Hạ Vân Kỳ, Hồ Bình... Khúc sau Đơn thần văn và Đa thần văn đấu nhau tưng bừng, không có còn giữ mặt giữ kẽ như ban đầu nữa đâu. Hồng Đàm là cả một bầu trời thú vị, vừa cute vừa ngầu lòi hihi. Và mọi người đoán xem, Lưu Hồng rốt cuộc là người của bên nào :">).
À thôi quay về chính sự, đại ý là có mấy vị đại gia mong muốn bạo chương và sẽ donate thêm. Nhưng mình thì muốn đăng tải truyện chính thức lên đây thôi, phòng ngừa truyện bị leak ra ngoài. Nên là bàn với mọi người ý kiến như này nhé.
Từ giờ tới cuối tháng 8 mình vẫn còn được nghỉ hè, nên chắc sẽ bế quan tu luyện. Cỡ đầu tháng 9 sẽ xuất quan, up một lèo cỡ hơn trăm chương lên cho mọi người luôn, nhưng mình sẽ đặt giá khá cao, tầm 100tlt/chương (yên tâm là sẽ tặng mã giảm giá cực mạnh lên tới 50% cho các bạn luôn, nhớ tích kim phiếu để đẩy cho mình nhaa), dành cho ai muốn đọc 1 lèo cả trăm chương thì có thể mua trước, còn không thì mọi người chịu khó đợi, mỗi ngày mình sẽ vào hạ giá 3-5 chương xuống dần như cũ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất